I.
Công Cuộc Giải Thoát Khỏi Ai-Cập
1.
Dân Ít-Ra-En Bên Ai-Cập
Cảnh
sống thịnh vượng của người Híp-ri ở Ai-cập
1 Sau đây là tên những con cái Ít-ra-en đã đến Ai-cập với ông Gia-cóp, mỗi người đem theo gia đình mình:
2 Rưu-vên, Si-mê-ôn, Lê-vi và Giu-đa, 3 Ít-xa-kha, Dơ-vu-lun và Ben-gia-min, 4 Ðan và Náp-ta-li, Gát và A-se. 5 Dòng giống ông Gia-cóp tính tất cả là bảy mươi người; ông Giu-se thì đang ở bên Ai-cập. 6 Rồi ông Giu-se qua đời, cũng như anh em ông và tất cả thế hệ đó. 7 Con cái Ít-ra-en sinh sôi nảy nở, nên đông đúc và ngày càng hùng mạnh: họ lan tràn khắp xứ.
1 Sau đây là tên những con cái Ít-ra-en đã đến Ai-cập với ông Gia-cóp, mỗi người đem theo gia đình mình:
2 Rưu-vên, Si-mê-ôn, Lê-vi và Giu-đa, 3 Ít-xa-kha, Dơ-vu-lun và Ben-gia-min, 4 Ðan và Náp-ta-li, Gát và A-se. 5 Dòng giống ông Gia-cóp tính tất cả là bảy mươi người; ông Giu-se thì đang ở bên Ai-cập. 6 Rồi ông Giu-se qua đời, cũng như anh em ông và tất cả thế hệ đó. 7 Con cái Ít-ra-en sinh sôi nảy nở, nên đông đúc và ngày càng hùng mạnh: họ lan tràn khắp xứ.
Dân
Híp-ri bị áp bức
8
Thời ấy có một vua mới lên trị vì nước Ai-cập, vua này
không biết ông Giu-se. 9 Vua nói với dân mình: "Này
đám dân con cái Ít-ra-en đông đúc và hùng mạnh hơn chúng
ta. 10 Chúng ta hãy dùng những biện pháp khôn ngoan
đối với dân đó, đừng để chúng nên đông đúc, kẻo
khi có chiến tranh, chúng hùa với địch mà đánh lại chúng
ta, rồi ra khỏi xứ." 11 Người ta bèn đặt lên
đầu lên cổ họ những viên đốc công, để hành hạ họ
bằng những việc khổ sai; họ phải xây cho Pha-ra-ô các thành
làm kho lương thực là Pi-thôm và Ram-xết. 12 Nhưng
chúng càng hành hạ họ, thì họ càng nên đông đúc và lan
tràn, khiến chúng đâm ra sợ con cái Ít-ra-en. 13
Người Ai-cập cưỡng bách con cái Ít-ra-en lao động cực
nhọc. 14 Chúng làm cho đời sống họ ra cay đắng vì
phải lao động cực nhọc: phải trộn hồ làm gạch, phải làm
đủ thứ công việc đồng áng; tóm lại, tất cả những
việc lao động cực nhọc, chúng đều cưỡng bách họ làm.
Người Ai-cập cưỡng bách con cái Ít-ra-en lao động cực nhọc |
15
Vua Ai-cập nói với những bà đỡ đi giúp sản phụ Híp-ri,
một bà tên là Síp-ra, một bà tên là Pu-a: 16 "Khi
đỡ cho sản phụ Híp-ri, các người hãy xem đứa trẻ là
trai hay gái. Nếu là trai thì giết đi, nếu là gái thì để cho
sống." 17 Nhưng các bà đỡ có lòng kính sợ
Thiên Chúa, nên không làm như vua Ai-cập đã truyền, và cứ
để cho con trai sống. 18 Vua Ai-cập bèn gọi các bà
đỡ đến và hỏi: "Tại sao các ngươi làm thế và cứ
để cho con trai sống?" 19 Các bà đỡ thưa với
Pha-ra-ô: "Ðàn bà Híp-ri không như đàn bà Ai-cập, họ
khoẻ lắm: bà đỡ chưa kịp đến thì họ đã sinh rồi." 20
Thiên Chúa ban ơn lành cho các bà đỡ; còn dân thì trở
nên đông đúc và rất hùng mạnh. 21 Vậy, vì các
bà đỡ có lòng kính sợ Thiên Chúa, nên Người đã cho
họ có con để nối dòng.
22
Pha-ra-ô ra lệnh cho toàn dân của mình: "Mọi con trai Híp-ri
sinh ra, hãy ném xuống sông Nin; mọi con gái thì để cho sống."
CHIA SẺ
Ngày hôm nay, chúng ta bắt đầu lên đường với sách Xuất Hành. Ý nghĩa của xuất hành là “bước ra bên ngoài.”
Sách này có ba chủ đề chính :
Ngày hôm nay, chúng ta bắt đầu lên đường với sách Xuất Hành. Ý nghĩa của xuất hành là “bước ra bên ngoài.”
Sách này có ba chủ đề chính :
Giải phóng (1–18). Phần này mô tả chiến thắng của Thiên Chúa
trên các thần xứ Ai-cập và giải thoát dân Ngài khỏi ách nô lệ. Điểm
nhấn ở đây là cánh tay của Thiên
Chúa. Xem (3:20; 7:4–5; 9:3, 15;
13:3, 9, 14, 16.)
Tách
rời (19-24). Thiên Chúa và Ít-ra-en bước vào trong tương quan giao ước
tại núi Si-nai. Thiên Chúa trao cho họ luật của Ngài mà qua đó họ
được tách ra khỏi các quốc gia khác và họ thuộc trọn về Ngài. Điểm
nhấn ở đây là sự thánh thiện của
Thiên Chúa. Ngày hôm nay, dân Chúa không buộc phải tuân giữ tất cả
những điều luật này. Tuy nhiên, những nguyên tắc căn bản thì không ảnh
hưởng bởi yếu tố thời gian và áp dụng cả cho những tất cả những
ai sống đời sống thánh thiện trong thời đại này.
Cư ngụ (25-40) Thiên Chúa đi với dân Ngài trong Sáng thế
ký, nhưng giờ đây Ngài muốn ở giữa họ. Điểm nhấn ở đây là nhà Thiên Chúa và các tư tế là
những người thực thi chức vụ này. Thư gửi tín hữu Do thái, trong
sách Tân Ước, đã giải thích về vai trò của lều tạm như hình ảnh tiên
báo về sứ vụ của Đức Giêsu và sự hiện diện của Ngài trong tư cách
là một Thượng Tế. Ngày hôm nay, dân Thiên Chúa là đền thờ của Ngài
(1Cr 6:19-20; Eph 2:20-22).
CHIA SẺ CHƯƠNG 1
Dân tộc tăng trưởng. Thiên
Chúa đã hứa rằng hậu duệ của Áp-ra-ham sẽ nhân lên với một con số lớn
lao, và điều đó đã thực sự xảy ra (St 13:16; 15:5). Thiên Chúa giữ
lời hứa và hoàn tất những mục đích của Ngài trong thời của Ngài.
Trong nhiều thế kỷ, nhiều quốc gia đã cố gắng để hủy diệt Ít-ra-en nhưng đã không thành công. Thiên Chúa trao cho Ít-ra-en một lời hứa đặc
biệt trong Sáng thế ký 12:3, và ngài vẫn giữ lời hứa này. Ngày hôm
nay, Con cái Thiên Chúa nên cầu nguyện cho Ít-ra-en, (Tv 122:6), chia sẻ Tin
Mừng với họ (Rm 1:16), và làm mục vụ cho họ trong những cách thực tiễn (Rm 15:25-27). Đâu là
“Ai-cập” của bạn trong lúc này: nơi chốn, nghề nghiệp, nơi làm việc,
con người, ơn gọi,v.v... ở nơi đó bạn đang được an ủi hay sầu khổ ? Bạn
có sẵn sàng để được đưa vào đất “Ai-cập” là nơi Thiên Chúa có một
chương trình đã được định sẵn cho bạn ?
Dân tộc rên siết. Thiên
Chúa đã nói với Áp-ra-ham rằng dân ngài sẽ trải qua sư đau khổ (St
15:13-14). Các quốc gia và giáo hội địa phương thật là dễ dàng quên
đi những anh hùng của ngày hôm qua (Dt 13:7-8). Mặc dù, chúng ta không
nên “bám chặt” vào quá khứ. Tuy nhiên, ở một mức độ nào đó, chúng
ta cũng phải “ăn quả nhớ kẻ trồng cây”.
Vua Pha-ra-ô quan tâm đến an toàn của quốc gia
hơn là xây dựng nền văn minh nhân loại.
Khi con người trở thành dụng cụ để đạt đến một mục đích nào đó,
thay vì chính con người mới là mục đích cao nhất, lúc đó họ sẽ đối
xử với người khác không theo như cách Thiên Chúa muốn. Bắt những
người đàn ông làm nô lệ và giết các trẻ nam là giải pháp của người
Ai-cập đối với “vấn đề người Do thái”.
Những bà đỡ đã vâng phục Thiên Chúa hơn là vâng lời người phàm (Cv 5:29). Tạ ơn Chúa đã ban cho chúng con có những con người can đảm biết quan tâm và sẵn sàng bảo vệ những người bé nhỏ ! Thiên Chúa thưởng công cho những người phụ nữ, không phải qua việc làm cho họ vô sinh (như vậy sẽ an toàn hơn cho họ), nhưng qua việc ban cho họ những gia đình ! Điều này cho thấy giá trị của con cái trước mặt Thiên Chúa (Tv 127:3-5). Hai chữ bách hại, làm bạn liên tưởng đến điều gì ? Theo bạn đâu là phương thế để giúp chúng ta khi phải chọn lựa giữa thánh ý của Thiên Chúa và luật của con người ?
Những bà đỡ đã vâng phục Thiên Chúa hơn là vâng lời người phàm (Cv 5:29). Tạ ơn Chúa đã ban cho chúng con có những con người can đảm biết quan tâm và sẵn sàng bảo vệ những người bé nhỏ ! Thiên Chúa thưởng công cho những người phụ nữ, không phải qua việc làm cho họ vô sinh (như vậy sẽ an toàn hơn cho họ), nhưng qua việc ban cho họ những gia đình ! Điều này cho thấy giá trị của con cái trước mặt Thiên Chúa (Tv 127:3-5). Hai chữ bách hại, làm bạn liên tưởng đến điều gì ? Theo bạn đâu là phương thế để giúp chúng ta khi phải chọn lựa giữa thánh ý của Thiên Chúa và luật của con người ?
có những trang học thánh kinh như thế này hữu ích, không thì anh chị em tin lành hơn công giáo về thánh kinh nhiều
Trả lờiXóa