Thứ Năm, 20 tháng 3, 2014

CHƯƠNG 19 - I-SAI-A

Hạch tội Ai-cập
1 Lời sấm hạch tội Ai-cập.
Này, Ðức Chúa ngự trên đám mây bay, Người đến Ai-cập.
Các tà thần Ai-cập rúng động trước nhan Người,
và tự đáy lòng Ai-cập rụng rời kinh khiếp.
2 Ta sẽ kích động người Ai-cập chống lại nhau;
người người gây chiến: anh với em, bạn với bạn,
thành với thành, nước với nước.
3 Ai-cập sẽ mất hết nhuệ khí trong lòng.
Ta sẽ làm rối loạn mưu đồ của nó.
Chúng sẽ thỉnh ý các tà thần, những tay phù thuỷ,
những kẻ lên đồng và những tên bói toán.
4 Ta sẽ nộp Ai-cập vào tay các bạo chúa;
chúng sẽ bị một vua độc ác cai trị.
Sấm ngôn của Ðức Chúa các đạo binh là Chúa Thượng.
5 Biển sẽ không còn nước, sông cũng cạn khô;
6 kênh rạch xông mùi hôi thối.
Nước sông Ai-cập xuống thấp, lòng sông cạn khô,
cây sậy, cây lau rũ xuống.
7 Cỏ xanh dọc đôi bờ, ở cửa sông Nin,
tất cả những gì mọc bên bờ sông
đều khô cháy, bị cuốn lôi đi, không còn nữa.
8 Ngư phủ khóc than, mọi kẻ thả câu ở sông Nin rên rỉ,
những người quăng chài trên mặt nước đều ủ rũ.
9 Người dệt vải gai thất vọng,
thợ chải len, thợ dệt vải xanh xao võ vàng.
10 Dân thợ dệt trong xứ lả đi,
mọi kẻ làm thuê tâm hồn sầu thảm.
11 Các thủ lãnh Xô-an ngu si đần độn,
những mưu sĩ khôn ngoan nhất của Pha-ra-ô
bày mưu kế điên rồ.
Sao các ngươi lại nói với
Pha-ra-ô:
"Tôi là con của bậc hiền nhân, thuộc dòng dõi tiên đế"?
12 Bậc hiền nhân của ngươi nay đâu rồi?
Ước chi chúng cứ thông báo cho ngươi
và ước chi mọi người được biết
điều Ðức Chúa các đạo binh đã quyết định về Ai-cập!
13 Các thủ lãnh Xô-an đã ra ngớ ngẩn,
các thủ lãnh Nốp đã sai lầm;
những người đứng đầu các chi tộc của chúng
đã làm cho Ai-cập ngả nghiêng.
14 Ðức Chúa đã đổ tràn xuống giữa chúng
một thần khí hoang mang,
khiến chúng làm cho Ai-cập ngả nghiêng
trong mọi công trình của nó,
giống như chàng say rượu ngả nghiêng đang nôn mửa.
15 Chẳng còn ai làm gì nữa bên Ai-cập,
đầu cũng như đuôi, cây chà là cũng như cây sậy.

Ai-cập hối cải
16 Ngày ấy, Ai-cập sẽ giống như đàn bà run rẩy sợ hãi, khi thấy tay Ðức Chúa các đạo binh vung lên, giơ ra đánh nó. 17 Ðất Giu-đa sẽ trở thành nỗi kinh hoàng cho Ai-cập. Mỗi lần nghe nhắc tới Giu-đa là nó run sợ, vì kế hoạch mà Ðức Chúa các đạo binh đã quyết định để hại nó. 18 Ngày ấy, trong xứ Ai-cập sẽ có năm thành nói tiếng Ca-na-an và thề ước với Ðức Chúa các đạo binh; một trong năm thành ấy sẽ được gọi là Thành Mặt Trời. 19 Ngày ấy, sẽ có một bàn thờ kính Ðức Chúa ngay giữa đất Ai-cập, và một trụ đá kính Ðức Chúa ở gần biên giới. 20 Ðối với Ðức Chúa các đạo binh, tại đất Ai-cập, bàn thờ và trụ đá đó sẽ là dấu hiệu và bằng chứng nói lên rằng: mỗi khi gặp kẻ áp bức mà họ kêu lên Ðức Chúa, thì Người sẽ phái một Ðấng cứu tinh đến bảo vệ và giải thoát họ. 21 Ðức Chúa sẽ làm cho người Ai-cập được nhận biết Người, và ngày ấy người Ai-cập sẽ nhận biết Ðức Chúa. Họ sẽ dâng hy lễ và lễ phẩm mà phụng thờ Người; họ sẽ khấn hứa với Ðức Chúa và giữ trọn những lời khấn ấy. 22 Nếu Ðức Chúa có đánh phạt Ai-cập, thì Người đánh rồi lại chữa lành, và họ sẽ trở về cùng Ðức Chúa; Người sẽ nhận lời họ cầu xin và chữa họ lành. 23 Ngày ấy, sẽ có một con đường đi từ Ai-cập đến Át-sua; Át-sua sẽ sang Ai-cập và Ai-cập sang Át-sua. Ai-cập sẽ cùng với Át-sua phụng thờ Ðức Chúa. 24 Ngày ấy, Ít-ra-en sẽ cùng với Ai-cập và Át-sua làm thành bộ ba. Ðó là phúc lành ngay giữa cõi đất, 25 mà Ðức Chúa các đạo binh sẽ ban cho khi Người phán: "Ta giáng phúc cho Ai-cập, dân của Ta, cho Át-sua, công trình tay Ta làm ra, và cho Ít-ra-en, cơ nghiệp của Ta." 


CHIA SẺ

Một phe cánh mạnh ở Giu-đa đã khuyên nhà vua nên tìm sự trợ giúp từ Ai-cập (Is 31), nhưng Isaia đã cảnh báo rằng Ai-cập không thể giúp họ được. Tại sao? Bởi vì Đức Chúa đã chống lại và chia rẽ Ai-cập (c.1-2), lời khuyên của họ là đến từ sự dữ (c.3), và họ đang đưa mình vào tròng nô lệ (c.4). Hơn thế nữa, kinh tế của họ sắp suy sụp (c.5-10). Vậy làm sao họ có thể giúp gì được?
Các cố vấn ở Ai-cập được cho là rất khôn ngoan, nhưng Thiên Chúa nói họ là những kẻ lừa dối ngu ngốc (c.11-13). Dân Chúa nhận lấy sự khôn ngoan từ Thiên Chúa, không phải từ thế gian (Gc 1:15). Sự khôn ngoan của Ai-cập có thể dẫn họ đến thất bại kinh hoàng và nhục nhã (c.14-15).
Trong những câu từ 16-25, Tiên Tri đã thấy trước tương lai của cả người Do thái và Ai-cập, khi Đức Chúa sẽ thiết lập vương quốc của Ngài. Tình hình sẽ đảo ngược, với việc người Ai-cập sẽ quay lại nhờ người Do thái giúp đỡ (c.16-   7)! Thực tế, người Ai-cập sẽ thờ phượng Thiên Chúa của Ít-ra-en (c.18-21! Hai nước sẽ không còn chiến tranh nhưng sẽ thăm viếng nhau trên xa lộ của Thiên Chúa.
Khi Ab-ra-ham đối diện với nạn đói ở Ca-na-an, ông đã đi xuống Ai-cập để xin giúp đỡ, và ông suýt mất vợ (Stk 12:10-13:4). Sau cuộc Xuất hành, Thiên Chúa dẫn dắt dân Ngài để họ khỏi muốn quay trở về Ai-cập (Xh 13:17-22). Trong thời gian lang thang trong sa mạc, dân muốn quay lại Ai-cập (Ds 11;14), nhưng Thiên Chúa đã không cho phép điều đó. Isaia đã cảnh báo lại điều này (32:1tt), và cả tiên tri Giê-rê-mi-a (42-43) cũng cảnh báo. Thư Do Thái sử dụng hình ảnh này để cảnh báo những người tín hữu đừng quay lại với tình trạng không tin, nhưng hãy tiến bước về phía trước trong niềm tin. Bạn đang chuyển động đến hướng nào giữa hai “miền đất” này ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC