II.
Ông Moóc-Ðo-Khai Và Bà Ét-Te
Bà
Ét-te trở thành hoàng hậu
1
Sau những biến cố đó, khi cơn giận đã dịu xuống, vua A-suê-rô
lại nhớ đến bà Vát-ti, nhớ đến những gì bà đã làm
và những quyết định của vua đối với bà. 2 Các quan hầu
cận vua mới nói: "Phải kiếm cho đức vua những thiếu
nữ còn trinh và có nhan sắc. 3 Xin đức vua bổ nhiệm các
tổng đốc trong mọi miền thuộc vương quốc để tập hợp về
thành Su-san tất cả các thiếu nữ còn trinh và có nhan sắc,
rồi đem vào hậu cung, đặt dưới quyền viên thái giám của
vua là Hê-ghe, người có nhiệm vụ trông nom phụ nữ. Phải
cung cấp cho họ các mỹ phẩm. 4 Thiếu nữ nào được vua ưa
thích, sẽ làm hoàng hậu thay thế bà Vát-ti." Lời đề
nghị đó vừa ý vua, và vua đã cho thi hành như vậy.
5
Trong thành Su-san, có một người Do-thái tên là Moóc-đo-khai,
con ông Gia-ia (ông Gia-ia là con ông Sim-y, ông Sim-y là con ông
Kít), thuộc chi tộc Ben-gia-min. 6 Từ Giê-ru-sa-lem, ông đã bị
đi đày trong số những người bị đi đày cùng với vua
Giu-đa là Giơ-khon-gia, những người mà vua Ba-by-lon là Na-bu-cô-đô-nô-xo
đã phát lưu. 7 Ông nuôi nấng dạy dỗ Ha-đát-xa, tức là
Ét-te, con gái của người chú ông, vì cô ta mồ côi cả cha
lẫn mẹ. Thiếu nữ dung mạo xinh đẹp và dễ coi. Sau khi cha mẹ
cô qua đời. Ông Moóc-đo-khai đã nhận cô làm con.
8
Khi lệnh vua và chỉ dụ được công bố, một số đông thiếu
nữ được tập hợp về thành su-san, đặt dưới quyền ông
Hê-ghe. Cô Ét-te cũng được đưa về hoàng cung, ở dưới
quyền ông Hê-ghe, người có nhiệm vụ trông nom phụ nữ. 9
Thiếu nữ được ông ưa thích và được lòng ông. Ông
vội cung cấp các mỹ phẩm và phần lương thực cần thiết cho
cô. Ông còn cho bảy cung nữ tuyển chọn trong hoàng cung để
phục vụ cô, rồi chuyển cô và các cung nữ đó về phòng
tốt nhất trong hậu cung. 10 Cô Ét-te không tiết lộ gì về dân
tộc, nguồn gốc của mình, vì ông Moóc-đo-khai cấm cô không
được tiết lộ. 11 Mỗi ngày, ông Moóc-đo-khai lui tới sân
hậu cung để biết tin về sức khoẻ của cô Ét-te và về
những gì xảy ra cho cô.
12
Một thiếu nữ được vào hầu vua A-suê-rô sau thời gian
mười hai tháng thi hành đúng quy chế dành cho các phụ nữ.
Thời gian trau dồi sắc đẹp diễn tiến như sau cho đến lúc
hoàn thành: sáu tháng dùng dầu thơm mộc dược, sáu tháng
thoa kem và dùng các mỹ phẩm khác của phụ nữ. 13 Thiếu nữ
nào rời hậu cung để vào hoàng cung thì được lãnh tất
cả những gì cô xin và được mang theo. 14 Thiếu nữ đó vào
hoàng cung lúc ban chiều, và sáng hôm sau, trở về một hậu
cung khác dưới quyền viên thái giám Sa-át-gát, người
được vua trao nhiệm vụ trông nom các cung phi. Cô không còn
được vào hầu vua nữa, trừ khi vua đem lòng sủng ái và
gọi đích danh.
15
Nay đến lượt Ét-te vào hầu vua. Cô là con gái ông A-vi-kha-gin,
chú ông Moóc-đo-khai; ông này là người đã nhận cô làm
con. Cô chẳng xin gì, ngoại trừ những món viên thái giám
của vua đã dặn. Viên thái giám này tên là Hê-ghe, có
nhiệm vụ trông nom phụ nữ. Ai nhìn thấy cô cũng đem lòng
thương mến. 16 Cô được đem vào hoàng cung hầu vua
A-suê-rô.
Bấy giờ là tháng thứ mười, tức là tháng Tê-vết, năm
thứ bảy triều đại vua. 17 Vua yêu quý cô hơn mọi phụ nữ
khác. Cô được vua mến thương và ưu ái hơn mọi trinh nữ.
Vì thế, vua đội triều thiên cho cô và tôn làm hoàng hậu
thay thế bà Vát-ti.
18
Vua mở tiệc linh đình đãi các khanh tướng quần thần, gọi
là tiệc mừng hoàng hậu Ét-te. Vua cho tất cả các miền nghỉ
lễ một ngày và rộng tay ban phát tặng vật xứng bậc đế
vương.
Ông
Moóc-đo-khai và quan Ha-man
19
Khi các trinh nữ được tập hợp lần thứ hai, lúc ông
Moóc-đo-khai ngồi ở cung môn, 20 hoàng hậu Ét-te vẫn không
cho biết bà thuộc dòng giống nào, dân tộc nào, theo lời
ông Moóc-đo-khai đã dặn. Bà vẫn thi hành chỉ thị của ông
như hồi còn được ông nuôi nấng dạy dỗ. 21 Bấy
giờ, ông
Moóc-đo-khai ngồi ở cung môn. Có hai viên thái giám của vua
là Bi-gơ-than và Te-rét đang giữ phận sự gác cửa hoàng
cung, đã nổi giận vì bất mãn, nên tìm cách giết vua A-suê-rô.
22 Biết chuyện đó, ông Moóc-đo-khai liền báo cho
hoàng hậu Ét-te; hoàng hậu tâu lại vua những điều ông
Moóc-đo-khai đã tiết lộ. 23 Sự việc được điều tra và
xác nhận, hai viên thái giám kia liền bị treo cổ. Vụ này
được ghi chép vào sách Sử biên niên trước mặt vua.
CHIA SẺ
Việc chọn Ét-te (C. 1–18) và việc
phát hiện ra những kẻ âm mưu (câu 19–23) có vẻ là những sự kiện không liên hệ
gì với nhau, nhưng cả hai đều nằm trong kế hoạch cứu dân Ngài của Thiên Chúa.
Lễ đăng quang của Ét-te là một sự kiện lớn của công chúng, trong khi việc Moóc-đô-khai
phục vụ nhà vua là chuyện riêng tư. Nhưng Đức Chúa Trời sẽ sử dụng địa vị của A-suê-rô
và sự phục vụ của Moóc-đô-khai để thực hiện các mục đích của Ngài.
Bạn có thể dễ tin rằng Thiên Chúa
chỉ hoạt động trong những “biến cố quan trọng” của cuộc đời. Tất cả các biến cố
đều quan trọng nếu bạn đang sống theo ý muốn của Thiên Chúa. Moóc-đô-khai không
được khen thưởng ngay lập tức vì đã cứu mạng vua, nhưng Chúa sẽ thực hiện điều
đó vào thời điểm thích hợp (ch. 6). Hãy làm bổn phận của bạn ngay hôm nay, và
hãy để Chúa lo liệu hậu quả.
Thiên
Chúa biết thời điểm mà ân sủng của Ngài sẽ có tác động lớn nhất trong cuộc đời
chúng ta. Thiên Chúa không quên tất cả những gì chúng ta làm cho Ngài, Ngài
không quên những gì Ngài đã hứa với chúng ta. Ngài chờ đợi thời điểm hoàn hảo.
Khi nhìn lại những biến cố xảy ra trong cuộc đời mình, bạn có khám phá ra kế hoạch
thật hoàn hảo của Ngài?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC