Thứ Ba, 11 tháng 3, 2014

CHƯƠNG 10 - I-SAI-A

 1 Khốn thay những kẻ đặt ra các luật lệ bất công,
những kẻ viết nên các chỉ thị áp bức,
2 để cản người yếu hèn hưởng công lý,
tước đoạt quyền lợi người nghèo khó trong dân tôi,
để biến bà goá thành mồi ngon cho chúng, và bóc lột kẻ mồ côi.
3 Các người sẽ làm chi khi đến ngày trừng phạt,
khi bão tố từ xa ập tới?
Các người sẽ chạt đến với ai mà xin giúp đỡ?
Các người sẽ để vinh hoa phú quý nơi đâu?
4 Chỉ còn có việc khom lưng giữa đám tù
và ngã gục giữa những người bị giết.
Dầu thế, Người vẫn chưa nguôi cơn thịnh nộ,
và tay Người vẫn còn giơ lên.

Hạch tội Át-sua
5 Khốn thay Át-sua, ngọn roi Ta dùng trong cơn thịnh nộ,
trận lôi đình của Ta là cây gậy trong tay nó.
6 Ta sai nó đến với một dân chọc giận Ta,
để tha hồ cướp bóc, tha hồ tước đoạt,
để giày đạp dân ấy như bùn đất ngoài đường.
7 Nhưng nó lại chẳng hiểu như thế, và lòng chẳng nghĩ như vậy.
Vì nó chỉ để tâm diệt trừ và loại bỏ thật nhiều dân tộc.
8 Quả vậy, nó nói: "Tướng lãnh của ta chẳng toàn là vua sao?
9 Can-nô đã chẳng ra như Các-cơ-mít,
Kha-mát như Ác-pát, Sa-ma-ri như Ða-mát sao?
10 Như tay ta đã nắm gọn những vương quốc của tà thần,
- tượng thần của chúng
còn nhiều hơn ở Giê-ru-sa-lem và Sa-ma-ri, -
11 như ta đã xử với Sa-ma-ri và các tà thần của nó,
há ta lại chẳng xử như vậy
với Giê-ru-sa-lem và các thần của nó sao?"
12 Nhưng đến khi Chúa Thượng đã hoàn thành mọi việc Người làm trên núi Xi-on và tại Giê-ru-sa-lem, Người phán: Ta sẽ trừng phạt hậu quả lòng tự đại của vua Át-sua và con mắt kiêu căng ngạo nghễ của nó.
13 Vì nó đã nói: "Nhờ sức mạnh tay ta, ta đã hành động,
và nhờ sự khôn ngoan của ta nữa, vì ta thông minh.
Ta đã xóa bỏ ranh giới các dân tộc
và chiến đoạt những kho tàng của chúng.
Như một đấng anh hùng, ta đã khuất phục dân cư.
14 Tay ta đã chộp lấy của cải chư dân như chộp một tổ chim;
như người ta lượm trứng rơi, ta đây đã lượm cả mặt đất
mà chẳng ai vẫy cánh, há mỏ, kêu chim chíp."
15 Cái rìu lại lên mặt với kẻ cầm rìu mà chặt
hay cái cưa tự đại với người kéo cưa sao?
Như thể ngọn roi kéo được kẻ giơ nó lên,
cây gậy nhấc được kẻ không phải là gỗ vậy!
16 Bởi thế, Ðức Chúa các đạo binh là Chúa Thượng
sẽ làm cho những kẻ lực lưỡng của nó gầy đi;
từ dưới cảnh vinh hoa phú quý của nó,
một ngọn lửa sẽ bốc lên như ngọn lửa một đám cháy.
17 Ánh sáng của Ít-ra-en sẽ thành lửa
và Ðức Thánh của nó sẽ thành ngọn lửa,
sẽ đốt và thiêu rụi bụi rậm và gai góc của nó
trong cùng một ngày.
18 Vinh quang của rừng cây và vườn quả của nó,
Người sẽ tận diệt từ ngọn tới gốc,
nó sẽ như một con bệnh hao mòn.
19 Cây sót lại trong rừng của nó sẽ chẳng còn bao nhiêu,
một đứa trẻ cũng kiểm kê được.

Phần sống sót của Ít-ra-en
20 Ðến ngày đó, những người Ít-ra-en sống sót
và những kẻ trong nhà Gia-cóp thoát nạn,
sẽ không còn dựa vào người đánh nó nữa,
nhưng sẽ dựa vào Ðức Chúa, Ðức Thánh của Ít-ra-en,
với lòng thành tín.
21 Phần sống sót sẽ trở về - phần sống sót của Gia-cóp -
với Thần Linh dũng mãnh.
22 Hỡi Ít-ra-en, cho dù dân ngươi có nhiều như cát biển,
thì chỉ phần sống sót sẽ trở về:
đã có quyết định hủy diệt, công lý sẽ tràn lan.
23 Quả thế, quyết định tận diệt này,
Chúa Thượng là Ðức Chúa các đạo binh
sẽ thi hành trên toàn cõi đất.

Tin tưởng vào Thiên Chúa
24 Vì vậy, Ðức Chúa các đạo binh là Chúa Thượng phán thế này:
"Hỡi dân Ta đang sống ở Xi-on,
đừng sợ Át-sua, kẻ đánh ngươi bằng roi
và giờ gậy đập ngươi như người Ai-cập thuở trước;
25 vì chỉ còn chút ít, chút ít nữa thôi,
Ta sẽ hết giận ngươi, nhưng cơn thịnh nộ của Ta sẽ tiêu diệt nó.
26 Ðức Chúa các đạo binh sẽ quất roi,
Người đánh nó như đã đánh Ma-đi-an tại tảng đá Ô-rếp;
Người sẽ vung gậy trên biển cả như đã giơ lên ở Ai-cập ngày xưa.
27 Ðến ngày đó, gánh nặng của nó sẽ rời khỏi vai ngươi,
ách của nó sẽ rời khỏi cổ ngươi.
Cái ách sẽ bị bẻ gãy vì cảnh phì nhiêu."

Cuộc xâm lăng
28 Nó đến đánh Ai-giát, đi qua Mích-rôn, gửi hành lý ở Mích-mát.
29 Chúng đi qua ải: "Tại Ghe-va, chúng ta sẽ nghĩ đêm."
Ra-ma run sợ, Ghíp-a, thành của vua Sa-un, chạy trốn.
30 Bát Ga-lim, hãy cất tiếng kêu la!
Lai-sa, hãy lắng nghe! A-na-thốt, hãy trả lời!
31 Mát-mê-na đi trốn, dân cư Ghê-vim tìm nơi trú ẩn.
32 Hôm nay, nó còn dừng lại ở Nốp,
nó sẽ vẫy tay đe dọa núi của thiếu nữ Xi-on,
đồi của Giê-ru-sa-lem.
33 Này dân Chúa Thượng là Ðức Chúa các đạo binh
dùng uy vũ chặt lá cành:
ngọn cao sẽ bị đốn, đỉnh kiêu kỳ bị hạ.
34 Các bụi rậm trong rừng sẽ bị chặt bằng đồ sắt,
và núi Li-băng gụi ngã bởi một Ðấng oai hùng.
CHIA SẺ

Tham lam (c.1-4). Những người lãnh đạo của Ít-ra-en tham lam tích lũy. Họ dùng luật bất công để bảo vệ cho những việc làm ích kỷ của mình, khi họ lấy cắp của người nghèo và những người thiếu thốn. Ngay trước khi cuộc xét xử của Thiên Chúa giáng xuống trên đất nước, những người giàu thì phồn thịnh, còn người nghèo thì khốn khổ. “Các ngươi sẽ làm chi khi đến ngày trừng phạt ?” (c.3) là một câu hỏi mà tất cả chúng ta phải trả lời. Sự giàu có của bạn nào có ích chi nếu bạn không chuẩn bị để gặp Thiên Chúa ?
Kiêu ngạo (c.5-9). Át-sua là công cụ của Thiên Chúa dùng để trừng phạt dân Ít-ra-en, nhưng công cụ không thể khoác lác về điều nó làm. Át-sua đã tự hào về cuộc chinh phục của nó, vì thế Thiên Chúa phải làm cho dân chúng của Át-sua khiêm tốn lại và xét xử họ vì những việc làm tội lỗi của họ. Quân đội bị tan rã như những cây trong một khu rừng bị hỏa hoạn. Ni-ni-vê là thủ đô của Át-sua, đã bị những người Ba-by-lon chinh phục vào nhưng năm 612 trước Công nguyên. Các quốc gia có thể khoe khoang nhưng Thiên Chúa ra phán quyết cuối cùng. Bạn có học được bài học gì cho bản thân từ những gì đã xảy ra đối với Át-sua ?
Hy vọng (c.20-40). Nhờ ân sủng của Ngài, Thiên Chúa đã cứu số sót còn lại và đã cho phép họ trở về quê cha đất tổ. Thiên Chúa cũng hứa với Giu-đa rằng Át-sua rồi sẽ không chiếm được Giê-ru-sa-lem (c.24-27; Is 37). Cây kiêu ngạo (Át-sua) rồi sẽ bị hạ xuống ! Ngay cả trong khi giữa cơn thịnh nộ, Thiên Chúa ban cho dân Ngài niềm hy vọng. Niềm hy vọng của bạn đặt nơi đâu khi bạn gặp khó khăn ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC