Thứ Sáu, 14 tháng 3, 2014

CHƯƠNG 13 - I-SAI-A

3. Sấm Ngôn Về Các Dân Ngoại

Về Ba-by-lon (Ba-ben)
1 Lời sấm về Ba-by-lon. Ðiều ông I-sai-a, con ông A-mốc, đã thấy.
2 Trên một ngọn núi trọc, hãy phất hiệu kỳ,
hãy lên tiếng nói với chúng,
hãy vẫy tay gọi chúng đến cửa nhà quyền thế.
3 Chính Ta đã truyền cho đạo binh thánh của Ta, Ta cũng đã triệu tập các dũng sĩ,
những kẻ chiến thắng kiêu hùng của Ta,
để chúng cho thấy cơn thịnh nộ của Ta.
4 Trên núi non có tiếng ồn ào nhộn nhịp
như tiếng một đoàn dân đông đảo.
Có tiếng náo động xôn xao của các vương quốc,
của các dân tộc họp lại cùng nhau:
Ðức Chúa các đạo binh duyệt binh ra trận.
5 Từ miền đất xa xăm, từ chân trời,
Ðức Chúa và những công cụ thực hiện cơn lôi đình của Người,
đến phá tan toàn cõi đất.
6 Hãy rên siết, vì ngày của Ðức Chúa đã gần kề;
ngày đó đến như cuộc tàn phá của Ðấng Toàn Năng.
7 Vì thế ai nấy đều rụng rời tay chân, đều sờn lòng nản chí.
8 Chúng kinh hoàng, lên cơn đau, quằn quại,
đau thắt như sản phụ.
Chúng sửng sốt nhìn nhau, mặt đỏ bừng như lửa.
9 Kìa, ngày của Ðức Chúa đến, ngày khắc nghiệt,
ngày của phẫn nộ và lôi đình, ngày làm cho đất tan hoang
và tiêu diệt phường tội lỗi, không còn một tên nào ở đó.
10 Quả vậy, tinh tú bầu trời và các chòm sao
sẽ không chiếu sáng nữa,
mặt trời vừa mọc lên đã tối sầm,
mặt trăng sẽ không còn toả sáng.
11 Ta sẽ phạt thế giới vì sự gian tà, phạt kẻ dữ vì tội lỗi của chúng.
Ta sẽ chấm dứt sự kiêu căng của phường ngạo mạn,
vẻ tự đắc của quân cường bạo, Ta sẽ hạ xuống.
12 Ta sẽ làm cho phàm nhân hiếm hơn vàng ròng,
cho con người hiếm hơn vàng Ô-phia.
13 Vì thế, Ta sẽ làm cho trời chấn động, đất chuyển rung dời chỗ
trong cơn giận của Ðức Chúa các đạo binh,
vào ngày Người nổi cơn lôi đình.
14 Bấy giờ, như sơn dương bị săn đuổi,
như đàn chiên không người quy tụ,
ai nấy sẽ quay về dân mình, ai nấy sẽ trốn về đất mình.
15 Mọi kẻ người ta tìm thấy sẽ bị đâm,
mọi người bị bắt đều ngã gục dưới lưỡi gươm.
16 Con thơ của chúng sẽ bị nghiền nát ngay trước mắt,
nhà bị cướp phá, vợ bị hãm hiếp.
17 Này Ta cho quân Mê-đi nổi lên đánh chúng.
Bạc, quân ấy chẳng coi ra gì, vàng, cũng chẳng ham thích.
18 Quân ấy sẽ dùng cung nỏ nghiền nát các thiếu niên,
không thương xót con cái của lòng dạ người ta,
không nhìn những đứa trẻ mà thương hại.
19 Ba-by-lon, hòn ngọc các vương quốc,
niềm tự hào kiêu hãnh của người Can-đê,
sẽ bị Thiên Chúa phá đổ như Xơ-đôm và Gô-mô-ra.
20 Thành ấy sẽ mãi mãi không có người ở,
từ đời này qua đời khác sẽ chẳng ai cư ngụ.
Tại đó, người Ả-rập sẽ không cắm lều,
người chăn chiên sẽ không cho súc vật nằm nghỉ.
21 Tại đó, dã thú đến nằm nghỉ, cú vọ ở đầy nhà, đà điểu tới trú ngụ,
và bầy dê ma quái nhảy nhót tung tăng,
22 linh cẩu gọi nhau trong các cung điện,
chó rừng trong các lâu đài giải trí của thành.
Thời của nó đã gần đến, ngày của nó sẽ chẳng kéo dài.

CHIA SẺ
Trong các chương từ 13-23, Isaia công bố về việc xét xử của Thiên Chúa trên mười sắc dân ngoại cũng như chính dân của Ngài ở Giu-đa và cả Ít-ra-en. Ngài bắt đầu với Ba-by-lon, ma một ngày nào đó sẽ thâu tóm Át-sua, đưa Giu-đa đi lưu đày và rồi cũng chính Ba-by-lon bị đánh bại bởi người Mê-đi và Ba tư (c.17-22). Việc nổi lên và sụp đổ của các quốc gia đều nằm trong chương trình của Thiên Chúa (Đn 4:25, 32; Cv 17:26). Thiên Chúa thậm chí có thể sử dụng những chiến binh để thực hiện những công việc của mình và có thể gọi họ là “đạo binh thánh” (c.3). Ngài là Đấng làm chủ.
     Trong biến cố sụp đổ của Ba-by-lon, Isaia đã nhìn thấy một bức tranh cuối cùng “ngày của Đức Chúa” khi mà thế giới sẽ nếm cuộc phán xét của Thiên Chúa. Thiên Chúa chịu đựng những người tội lỗi, nhưng sẽ tới ngày khi cuộc xét xử sẽ đến với họ. Sứ điệp của Isaia chống lại Ba-by-lon đã thành hiện thực, và thành cũng như đế quốc này không còn tồn tại.
     Trong Kinh thánh, Ba-by-lon là biểu tượng của hệ thống các liên minh chống lại Thiên Chúa (Stk 11). Giống như Ba-by-lon trong ngày của Isaia, thế giới hôm nay dường như quá thành công và không thể đánh bại; nhưng đến một ngày, toàn bộ hệ thống sẽ sụp đổ (Kh 17-18). Đó là lý do tại sao Thiên Chúa kêu gọi dân Ngài để tách họ khỏi thế giới (2Cr 6:14-18).
     Chúng ta thử nghĩ xem mình có phải là một phần của những người còn sót lại chăng ? Nếu không, vậy họ là những ai ? Ai sẽ cảnh báo cho thế gian biết về những gì sắp xảy đến ? Liệu tôi có thể là tiếng chuông cảnh báo, tôi sẽ là một phần của số sót chọn đứng về bên với Thiên Chúa không ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC