Thứ Hai, 9 tháng 6, 2014

CHƯƠNG 34 - GIÊ-RÊ-MI-A

 5. Mấy Sự Kiện Riêng Lẻ 
Chung cuộc của vua Xít-ki-gia-hu
1 Có lời Ðức Chúa phán với ông Giê-rê-mi-a vào thời Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, với toàn thể lực lượng của ông, cùng mọi vương quốc trên trái đất dưới quyền thống trị của ông, và tất cả các dân tộc đến tấn công Giê-ru-sa-lem và các thành của nó. 2 Ðức Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán thế này: Ngươi hãy đi nói với Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa rằng: Ðức Chúa phán như sau: Này đây Ta sẽ trao thành này vào tay vua Ba-by-lon và nó sẽ phóng hoả đốt thành. 3 Còn ngươi, ngươi sẽ không thoát khỏi tay nó, nhưng chắc chắn sẽ bị bắt nộp vào tay nó. Ngươi sẽ phải gặp vua Ba-by-lon, mắt nhìn mắt, miệng đối miệng; và ngươi sẽ phải đi Ba-by-lon. 4 Nhưng, hỡi Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, hãy nghe lời Ðức Chúa! Ðức Chúa phán về vua thế này: ngươi sẽ không chết vì gươm, 5 nhưng sẽ được chết yên hàn. Và cũng như người ta đã đốt hương tưởng niệm tổ tiên ngươi là các vua tiền nhiệm thuở xưa, người ta cũng sẽ đốt hương tưởng niệm và than khóc ngươi: "Ôi, Chúa Thượng!" Vì chính Ta phán như vậy - sấm ngôn của Ðức Chúa.
6 Ngôn sứ Giê-rê-mi-a nói với Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, tất cả các lời đó tại Giê-ru-sa-lem. 7 Lực lượng của vua Ba-by-lon đã tấn công Giê-ru-sa-lem và tất cả các thành còn lại của Giu-đa, đó là La-khít và A-dê-ca; vì trong số các thành Giu-đa, các thành còn lại này là những thành kiên cố. 
Giải phóng nô lệ
8 Có lời Ðức Chúa phán với ông Giê-rê-mi-a, sau khi vua Xít-ki-gia-hu lập giao ước với toàn dân tại Giê-ru-sa-lem để công bố một cuộc giải phóng, đó là: 9 mỗi người phải trả tự do cho các nô lệ người Híp-ri thuộc quyền mình, dù là nam hay nữ, nghĩa là không ai giữ một người anh em Giu-đa nào của mình làm nô lệ. 10 Tất cả các thủ lãnh và toàn dân tham dự giao ước, mỗi người đều đồng ý trả tự do cho nô lệ, nam cũng như nữ thuộc quyền mình, nên nơi họ không còn nô lệ nữa; họ đã tán thành và cho chúng được tự do. 11 Tuy nhiên sau đó, họ đã đổi ý và bắt lại các nô lệ nam nữ đã được họ phóng thích: họ lại bắt chúng làm nô lệ. 12 Có lời Ðức Chúa phán với ông Giê-rê-mi-a rằng: 13 Ðức Chúa phán thế này: Khi Ta đưa cha ông các ngươi ra khỏi đất Ai-cập, khỏi nhà nô lệ, Ta đã lập với họ một giao ước như sau: 14 "Ðến năm thứ bảy, mỗi người trong các ngươi sẽ trả tự do cho người anh em Híp-ri đã bán mình cho ngươi; nó sẽ làm nô lệ ngươi trong sáu năm, rồi ngươi phải phóng thích nó khỏi nhà ngươi." Nhưng cha ông các ngươi đã không nghe Ta; chúng chẳng để tai. 15 Ngày nay các ngươi đã trở lại và làm điều ngay chính trước mặt Ta là phóng thích đồng bào mình; các ngươi đã lập giao ước trước mặt Ta trong Ðền Thờ, nơi danh Ta được kêu khấn. 16 Nhưng rồi các ngươi đã tráo trở và xúc phạm đến danh Ta, vì mỗi người trong các ngươi đã bắt lại những nô lệ nam nữ các ngươi đã phóng thích, để bắt chúng trở về làm tôi các ngươi, cả nam lẫn nữ.
17 Vì thế, Ðức Chúa phán thế này: Các ngươi đã không nghe Ta, không ai chịu phóng thích anh em mình, không ai chịu phóng thích đồng bào mình, thì này, sấm ngôn của Ðức Chúa, Ta sẽ để mặc các ngươi cho gươm đao, ôn dịch và đói khát tự do hoành hành; Ta sẽ biến các ngươi thành nỗi kinh hoàng cho mọi vương quốc trên cõi đất. 18 Những kẻ đã vi phạm giao ước của Ta, đã không giữ những điều khoản cam kết trước mặt Ta, những kẻ đó, Ta sẽ biến thành một con bò tơ cho người ta xẻ làm đôi và băng qua giữa hai phần. 19 Các thủ lãnh Giu-đa, các thủ lãnh Giê-ru-sa-lem, các hoạn quan, các tư tế và toàn dân trong xứ, những kẻ băng qua giữa hai phần đó, 20 Ta sẽ nộp chúng vào tay quân thù của chúng, vào tay những kẻ đòi mạng chúng. Xác chúng sẽ là thức ăn cho loài chim trên trời và thú vật dưới đất.21 Còn Xít-ki-gia-hu, vua Giu-đa, và các thủ lãnh của nó, Ta sẽ nộp vào tay quân thù của chúng, vào tay những kẻ đòi mạng chúng và vào tay lực lượng của vua Ba-by-lon, là những kẻ vừa bỏ các ngươi mà đi. 22 Này Ta sẽ ra lệnh - sấm ngôn của Ðức Chúa - và sẽ đưa chúng trở lại để tấn công thành này. Chúng sẽ chiếm cứ và phóng hoả đốt thành. Các thành thị Giu-đa, Ta sẽ làm cho ra hoang vu, không người cư ngụ.
CHIA SẺ

Nô lệ của kẻ thù (c.1-7). Khi kẻ thù cuối cùng phá vỡ tường thành, vua Xít-ki-gia-hu đã cố gắng để trốn thoát, nhưng không thành công (2V 25:1-7). Giê-rê-mi-a đã nói với nhà vua đầu hàng Ba-by-lon, nhưng ông đã không nghe lời. Vì thế, nhà vua sẽ bị bắt, bị mang xiềng, đâm mù mắt, và đem đi Ba-by-lon nơi ông sẽ qua đời ở đó. Ông bị nô lệ trong tội lỗi đã dẫn đến việc họ thành nô lệ của kẻ thù. Ông đã tự hủy hoại chính mình.
Nô lệ của anh em (c.8-22). Những người Do thái không phải làm nô lệ cho anh em mình; và mỗi bảy năm, những người nô lệ của họ phải được giải phóng (Xh 21:1-11; Đnl 15:12-18). Những người ở Giê-ru-sa-lem đã giữ luật này trong thời gian bị vây hãm; nhưng khi quân đội Ba-by-lon rút lui bởi vì quân đội của người Ai-cập (c.21; 37:5-10), họ lại bắt những người nô lệ đó lại ! Những người chủ đã giữ luật khi gặp khó khăn, hy vọng sẽ làm hài lòng Đức Chúa; nhưng khi mọi sự trở nên tốt hơn, họ đã thay đổi (Tv 66:13-14).
Vâng phục phải đến từ sự sốt sắng bên trong chúng ta (Ep 6:6) và không dựa vào hoàn cảnh bên ngoài chúng ta. Trong thực tế, những ông chủ nô lệ này ở trong tình trạng nô lệ hơn cả những người nô lệ của họ, bởi vì họ đã không tìm kiếm để làm vui lòng Đức Chúa. Đâu là những điều bạn muốn Thiên Chúa thực hiện cho bạn, nhưng bạn lại làm ngược lại với những anh chị em của mình ?Bạn có nhận ra những tình trạng nô lệ của mình trong hiện tại, nếu không thì theo bạn đâu là cách để giúp bạn khám phá ra những tình trạng nô lệ của mình?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC