Thứ Năm, 31 tháng 7, 2014

CHƯƠNG 23 - Ê-DÊ-KI-EN

Câu chuyện tượng trưng cho Giê-ru-sa-lem và Sa-ma-ri
1 Có lời Ðức Chúa phán với tôi rằng: 2 Hỡi con người, xưa có hai người đàn bà là con cùng một mẹ. 3 Chúng đã đàng điếm ở Ai-cập; ngay từ thời thơ ấu, chúng đã đàng điếm. Ở đó, chúng đã bị bóp vú, bị nắn ngực còn trinh. 4 Tên của chúng: chị là O-ho-la, em là O-ho-li-va. Chúng đã thuộc về Ta và sinh được một bầy con trai con gái. Ðây là tên của chúng: O-ho-la là Sa-ma-ri và O-ho-li-va là Giê-ru-sa-lem. 5 O-ho-la đã làm điếm thay vì ở với Ta. Nó si mê các tình nhân của nó: với Át-sua là những binh sĩ  6 mặc áo đỏ tía, với các quan thái thú và khâm sai trẻ trung hấp dẫn, với những kỵ binh cỡi ngựa. 7 Nó đã bằng lòng đàng điếm với chúng. Tất cả bọn chúng đều là anh tài của con cái Át-sua. Nó đã ra ô uế vì tất cả những kẻ đã cùng nó thông dâm, vì các ngẫu tượng của chúng. 8 Nhưng nó không bỏ được thói đàng điếm của mình từ Ai-cập, bởi vì chúng đã tư thông với nó ngay từ thời thơ ấu của nó; chúng đã nắn ngực còn trinh của nó và đã đổ tính dâm dục của chúng lên người nó. 9 Vì thế Ta đã trao nó vào tay các tình nhân của nó, vào tay con cái Át-sua, những kẻ nó đã si mê. 10 Chúng đã lột nó trần truồng, bắt các con trai con gái của nó. Chúng đã dùng gươm giết chết nó. Nó đã thành người nổi danh trong giới phụ nữ và người ta đã thi hành án phạt nó.
11 O-ho-li-va, em nó, thấy thế, nhưng còn hư hỏng, phóng đãng hơn nó, và còn đàng điếm tội lỗi hơn chị nó. 12 Nó si mê con cái Át-sua, các quan thái thú, các tổng trấn, các binh sĩ mặc nhung phục đắt tiền, những kỵ binh cỡi ngựa; tất cả đều trẻ trung hấp dẫn. 13 Và Ta thấy nó đã ra ô uế. Cả hai chị em đều cùng một lối sống như nhau. 14 Nó còn thêm vào chuyện đàng điếm của mình: nó nhìn những hình đàn ông khắc trên tường, ảnh quân Can-đê vẽ bằng sơn đỏ, 15 đai thắt ngang lưng, khăn quấn lên đầu buông thõng xuống; tất cả trông như những kỵ sĩ có dáng dấp con cái Ba-by-lon, nguyên quán tại Can-đê. 16 Vừa nhìn thấy thế, nó đã si mê nên sai sứ giả đến gặp chúng tại Can-đê. 17 Bấy giờ, con cái Ba-by-lon đến tình tự với nó; chúng đã làm cho nó ra ô uế vì thói đàng điếm của chúng. Nhưng khi nó đã ra ô uế vì chúng rồi, nó không còn quyến luyến chúng nữa. 18 Nó ngang nhiên để lộ thói đàng điếm và phơi bày sự trần truồng của nó ra; bấy giờ Ta không lưu luyến nó như đã thôi lưu luyến chị nó. 19 Nhưng nó đã gia tăng các việc đàng điếm của nó để nhớ lại thời thơ ấu nó đã đàng điếm bên đất Ai-cập. 20 Nó đã si mê hạng trác táng. Mình chúng như mình lừa, chúng cuồng loạn như giống ngựa.
21 Ngươi tìm kiếm tội ác tày trời thời thơ ấu khi người Ai-cập bóp vú, nắn ngực còn con gái của ngươi. 22 Vì thế, hỡi O-ho-li-va, Ðức Chúa là Chúa Thượng phán như sau: Này Ta xúi các tình nhân của ngươi chống lại ngươi; chúng không còn lưu luyến ngươi nữa; Ta sẽ dẫn chúng tới đánh ngươi từ khắp tứ phía.23 Con cái Ba-by-lon và tất cả người Can-đê, Pơ-cốt, Sô-a, Cô-a, tất cả con cái Át-sua cùng với chúng, tất cả những thanh niên trẻ trung hấp dẫn, các quan thái thú, các khâm sai, tất cả các sĩ quan và binh lính, tất cả đều là kỵ binh cỡi ngựa. 24 Chúng sẽ từ phương Bắc đến đánh ngươi đem theo chiến mã, chiến xa cùng với các dân liên minh với nhau; chúng cho đặt thuẫn, khiên, mũ chiến chung quanh ngươi để đánh ngươi; Ta sẽ trao quyền xét xử cho chúng và chúng sẽ xét xử ngươi tuỳ theo phán quyết của chúng. 25 Ta sẽ nổi ghen đánh phạt ngươi; chúng sẽ nổi giận trừng phạt ngươi. Chúng xẻo mũi, cắt tai ngươi; con cháu ngươi sẽ phải ngã gục vì gươm. Chúng sẽ bắt con trai con gái ngươi; con cháu ngươi sẽ bị lửa nuốt chửng. 26 Chúng sẽ lột quần áo và đoạt các đồ trang sức của ngươi. 27 Ta sẽ cho chấm dứt tội ác tày trời và thói đàng điếm của ngươi từ đất Ai-cập; ngươi sẽ không ngước mắt nhìn lên chúng và sẽ không còn nhớ đến quân Ai-cập nữa. 28 Quả thật, Ðức Chúa là Chúa Thượng phán như sau: Này Ta trao nộp ngươi vào tay những kẻ ngươi ghét, vào tay những kẻ ngươi không còn lưu luyến. 29 Chúng sẽ hành hạ ngươi vì thù ghét; chúng sẽ chiếm lấy tất cả lợi tức của ngươi. Chúng sẽ bỏ ngươi trần truồng không mảnh vải che thân, phơi bày sự trần truồng và thói đàng điếm của ngươi ra. Chính tội ác tày trời, thói đàng điếm của ngươi 30 đã gây nên cho ngươi các điều ấy, bởi ngươi đàng điếm chạy theo các dân tộc, nên ngươi đã ra ô uế vì các ngẫu tượng của chúng. 31 Ngươi đi theo đường lối của chị ngươi. Ta cũng sẽ trao chén của nó vào tay ngươi. 32 Ðức Chúa là Chúa Thượng phán thế này:
Ngươi sẽ uống chén của chị ngươi;
chén ấy vừa sâu lại vừa rộng.
Ngươi nên trò cười, thành đề tài nhạo báng,
vì chén ấy chứa được quá nhiều.
33 Ngươi sẽ đầy ứ say sưa và phiền muộn.
Ðó là chén đựng hoang tàn và đổ nát,
chén của Sa-ma-ri, chị ngươi.
34 Ngươi sẽ uống, sẽ dốc cạn chén ấy
rồi gặm những mảnh sành,
rạch nát cả đôi vú của ngươi.
Quả thật, chính Ta đã phán - sấm ngôn của Ðức Chúa là Chúa Thượng.
35 Vì thế, Ðức Chúa là Chúa Thượng phán thế này: Vì ngươi đã lãng quên và vứt bỏ Ta ra đàng sau lưng, nên đến lượt ngươi, hãy mang lấy ô nhục và tính đàng điếm của ngươi. 36 Ðức Chúa phán với tôi: Hỡi con người, ngươi có muốn xét xử O-ho-la và O-ho-li-va không? Hãy nói cho chúng biết những điều ghê tởm của chúng. 37 Quả thật, chúng đã ngoại tình, tay chúng vấy đầy máu. Chúng đã ngoại tình với các ngẫu tượng của chúng; và ngay cả con cái chúng đã sinh ra cho Ta, chúng cũng thiêu làm mồi cho các ngẫu tượng đó. 38 Chúng còn xử với Ta như thế này nữa là làm ô uế thánh điện của Ta trong ngày đó và vi phạm các ngày sa-bát của Ta. 39 Khi đã tàn sát con cái mình để kính các ngẫu tượng của chúng, chúng còn dám vào thánh điện của Ta trong ngày đó, khiến cho thánh điện của Ta bị xúc phạm. Chúng đã làm như thế đó ở giữa Nhà của Ta.
40 Hơn nữa, chúng đã cử người đi tìm những kẻ từ xa; một sứ giả đã được sai đến với những kẻ đó. Này chúng đến. Vì chúng mà ngươi tắm rửa, vẽ mắt và đeo các đồ trang sức. 41 Rồi ngươi ngồi trên một cái giường lộng lẫy, phía trước có kê sẵn một cái bàn, trên đó ngươi bày ra hương và dầu của Ta. 42Người ta nghe thấy tiếng một đám đông ồn ào vô tư lự. Thêm vào đó, còn có nhiều người từ khắp nơi trong sa mạc đến vây quanh; chúng đeo kiềng vào tay, đội triều thiên rực rỡ lên đầu các phụ nữ. 43 Bấy giờ tôi nói về người phụ nữ đã rạc đi vì ngoại tình: bây giờ chính nó vẫn còn miệt mài trong các cuộc truy hoan. 44 Người ta đến với nó như đến với một con điếm. Chúng đã đến với O-ho-la và O-ho-li-va là những thứ đàn bà hư hỏng. 45 Nhưng những người công chính sẽ xét xử chúng theo phán quyết về những kẻ ngoại tình và những kẻ gây đổ máu, vì chúng ngoại tình và tay chúng vấy đầy máu.
46 Quả thật, Ðức Chúa là Chúa Thượng phán thế này: Hãy triệu tập đại hội để trừng phạt chúng; hãy để mặc cho chúng phải kinh hãi và bị cướp bóc. 47 Ðại hội sẽ ném đá trị tội chúng và dùng gươm vằm nát chúng. Người ta sẽ tàn sát con trai con gái chúng và phóng hoả đốt nhà chúng. 48 Ta sẽ chấm dứt cảnh ô nhục trong xứ. Tất cả phụ nữ sẽ được sửa dạy và không còn hành động theo vết ô nhục của các ngươi nữa. 49 Người ta sẽ giáng trả trên các ngươi sự ô nhục của các ngươi; các ngươi sẽ phải gánh lấy các tội thờ ngẫu tượng của mình. Bấy giờ các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là Ðức Chúa, là Chúa Thượng. 
CHIA SẺ

Bởi vì đất nước Do thái đã kết hôn với Đức Chúa, cho nên việc thờ ngẫu tượng giống như không chung thủy. Họ đã trao chính mình cho các thần của dân ngoại và phạm tội làm điếm và ngoại tình. Đó là lý do tại sao Thiên Chúa đã gửi đến những đợt trừng phạt dân Ngài.
O-ho-la đại diện cho Sa-ma-ri-a, vương quốc phía Bắc; và O-ho-li-va đại diện cho vương quốc phía Nam Giu-đa. Những người Sa-ma-ri-a đã đặt ra tôn giáo riêng của họ, nhưng Thiên Chúa ở Giu-đa bởi vì Ngài đã ký giao ước với Đa-vít. Điều họ đã làm trong đền thờ của Ngài đã làm Ngài tổn thương rất nhiều (c.36-39; 1Cr 6:19-20). Thiên Chúa đã xét xử Sa-ma-ri-a vào năm 722 trước Công nguyên. Khi nào để cho Át-si-ry bắt họ làm nô lệ, nhưng Giu-đa đã không học được gì từ bài học này. Giu-đa vẫn tiếp tục ở lại trong tội lỗi, vì thế Thiên Chúa phải xét xử họ.
Khi Thiên Chúa xét xử tội nơi người khác, đừng bao giờ nói, “Điều đó chẳng bao giờ xảy ra với tôi! Tôi có thể tránh xa tội!” Thiên Chúa chờ đợi chúng ta hoán cải, và chúng ta đừng thử thách sự kiên nhẫn của Ngài (Gv 8:11). Khi đến giờ sau hết, tội lỗi của chúng ta trừng phạt mình, và chúng ta một lần nữa biết rằng Ngài là Đức Chúa (c.49). Thiên Chúa muốn hiền thê của Ngài thành tâm một lòng với Ngài (2Cr 11:1-4; Gc 4:1-10).
Cả Sa-ma-ri và Giu-đa đều bị trừng phạt vị sự bất trung đối với Thiên Chúa. Đâu là những bất trung, những ngẫu tượng mà bạn đặt chúng thế nơi vị trí của Thiên Chúa? Đâu là lý do Thiên Chúa vẫn kiên nhẫn với bạn ?

Thứ Tư, 30 tháng 7, 2014

CHƯƠNG 22 - Ê-DÊ-KI-EN

Tội ác của Giê-ru-sa-lem
1 Có lời Ðức Chúa phán với tôi rằng: 2 Hỡi con người, ngươi có xét xử, có xét xử cái thành vấy máu đó không? Hãy cho nó biết tất cả những việc ghê tởm của nó. 3 Ngươi sẽ nói: Ðức Chúa là Chúa Thượng phán thế này: Hỡi cái thành đã làm cho khắp nơi trong thành vấy máu khiến ngày của mình xảy đến, đã làm các ngẫu tượng khiến mình ra ô uế. 4 Vì ngươi đã gây đổ máu, nên ngươi thật đắc tội; vì các ngẫu tượng ngươi đã làm, nên ngươi ra ô uế. Ngươi đã làm cho những ngày của đời ngươi đến gần và đi tới những năm cuối cùng của đời ngươi. Vì thế, Ta đã làm cho ngươi thành đồ sỉ nhục giữa chư dân, thành trò chế nhạo cho muôn nước. 5 Những kẻ ở gần cũng như những kẻ ở xa đều chế nhạo ngươi vì ngươi đã bị ô danh và nơi ngươi có quá nhiều hỗn loạn. 6 Này, các ông hoàng của Ít-ra-en ở nơi ngươi, ai nấy tha hồ gây đổ máu. 7 Ở giữa ngươi, cha mẹ bị khinh dể, ngoại kiều bị áp bức, mẹ goá con côi bị ngược đãi. 8 Ngươi đã khinh thường các đồ thánh và vi phạm các ngày sa-bát của Ta. 9 Nơi ngươi có những người vu khống nhằm gây đổ máu. Ở giữa ngươi, người ta dự tiệc trên núi và gây tội ác tày trời. 10 Ở giữa ngươi, người cha bị lột trần truồng, phụ nữ đang thời kỳ ô uế bị hãm hiếp. 11 Ở giữa ngươi, kẻ thì làm điều ghê tởm với vợ người đồng loại; kẻ thì làm chuyện ô uế tày trời với con dâu; kẻ thì hiếp cả em gái, tức là con gái của cha mình. 12 Ở giữa ngươi, người ta nhận quà hối lộ nhằm gây đổ máu; ngươi cho vay để ăn lời, để lấy lãi quá nặng, bóc lột người đồng chủng nhằm trục lợi; còn Ta thì ngươi lại lãng quên - sấm ngôn của Ðức Chúa là Chúa Thượng.
13 Nhưng này, Ta đập tay khi thấy ngươi ham lợi, khi thấy ngươi gây đổ máu giữa nơi ngươi. 14 Tinh thần ngươi có vững, tay ngươi có chắc vào ngày Ta xét xử ngươi không? Chính Ta là Ðức Chúa, Ta đã phán là Ta thực hiện. 15 Ta sẽ phân tán ngươi vào giữa các dân tộc, tung ngươi ra các nước và tẩy ngươi cho sạch mọi ô uế. 16 Ngươi sẽ bị hạ nhục trước mắt chư dân. Bấy giờ ngươi sẽ nhận biết chính Ta là Ðức Chúa.
17 Có lời Ðức Chúa phán với tôi rằng: 18 Hỡi con người, đối với Ta, nhà Ít-ra-en đã trở thành rỉ sắt; tất cả bọn chúng là đồng, thiếc, sắt, chì ở giữa lò; chúng là rỉ sắt ở trong lò. 19 Vì thế Ðức Chúa là Chúa Thượng phán như sau: Vì tất cả các ngươi chỉ là rỉ sắt, nên Ta sẽ gom các ngươi vào giữa Giê-ru-sa-lem. 20Như người ta gom đồng, sắt, chì, thiếc vào giữa lò, rồi thổi lửa cho chảy tan ra thế nào, thì Ta cũng sẽ nổi cơn lôi đình thịnh nộ, gom các ngươi lại, rồi làm cho các ngươi chảy tan ra ở giữa thành như thế. 21 Ta sẽ quy tụ các ngươi, rồi thổi lửa phẫn nộ của Ta vào đó. Các ngươi sẽ phải chảy tan ra ở giữa thành. 22 Như bạc chảy ra trong lò thế nào, các ngươi cũng sẽ chảy tan ra ở giữa thành như vậy; bấy giờ các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là Ðức Chúa, Ta đã trút cơn thịnh nộ của Ta xuống phạt các ngươi.
23 Có lời Ðức Chúa phán với tôi rằng: 24 Hỡi con người, hãy nói với nó: Ngươi là đất không được hưởng mưa thuận gió hoà trong ngày thịnh nộ. 25 Các ngôn sứ trong xứ này âm mưu phản loạn. Tựa như con sư tử rống lên xé mồi, chúng đã nuốt trửng sinh mạng, cướp đoạt kho tàng, chiếm hữu đồ quý báu và tăng thêm số các goá phụ trong thành. 26 Các tư tế đã vi phạm lề luật của Ta, xúc phạm đến các nơi thánh của Ta, không phân biệt thánh thiêng với phàm tục và không dạy người ta nhận ra sự khác biệt giữa ô uế với thanh sạch. Chúng đã nhắm mắt lại để khỏi thấy các ngày sa-bát của Ta. Ta đã bị xúc phạm giữa chúng. 27Các thủ lãnh trong xứ này tựa bầy sói xé mồi; chúng gây ra đổ máu, giết người để trục lợi. 28 Các ngôn sứ trong xứ này tô vôi trát phấn lên chúng, cho thấy những thị kiến hão huyền và nói các lời sấm dối trá. Chúng dám nói: "Ðức Chúa là Chúa Thượng phán thế này", nhưng thực ra Ðức Chúa đã không phán. 29 Dân trong xứ đã bóc lột người khác, cướp giật của người ta, ngược đãi kẻ bần cùng nghèo đói, bóc lột ngoại kiều, không đếm xỉa gì đến lẽ chính trực. 30 Ta đã tìm kiếm trong bọn chúng một người xây tường và đứng trước nhan Ta, nơi lỗ hổng, để bảo vệ xứ sở, nhằm ngăn cản Ta phá thành, nhưng Ta không tìm ra. 31 Ta sẽ trút cơn thịnh nộ của Ta để trừng phạt và tiêu diệt chúng trong cơn lửa giận của Ta. Ta sẽ theo cách cư xử của chúng mà xử lại với chúng - sấm ngôn của Ðức Chúa là Chúa Thượng. 
CHIA SẺ

Bốn hình ảnh trong chương này:

Tòa án (c.1-16). Ngôn Sứ đã trở nên người được ủy quyền để tố cáo khi ông cáo buộc Giu-đa vì những tội lỗi của họ, chứng mình rằng những người lãnh đạo và dân chúng giống nhau đều phạm tội phá vỡ luật của Thiên Chúa.

Lò luyện (c.23-27). Giê-ru-sa-lem quả thật đã giống như một lò luyện khi quân đội của Ba-by-lon đóng quân bao vậy thành. Nhưng chẳng có kim loại tốt nào còn lại trong thành; tất cả đều là cặn bã. Đất nước đã trở nên rẻ mạt vì tội lỗi.

Thú dữ (c.23-27). Các ngôn sứ giống như những con sư tử và các ông hoàng giống như những con sói, tất cả đánh nhau để trục lợi từ nơi dân chúng. Giống như những con thú, các tư tế chẳng khác biệt gì so với những điều là thánh và những gì là không sạch (Mt 7:6).

Tường thành (c.28-31). Với những thị kiến và sứ điệp giả, các ngôn sứ đã bôi trắng những tội của đất nước và che dấu những yếu đuối của họ. (x Ed 13).

Cho dù những dân phá vỡ giao ước với Thiên Chúa, Ngài vẫn tìm kiếm cho dân, người sẽ không chỉ xây dựng những tường thành vững chắc, mà còn trở nên những tường thành vững vàng qua việc đứng vững ở nơi lỗ hổng trong những giờ phút nguy hiểm (c.30). Ngài tìm kiếm và mời gọi bạn tham gia vào sứ mạng này, đâu là câu trả lời của bạn ?

Thứ Ba, 29 tháng 7, 2014

CHƯƠNG 21 - Ê-DÊ-KI-EN

Thanh gươm của Ðức Chúa
1 Có lời Ðức Chúa phán với tôi rằng: 2 Hỡi con người, hãy quay mặt hướng về phía Nam, hãy nói tiên tri hạch tội phương Nam và tuyên sấm hạch tội khu rừng trong đồng bằng Ne-ghép. 3 Ngươi sẽ nói với rừng Ne-ghép: Hãy nghe lời Ðức Chúa, Ðức Chúa là Chúa Thượng phán như sau: Này Ta sắp nhóm lên một ngọn lửa ở nơi ngươi; lửa ấy sẽ thiêu rụi tất cả cây xanh tươi cũng như cây khô héo nơi ngươi. Ngọn lửa cháy rực sẽ không tắt; mọi khuôn mặt đều bị cháy sém, từ nam chí bắc. 4 Mọi xác phàm sẽ thấy rằng, chính Ta, Ðức Chúa, Ta đã nhóm ngọn lửa ấy và nó sẽ không tắt. 5 Và tôi thưa: Ôi, lạy Ðức Chúa là Chúa Thượng, chúng nói về con: "Ông ấy không phải là người làm ra các câu châm ngôn đó sao?" 6 Có lời Ðức Chúa phán với tôi rằng: 7 Hỡi con người, hãy quay mặt về phía Giê-ru-sa-lem, hãy nói tiên tri hạch tội các thánh điện, hãy tuyên sấm hạch tội đất Ít-ra-en. 8 Ngươi sẽ nói với đất Ít-ra-en: Ðức Chúa phán như sau: Này Ta trừng phạt ngươi. Ta sẽ rút gươm ra khỏi bao và sẽ tiêu diệt người công chính lẫn kẻ gian tà cho biệt tăm. 9 Bởi vì Ta tiêu diệt người công chính lẫn kẻ gian tà cho khuất dạng, nên gươm của Ta sẽ rút ra khỏi bao để trừng phạt mọi xác phàm, từ nam chí bắc. 10 Bấy giờ, mọi xác phàm sẽ nhận biết rằng chính Ta, Ðức Chúa, Ta đã rút gươm khỏi bao và nó sẽ không chui vào bao nữa.
11 Còn ngươi, hỡi con người, tâm hồn tan nát, ngươi hãy rên rỉ, lòng tràn ngập đắng cay, ngươi hãy rên rỉ trước mắt chúng. 12 Khi chúng nói với ngươi: "Sao ông rên rỉ?" Ngươi sẽ nói: "Vì chuyện sắp xảy ra khiến cho mọi tâm hồn sẽ tan nát, mọi bàn tay rã rời, mọi tinh thần suy sụp, mọi đầu gối run lẩy bẩy. Này chuyện đó sắp xảy ra và đang thành sự thật, - sấm ngôn của Ðức Chúa là Chúa Thượng.
13 Có lời Ðức Chúa phán với tôi rằng: 14 Hỡi con người, hãy tuyên sấm và ngươi sẽ nói: Chúa Thượng phán thế này: Hãy nói:
Gươm đây, gươm đây, gươm đã mài, đã liếc,
15 mài để sát hại, liếc để phóng ra những tia chớp.
16 Người ta trao lưỡi gươm ấy để liếc, để cầm trong tay.
Ðó là lưỡi gươm đã mài, đã liếc, để trao vào tay kẻ sát hại.
17 Hỡi con người, hãy kêu gào, hãy rú lên,
vì lưỡi gươm ấy được dành cho dân Ta,
cho tất cả các ông hoàng Ít-ra-en;
cùng với dân Ta, chúng đã bị trao cho gươm giáo.
Vì thế, người hãy đấm ngực.
18... ...
sấm ngôn của Ðức Chúa là Chúa Thượng.
19 Phần ngươi, hỡi con người, hãy tuyên sấm, hãy vỗ tay.
Gươm sẽ tàn sát gấp hai, ba lần;
đó là lưỡi gươm gây chết chóc,
lưỡi gươm to lớn giết hại bao người, đe doạ khắp chung quanh,
20 để cho hồn xiêu phách lạc, để tăng thêm số người gục ngã.
Nơi các cổng thành của chúng, Ta để cho lưỡi gươm sát hại.
Lưỡi gươm được đúc để phóng ra tia chớp, được liếc để sát hại.
21 Hãy chém bên phải, diệt bên trái,
tại khắp nơi ngươi phải đương đầu.
22 Cả Ta nữa, Ta cũng sẽ vỗ tay, sẽ trút cơn lôi đình thịnh nộ.
Ta là Ðức Chúa, chính Ta đã phán.
Vua Ba-by-lon ở ngã ba đường
23 Có lời Ðức Chúa phán với tôi rằng: 24 Phần ngươi, hỡi con người, hãy vạch hai con đường cho gươm của vua Ba-by-lon đến. Hai con đường ấy đều phát xuất từ cùng một xứ. Tại mỗi đầu đường, ngươi hãy đặt bảng chỉ lối vào thành. 25 Ngươi sẽ vạch một con đường để cho lưỡi gươm đến đánh Ráp-ba của con cái Am-mon và đánh xứ Giu-đa có pháo đài tại Giê-ru-sa-lem. 26 Vì vua Ba-by-lon dừng lại ở ngã ba, tại nơi phát xuất hai con đường để bói quẻ. Vua lắc tên, thỉnh ý các tượng thần, quan sát lá gan. 27 Trong tay phải vua là quẻ bói về Giê-ru-sa-lem, bảo phải đặt chiến cụ, ra lệnh tàn sát, cất tiếng hò la xung trận, đặt chiến cụ trước các cổng thành, đắp ụ và xây chiến luỹ. 28 Trước mắt dân chúng Giê-ru-sa-lem, đó chỉ là quẻ bói vô hiệu. Người ta đã long trọng thề là sẽ bảo vệ chúng. Nhưng quẻ bói ấy làm cho chúng nhớ lại các tội đã phạm khiến chúng sẽ bị bắt. 29 Bởi thế, Ðức Chúa là Chúa Thượng phán thế này: Vì các ngươi nhớ lại các tội đã phạm, khi tội phản nghịch của các ngươi bị lột trần, để các ngươi nhìn rõ tội lỗi mình trong mọi hành động, và vì người ta nhớ đến tội các ngươi, nên các ngươi sẽ bị bắt. 30 Còn ngươi, hỡi ông hoàng tội lỗi và gian ác của Ít-ra-en, ngày đời của ngươi sẽ đến, khi tội lỗi tới mức cuối cùng. 31Ðức Chúa là Chúa Thượng phán: mũ tế sẽ bị lột, vương miện sẽ bị tước. Mọi sự đều thay đổi: cái thấp được nâng cao, cái cao bị hạ thấp. 32 Ðổ nát, đổ nát, đổ nát, Ta sẽ làm như vậy; điều ấy chưa bao giờ xảy ra cho đến khi xuất hiện người được Ta trao quyền xét xử.
Trừng phạt dân Am-mon
33 Còn ngươi, hỡi con người, hãy tuyên sấm. Ngươi sẽ nói: Ðức Chúa là Chúa Thượng phán như sau về con cái Am-mon và về những lời nhạo báng của chúng. Ngươi sẽ nói: Gươm đây, gươm tuốt trần để tàn sát, được liếc để nuốt trửng, để phóng ra những tia chớp. 34 Ðang lúc người ta cho ngươi thấy những thị kiến vô hiệu và nghe những lời sấm dối trá, thì gươm sẽ lướt trên cổ những kẻ tội lỗi gian ác, mà ngày đời của chúng sẽ đến, khi tội lỗi tới mức cuối cùng. 35 Hãy xỏ gươm vào bao. Ta sẽ xét xử ngươi tại chỗ ngươi được tạo dựng, tại xứ ngươi được sinh ra. 36 Ta sẽ trút cơn giận của Ta xuống trên ngươi, sẽ thổi cơn thịnh nộ phừng phừng như lửa trên ngươi, sẽ trao ngươi vào tay những kẻ ngu đần, là những tên đồ tể. 37 Ngươi sẽ làm mồi cho lửa; máu của ngươi sẽ đổ ra giữa xứ sở; không còn ai nhớ đến ngươi, vì chính Ta là Ðức Chúa, Ta đã phán. 
CHIA SẺ

Giê-rê-mi-a đã gọi Ba-by-lon chiếc rìu chiến tranh của Thiên Chúa (Gr 51:20-23), và Ê-dê-ki-en đã gọi Ba-by-lon thanh gươm của Thiên Chúa. (từ gươm được sử dụng hơn hàng tá lần trong chương này). Thiên Chúa đã kéo gươm ra khỏi vỏ (c.1-7), đã chuẩn bị để dùng gươm (c.8-17), và rồi chỉ về hướng Giê-ru-sa-lem (c.18-27) và Am-mon (c.28-32). Những người Am-mon đã liên minh với Giu-đa để chống lại Ba-by-lon nhưng đã thoát khỏi sự tàn phá. Tuy nhiên, cuộc xét xử dành cho họ đã đến rồi.
Thiên Chúa đã dùng những người không có niềm tin để hoàn tất những mục đích của Ngài, và có thể dùng cách thức cai trị với những phương pháp của dân ngoại trong khi thực hiện những quyết định (c.18-23; Cn 16:33). Dân Chúa đã không vâng theo những ý muốn mà Thiên Chúa đã công bố, nhưng các nước dân ngoại đã tuân theo Thiên Chúa và đã không biết điều đó. Thật là một điều nghịch lý!
Những cách phản ứng của Ngôn Sứ với sứ điệp này đã tạo nên sự chú ý cho dân, vì ông đã thở dài (c.6-7) và than van (c.12). Đâu là cách thức bạn đáp trả lại sứ điệp về cuộc xét xử của Thiên Chúa sắp đến (2 Pr 3:10-18) ?

Thứ Hai, 28 tháng 7, 2014

CHƯƠNG 20 - Ê-DÊ-KI-EN

Chuyện bất trung của Ít-ra-en
1 Ngày mồng mười tháng thứ năm năm thứ bảy, một số người trong hàng kỳ mục Ít-ra-en đến thỉnh ý Ðức Chúa. Họ ngồi trước mặt tôi. 2 Có lời Ðức Chúa phán với tôi rằng: 3 Hỡi con người, hãy nói với các kỳ mục Ít-ra-en; ngươi sẽ nói với chúng: Ðức Chúa là Chúa Thượng phán như sau: Có phải các ngươi đến để thỉnh ý Ta chăng? Ta lấy mạng sống Ta mà thề, Ta sẽ không để cho các ngươi thỉnh ý Ta - sấm ngôn của Ðức Chúa là Chúa Thượng. 4 Hỡi con người, ngươi có xét xử chúng, có xét xử chúng không? Hãy cho chúng biết các điều ghê tởm cha ông chúng đã làm. 5 Ngươi sẽ nói với chúng: Ðức Chúa là Chúa Thượng phán như sau: Vào ngày Ta tuyển chọn Ít-ra-en, Ta đã giơ tay lên thề với dòng dõi nhà Gia-cóp, và Ta đã tỏ cho chúng biết tại đất Ai-cập; Ta đã giơ tay lên thề với chúng rằng: Chính Ta là Ðức Chúa, Thiên Chúa của các ngươi. 6 Ngày ấy, Ta đã giơ tay lên thề với chúng là sẽ dẫn đưa chúng ra khỏi đất Ai-cập, đến đất Ta đã tìm ra cho chúng, một vùng đất tràn trề sữa và mật, nơi huy hoàng nhất trong các xứ sở. 7 Ta đã phán với chúng: Ai nấy hãy quăng các thần ghê tởm mà lòng vẫn khăng khít; đừng để mình ra ô uế vì các ngẫu tượng của Ai-cập. Chính Ta là Ðức Chúa, Thiên Chúa của các ngươi. 8 Nhưng chúng đã nổi loạn chống lại Ta và chẳng thèm nghe Ta: chẳng ai chịu quăng các thần ghê tởm mà lòng vẫn khăng khít, cũng không chịu bỏ các ngẫu tượng của Ai-cập. Bấy giờ, Ta tính trút cơn thịnh nộ của Ta xuống phạt chúng, trút hết cơn lôi đình của Ta đánh phạt chúng giữa đất Ai-cập. 9 Tuy nhiên, Ta đã hành động vì danh Ta, để danh Ta không bị xúc phạm trước mắt các dân tộc, nơi chúng đang chung sống; trước mắt các dân tộc ấy, Ta đã tỏ cho chúng biết là sẽ dẫn đưa chúng ra khỏi đất Ai-cập. 10 Vậy Ta đã đưa chúng ra khỏi đất Ai-cập và đưa vào sa mạc. 11 Ta đã ban cho chúng các quy tắc và tỏ cho chúng biết các phán quyết của Ta là những điều con người phải thi hành mới được sống. 12 Ta cũng ban cho chúng các ngày sa-bát của Ta làm dấu chỉ giữa Ta với chúng, khiến thiên hạ nhận biết rằng chính Ta là Ðức Chúa, Ðấng thánh hoá chúng. 13 Nhưng nhà Ít-ra-en đã nổi loạn chống lại Ta trong sa mạc. Chúng đã không tuân theo các quy tắc, đã khinh thường các phán quyết của Ta là những điều con người phải thi hành mới được sống. Chúng lại còn vi phạm các ngày sa-bát của Ta nữa. Bấy giờ Ta tính trút cơn thịnh nộ của Ta xuống phạt chúng trong sa mạc để tiêu diệt chúng. 14 Tuy nhiên, Ta đã hành động vì danh Ta, để danh Ta không bị xúc phạm trước mắt các dân tộc; trước mắt các dân ấy, Ta đã dẫn chúng ra đi. 15 Ta cũng còn giơ tay lên thề với chúng trong sa mạc là không cho chúng vào đất Ta đã ban: một vùng đất tràn trề sữa và mật, nơi huy hoàng nhất trong các xứ sở, 16 vì chúng đã khinh thường các phán quyết, lại không tuân theo các quy tắc và vi phạm các ngày sa-bát của Ta, vì lòng chúng chạy theo các ngẫu tượng của chúng. 17 Nhưng Ta đã ghé mắt nhìn đến chúng, không nỡ tàn sát cũng không muốn tận diệt chúng trong sa mạc.
18 Ta đã nói với con cái chúng trong sa mạc: các ngươi đừng tuân theo quy tắc của cha ông các ngươi, cũng đừng tuân giữ các phán quyết của chúng và đừng để mình ra ô uế vì các ngẫu tượng của chúng. 19 Chính Ta là Ðức Chúa, Thiên Chúa của các ngươi; các ngươi hãy tuân theo các quy tắc, hãy tuân giữ và thi hành các phán quyết của Ta. 20 Hãy thánh hiến các ngày sa-bát của Ta; những ngày ấy phải là dấu hiệu giữa Ta với các ngươi cho thiên hạ nhận biết rằng chính Ta là Ðức Chúa, Thiên Chúa của các ngươi. 21 Nhưng con cái chúng đã nổi loạn chống lại Ta, không tuân theo các quy tắc, không giữ và đem ra thực hành các phán quyết của Ta là những điều con người phải thi hành mới được sống; chúng còn vi phạm các ngày sa-bát của Ta. Vì thế Ta tính trút cơn thịnh nộ, nổi trận lôi đình xuống trừng phạt chúng trong sa mạc. 22 Tuy nhiên Ta rút tay lại và hành động vì danh Ta, để danh Ta không bị xúc phạm trước mắt các dân tộc; trước mắt các dân ấy, Ta đã dẫn chúng ra đi. 23 Ta lại giơ tay lên thề với chúng trong sa mạc là sẽ phân tán chúng vào các dân và tung chúng đến các nước, 24 vì chúng đã không thi hành các phán quyết, lại khinh thường các quy tắc, vi phạm các ngày sa-bát của Ta; chúng mải mê nhìn theo các ngẫu tượng của cha ông chúng. 25 Hơn nữa, chính Ta cũng ban cho chúng các quy tắc bất hảo và những phán quyết khiến chúng không thể dựa vào đó mà sống được. 26 Ta làm cho chúng ra ô uế vì các của lễ chúng dâng lúc thiêu các con đầu lòng, để chúng phải kinh hoàng mà nhận biết rằng chính Ta là Ðức Chúa.
27 Vì thế, hỡi con người, hãy nói với nhà Ít-ra-en, hãy nói với chúng: Ðức Chúa là Chúa Thượng phán như sau: Còn điều này nữa, cha ông các ngươi xúc phạm đến Ta khi phạm tội bất trung với Ta. 28 Ta đã dẫn chúng vào đất mà Ta đã giơ tay thề là sẽ ban cho chúng. Thế mà hễ thấy đồi nào cao, cây nào rậm là chúng liền dâng lễ tế, dâng lễ tiến tại đó để chọc giận Ta, dâng hương thơm tại đó để làm vui lòng các ngẫu tượng và tưới rượu tế xuống nơi ấy. 29 Ta đã nói với chúng: Nơi cao là gì mà các ngươi đến đó? Người ta đã gọi nơi ấy là Ba-ma (nơi cao) cho đến ngày nay. 30 Vì thế, ngươi hãy nói với nhà Ít-ra-en: Ðức Chúa là Chúa Thượng phán thế này: Các ngươi đã ra ô uế khi theo đường lối của cha ông các ngươi và đàng điếm theo các thần ghê tởm của chúng. 31 Khi dâng của lễ, khi chuyền con cái các ngươi qua lửa, các ngươi đã ra ô uế vì tất cả các ngẫu tượng của các ngươi cho tới ngày nay. Như thế mà Ta lại còn để cho các ngươi thỉnh ý sao, hỡi nhà Ít-ra-en? Ta lấy mạng sống Ta mà thề - sấm ngôn của Ðức Chúa là Chúa Thượng - Ta sẽ không để cho các ngươi thỉnh ý Ta. 32 Sẽ chẳng bao giờ xảy ra như các ngươi vẫn nghĩ và nói: "Chúng tôi cũng sẽ như các dân tộc, các bộ lạc trong các nước, khi thờ đá, thờ gỗ mà thôi!" 33Ta lấy mạng sống Ta mà thề - sấm ngôn của Ðức Chúa là Chúa Thượng -, Ta sẽ đưa bàn tay mạnh mẽ, giương cánh tay dài rộng và trút cơn thịnh nộ xuống mà trừng phạt các ngươi. 34 Ta sẽ đưa bàn tay mạnh mẽ, giương cánh tay dài rộng, và nổi cơn lôi đình mà dẫn các ngươi ra khỏi các dân và tập hợp các ngươi từ các miền đất nơi Ta đã phân tán các ngươi đến. 35 Ta sẽ đưa các ngươi vào sa mạc của các dân, và tại đó, Ta sẽ xét xử các ngươi, mặt đối mặt. 36 Như Ta đã xét xử cha ông các ngươi tại sa mạc đất Ai-cập thế nào, thì Ta cũng xét xử các ngươi như vậy - sấm ngôn của Ðức Chúa là Chúa Thượng. 37 Ta sẽ buộc các ngươi phải theo sự hướng dẫn của Ta và tôn trọng giao ước. 38 Ta sẽ loại khỏi các ngươi những kẻ nổi loạn và phản nghịch chống lại Ta. Ta sẽ đưa chúng ra khỏi xứ chúng đang trú ngụ, nhưng chúng sẽ không được vào đất Ít-ra-en. Bấy giờ các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là Ðức Chúa. 39 Phần các ngươi, hỡi nhà Ít-ra-en, Ðức Chúa là Chúa Thượng phán thế này: Nếu không nghe Ta thì ai nấy cứ việc đi mà thờ ngẫu tượng của mình, nhưng các ngươi không được xúc phạm đến danh thánh của Ta vì lễ tế và ngẫu tượng của các ngươi nữa. 40 Quả thật, trên núi thánh của Ta, trên núi cao vòi vọi của Ít-ra-en, - sấm ngôn của Ðức Chúa là Chúa Thượng -, ở đó, toàn thể nhà Ít-ra-en, mọi nhà trong xứ, sẽ phụng thờ Ta. Ở đó Ta sẽ đón tiếp chúng, ở đó Ta sẽ đòi phần trích dâng và lễ tế tuyệt hảo cùng với tất cả của thánh các ngươi dâng. 41 Ta sẽ tiếp đón các ngươi như hương thơm làm Ta ưa thích, khi Ta dẫn các ngươi ra khỏi các dân và tập hợp các ngươi từ các xứ, nơi Ta đã phân tán các ngươi. Qua các ngươi, Ta sẽ biểu dương sự thánh thiện của Ta trước mắt các dân tộc. 42 Các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là Ðức Chúa khi Ta dẫn các ngươi vào đất Ít-ra-en, vào đất mà Ta đã giơ tay lên thề là sẽ ban cho cha ông các ngươi. 43Tại đó, các ngươi sẽ nhớ lại lối sống của các ngươi và tất cả các hành vi khiến các ngươi ra ô uế; các ngươi sẽ kinh tởm chính bản thân mình, vì mọi điều gian ác các ngươi đã làm. 44 Các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là Ðức Chúa, khi Ta đối xử với các ngươi vì danh Ta, chứ không phải vì lối sống xấu xa và các hành vi đốn mạt của các ngươi, hỡi nhà Ít-ra-en, - sấm ngôn của Ðức Chúa là Chúa Thượng. 
CHIA SẺ

Lịch sử (c.1-32). Trong sứ điệp của mình gửi đến những kỳ mục Do thái, Ê-dê-ki-en đã nhìn lại lịch sử đất nước: cuộc Xuất hành (c.1-9), hành trình trong sa mạc (c.10-17), và chinh phục đất hứa (c.18-32). Ông đã vạch ra hai nhân tố: (1) đất nước đã liên tục phạm tội nổi loạn chống lại Đức Chúa (c.8,13,21), và (2) Đức Chúa đã hành động vì danh Ngài (c.9,14,22). Ngài có thể dễ dàng hủy diệt đất nước, nhưng dân ngoại sẽ nói gì về Thiên Chúa của Ít-ra-en?
Việc nổi loạn chống lại ý Chúa được lập lại là một điều nghiêm trọng. Đức Chúa là Đấng kiên nhẫn, nhưng chúng ta đừng bao giờ lợi dụng điều này. Thậm chí Ngài trừng phạt những đứa con nổi loạn của Ngài vì danh Ngài. Nếu chúng ta không tôn vinh Ngài qua việc tuân giữ các giới răn của Ngài, chúng ta phải tôn vinh Ngài qua việc phục tùng sự uốn nắn của Ngài (Dt 12).
Niềm hy vọng (c.33-49). Thiên Chúa sửa dạy chúng ta qua đó Ngài có thể phục hồi chúng ta, và luôn luôn có niềm hy vọng. Việc lập lại cụm từ “Ta sẽ” tuyên bố một sự chắc chắn với chúng ta rằng Thiên Chúa đang hoạt động bên trong chúng ta, và không chống lại chúng ta: “Ta sẽ mang người ra! Ta sẽ bênh vực! Ta sẽ mang ngươi vào! Ta sẽ chấp nhận người!” Tại sao Ngài làm như vậy? “Vì danh Ngài” (c.44).
Vì danh Ngài, Đấng đã tha thứ tội lỗi chúng ta (1Ga 2:12), hướng dẫn chúng ta (Tv 23:3; 31:3), phục hồi chúng ta (Tv 143:11), bênh đỡ chúng ta (Tv 109:21). Vì danh của Ngài, chúng ta phải phục vụ Ngài (3 Ga 7; Kh 2:3), hy sinh vì Ngài (Mt 19:29), và sẵn sàng chịu đau khổ bị sĩ nhục (Mt 10:22; 24:9). Tất cả những điều đó chúng ta nên thực hiện để tôn kính và tôn vinh danh Ngài. Bạn đã trải qua những kinh nghiệm hy sinh nào vì danh Ngài, đâu là cái giá mà hiện tại bạn phải trả để tôn kính và tôn vinh danh Ngài ?