tag:blogger.com,1999:blog-6420342065655174577.post580327849360484542..comments2024-01-07T19:03:07.157+07:00Comments on Hành hương theo Lời Chúa: CHƯƠNG 14 - GIÓPUnknownnoreply@blogger.comBlogger1125tag:blogger.com,1999:blog-6420342065655174577.post-54887748190275824762020-08-22T16:59:07.783+07:002020-08-22T16:59:07.783+07:00" Con người nằm xuống ngủ yên rồi là ko thức ..." Con người nằm xuống ngủ yên rồi là ko thức dậy nữa"<br /><br />Hh nay con cảm thấy vui. Nghĩ vầy nó vui nè Chúa. <br />Nó nghĩ: Lúc ngủ yên vậy là sướng nhất, ủa nếu ko sướng sao con ko thấy ai ra đi mà quay trở lại ? Ha ha<br /><br />Toàn đi là như được thoát tù ngục, đi là lên bàn thờ luôn, ko cần biết người đời , thân bằng quyến thuộc khóc lóc hay đau đớn chi cả, ai có thương rị cũng ko nói lời nào. Con tưởng tượng lúc ấy con nằm yên và nói rằng: làm gì ta được thoát li mà bây khóc lóc kinh rứa. Hì<br /><br />" Ngài sẽ ko còn quan tâm đến tội con nữa. Lúc ấy tội ác con, Ngài sẽ niêm trong bọc, lỗi lầm con, Ngài sẽ phủ lấp đi"<br /><br />Đúng là ko còn gì bằng, nếu lúc lâm chung mà nghĩ Chúa xóa hết như thế thì nhẹ lòng nhỉ! Con lại nghĩ, sống sao để phút ấy mà ko nghĩ quẫn, chỉ biết nhớ đến Chúa nhỉ! Con nhớ đến một người bạn giỏi thật, khi bị tai nạn, cha xứt dầu mà chị ấy nói: con xin Chúa xóa tội hết cho con. Con nễ thật. Con cũng mong khi đó con cũng nói bấy nhiêu. Hì<br />Tạ ơn Chúa.Matta Cẩm Túnoreply@blogger.com