Thứ Tư, 4 tháng 6, 2014

CHƯƠNG 29 - GIÊ-RÊ-MI-A

Thư gửi người lưu đày
1 Ðây là những lời lẽ trong bức thư ngôn sứ Giê-rê-mi-a gửi từ Giê-ru-sa-lem cho các kỳ mục còn sót lại trong đám người lưu đày, cho các tư tế, các ngôn sứ và toàn dân đã bị Na-bu-cô-đô-nô-xo đưa từ Giê-ru-sa-lem đày sang Ba-by-lon, 2 sau khi vua Giơ-khon-gia, thái hậu, các thái giám, thủ lãnh Giu-đa và Giê-ru-sa-lem, các thợ rèn và thợ làm khoá rời khỏi Giê-ru-sa-lem. 3 Lá thư này do ông En-a-xa, con ông Sa-phan và ông Gơ-mác-gia con ông Khin-ki-gia mang đi; hai ông này đã được Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa sai đến Ba-by-lon gặp vua Ba-by-lon là Na-bu-cô-đô-nô-xo. Thư viết như sau:
4 "Ðức Chúa các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này với tất cả những người lưu đày mà Ta đã đưa từ Giê-ru-sa-lem sang Ba-by-lon: 5 Các ngươi hãy xây nhà mà ở, trồng cây mà ăn trái;6 hãy lấy vợ và sinh con đẻ cái; hãy cưới vợ cho con trai và gả chồng cho con gái các ngươi để chúng sinh con đẻ cái; ở đó hãy tăng thêm nhiều chứ đừng giảm bớt! 7 Hãy mưu tìm thịnh vượng cho thành mà Ta đã đày các ngươi tới; hãy cầu nguyện cùng Ðức Chúa cho thành ấy, vì sự thịnh vượng của nó cũng là sự thịnh vượng của các ngươi. 8 Quả vậy, Ðức Chúa các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau: Các ngươi chớ để cho mình bị lầm lạc vì các ngôn sứ đang ở giữa các ngươi, cũng như vì các tay bói toán; đừng tin theo mộng mị các ngươi mơ thấy, 9 bởi vì chúng chỉ nhân danh Ta mà tuyên sấm điều dối trá cho các ngươi. Ta chẳng hề sai chúng - sấm ngôn của Ðức Chúa. 10 Quả thế, Ðức Chúa phán như sau: Khi mãn bảy mươi năm dành cho Ba-by-lon, Ta sẽ thăm viếng các ngươi và sẽ thực hiện lời báo phúc cho các ngươi là đưa các ngươi trở lại chốn này. 11 Vì chính Ta biết các kế hoạch Ta định làm cho các ngươi - sấm ngôn của Ðức Chúa -, kế hoạch thịnh vượng, chứ không phải tai ương, để các ngươi có một tương lai và một niềm hy vọng. 12 Bấy giờ các ngươi kêu cầu Ta, các ngươi đến cầu nguyện với Ta, Ta sẽ nhận lời các ngươi. 13 Các ngươi sẽ tìm Ta và các ngươi sẽ thấy, bởi vì các ngươi sẽ hết lòng kiếm Ta, 14 Ta sẽ cho các ngươi được gặp - sấm ngôn của Ðức Chúa. Ta sẽ đổi vận mạng của các ngươi và sẽ thu họp các ngươi về từ khắp các dân, từ mọi nơi Ta đã xua các ngươi đến - sấm ngôn của Ðức Chúa -, Ta sẽ dẫn các ngươi trở về nơi Ta đã bắt các ngươi phải rời xa để đi đày.
15 Bởi vì các ngươi nói: "Ở Ba-by-lon, Ðức Chúa đã cho xuất hiện các ngôn sứ để giúp chúng ta." 16 Quả vậy, Ðức Chúa phán như sau về nhà vua đang ngự trên ngai vàng Ða-vít, về toàn dân đang cư ngụ trong thành ấy, tức là những người anh em của các ngươi đã không cùng đi lưu đày với các ngươi. 17 Ðức Chúa các đạo binh phán như sau: Này Ta sắp gửi đến cho các ngươi gươm đao, đói kém và ôn dịch. Ta sẽ làm cho chúng nên như những trái vả hư, xấu đến nỗi không ăn được. 18 Ta sẽ cho gươm đao, đói kém và ôn dịch rượt theo chúng. Ta sẽ biến chúng nên nỗi kinh hoàng cho mọi vương quốc trên cõi đất, nên lời nguyền rủa, nên đồ kinh tởm, nên đề tài trào phúng, nên trò ô nhục cho mọi dân tộc ở nơi Ta đã xua chúng đến. 19 Chính vì chúng không nghe các lời của Ta - sấm ngôn của Ðức Chúa - dầu Ta vẫn không ngừng sai các tôi tớ của Ta là các ngôn sứ đến với chúng, nhưng các ngươi chẳng chịu nghe - sấm ngôn của Ðức Chúa. 20 Phần các ngươi, hỡi tất cả những người Ta đã đưa từ Giê-ru-sa-lem sang lưu đày ở Ba-by-lon, hãy nghe lời Ðức Chúa.
21 Ðức Chúa các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này về A-kháp con ông Cô-la-gia, cũng như về Xít-ki-gia-hu con ông Ma-a-xê-gia, những kẻ nhân danh Ta mà tuyên sấm điều dối trá cho các ngươi: Này, Ta sắp trao chúng vào tay Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon; nó sẽ hạ sát chúng ngay trước mắt các ngươi. 22 Số phận chúng sẽ được đem ra làm lời nguyền rủa lưu truyền trong tất cả đám người Giu-đa lưu đày ở Ba-by-lon rằng: "Ước gì Ðức Chúa xử với ngươi như với Xít-ki-gia-hu và A-kháp, những người đã bị vua Ba-by-lon nướng cháy!" 23 Chính vì chúng đã làm điều đồi bại trong Ít-ra-en, đã ngoại tình với vợ người đồng loại, và đã nhân danh Ta mà nói điều dối trá, dù Ta không truyền dạy. Nhưng Ta, Ta biết và Ta làm chứng - sấm ngôn của Ðức Chúa. 
Lời sấm lên án ông Sơ-ma-gia-hu
24 Còn về Sơ-ma-gia-hu người Ne-khe-lam, ngươi sẽ nói rằng: 25 Ðức Chúa các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán thế này: Bởi vì chính ngươi đã nhân danh mình gửi cho toàn dân ở Giê-ru-sa-lem, cho tư tế Xơ-phan-gia, con Ma-a-xê-gia và cho tất cả các tư tế, một bức thư như sau: 26 "Ðức Chúa đã đặt ông làm tư tế thay cho tư tế Giơ-hô-gia-đa, để ông làm quản đốc Nhà Ðức Chúa, phòng khi có kẻ nào nổi điên muốn làm ngôn sứ, thì ông phải cùm hoặc xích nó lại. 27 Vậy tại sao ông không ngăn cản Giê-rê-mi-a người A-na-thốt, kẻ đang tuyên sấm giữa các ông? 28 Chính vì thế ông ta mới gửi cho chúng ta ở Ba-by-lon lời nhắn nhủ này: "Còn lâu lắm! Anh em cứ xây nhà mà ở, trồng cây mà ăn trái!"
29 Tư tế Xơ-phan-gia đã đọc bức thư này cho ngôn sứ Giê-rê-mi-a nghe. 30 Vậy có lời Ðức Chúa phán với ông Giê-rê-mi-a rằng: 31 Hãy gửi những lời sau đây cho tất cả đám dân lưu đày: "Ðức Chúa phán thế này về Sơ-ma-gia người Ne-khe-lam. Vì Sơ-ma-gia đã tuyên sấm cho các ngươi trong khi chính Ta không hề sai nó, và nó đã làm cho các ngươi tin vào điều dối trá, 32 nên Ðức Chúa phán như sau: Này Ta sắp trừng phạt Sơ-ma-gia người Ne-khe-lam và dòng dõi nó. Không một ai trong số những người thân thuộc của nó được cư ngụ ở giữa dân này, và được hưởng hạnh phúc mà chính Ta sắp thực hiện cho dân Ta - sấm ngôn của Ðức Chúa -, bởi vì nó đã hô hào nổi loạn chống lại Ðức Chúa." 

CHIA SẺ

Vào năm 597 trước Công nguyên, những người Ba-by-lon đã bắt đầu đưa những người Do thái đến Ba-by-lon. Lá thư của Giê-rê-mi-a cho những người bị lưu đày giúp chúng ta hiểu làm thế nào để chúng ta có thể làm điều tốt nhất trong hoàn cảnh khó khăn.
Chấp nhận nó. Sống một cuộc sống bình thường bao nhiêu như bạn có thể sống và đón nhận những điều không thoải mái mà không phàn nàn. Hãy cố gắng để trở nên một phúc lành cho những người khác. Hay là người kiến tạo hòa bình, chứ đừng là người gây rối.
Hãy kiên nhẫn. Thiên Chúa có kết hoạch để thực hiện mọi việc, và những kế hoạch của Ngài không bao giờ thất bại. Ngài biết bao lâu, và bao nhiêu là đủ.
Tín thác nơi Thiên Chúa. Câu 11 là một lời hứa mạnh mẽ để công bố khi bạn bị “lưu đày.” Thiên Chúa nghĩ đến bạn một cách cá vị và có chương trình cho bạn. Những kế hoạch của Ngài là để kiến tạo hòa bình chứ không phải cho chiến tranh, vì thế bạn không nên lo sợ về tương lai. Những kế hoạch của Ngài thật quyền năng, vì thế hãy để Ngài thực hiện theo ý Ngài. Cho dù hoàn cảnh của bạn khó khăn đến mức nào đi nữa, đừng có phí phạm sự đau khổ của bạn qua việc chống lại Thiên Chúa.
Tránh những niềm hy vọng giả tạo. Chính con người ấp ủ những niềm hy vọng giả tạo và giữ lấy mọi cọng rơm, nhưng cách tiếp cận này dẫn đến sự đau khổ. Hãy tránh những lời nói xảo quyệt của những người mạo danh thầy dạy đem tới những niềm hy vọng giả tạo. Lời Chúa sẽ nói cho bạn biết phải làm gì.
Dân Chúa trong thời đại hôm nay một cách nào đó cũng giống như những người Do thái bị lưu đày ở Ba-by-lon, vì chúng ta rời xa ngôi nhà trên trời của mình và sống giữa những người không chấp nhận cách sống của chúng ta. “Hãy tìm kiếm thịnh vượng cho thành” (c.7) là một lời khuyên khôn ngoan cho chúng ta để thực hiện trong tư cách là một người lữ khách trên mặt đất này. Bạn đón nhận những gì xảy ra trên cuộc lữ hành của mình với thái độ nào và bạn có những đóng góp gì trong suốt cuộc hành trình này ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC