Thứ Ba, 30 tháng 9, 2014

CHƯƠNG 4 - A-MỐT

 Tố cáo các mệnh phụ vùng Sa-ma-ri
1 Hãy nghe lời này,
hỡi các mụ bò cái xứ Ba-san trên vùng núi Sa-ma-ri!
Các ngươi ngược đãi kẻ yếu hèn, chà đạp người nghèo đói,
và bảo các ông chồng của mình: "Ðem rượu lại đây cho ta uống! "
2 Với danh nghĩa là Ðấng Thánh,
Ðức Chúa là Chúa Thượng đã thề rằng:
Ðây sắp đến những ngày người ta kéo các ngươi đi bằng lao móc
và lấy lưỡi câu lôi những kẻ theo sau các ngươi.
3 Qua những lỗ hổng của tường thành bị phá,
các ngươi sẽ phải chui ra, mạnh ai nấy chạy,
và sẽ bị dồn về phía Hác-môn - sấm ngôn của Ðức Chúa. 
Ít-ra-en vẫn ảo tưởng, không chịu sám hối nên bị trừng phạt
4 Hỡi con cái Ít-ra-en,
cứ đến Bết Ên mà phản bội,
đến Ghin-gan mà phản bội nữa đi!
Sáng sáng hãy tiến dâng hy lễ
và cứ ba ngày lại dâng cúng lễ thập phân.
5 Cứ đốt bánh không men làm lễ tạ ơn,
và những lễ phẩm tự nguyện các ngươi dâng,
hãy rêu rao cho người ta biết, bởi các ngươi thích làm như vậy
- sấm ngôn của Ðức Chúa là Chúa Thượng.
6 Phần Ta, Ta đã làm cho các ngươi
phải đói nhăn răng ở hết mọi thành phố,
thiếu bánh ăn ở mọi nơi các ngươi cư ngụ;
thế mà các ngươi vẫn không chịu trở về với Ta
- sấm ngôn của Ðức Chúa.
7 Ba tháng trước mùa gặt, chính Ta đã ngăn mưa lại
không cho đổ xuống trên các ngươi;
Ta cho mưa xuống trên thành này,
nhưng không cho mưa xuống trên thành khác;
cánh đồng này được mưa tưới đượm,
còn cánh đồng kia phải khô cháy vì thiếu mưa;
8 dân hai ba thành lảo đảo đến một thành
tìm nước uống mà không đã khát;
thế mà các ngươi vẫn không chịu trở về với Ta
- sấm ngôn của Ðức Chúa.
9 Ta đã đánh phạt các ngươi
khiến đồng lúa các ngươi bị úa vàng và sâu đục;
bao vườn cây, vườn nho của các ngươi,
những cây ô-liu và cây vả, đều bị châu chấu cào cào ăn sạch;
thế mà các ngươi vẫn không chịu trở về với Ta
- sấm ngôn của Ðức Chúa.
10 Ta đã giáng xuống trên các ngươi một tai ương
cùng loại với tai ương bên Ai-cập;
Ta dùng gươm giết chết trai tráng của các ngươi
và cướp lấy chiến mã;
Ta cho mùi hôi thối bốc lên mũi các ngươi
từ doanh trại các ngươi đang ở;
thế mà các ngươi vẫn không chịu trở về với Ta
- sấm ngôn của Ðức Chúa.
11 Ta đã làm cho các ngươi phải sụp đổ
như chính Thiên Chúa đã làm sụp đổ
thành Xơ-đôm và Gô-mô-ra;
các ngươi khác nào thanh củi
được rút khỏi đống lửa cháy;
thế mà các ngươi vẫn không chịu trở về với Ta
- sấm ngôn của Ðức Chúa.
12 Vậy, hỡi Ít-ra-en, Ta sẽ xử với ngươi như thế này,
và bởi vì Ta sẽ xử với ngươi như vậy nên, hỡi Ít-ra-en,
ngươi hãy chuẩn bị đi gặp Thiên Chúa của ngươi. 
Vinh tụng ca
13 Này đây, Ðấng tạo ra núi non, dựng nên gió bão,
Ðấng tỏ cho con người biết ý định của mình,
Ðấng làm ra bình minh và bóng tối,
Ðấng ngự giá trên những đỉnh cao của địa cầu,
danh hiệu của Người là Ðức Chúa, Thiên Chúa các đạo binh.
CHIA SẺ

“Thế mà các ngươi không quay về lại với ta!” là một điệp khúc buồn của chương này (c.6,8,9,10,11). Những kỷ luật của Thiên Chúa nhằm để phục hồi, để đem dân chúng đến một sự hoán cải đích thật.

Thiên Chúa đã sử dụng nhiều phương thế kỷ luật: hạn hán, nạn đói, dịch bệnh cây trồng, dịch châu chấu, dịch bệnh, chiến tranh, và thảm họa địa phương, nhưng dân chúng vẫn không nhận ra sứ điệp của Ngài. Họ đã gặp những sự kỷ luật của Thiên Chúa, nhưng bước tiếp theo là gặp Chính Thiên Chúa (c.12). Chính Ngài sẽ đến để xét xử họ.

Thật là một thảm họa răng dân chúng đã giữ lối sống sa hoa (c.1-3) và thực hiện những nghĩa vụ tôn giáo (c.4-5) trong khi lại phớt lờ lời mời gọi của Thiên Chúa. Phải thật can đảm thì A-mốt mới có thể gọi những người phụ nữ giàu có là “bò cái” và để vẽ lên viễn tượng họ sẽ đem đi sát tế. Trong sự tiện nghi và giàu sang của họ, dân chúng nghĩ rằng họ được miễn trừ khỏi việc xét xử, nhưng việc đó xảy đến với mọi người như nhau.

Bạn đã chuẩn bị để gặp gỡ Thiên Chúa của bạn ?

Thứ Hai, 29 tháng 9, 2014

CHƯƠNG 3 - A-MỐT

I. Cảnh Cáo Và Ðe Dọa Ít-Ra-En 
Tuyển chọn và trừng phạt
1 Hỡi con cái Ít-ra-en, hãy nghe lời này,
lời Ðức Chúa phán để tố cáo các ngươi,
tố cáo toàn thể thị tộc đã được Ta đưa lên khỏi đất Ai-cập.
Lời ấy nói rằng:
2 Giữa mọi thị tộc trên mặt đất, Ta đã chỉ biết các ngươi thôi.
Vì thế, Ta sẽ hạch hỏi các ngươi về mọi tội các ngươi đã phạm. 
Không cưỡng lại được ơn gọi ngôn sứ
3 Hai người có đồng hành được chăng,
nếu đã không hẹn với nhau từ trước?
4 Trong rừng, sư tử có gầm lên chăng, nếu nó không có mồi?
Từ trong hang, sư tử tơ có rống lên không,
nếu nó không vồ được mồi?
5 Dưới đất, chim sẻ có sa vào bẫy chăng, nếu không có mồi nhử?
Bẫy có bật lên khỏi mặt đất chăng, nếu nó không bắt được gì?
6 Giả như tù và rúc lên trong thành, lẽ nào dân lại không sợ hãi?
Giả như tai hoạ xảy ra trong thành,
lẽ nào lại không do Ðức Chúa?
7 Vì Ðức Chúa là Chúa Thượng không làm điều gì
mà không bày tỏ kế hoạch của Người
cho các ngôn sứ, tôi tớ của Người được biết.
8 Sư tử đã gầm lên: ai mà không sợ hãi?
Ðức Chúa là Chúa Thượng đã phán, ai chẳng nói tiên tri? 
Sa-ma-ri đồi truỵ sẽ bị diệt vong
9 Trên các lâu đài tại Át-đốt, hãy lên tiếng,
và trên các lâu đài tại đất Ai-cập, hãy nói rằng:
Các ngươi hãy tụ tập trên đồi núi xứ Sa-ma-ri
và nhìn xem bao cảnh hỗn loạn,
cùng những cảnh bạo tàn ở đó.
10 Những kẻ chất đống trong lâu đài của mình
của cải do áp bức và cưỡng đoạt,
chúng nào biết sống ngay thẳng là gì - sấm ngôn của Ðức Chúa.
11 Vì thế, Ðức Chúa là Chúa Thượng phán thế này:
Quân thù sẽ bao vây lãnh thổ,
sẽ triệt hạ sức mạnh của ngươi,
và đền đài của ngươi sẽ bị cướp phá.
12 Ðức Chúa phán thế này:
Như người chăn chiên giựt ra khỏi miệng sư tử
hai cái cẳng hay một mảnh tai của con chiên,
con cái Ít-ra-en sống tại Sa-ma-ri,
ở đầu giường hay trên trường kỷ lộng lẫy,
cũng sẽ được giựt ra như vậy. 
Chống Bết Ên và những toà nhà sang trọng
13 Hãy nghe đây và đứng ra tố cáo nhà Gia-cóp
- sấm ngôn của Ðức Chúa là Chúa Thượng,
Thiên Chúa các đạo binh.
14 Vào ngày Ta trị tội Ít-ra-en
Ta sẽ triệt hạ các bàn thờ của Bết Ên:
các sừng của bàn thờ sẽ bị bẻ gãy và quăng xuống đất.
15 Biệt thự mùa đông, biệt thự mùa hè, Ta sẽ triệt phá;
điện ngọc đền ngà sẽ sụp đổ,
lâu đài dinh thự cũng tan hoang - sấm ngôn của Ðức Chúa. 
CHIA SẺ

Quá khứ (c.1-2). Đây là một sự nhắc nhở khác rằng đặc ân mang đến trách nhiệm. Đức Chúa đã giải thoát những người Do thái khỏi Ai-cập và đã gọi họ trở nên dân đặc biệt của Ngài. Đó là lý do tại sao Ngài trừng phạt họ. Ít-ra-en được chọn lựa một cách đặc biệt bởi Thiên Chúa đã không cho họ có quyền bất tuân Ngài, và điều đó cũng được áp dụng một cách chính xác với Giáo hội hôm nay. Việc chọn lựa bao hàm trách nhiệm đi kèm (Ga 15:16; Ep 1:4; 1Pr 2:4-5,9).

Hiện tại (c.3-10). Đâu là quyền mà một người mục tử bình thường giống như A-mốt phải từ chối chính dân của mình và cảnh cáo về cuộc xét xử? Ông và Thiên Chúa đã đi với nhau bởi vì họ đã đồng ý (c.3). Thiên Chúa đang gầm như sư tử (1:2; 4,8) và chăng bẫy những người tội lỗi (c.5). A-mốt thổi kèn để cảnh báo dân chúng (c.6) bởi vì Thiên Chúa đã chia sẻ những điều bí mật của Ngài với ông (c.7; Tv 25:14). Mặc dù gốc gác khiêm tốn của mình, A-mốt là tôi tớ của Thiên Chúa.

Tương lai (c.11-15). Nếu một mục tử lạc mất một con vật, người ấy phải trả tiền bồi thường, trừ khi anh ta chứng minh được một con dã thú đã giết con vật đó. Ông đã làm điều đó bằng cách mang về nhà một số phần mà đã không bị ăn hết. Ít-ra-en có thể nghe tiếng gầm của sư tử, nhưng đất nước đã không hoán cải. Điều sẽ xảy ra sớm, chỉ một phần sẽ được bỏ lại.

Thiên Chúa đã nhìn thấy những bất công của dân Ngài trong thời của ngôn sứ A-mốt và Ngài đã cho biết sự xét xử của Ngài để hướng dẫn lòng họ quay về với Ngài. Thiên Chúa vẫn đang tiếp tục nhắc nhở dân Ngài trong thời đại hôm nay, nhưng phải chăng bạn đang lắng nghe ?

Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2014

CHƯƠNG 2 - A-MỐT

Mô-áp
1 Ðức Chúa phán thế này: Vì tội của Mô-áp đã lên tới cực độ,
Ta sẽ không rút lại bản án.
Vì nó đã đốt hài cốt vua Ê-đôm thành than,
2 nên Ta sẽ phóng hoả vào Mô-áp,
và lửa sẽ thiêu rụi đền đài Cơ-ri-giốt;
Mô-áp sẽ tiêu vong trong cảnh hỗn loạn,
giữa tiếng gào thét, giữa tiếng tù và.
3 Ta sẽ bứng vị thẩm phán đi khỏi nó
và Ta sẽ giết sạch các quan cùng với vị này
- Ðức Chúa phán như vậy. 
Giu-đa
4 Ðức Chúa phán thế này: Vì tội của Giu-đa đã lên tới cực độ,
Ta sẽ không rút lại bản án.
Vì chúng đã khinh thường luật pháp của Ðức Chúa
và không tuân giữ các thánh chỉ của Người.
Vì những thần dối trá xưa cha ông chúng chạy theo
đã làm cho chúng ra lầm lạc,
5 nên Ta sẽ phóng hoả vào Giu-đa
và lửa sẽ thiêu rụi đền đài Giê-ru-sa-lem. 
Ít-ra-en
6 Ðức Chúa phán thế này: Vì tội của Ít-ra-en đã lên tới cực độ,
Ta sẽ không rút lại bản án.
Vì chúng bán người công chính để lấy tiền,
bán kẻ nghèo khổ với giá một đôi giày.
7 Vì chúng đạp đầu kẻ yếu thế xuống bùn đen
và xô người khiêm hạ ra khỏi đường lộ.
Vì cả con lẫn cha đi lại với cùng một ả,
mà làm ô nhục danh thánh của Ta.
8 Vì y phục người ta cầm cố,
chúng nằm lên trên, ngay bên mọi bàn thờ,
và rượu của người bị nộp phạt,
chúng đem uống tại đền thờ Thiên Chúa của chúng.
9 Còn Ta, trước kia
Ta đã từng diệt trừ người E-mô-ri khỏi mắt họ.
Bọn người này cao lớn như cây hương nam
và hùng mạnh như cây sồi.
Ta đã diệt hoa trái bên trên
và gốc rễ bên dưới của bọn chúng.
10 Chính Ta đã đem các ngươi lên khỏi đất Ai-cập,
dẫn các ngươi đi trong sa mạc bốn mươi năm trường
để các ngươi chiếm hữu đất của người E-mô-ri.
11 Xưa Ta đã từng cho xuất hiện
những ngôn sứ từ hàng con cái các ngươi,
những na-dia từ lớp người trai tráng.
Chẳng phải như vậy sao, hỡi con cái Ít-ra-en?
- sấm ngôn của Ðức Chúa.
12 Thế mà các ngươi đã bắt các na-dia uống rượu
và ra lệnh cho các ngôn sứ:
"Các ông không được nói tiên tri!"
13 Vậy này đây, ta sắp cán lên các ngươi
như chiếc xe chất đầy lúa cán lên mặt đất.
14 Trong ngày ấy, kẻ lanh lẹ hết đường trốn chạy,
người mạnh mẽ vô phương thi thố sức lực mình,
trang dũng sĩ cũng không thoát chết,
15 người cầm cung nào đứng vững nổi,
kẻ nhanh chân chẳng thoát được đâu,
người cỡi ngựa cũng không thoát chết,
16 người can đảm nhất trong đám dũng sĩ
sẽ phải mình trần mà chạy trốn,
- sấm ngôn của Ðức Chúa. 
CHIA SẺ

Thiên Chúa đã không trao luật của Ngài cho những quốc gia dân ngoại, nhưng Ngài vẫn bắt họ chịu trách nhiệm vì những tội chống lại con người. Ít-ra-en và Giu-đa đã phạm tội chống lại luật Chúa (2:4) và tình yêu của Thiên Chúa (2:9-12); nhưng dân ngoại đã phạm tội chống lại “luật nội tâm” của họ, tiếng nói của lương tâm (Rm 2:12-16).
Là một dân tộc được Thiên Chúa tuyển chọn, Ít-ra-en và Giu-đa có một trách nhiệm lớn lao trước Chúa. Một cách nào đó, họ vi phạm tất cả Mười Giới Răn; và điều đó có nghĩa Thiên Chúa phải xét xử họ (2:13-16).
Nếu Thiên Chúa xét xử những người lạc lối vì tội của họ, vậy Ngài sẽ làm gì với những người tuyên bố rằng họ biết Ngài? Đặc ân mang đến trách nhiệm (Lc 12:48), và ở đâu được giao trách nhiệm, ở đó có sự đòi hỏi. Dân Ít-ra-en và Giu-đa vui mừng khi họ nghe A-mốt kết án những người láng giềng của mình; nhưng rồi ông kết án dân Chúa vì tội của họ, và điều đó, đối với họ thật khó chấp nhận.
Phải chăng Thiên Chúa cũng đang phải chịu đựng bạn? Đâu là những đặc ân mà bạn có được trong tư cách là một Ki-tô hữu, và điều đó dẫn đến những trách nhiệm gì mà bạn phải đảm nhận ?

Thứ Bảy, 27 tháng 9, 2014

CHƯƠNG 1 - A-MỐT

Tựa Ðề 
1 Lời của A-mốt. Ông là một trong những người chăn cừu tại Tơ-cô-a, ông đã thấy thị kiến liên quan đến Ít-ra-en, dưới thời Út-di-gia làm vua nước Giu-đa, và Gia-róp-am - con vua Giô-át - làm vua nước Ít-ra-en, hai năm trước trận động đất. 
Khai Ðề 
2 Ông nói: Từ Xi-on, Ðức Chúa gầm lên,
và từ Giê-ru-sa-lem, Người lên tiếng;
đồng cỏ của mục tử nhuốm màu tang tóc,
đỉnh núi Các-men nay đã héo tàn. 
I. Án Phạt Các Nước Láng Giềng Và Án Phát Chính Ít-Ra-En 
Ða-mát
3 Ðức Chúa phán thế này: Vì tội của Ða-mát đã lên tới cực độ,
Ta sẽ không rút lại bản án.
Vì chúng đã dùng bừa sắt cày nát Ga-la-át,
4 Ta sẽ phóng hoả vào nhà Kha-da-ên
và lửa sẽ thiêu rụi đền đài của Ben Ha-đát.
5 Ta sẽ bẻ gãy then cửa thành Ða-mát,
Ta sẽ bứng nhà lãnh đạo khỏi Bích-át A-ven
và người cầm phủ việt khỏi Bết E-đen.
Dân A-ram sẽ bị đày đến xứ Kia - Ðức Chúa phán như vậy. 
Ga-da và Phi-li-tinh
6 Ðức Chúa phán thế này: Vì tội của Ga-da đã lên tới cực độ,
Ta sẽ không rút lại bản án.
Vì chúng đã đưa cả đoàn người đi đày để nộp vào tay Ê-đôm,
7 Ta sẽ phóng hoả lên tường thành Ga-da,
và lửa sẽ thiêu rụi đền đài ở đó.
8 Ta sẽ bứng nhà lãnh đạo khỏi Át-đốt,
và người cầm phủ việt khỏi Át-cơ-lôn;
Ta sẽ trở tay đánh Éc-rôn,
và tàn quân Phi-li-tinh sẽ bị tiêu diệt
- Ðức Chúa là Chúa Thượng phán như vậy. 
Tia và Phê-ni-xi
9 Ðức Chúa phán thế này: Vì tội của Tia đã lên tới cực độ,
Ta sẽ không rút lại bản án.
Vì chúng đã nộp cho Ê-đôm cả đoàn người đi đày,
và không nhớ đến lời giao kết với các nước anh em,
10 nên Ta sẽ phóng hoả lên tường thành Tia,
và lửa sẽ thiêu rụi đền đài ở đó. 
Ê-đôm
11 Ðức Chúa phán thế này: Vì tội của Ê-đôm đã lên tới cực độ,
Ta sẽ không rút lại bản án.
Vì nó đã cầm gươm truy kích anh em,
bóp nghẹt lòng thương xót;
vì nó còn nuôi hoài cơn giận, và giữ mãi mối hận thù,
12 nên Ta sẽ phóng hoả vào Tê-man,
và lửa sẽ thiêu rụi đền đài Bót-ra. 
Am-mon
13 Ðức Chúa phán thế này: Vì tội của Am-mon đã lên tới cực độ,
Ta sẽ không rút lại bản án.
Vì chúng đã mổ bụng đàn bà có thai ở Ga-la-át để mở rộng bờ cõi,
14 Ta sẽ phun lửa lên tường thành Ráp-ba,
và lửa sẽ thiêu rụi các đền đài ở đó,
giữa tiếng thét gào của một ngày xung trận,
giữa cơn cuồng phong của một ngày dông tố.
15 Vua của chúng sẽ phải đi đày,
cả vua lẫn quan cùng một lúc - Ðức Chúa phán như vậy. 

GIỚI THIỆU

Tiên tri A-mốt đến từ xứ Giu-đa, nhưng chức vụ của ông chủ yếu dành cho Israel, vương quốc phía bắc. Ông là một người chăn cừu, là một nông dân (7: 14–15), và cuốn sách của ông có nhiều ám chỉ về nông thôn. Ông không được đào tạo chính thức để nên một nhà tiên tri nhưng được Chúa kêu gọi và rao giảng Lời Chúa một cách hiệu quả.

Dưới thời Giê-rô-bô-am II, vương quốc phía bắc đang tận hưởng thời kỳ hòa bình và thịnh vượng; quan tâm đến "tôn giáo" rất cao. Nhưng sự “phục hưng” còn nông cạn và ít ảnh hưởng đến cuộc sống hàng ngày của người dân. Người giàu ngày càng giàu hơn, và người nghèo không có ai bênh vực họ. A-mốt cảnh báo rằng Đức Chúa đang phán xét Israel và các quốc gia xung quanh, và vào năm 722 trước Công nguyên, Át-sua đưa ra phán xét đó.

Cuốn sách bao gồm tám lời buộc tội chống lại các quốc gia (ch. 1–2), ba thông điệp về tội lỗi của Israel (ch. 3–6), và năm thị kiến về sự phán xét trong tương lai (ch. 7–9). Cuốn sách kết thúc với lời hứa về sự phục hồi cho dân sự của Đức Chúa (9: 11–15; xin xem thêm Cv15: 14–17).

Tên A-mốt có nghĩa là “gánh nặng” (2:13), và ông chắc chắn đã phải gánh nặng vì tội lỗi của dân tộc mình.

CHIA SẺ

A-mốt tố giác tội của sáu quốc gia dân ngoại (tố giác Mô-áp ở chương 2:1-3) trước khi ông công bố cuộc xét xử trên đất Giu-đa (2:4-5) và Ít-ra-en (2:6-16).

Át-sua sắp đến gõ cửa tất cả mọi người trong vùng đó. Cuối tùng, tất cả đều sụp đổ trước Át-sua ngoại trừ vùng thung lũng thành Giê-ru-sa-lem. A-mốt nói tiên tri chống lại tất cả các nước này (cả Ít-ra-en và Giu-đa) vì những việc làm xấu xa của họ. Những người dân ngoại đã phạm tội chống lại những người đồng loại của mình. A-mốt đã kết án sự tàn bạo, nô lệ, trả thù, sát nhân, và trộm cắp của họ. Các nước dường như đã trốn thoát với tội của mình, nhưng cuối cùng Thiên Chúa bắt kịp họ. Ngài chịu đựng, nhưng Ngài cũng là Đấng Công Bằng.

Sự phán xét của ngài về những người khác có phải là một lời cảnh báo đối với bạn chăng ?