Thứ Bảy, 11 tháng 5, 2013

CHƯƠNG 19 - GIÓP

Bị Thiên Chúa và con người bỏ rơi, nhưng vẫn tin
1 Bấy giờ, ông Gióp lên tiếng nói:
2 Ðến bao giờ các anh còn hành hạ tôi,
còn dùng lời lẽ mà đay nghiến?
3 Các anh nhục mạ tôi đến cả chục lần rồi,
ăn nói cộc cằn với tôi mà không biết xấu hổ!
4 Giả như tôi có thực sự sai lầm, thì chỉ một mình tôi phải liên luỵ.
5 Nhưng nếu quả các anh muốn lên mày lên mặt với tôi,
và muốn chứng minh rằng:
nỗi sỉ nhục tôi đang chịu là đích đáng,
6 thì các anh hãy biết rằng người chèn ép và bủa lưới bắt tôi,
chính là Thiên Chúa vậy.


7 Nếu tôi kêu lên: "Tàn bạo quá!", chẳng có ai đáp lời,
và nếu tôi có van nài đi nữa, cũng chẳng ai phân xử cho tôi.
8 Người chặn đường cản lối, khiến tôi không tài nào vượt nổi;
Người trải bóng tối trên mọi nẻo tôi đi.
9 Danh dự của tôi, Người tước mất,
triều thiên tôi đội, Người lấy đi.
10 Người tận diệt tôi để tôi mất dạng;
như người ta nhổ cây tận gốc,
Người làm tiêu tan hy vọng của tôi.
11 Chống lại tôi, Người bừng bừng giận dữ,
Người coi tôi như thù địch của Người.
12 Quân sĩ của Người ùn ùn kéo tới,
chúng mở đường nhằm tấn công tôi,
rồi đóng trại chung quanh lều tôi ở.
13 Anh em tôi, Người đẩy họ xa tôi,
Người quen biết coi tôi như người dưng nước lã.
14 Thân bằng quyến thuộc đều dứt nghĩa đoạn tình,
khách trọ nhà cũng lãng quên tôi.
15 Các tớ gái tôi coi tôi như một người xa lạ,
chúng nhìn tôi như một kẻ ngoại bang.
16 Gọi tớ trai, chúng chẳng buồn thưa,
nhưng tôi lại phải ngỏ lời năn nỉ.
17 Hơi thở tôi khiến vợ tôi ghê tởm,
mùi hôi thối xông ra làm cho anh em tôi gớm ghiếc.
18 Thậm chí tôi bị bọn nhãi ranh chế giễu,
tôi vừa đứng dậy là chúng đã chọc tôi.
19 Mọi người thân thiết nhìn tôi mà ghê tởm,
đến kẻ mến thương tôi cũng trở mặt với tôi.
20 Tôi đâu còn là chi, tôi cũng chẳng có gì,
ngoài thân thể chỉ là da bọc xương.
21 Xin thương tôi, xin thương xót tôi,
hỡi các anh là những người bè bạn,
vì chính tay Thiên Chúa đã đánh tôi!
22 Tại sao các anh bắt chước Thiên Chúa
mà đi săn đuổi tôi, và vẫn không thoả mãn?
23 Ôi, những lời tôi nói đây, phải chi có người chép lại,
phải chi có người ghi vào sách,
24 có người đục bằng sắt, trám bằng chì,
tạc vào đá cho đến muôn đời!
25 Tôi biết rằng Ðấng bênh vực tôi vẫn sống,
và sau cùng, Người sẽ đứng lên trên cõi đất.
26 Sau khi da tôi đây bị tiêu huỷ,
thì với tấm thân, tôi sẽ được nhìn ngắm Thiên Chúa.
27 Chính tôi sẽ được ngắm nhìn Người,
Ðấng mắt tôi nhìn thấy không phải người xa lạ.
Lòng tôi những tha thiết mong chờ.
28 Thật vậy, các anh nói: "Làm sao săn đuổi nó,
để có lý mà cáo tội nó đây? "
29 Bấy giờ các anh hãy sợ lưỡi gươm kề cổ mình,
vì cơn giận của các anh đáng tội chết.
Như thế các anh sẽ biết rằng:
thế nào cũng có một cuộc xét xử.
CHIA SẺ

Sai lạc bởi những người an ủi (1-4) những lời nói gay gắt của họ đã tra tấn ông, trách mắng ông làm cho ông bị tan vỡ. Tại sao họ lại tiếp tục làm như vậy ? Họ đang làm cho vấn đề thêm tồi tệ.
Sai lạc bởi Thiên Chúa (5-12) Tại sao một người tội lỗi bị trừng phạt quá nặng như vậy ? Theo mô tả của Bin-đát về sự chết (ch 18) là sự mô tả về sự sống (c. 7-12)! Ông là một “xác chết còn thở,” và niềm tin của ông đã không còn.
Sai lạc bởi gia đình và bạn bè (13-22) những người gần gũi nhất đối với ông lại ở xa ông nhất, và nhưng người đáng lý phải bày tỏ sự kính trọng đối với ông lại sĩ nhục ông. Gióp là một người cô đơn kêu khóc cầu xin lòng thương xót, nhưng chẳng có ai trả lời cho ông. Hãy cầu xin Thiên Chúa để giúp bạn biết nhạy cảm trước tiếng khóc của những người đang đau khổ, cho dù những người khác đang có thái độ nào đi nữa.
Gióp vẫn còn niềm tin vào Thiên Chúa (c.25-27)! Nếu ông đã chết, ông có thể được xem thấy Chúa, và một ngày nào đó, ông có thể có một thân thể mới do Thiên Chúa ban cho. Lời hứa này ban cho dân Chúa một sự tin tưởng lớn lao (Ga 11:25-26; 1Cr 15:50-58).
Từ khi tội đi vào thế giới, con người đã đối diện với những biến cố mà tội đã làm hư hoại không chỉ tâm trí con người, nhưng làm hư hoại cả chính thụ tạo. Chắc chắn ai trong chúng ta đều trải qua những thử thách lớn lao trong đời mình. Khi những biến cố này xảy đến,và dường như khi đó không có câu trả lời, bạn sẽ bám víu vào đâu ? Bạn sẽ kín múc từ đâu niềm hy vọng khi tất cả đều là tuyệt vọng ? Niềm tin vào Đấng Phục Sinh có đem lại sự động viên khích lệ cho bạn trong những khi bị thử thách nặng nề ?

1 nhận xét:

  1. " Các anh nhục mạ tôi đến cả chục lần rồi, ăn nói cộc cằn với tôi mà ko biết xấy hổ"

    Hì, thương ông Gióp, chắc ổng chịu hết nỗi mí nói ra như " cạn tàu, ráo máng" ha ha
    Thánh như ông Gióp mà ổng cũng biết giận, biết tức, như ổng suy nghĩ và cô đơn đến mức nói nhảm. Mà cũng ghê quá, con bị dậy chắc chịu hông nỗi đâu Chúa. Gì mà " Người quen biết coi tôi như người dưng nước lac. Thân bằng quyến thuộc đều dứt nghĩa đoạn tình"

    Eo ui, con khiếp. Gì chứa đau nằm ko ai đến thăm hoặc gọi điện tám, chắc con tủi thân lắm. Con hông cần ăn lắm, con ko cần của cải nhiều lắm, ( hì! Đủ dùng, tự chủ, ko phải mượn vay đói khát là ok Chúa hỉ)
    Mà vấn đề, bao nhiêu là đủ với con, chắc có Chúa biết. Hì!
    Thôi ạ, con sống nhờ sự yêu thương của tình bè bạn và người thân bằng hữu, thiếu chắc con chớt. Con kinh nhất là hông người thương á! Ông Gióp làm gì mà người ta đối xử kì dậy? Con tưởng tượng người ta coi ông Gióp như Hàn Mặc Tử bị cùi hủi dậy!

    Hông phải mãi sống trong hoài nghi đề phòng, nhưng con thấy như lời cảnh báo với con, sống sao để được Chúa yêu và thân hữu yêu thương mà ko phải là o bế hoặc tính toán xu nịnh nè.

    Phút nào ông Gióp cũng nghĩ về Chúa! Hy vọng có, than phiền có kêu cầu vang xin có.
    "Tất cả là của Chúa, con đâu có gì mà giữ cho riêng mình" Ông Gióp đủ đầy vậy mà mãi đế gần nắm xuống lại ko người thân, bạn hữu an ủi vỗ về. Thương ghê á

    Thôi thì mỗi người mỗi số, cứ xuống thuyền ra khơi cùng Chúa Giê su rồi tính tiếp.
    Tạ ơn Chúa

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC