1
Ðức Chúa phán với ông Mô-sê: "Giờ đây ngươi sắp
thấy điều Ta làm cho Pha-ra-ô: Bị áp lực của một bàn tay
mạnh mẽ, vua ấy sẽ phải thả cho họ đi; bị áp lực của
một bàn tay mạnh mẽ, vua ấy sẽ đuổi họ ra khỏi nước."
Trình
thuật khác về việc Thiên Chúa gọi ông Mô-sê
2
Thiên Chúa phán với ông Mô-sê: "Ta là Ðức Chúa. 3
Ta đã hiện ra với Áp-ra-ham, I-xa-ác và Gia-cóp với tư
cách là Thiên Chúa Toàn Năng, nhưng Ta đã không cho họ
biết danh của Ta là Ðức Chúa. 4 Ta lại còn lập giao
ước của Ta với họ để ban cho họ đất Ca-na-an, là đất
khách quê người, nơi họ sống như những khách lạ. 5
Chính Ta đã nghe thấy tiếng rên siết của con cái Ít-ra-en đang
bị người Ai-cập bắt làm nô lệ, và Ta đã nhớ lại giao
ước của Ta. 6 Vì vậy, ngươi hãy nói với con cái
Ít-ra-en: Ta là Ðức Chúa. Ta sẽ cứu các ngươi khỏi phải
làm việc khổ sai cho người Ai-cập, sẽ giải thoát các ngươi
khỏi làm nô lệ chúng. Ta sẽ giơ cánh tay, dùng uy quyền mà
chuộc các ngươi lại. 7 Ta sẽ nhận các ngươi làm
dân riêng của Ta, và đối với các ngươi, Ta sẽ là Thiên
Chúa. Các ngươi sẽ biết rằng Ta, Ðức Chúa, là Thiên Chúa
các ngươi, Ðấng cứu các ngươi khỏi phải làm việc khổ sai
cho người Ai-cập. 8 Ta sẽ đưa các ngươi vào miền
đất mà Ta đã giơ tay thề sẽ ban cho Áp-ra-ham, I-xa-ác và
Gia-cóp. Ta sẽ ban đất ấy cho các ngươi làm sở hữu. Ta là
Ðức Chúa." 9 Ông Mô-sê nói thế với con cái
Ít-ra-en, nhưng họ không nghe ông Mô-sê, vì ách nô lệ quá
nặng nề làm cho họ kiệt sức.
Ta sẽ giơ cánh tay, dùng uy quyền mà chuộc các ngươi lại |
10 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê: 11 "Hãy đi nói với Pha-ra-ô, vua Ai-cập, để vua ấy thả con cái Ít-ra-en ra khỏi nước." 12 Nhưng ông Mô-sê thưa trước nhan Ðức Chúa: "Chúa coi: con cái Ít-ra-en đã không nghe con; làm sao Pha-ra-ô lại nghe con, một người ăn nói không được dễ dàng?" 13 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê và ông A-ha-ron, truyền cho hai ông đến gặp con cái Ít-ra-en và gặp Pha-ra-ô, vua Ai-cập, để đưa con cái Ít-ra-en ra khỏi nước Ai-cập.
Gia
phả ông Mô-sê và ông A-ha-ron
14
Ðây là những người làm đầu các gia tộc của họ: con
cái ông Rưu-vên, trưởng nam của Ít-ra-en: Kha-nốc, Pa-lu,
Khét-rôn, Các-mi. Ðó là các thị tộc của ông Rưu-vên.
15
Con cái ông Si-mê-ôn: Giơ-mu-ên, Gia-min, Ô-hát, Gia-khin,
Xô-kha, Sa-un, con của người đàn bà Ca-na-an. Ðó là các thị
tộc của ông Si-mê-ôn.
16
Ðây là tên con cái ông Lê-vi, theo thứ tự trước sau:
Ghéc-sôn, Cơ-hát, Mơ-ra-ri. Ông Lê-vi sống được một trăm
ba mươi bảy tuổi. 17 Con cái của Ghéc-sôn: Líp-ni và
Sim-y, với các thị tộc của họ.
18
Con cái ông Cơ-hát: Am-ram, Gít-ha, Khép-rôn và Út-di-ên.
Ông Cơ-hát sống được một trăm ba mươi ba tuổi.
19
Con cái ông Mơ-ra-ri: Mác-li và Mu-si. Ðó là các thị tộc
của ông Lê-vi theo thứ tự trước sau.
20
Ông Am-ram lấy cô mình là bà Giô-khe-vét làm vợ. Bà đã
sinh được cho ông hai người con là ông A-ha-ron và ông
Mô-sê. Ông Am-ram sống được một trăm ba mươi bảy tuổi.
21
Con cái ông Gít-ha: Cô-rắc, Ne-phéc và Dích-ri.
22
Con cái ông Út-di-ên: Mi-sa-ên, En-xa-phan và Xít-ri.
23
Ông A-ha-ron lấy bà Ê-li-se-va làm vợ. Bà là con gái ông
Am-mi-na-đáp và là em gái của ông Nác-sôn. Bà đã sinh
được cho ông mấy người con: Na-đáp, A-vi-hu, E-la-da và I-tha-ma.
24
Con cái ông Cô-rắc: Át-xia, En-ca-na, A-vi-a-xáp. Ðó là các
thị tộc của dòng họ Cô-rắc.
25
Ông E-la-da, con ông A-ha-ron, lấy một trong những người con
gái của ông Pu-ti-ên làm vợ. Bà đã sinh được cho ông
một người con là Pin-khát.
Ðó
là những người làm đầu các gia tộc Lê-vi, với các thị
tộc của họ.
26
Chính các ông A-ha-ron và Mô-sê đã được nghe Ðức Chúa
phán bảo: "Hãy đem con cái Ít-ra-en ra khỏi đất Ai-cập
theo binh ngũ của chúng." 27 Chính các ông Mô-sê
và A-ha-ron đã nói với Pha-ra-ô, vua Ai-cập, để đem con cái
Ít-ra-en ra khỏi Ai-cập.
Trình thuật tiếp về việc Thiên Chúa gọi ông Mô-sê
28
Vào ngày Ðức Chúa phán với ông Mô-sê ở đất Ai-cập, 29
Ðức Chúa phán với ông Mô-sê: "Ta là Ðức Chúa.
Ngươi hãy nói lại với Pha-ra-ô, vua Ai-cập, tất cả những
gì Ta nói với ngươi." 30 Ông Mô-sê thưa trước
nhan Ðức Chúa: "Chúa coi: con là người ăn nói không
được dễ dàng, làm sao vua Pha-ra-ô nghe con?"
CHIA SẺ
Nhưng Thiên Chúa đã trao cho Mô-sê bảo chứng mà ông cần (6:1-8) và nói với ông quay lại với công việc của mình và ở lại đó. Thiên Chúa không giải quyết mọi vấn đề ngay tức thời, Ngài cũng chẳng theo chương trình của bạn. Khi bạn nghĩ mình đã thất bại, dù lúc đó bạn vẫn đang làm theo ý Ngài, thế sao vẫn không tránh khỏi thất bại, bạn hãy suy niệm đoạn Is 55:8-9 và Gr 29:11, và học từ cách hành xử của Mô-sê.
Nhưng Thiên Chúa đã trao cho Mô-sê bảo chứng mà ông cần (6:1-8) và nói với ông quay lại với công việc của mình và ở lại đó. Thiên Chúa không giải quyết mọi vấn đề ngay tức thời, Ngài cũng chẳng theo chương trình của bạn. Khi bạn nghĩ mình đã thất bại, dù lúc đó bạn vẫn đang làm theo ý Ngài, thế sao vẫn không tránh khỏi thất bại, bạn hãy suy niệm đoạn Is 55:8-9 và Gr 29:11, và học từ cách hành xử của Mô-sê.
Thời
gian. Con người luôn vội vàng, còn
Chúa dường như cứ đủng đỉnh. Dân chúng đang rên siết, Thiên Chúa đợi 80
năm để huấn luyện Mô-sê. Mô-sê muốn mọi việc được giải quyết nhanh
chỉ sau vài lần gặp Pha-ra-ô, nhưng đó không phải là cách thức của
Thiên Chúa. Chúng ta chỉ có một khoảng thời gian hữu hạn, còn Thiên
Chúa thì sở hữu sự vĩnh cửu. Thiên Chúa không hoạt động dựa theo thời
khóa biểu của chúng ta, nhưng Ngài thực hiện chương trình của Ngài
theo một mục đích. Giống Mô-sê trong chương trước đã hỏi rất nhiều câu
hỏi tại sao, tại sao là tôi, tại sao phải thế này, tại sao bây giờ,… Bạn có hay đặt những câu hỏi tại sao với
Thiên Chúa khi đối diện với những hoàn cảnh không như mong muốn ?
Những
lời hứa. Bạn có để ý trong đoạn này có
bao nhiêu lần “ta sẽ”, tức điều Thiên Chúa hứa sẽ thực hiện cho dân
Is-ra-el và có bao nhiêu lần đề cập đến “ngươi sẽ” và đáp trả từ phía con người?
Trong ba lần “Ta sẽ” đầu tiên đều
nói về việc Thiên Chúa sẽ cứu dân và giải thoát họ. Trong Lc 1:68-69, Gia-ca-ri-a cũng hát bài ca về Đức Giêsu là Đấng cứu độ dân Người. Cần phải có một thái độ nào để ta
luôn nhớ đến lời Thiên Chúa hứa khi mọi chuyện dường như đi từ xấu đến tồi
tệ hơn ?
Mối
quan tâm. Khi rơi vào trong hoàn cảnh mọi
việc dường như trở nên khó khăn hơn, ngay cả vượt quá sự tưởng tượng
của mình, Mô-sê đã không thể hiện thái độ cay đắng, ông cũng không
phẫn nộ với Thiên Chúa hay với người khác. Thay vì phản ứng tiêu cực,
Mô-sê quay về với Thiên Chúa để nghe Thiên Chúa nói với ông và hiểu
rõ hoàn cảnh hiện tại. Mô-sê đã thể hiện mối quan tâm của mình đặt
nơi Thiên Chúa chứ không phải nơi con người hay nơi những khó khăn mà
ông đang đối diện. Chính vì thế mà Mô-sê đã cầu nguyện với Thiên
Chúa, thờ phượng Ngài, vâng phục Ngài, tôn kính Ngài, phục vụ Ngài,
yêu mến Ngài và cộng tác với Ngài trong kế hoạch của Thiên Chúa nơi
cuộc đời Mô-sê. Nhìn đến mối bận
tâm của bản thân trong những ngày đầu năm mới này, đâu là trọng tâm
của mối quan tâm của bạn, và Thiên Chúa có một nơi nào trong đó
không ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC