Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2014

CHƯƠNG 3 - DA-CA-RI-A

Thị kiến thứ bốn: mặc y phục cho ông Giê-su-a
1 Người lại cho tôi thấy thượng tế Giê-su-a đang đứng trước mặt thần sứ của Ðức Chúa; còn Xa-tan đứng bên phải ông để tố cáo ông. 2 Thần sứ của Ðức Chúa nói với Xa-tan: "Ước gì Ðức Chúa trừng phạt ngươi, hỡi Xa-tan; ước gì Ðức Chúa, Ðấng đã tuyển chọn Giê-ru-sa-lem, trừng phạt ngươi, hỡi Xa-tan; ước gì Ðức Chúa, Ðấng đã tuyển chọn Giê-ru-sa-lem, trừng phạt ngươi. Người này lại chẳng phải là thanh củi đã được kéo ra khỏi lửa sao?" 3 Bấy giờ, ông Giê-su-a, áo xống dơ bẩn, đứng trước mặt vị thần sứ. 4a Vị này lên tiếng nói với những người đang đứng trước mặt mình rằng: "Hãy cởi áo dơ bẩn của ông ấy ra, 4c và mặc cho ông lễ phục huy hoàng. Hãy đội lên đầu ông ấy mũ tế thanh sạch." 5 Người ta đã đội lên đầu ông mũ tế thanh sạch và mặc cho ông áo xống thanh sạch, trong khi đó thần sứ của Ðức Chúa đứng 4b và nói với ông: "Này, ta đã gỡ tội cho ngươi." 6 Rồi thần sứ của Ðức Chúa long trọng tuyên bố với ông Giê-su-a rằng: 7 "Ðức Chúa các đạo binh phán thế này: Nếu ngươi sống theo đường lối Ta dạy và tuân giữ mệnh lệnh Ta truyền, thì chính ngươi sẽ xét xử Nhà của Ta, chính ngươi sẽ canh giữ Tiền Ðình của Ta và Ta sẽ cho ngươi gia nhập hàng ngũ những kẻ đang đứng đây. 9a Vì này là phiến đá Ta đã đặt trước mặt Giê-su-a; trên phiến đá độc nhất này, có bảy con mắt; này, chính Ta sẽ khắc chữ lên đó, - sấm ngôn của Ðức Chúa các đạo binh." 
"Chồi non" xuất hiện
8 "Vậy nghe đây, hỡi thượng tế Giê-su-a, ngươi cũng như các đồng nghiệp của ngươi đang ở trước mặt Ta - chúng là một điềm báo -: Vì này, Ta đang cho tôi tớ mệnh danh là "chồi non" xuất hiện. 9b Ta sẽ cất tội của xứ này đi nội trong một ngày. 10 Ngày ấy - sấm ngôn của Ðức Chúa các đạo binh - các ngươi sẽ mời mọc nhau dưới bóng cây nho, cây vả." 
CHIA SẺ

Khi chúng ta đến với Thiên Chúa để được tha thứ, Ngài sẽ làm gì cho chúng ta?
Ngài sẽ quở trách kẻ thù (c.1-2). Satan là kẻ tố cáo (Kh 12:10), nhưng Đức Ki-tô là Đấng Bào Chữa (1 Ga 1:9-2:2). Chúng ta được chọn bởi Thiên Chúa và thuộc về Ngài, và kẻ thù không thể kết án chúng ta (Rm 8:31-39). Thánh Thần kết án trong tình yêu để đưa chúng ta về lại với Thiên Chúa. Satan tố cáo chúng ta trong sự ghen ghét để làm cho chúng ta đau khổ về sự trợ giúp của Thiên Chúa. Hãy chắc chắn bạn phân biệt được hai tiếng nói này.
Ngài dẹp bỏ những điều tội lỗi (c.3-5). Những mãnh vải bẩn biểu trưng cho tội của đất nước, đối với các thượng tế phải giữ mình sạch sẽ trước Đức Chúa. Thiên Chúa dẹp bỏ tội của chúng ta và mặc cho chúng ta y phục mới bởi vì Đức Giê-su đã chết vì tội của chúng ta và sống lại để cầu bầu cho chúng ta.
Ngài phục hồi lại thừa tác viên (c.6-10). Thiên Chúa đã không đặt Giê-su-a một bên, vì mục đích phục hồi là một sứ vụ. Thiên Chúa đã nói với ông quay trở lại và là thừa tác viên cho dân và nói với họ về Đấng Mê-si-a sắp đến, CHỒI NON. Giống như Giê-su-a được tẩy sạch và được phục hồi, vì thế Ít-ra-en cũng sẽ được làm sạch và phục hồi khi Đấng Mê-si-a đến để ngự trị (c.9-10; 12:10-13:1).
Cho dù bạn đã làm điều gì, nếu bạn mang những tội lỗi của bạn đến với Đấng Bào Chữa, Ngài sẽ bênh vực bạn, bảo vệ bạn, và thay đổi bản án của bạn từ án phạt phải chết sang được sống. Bạn có muốn đem đến cho Thiên Chúa điều gì để được Ngài bênh đỡ ?

Thứ Năm, 30 tháng 10, 2014

CHƯƠNG 2 - DA-CA-RI-A

 Thị kiến thứ hai: sừng và thợ rèn
1 Tôi ngước mắt nhìn và thấy một thị kiến. Ðây, có bốn cái sừng. 2 Tôi hỏi vị thần sứ đang nói với tôi: "Thưa ngài, những cái sừng này là gì vậy?" Người trả lời tôi: "Ðó là những cái sừng đã làm cho Giu-đa, Ít-ra-en và Giê-ru-sa-lem phải tan tác." 3 Rồi Ðức Chúa lại cho tôi thấy bốn người thợ rèn. 4 Tôi mới hỏi: "Lạy Ðức Chúa, họ đến để làm gì vậy?" Và Người đáp lại rằng: "Những cái sừng đã làm cho Giu-đa phải tan tác, đến độ không ai cất đầu lên nổi, còn những người này đến để gây hãi hùng và triệt hạ các sừng của chư dân đang giương lên húc vào xứ Giu-đa, khiến nó phải tan tác." 
Thị kiến thứ ba: người đo
5 Rồi tôi lại ngước mắt nhìn và thấy một thị kiến. Ðây, có một người, tay cầm dây đo. 6 Tôi hỏi người ấy: "Ông đi đâu?" Người ấy trả lời: "Ði đo Giê-ru-sa-lem xem thành ấy rộng bao nhiêu, dài bao nhiêu." 7 Và đây, vị thần sứ từng nói với tôi tiến ra và một thần sứ khác tiến lại đón vị thần sứ ấy. 8 Vị trước bảo vị sau: "Hãy chạy đi nói với người thanh niên kia rằng: Giê-ru-sa-lem phải là một thành rộng mở, sẽ có vô số người và súc vật đến cư ngụ ở đó. 9 Phần Ta, sấm ngôn của Ðức Chúa, Ta sẽ là tường luỹ bằng lửa bao quanh nó, và Ta sẽ là vinh quang ở giữa nó." 
Hai lời kêu gọi dân lưu đày
10 Này! Này! Hãy trốn khỏi đất phương bắc,
- sấm ngôn của Ðức Chúa -
vì Ta đã phân tán các ngươi đi bốn phương trời,
- sấm ngôn của Ðức Chúa.
11 Này hỡi Xi-on, hãy lo cứu lấy mạng,
hỡi ngươi là kẻ đang cư ngụ tại đất Ba-by-lon.
12 Bởi vì, - sau khi tôi được vinh quang Chúa sai đến
với các dân tộc đã cướp phá các người, thì
- Ðức Chúa các đạo binh phán thế này:
"Kẻ nào động đến các ngươi
là động đến con ngươi mắt Ta.
13 Quả thế, này Ta giơ tay chống lại chúng,
để chúng trở thành chiến lợi phẩm
cho những kẻ đã phải làm tôi chúng."
Bấy giờ các người sẽ nhận biết rằng
Ðức Chúa các đạo binh đã sai tôi đi.
14 "Hỡi con gái Xi-on, hãy vui sướng reo hò,
vì này Ta đang đến để ở lại giữa ngươi,
- sấm ngôn của Ðức Chúa.
15 Ngày ấy, nhiều dân tộc sẽ gắn bó cùng Ðức Chúa:
Chúng sẽ thành dân thánh của Ta,
và Ta sẽ cư ngụ ở giữa ngươi."
Bấy giờ, (các) người sẽ nhận biết rằng
Ðức Chúa các đạo binh đã phái tôi đến với (các) người.
16 Ðức Chúa sẽ lấy Giu-đa làm cơ nghiệp,
đó là sở hữu của Người trên Ðất Thánh
và Người sẽ lại tuyển chọn Giê-ru-sa-lem.
17 Hỡi mọi xác phàm, hãy lặng thinh trước nhan Ðức Chúa,
bởi vì Người tỉnh giấc và ra khỏi Nơi Thánh của Người.
CHIA SẺ
Lời hứa (c.1-5). Việc đo đạt là một cách cho thấy thành thuộc về Thiên Chúa và Ngài có những kế hoạch cho thành. Cho dù dân chúng số sót những người Do thái khiếp đảm như thế nào, họ cũng sẽ được bảo đảm rằng công việc của họ sẽ không bị phá hủy. Rồi đây sẽ có một Giê-ru-sa-lem sáng lạng trong tương lai. Bạn có tin tưởng vào lời hứa về một tương lai tươi sáng với niềm hy vọng, hay chỉ dừng lại với những gì đang xảy ra trong hiện tại?
Lời công bố (c.6-7). Nhiều người Do thái vẫn ở lại Ba-by-lon thay vì quay về lại quê hương của họ. Ba-by-lon đã được tuyên bố sẽ bị sụp đổ (Gr 50-51), nhưng Giê-ru-sa-lem sẽ có một khởi sự mới. Tại sao chọn ở lại một thành bị kết án như vậy? Nhưng một số tín hữu hôm nay vẫn chọn ở lại trong thế gian (2Cr 6:14-18; Kh 18:1-8). Bạn có khao khát ở lại trong tội của mình hơn là đón nhận ân sủng của Thiên Chúa để làm một cuộc bắt đầu mới chăng?
Sự bảo vệ (c.8-9). Đức Chúa nói và hứa bảo vệ dân Ngài. Con ngươi của đôi mắt rất mong manh và nhạy cảm. Thiên Chúa chăm sóc chúng ta bởi vì Ngài rất yêu thương chúng ta (Đnl 32:10; Tv 17:8; Cn 7:2). Bạn có chọn lựa sự an toàn của những thành trì bảo vệ bạn hay chọn vùng đất an toàn mà Thiên Chúa chuẩn bị sẵn cho bạn ?
Ca ngợi (c.10-12). Tiếng thở dài của họ sẽ trở thành tiếng ca, vì Đức Chúa đang đến với họ và sẽ ở lại với họ. Ngài sẽ công bố họ thuộc sở hữu của Ngài (Xh 19:5), và họ sẽ biết Ngài và phục vụ Ngài. Giao ước với Áp-bra-ham (Stk 12:1-3) sẽ được hoàn tất khi các nước dân ngoại đến với Đức Chúa bởi vì vinh quanh của Thiên Chúa nơi Ít-ra-en. Bạn cộng tác với Thiên Chúa để mình trở thành mối chúc lành cho người khác thế nào ?

Thứ Tư, 29 tháng 10, 2014

CHƯƠNG 1 - DA-CA-RI-A

 Phần Thứ Nhất 
Khuyên nhủ sám hối
1 Tháng tám năm thứ hai triều Ða-ri-ô, có lời Ðức Chúa phán với ngôn sứ Da-ca-ri-a, con ông Be-réc-gia - ông này là con ông Ít-đô - rằng: 2 "Ðức Chúa bừng bừng nổi giận với cha ông các ngươi. 3 Ngươi hãy bảo chúng: Ðức Chúa các đạo binh phán thế này: Hãy trở lại với Ta - sấm ngôn của Ðức Chúa các đạo binh - và Ta sẽ trở lại với các ngươi, Ðức Chúa các đạo binh phán. 4 Ðừng như cha ông các ngươi, những người đã được các ngôn sứ thời xưa cảnh cáo: "Ðức Chúa các đạo binh phán thế này: Hãy từ bỏ lối sống xấu xa và những hành vi gian ác của các ngươi mà trở lại." Nhưng chúng chẳng nghe, chẳng lưu ý đến Ta - sấm ngôn của Ðức Chúa -. 5 Cha ông các ngươi bây giờ đang ở đâu? Liệu các ngôn sứ có sống mãi không?6 Thế nhưng các lời và các thánh chỉ Ta đã truyền cho các tôi tớ của Ta là các ngôn sứ, lại chẳng theo sát cha ông các ngươi hay sao? Bấy giờ họ đã trở lại và nói: "Ðức Chúa các đạo binh đã quyết định xử với chúng tôi căn cứ vào lối sống và hành vi của chúng tôi thế nào, thì Người đã hành động như vậy." 
Thị kiến thứ nhất: các kỵ mã
7 Ngày hai mươi bốn tháng mười một, tức là tháng Sơ-vát, năm thứ hai triều Ða-ri-ô, có lời Ðức Chúa phán với ngôn sứ Da-ca-ri-a, con ông Be-réc-gia - ông này là con ông Ít-đô - rằng: 8 Ðang đêm, tôi đã thấy một thị kiến. Ðây, một người đang cỡi con ngựa màu hung, và đứng ở giữa những cây sim mọc trong vực thẳm. Ðằng sau người ấy, có những con ngựa màu hung, màu hồng và màu trắng. 9 Tôi mới hỏi: "Thưa ngài, những cái đó là gì vậy?" Thần sứ đang nói với tôi trả lời: "Ta sẽ cho ngươi thấy những cái đó là gì." 10 Người đang đứng giữa các cây sim lên tiếng nói: "Ðó là những người Ðức Chúa phái đi ngang dọc toàn cõi đất." 11 Bấy giờ, những người ấy lên tiếng trả lời vị thần sứ của Ðức Chúa đang đứng giữa các cây sim: "Chúng tôi đã đi ngang dọc toàn cõi đất, và thấy khắp nơi đều an cư lạc nghiệp." 12 Bấy giờ thần sứ của Ðức Chúa lên tiếng nói: "Lạy Ðức Chúa các đạo binh, Ngài không thương Giê-ru-sa-lem và các thành Giu-đa cho đến mãi bao giờ? Ngài thịnh nộ với chúng nay đã bảy mươi năm!" 13 Ðức Chúa dùng những lời lẽ nhân từ, những lời lẽ đầy an ủi đáp lại vị thần sứ đang nói với tôi. 14 Bấy giờ, vị thần sứ đang nói với tôi bảo tôi: "Hãy công bố: Ðức Chúa các đạo binh phán thế này: "Vì yêu Giê-ru-sa-lem và Xi-on, Ta phát ghen lên dữ dội. 15 Ta đã bừng bừng nổi giận với các dân tộc tự mãn, vì Ta, Ta chỉ nổi giận trong giây lát; thế mà các dân tộc ấy lại ùa vào để gây tai hoạ. 16 Vì thế, Ðức Chúa phán thế này: Ta sẽ trở về Giê-ru-sa-lem mà thương xót nó. Ðền Thờ của Ta sẽ được xây dựng lại ở đó - sấm ngôn của Ðức Chúa các đạo binh - và dây đo sẽ lại được giăng trên Giê-ru-sa-lem. 17 Ngươi còn phải công bố rằng: Ðức Chúa các đạo binh phán thế này: Các thành của Ta sẽ tràn ngập của cải. Ðức Chúa sẽ lại an ủi Xi-on và Người lại chọn Giê-ru-sa-lem."
                                        DẪN NHẬP
Tiên tri Da-ca-ri-a thi hành sứ mạng cùng với Khac-gai khi họ khuyến khích số sót của người Do Thái xây dựng lại đền thờ. Đức Chúa đã ban cho Da-ca-ri-a tám thị kiến liên quan đến Giê-ru-sa-lem và người Do Thái (ch 1–6) và hai gánh nặng (lời tiên tri) về tương lai của quốc gia (ch. 9–14). Các chương 7–8 giải quyết một câu hỏi về việc nhịn ăn.
Trọng tâm là thành Giê-ru-sa-lem, nơi được đặt tên hơn bốn mươi lần trong sách, và nội dung chính là, “Tôi hết sức sốt sắng đối với Giê-ru-sa-lem và Si-on” (1:14). Thành phố dường như đã bị bỏ hoang, nhưng Đức Chúa sẽ nhớ đến dân sự của Ngài và giữ lời hứa của Ngài. (Da-ca-ri-a có nghĩa là “Đức Chúa ghi nhớ.”) Đối với dân của Đức Chúa, điều tốt nhất vẫn chưa đến!
Khac-gai và Da-ca-ri-a đã làm việc cùng nhau, nhưng thi hành thừa tác vụ khác nhau. Cuốn sách của Khac-gai ngắn gọn và không ghi lại những thị kiến; Da-ca-ri-a đã viết một cuốn sách dài có tám thị kiến. Khac-gai tập trung vào công việc hiện tại của người dân; Da-ca-ri-a thách thức họ nhìn về phía trước. Khi đó, cả hai thừa tác vụ đều cần thiết để khuyến khích dân Chúa làm việc, và cả hai thừa tác vụ đều cần thiết trong bối cảnh hôm nay. Giống như Ê-dê-ki-en và Giê-rê-mi-a, Da-ca-ri-a cũng là một thầy tư tế (1: 1; Nê-hê-mi-a 12: 1–4, 16).
CHIA SẺ

Cơn giận của Thiên Chúa một cách trực tiếp chống lại ba mục tiêu.
Thế hệ trước (c.1-6). Những tội của họ đã dẫn đến sự tàn rụi của đất nước, nhưng thế hệ mới sắp phạm cùng những tội này. Tội luôn có cách để theo chúng ta và cuối cùng thì chiếm đoạt được chúng ta, giống như loài dã thú được thả ra trong cơn thử thách của chúng ta. Vẫn luôn luôn có thời gian để hoán cải.
Thế hệ hiện tại (c.12). Trong suốt bảy mươi năm lưu đày, đất nước đã cảm thấy cơn giận của Thiên Chúa; nhưng giờ đây đã đến lúc Ngài bày tỏ lòng thương xót. Thời kỷ luật đã hoàn tất những mục đích của Ngài; giờ đây Ngài bắt đầu để chữa lành và phục hồi dân Ngài.
Thái độ tự mãn của các quốc gia (c.7-21). Các thiên thần của Thiên Chúa canh chừng mặt đất của Ngài và hoạt động vì dân Ngài (Dt 1:14). Những quốc gia đang hưởng nền hòa bình, nhưng Ít-ra-en vẫn còn trong khó khăn. Khi Thiên Chúa đã dùng các quốc gia khác để trừng phạt Ít-ra-en, họ đã tàn bạo một cách quá mức; giờ đây Thiên Chúa có thể trả lại họ. Những chiếc sừng là biểu tượng của sức mạnh, và Thiên Chúa có thể bẻ gãy sức mạnh của các quốc gia.
     Những người ít ỏi và yếu kém, làm việc nơi đền thờ, họ phải có một sự can đảm lớn lao nhờ lời hứa của Đức Chúa về lòng thương xót và sự trợ giúp (c.14-17). Bạn có công bố những lời hứa của Ngài trong thế giới hôm nay ?

Thứ Ba, 28 tháng 10, 2014

CHƯƠNG 2 - KHÁC-GAI

 Vinh quang của Ðền Thờ.
Năm thứ hai triều Ða-ri-ô,
1 Tháng bảy ngày hai mươi mốt, có lời Ðức Chúa phán qua trung gian ngôn sứ Khác-gai rằng: 2 "Ngươi hãy nói với tổng đốc xứ Giu-đa là Dơ-rúp-ba-ven, con ông San-ti-ên, nói với thượng tế Giê-su-a, con ông Giơ-hô-xa-đắc và nói với những người còn sót lại trong dân rằng: 3 Ai trong các ngươi trong số người còn sót lại đã từng được chứng kiến cảnh rực rỡ vinh quang của Ðền Thờ ban sơ? Và bây giờ các ngươi thấy Ðền Thờ như thế nào? Trước mắt các ngươi, nó chẳng còn là gì nữa đó sao? 4 Vậy bây giờ, hỡi Dơ-rúp-ba-ven, hãy mạnh bạo lên! Này thượng tế Giê-su-a, con ông Giơ-hô-xa-đắc, mạnh bạo lên nào! Toàn dân trong xứ hãy mạnh bạo lên! Sấm ngôn của Ðức Chúa. Hãy bắt tay vào việc, vì chính Ta ở với các ngươi. Sấm ngôn của Ðức Chúa các đạo binh. 5 Chiếu theo lời Ta kết ước với các ngươi lúc các ngươi ra khỏi Ai-cập, thần khí Ta ở giữa các ngươi; các ngươi đừng sợ. 6 Quả thật, Ðức Chúa các đạo binh phán thế này: Chỉ còn một thời gian ngắn nữa thôi, Ta sẽ làm rung chuyển trời đất, biển khơi và đất liền. 7 Ta sẽ làm cho tất cả các dân tộc phải chấn động và các kho tàng của các dân tộc sẽ đổ về, rồi Ta sẽ làm cho Ðền Thờ này rực rỡ vinh quang. Ðức Chúa các đạo binh phán. 8 Bạc là của Ta, vàng là của Ta - sấm ngôn của Ðức Chúa các đạo binh. 9 Vinh quang của Ðền Thờ lúc này sẽ rạng ngời hơn khi trước, Ðức Chúa các đạo binh phán; tại nơi này Ta sẽ ban tặng bình an - sấm ngôn của Ðức Chúa các đạo binh." 
Hạch hỏi các tư tế
10 Ngày hai mươi bốn tháng chín năm thứ hai triều Ða-ri-ô, có lời Ðức Chúa phán qua trung gian ngôn sứ Khác-gai rằng: 11 Ðức Chúa các đạo binh phán thế này: "Ngươi hãy thử hỏi các tư tế về khoản luật: 12 Giả như có một người lấy vạt áo mình đựng thịt thánh, rồi vạt áo ấy đụng vào bánh, cháo, rượu, dầu hoặc bất cứ đồ ăn nào, thì tất cả những thứ đó có thành của thánh không? Các tư tế trả lời rằng: Không. 13 Ông Khác-gai nói: Nếu một người bị nhiễm uế vì đụng phải người chết, rồi đụng vào tất cả những thứ đó, thì các thứ đó có bị nhiễm uế không? Các tư tế trả lời rằng: Nó sẽ bị nhiễm uế. 14 Ông Khác-gai lên tiếng nói: Trước nhan Ta, dân này cũng thế, nước này cũng vậy - sấm ngôn của Ðức Chúa - và tất cả các việc tay chúng làm cũng vậy: những gì chúng tiến dâng ở đây đều nhiễm uế. 
Lời hứa cho được mùa
15 Và giờ đây, các ngươi hãy để tâm suy cho kỹ, kể từ nay trở đi. Từ khi chưa đặt viên đá này trên viên đá kia, trong Ðền Thờ Ðức Chúa, 16 tình trạng các ngươi thế nào? Người ta đến một đống thóc ước lượng chừng hai mươi ê-pha mà thực ra chỉ có mười; người ta đến bồn rượu nho để múc năm mươi ê-pha, mà chỉ được hai mươi. 17 Trong tất cả công việc do tay các ngươi làm, Ta đã để cho lúa mì ra úa vàng, bị sâu đục và mưa đá đổ xuống, để trừng phạt các ngươi, nhưng không một người nào trong các ngươi trở lại với Ta - sấm ngôn của Ðức Chúa. 18 Các ngươi hãy để tâm suy cho kỹ, kể từ nay trở đi, từ ngày hai mươi bốn tháng chín, từ ngày đặt nền móng Ðền Thờ của Ðức Chúa. Các ngươi hãy để tâm suy cho kỹ.19 Kho lẫm không còn hạt giống, cây nho, cây vả, cây lựu, cây ô-liu không sinh hoa trái phải không? Kể từ nay, Ta sẽ ban phúc lành." 
Lời hứa cho Dơ-rúp-ba-ven
20 Ngày hai mươi bốn tháng ấy, có lời Ðức Chúa phán với ông Khác-gai lần thứ hai rằng: 21 "Ngươi hãy nói với tổng đốc xứ Giu-đa là Dơ-rúp-ba-ven rằng: Chính Ta sẽ làm rung chuyển trời đất. 22 Ta sẽ lật đổ ngai vàng các vua chúa và sẽ tiêu diệt sức mạnh các vương quốc trên trần gian. Ta sẽ lật đổ xe trận cùng người lái xe, kỵ binh cùng chiến mã sẽ ngã quỵ, người này gục trên gươm người kia. 23 Ngày ấy, - sấm ngôn của Ðức Chúa các đạo binh - hỡi Dơ-rúp-ba-ven con San-ti-ên, Ta sẽ chọn ngươi làm tôi tớ của Ta - sấm ngôn của Ðức Chúa -, Ta sẽ đặt ngươi làm ấn tín, vì Ta đã chọn ngươi - sấm ngôn của Ðức Chúa các đạo binh."
CHIA SẺ

Ba sứ điệp được trình bày trong chương này.

Hãy mạnh mẽ! (c.1-9). Trong những lúc khó khăn, dân chúng nghèo đói, và những người lãnh đạo mất nhuệ khí. (Liệu có bao giờ có một chương trình xây dựng dễ dàng chăng ?) Đền thờ được phục hồi có thể chẳng là gì so với Đền thờ của vua Sa-lo-mon, và dân chúng đang tự nghĩ, “Phải chăng điều đó thật sự đ áng giá ?” họ đã không nhận ra rằng vinh quang của chính Đức Chúa là những tác vụ trong ngôi đền thờ này! Hãy nhớ rằng những ký ức vàng không lấy đi những cơ hội trong hiện tại.

Hãy nên sạch ! (c.10-19). Các tư tế không thể chia sẻ sự thánh thiện, nhưng họ có thể phát tán tội. Dân chúng bị ô uế, và Thiên Chúa không thể chúc lành cho họ; nhưng giờ đây họ đã quay về với Ngài, và Ngài đã hứa với họ phúc lành của Ngài.

Hãy nên can đảm ! (c.20-23). Điều này được nói với tổng đốc của họ, người đó là một hình mẫu của Đức Giê-su Ki-tô. Trong những ngày sau hết, Thiên Chúa sẽ vứt bỏ sức mạnh của dân ngoại và phục hồi nhà Đa-vít, trong gia phả này Giê-ru-ba-ben thuộc về (Mt 1:12). Có thể tổng đốc đã nghĩ rằng công việc của ông chẳng có quan trọng gì vì đền thờ quá bình thường, hay bởi vì đất nước quá nhỏ và yếu; nhưng ông là một phần trong kế hoạch mà có thể đưa đến sự xuất hiện của Đấng mê-si-a trong một ngày nào đó.

Phần của bạn trong vương quốc của Thiên Chúa trong ngày hôm nay chẳng có ý nghĩa hay chẳng quan trọng gì cả, cho dù điều vẻ bề ngoài có thể xuất hiện như thế nào đi nữa đối với bạn. Hãy can đảm và tiếp tục làm việc!

Những sứ điệp này có làm cho bạn nhận biết lòng của mình hôm nay đặt để nơi đâu? Tín thác nơi Ngài và phụng sự Ngài cùng với việc bị bỏ rơi, hay bạn chỉ quan tâm đến việc phục vụ cho chính mình, quanh co trong cung cách của mình, và thờ ơ trong khi phải vâng phục ?