Thứ Hai, 16 tháng 6, 2014

CHƯƠNG 41 - GIÊ-RÊ-MI-A

1 Vậy, vào tháng bảy, Gít-ma-ên con Nơ-than-gia, cháu Ê-li-sa-ma, thuộc hoàng tộc, một trong những quan lớn của nhà vua cùng với mười người đến gặp ông Gơ-đan-gia ở Mít-pa. Ðang lúc họ ăn uống với nhau ở đó, tại Mít-pa, 2 thì Gít-ma-ên con ông Nơ-than-gia cùng với mười người đi theo đứng lên rút gươm hạ sát ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam cháu ông Sa-phan. Họ đã giết chết ông, người đã được vua Ba-by-lon đặt lên trông coi cả xứ. 3 Còn mọi người Giu-đa đang ở với ông Gơ-đan-gia, tại Mít-pa và những người Can-đê, những chiến binh, bấy giờ đang ở đó, Gít-ma-ên cũng giết luôn.
4 Ngày thứ hai sau khi ông Gơ-đan-gia bị giết mà chưa ai hay, 5 thì có đoàn người từ Si-khem, Si-lô và Sa-ma-ri đến, gồm tám mươi người, râu cạo nhẵn, quần áo xé rách, mình đầy vết rạch, tay mang lễ phẩm và hương thơm đến nhà Ðức Chúa. 6 Gít-ma-ên con Nơ-than-gia từ Mít-pa ra đón họ, vừa đi vừa khóc. Gặp họ rồi, ông ta nói với họ: "Các ông hãy vào gặp ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam." 7Nhưng khi họ vào đến giữa thành, thì Gít-ma-ên con Nơ-than-gia cùng những người đi theo, đã giết cả bọn, rồi quăng xác vào giữa hầm nước. 8 Nhưng trong số những người ấy, có mười người nói với Gít-ma-ên: "Ðừng giết chúng tôi, vì chúng tôi có những kho dự trữ lúa mì, lúa mạch, dầu và mật giấu trong cánh đồng. Thế là ông ấy thôi không giết họ cùng với các anh em của họ. 9 Còn cái hầm nước, nơi Gít-ma-ên đã quăng xác những người bị ông sát hại, chính là hầm nước lớn vua A-xa đã làm để chống lại Ba-sa, vua Ít-ra-en; Gít-ma-ên con Nơ-than-gia đã ném xác các nạn nhân xuống đầy hầm đó. 10 Rồi Gít-ma-ên đã bắt tất cả số người còn lại trong dân ở Mít-pa làm tù binh: các con gái của vua và tất cả dân còn lại ở Mít-pa, thuộc quyền ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam, người được quan chỉ huy thị vệ Nơ-vu-dác-a-đan, đặt lên trông coi; Gít-ma-ên con Nơ-than-gia đã bắt họ làm tù binh và lên đường sang chỗ dân Am-mon.
11 Khi Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác và toàn thể các vị chỉ huy quân đội đang ở với ông, nghe biết mọi tai hoạ Gít-ma-ên con Nơ-than-gia đã gây ra, 12 ông đem tất cả quân của mình đi giao chiến với Gít-ma-ên con Nơ-than-gia. Họ gặp Gít-ma-ên tại Hồ lớn ở Ghíp-ôn. 13 Khi thấy ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác và toàn thể các vị chỉ huy quân đội đang ở với ông, toàn dân ở bên Gít-ma-ên mừng rỡ.14 Toàn dân đã bị Gít-ma-ên bắt đi khỏi Mít-pa làm tù binh, liền quay ngược lại, đi về phía ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác. 15 Còn Gít-ma-ên con Nơ-than-gia cùng với tám người đã thoát khỏi tay ông Giô-kha-nan thì sang chỗ dân Am-mon. 16 Bấy giờ, ông Giô-kha-nan con ông Ca-rê-ác cùng với toàn thể các vị chỉ huy quân đội đang ở với ông, đem tất cả những người còn lại trong dân đã bị Gít-ma-ên con Nơ-than-gia bắt đi khỏi Mít-pa làm tù binh, sau khi ông ta đã giết ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam. Họ là đám đàn ông chiến binh, đàn bà, con trẻ cũng như các quan thái giám đã được đưa từ Ghíp-ôn về. 17 Họ lên đường và dừng lại ở Bi-ghe-rút Kim-ham gần Bê-lem, rồi đi đến Ai-cập để 18 tránh quân Can-đê. Họ sợ những người này, vì Gít-ma-ên con Nơ-than-gia đã giết ông Gơ-đan-gia con ông A-khi-cam, người đã được vua Ba-by-lon đặt lên trông coi cả xứ. 
CHIA SẺ

Gít-ma-ên trung thành với Xít-ki-gia-hu và đã chống lại người được đặt làm tổng trấn cai trị họ. Tình cảm của ông dành cho nhà vua bị lật đổ lớn hơn tình yêu ông dành cho Thiên Chúa, cho những người khác, và cho đất nước. Ông đã quan tâm đến việc trả thù nhiều hơn là sự công chính. Điều đáng lý ra là một sự chuyển tiếp trong hòa bình đã trở thành một cuộc chiến, tất cả chỉ vì sự xấu xa của một con người.
Gít-ma-en đã bỏ trốn, nhưng Giô-kha-nan phải đối diện với một quyết định; ở lại Giu-đa hay chạy trốn sang Ai-cập ? Na-bu-cô-đô-nô-so sẽ rất giận dữ khi ông khám phá ra người ông chỉ định làm tổng trấn đã bị sát hại. Không ai biết được những điều kinh hoàng như thế nào sẽ xảy ra với dân Ít-ra-en khi họ phải trả giá cho những gì Gít-ma-ên đã gây ra.
Giô-kha-na và những người của ông bỏ trốn sáng Ai-cập, bởi vì họ vẫn không hình dung ra được rằng, nếu họ theo Chúa, Ngài sẽ bảo vệ họ, ngay cả khi Ngài đang trừng phạt họ, Ngài vẫn bảo vệ họ, dù họ gây ra những điều xấu cho chính bản thân mình. Bạn cần đặt câu hỏi cho chính mình “Liệu tôi có tín thác nơi Thiên Chúa?” Liệu những cách phản ứng của tôi có minh chứng rằng tôi tin tưởng nơi Ngài ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC