Chỉ
thị về luân lý và phụng tự
1
Ðức Chúa phán với ông Mô-sê rằng:
2
"Hãy nói với toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en và
bảo chúng: Các ngươi phải thánh thiện, vì Ta, Ðức Chúa,
Thiên Chúa của các ngươi, Ta là Ðấng Thánh.
Các
ngươi phải giữ những ngày sa-bát của Ta. Ta là Ðức Chúa,
Thiên Chúa của các ngươi.
4
Các ngươi không được hướng về các tà thần, không
được đúc tượng thần mà thờ. Ta là Ðức Chúa, Thiên
Chúa của các ngươi.
5
Khi các ngươi tế hy lễ kỳ an dâng Ðức Chúa, các ngươi
phải tế thế nào để được đoái nhận. 6 Phải ăn
lễ vật đó trong ngày tế lễ và ngày hôm sau; sang ngày
thứ ba, cái gì còn lại phải bỏ vào lửa mà thiêu. 7
Sang ngày thứ ba mà cứ ăn, thì đó là thịt ôi, và lễ
tế sẽ không được đoái nhận. 8 Người nào ăn,
phải mang lấy tội mình, vì đã xúc phạm đến của được
thánh hiến cho Ðức Chúa; người ấy sẽ bị khai trừ ra khỏi
dòng họ.
9
Khi các ngươi gặt lúa trong đất của các ngươi, (các) ngươi
không được gặt cho tới sát bờ ruộng; lúa gặt sót, (các)
ngươi không được mót. 10 Vườn nho (các) ngươi, (các)
ngươi không được hái lại, những trái rớt, (các) ngươi
không được nhặt: (các) ngươi sẽ bỏ lại cho người nghèo
và ngoại kiều. Ta là Ðức Chúa, Thiên Chúa của các ngươi.
![]() |
Không được mót, không được hái lại, không được nhặt trái rớt mà sẽ bỏ lại cho người nghèo và ngoại kiều |
11
Các ngươi không được trộm cắp, không được nói dối,
không được lừa gạt đồng bào mình. 12 Các ngươi
không được lấy danh Ta mà thề gian: làm thế là (các)
ngươi xúc phạm đến danh Thiên Chúa của (các) ngươi. Ta là
Ðức Chúa. 13 Ngươi không được bóc lột người
đồng loại, không được cướp của; tiền công người làm
thuê, ngươi không được giữ lại qua đêm cho đến sáng. 14
Ngươi không được rủa người điếc, đặt chướng ngại cho
người mù vấp chân, nhưng phải kính sợ Thiên Chúa của
ngươi, Ta là Ðức Chúa. 15 Các ngươi không được
làm điều bất công khi xét xử: không được thiên vị
người yếu thế, cũng không được nể mặt người quyền
quý, nhưng hãy xét xử công minh cho người đồng bào. 16
Ngươi không được vu khống những người trong dòng họ,
không được ra toà đòi người đồng loại phải chết. Ta
là Ðức Chúa. 17 Ngươi không được để lòng ghét
người anh em, nhưng phải mạnh dạn quở trách người đồng
bào, như thế, ngươi sẽ khỏi mang tội vì nó. 18
Ngươi không được trả thù, không được oán hận những
người thuộc về dân ngươi. Ngươi phải yêu đồng loại như
chính mình. Ta là Ðức Chúa.
19
Các ngươi phải giữ các quy tắc của Ta.
Ngươi
không được cho hai con vật khác giống giao cấu với nhau,
không được gieo trong cánh đồng của ngươi hai thứ hạt
khác nhau, không được mặc áo vải hỗn hợp, dệt bằng hai
thứ sợi khác nhau.
20
Khi một người đàn ông giao hợp với một người đàn bà,
mà người này lại là tỳ thiếp của một người đàn ông
khác, nhưng chưa được chuộc hay phóng thích, thì người đàn
ông kia sẽ bị phạt; chúng sẽ không bị xử tử, vì người
đàn bà chưa được phóng thích. 21 Người đàn ông
sẽ đem dâng Ðức Chúa lễ vật đền tội của mình ở cửa
Lều Hội Ngộ, đó là con cừu đực dùng làm lễ đền tội.
22 Tư tế sẽ lấy con cừu đực dùng làm lễ đền
tội mà cử hành lễ xá tội cho nó, trước nhan Ðức Chúa,
vì tội nó đã phạm, và nó sẽ được tha tội đã phạm.
23
Khi các ngươi đã vào đất và trồng bất cứ cây ăn trái
nào, thì các ngươi sẽ kể trái nó là chưa cắt bì; trong ba
năm các ngươi phải coi trái nó là chưa cắt bì, không
được ăn. 24 Năm thứ tư, mọi trái nó sẽ được
thánh hiến trong một buổi lễ mừng Ðức Chúa. 25
Năm thứ năm, các ngươi được ăn trái nó; như thế hoa
trái nó sẽ tăng thêm cho các ngươi. Ta là Ðức Chúa,
Thiên Chúa của các ngươi.
26
Các ngươi không được ăn gì với máu. Các ngươi không
được làm nghề tướng số, chiêm tinh.
27
Các ngươi không được hớt tóc vòng quanh đầu, không
được xén râu. 28 Các ngươi không được rạch
mình mà để tang một người chết, không được xăm mình. Ta
là Ðức Chúa. 29 Ðừng xúc phạm đến con gái
ngươi, nghĩa là bắt nó làm điếm, kẻo đất cũng làm điếm
và tràn ngập tội ác tày trời.
30
Các ngươi phải giữ các ngày sa-bát của Ta và kính trọng
thánh điện của Ta. Ta là Ðức Chúa.
31
Các ngươi không được đến với các người ngồi đồng
ngồi bóng và không được hỏi ý kiến chúng, kẻo vì chúng
mà ra ô uế. Ta là Ðức Chúa, Thiên Chúa của các ngươi.
32
Thấy người đầu bạc, ngươi phải đứng lên, ngươi phải
kính trọng người già cả: như vậy là ngươi kính sợ Thiên
Chúa của ngươi. Ta là Ðức Chúa. 33 Khi có ngoại
kiều cư ngụ với (các) ngươi trong xứ các ngươi, các ngươi
đừng bức hiếp nó. 34 (Các) ngươi phải đối xử
với người ngoại kiều cư ngụ với các ngươi như với một
người bản xứ, một người trong các ngươi; (các) ngươi
phải yêu nó như chính mình, vì các ngươi đã từng là
ngoại kiều tại đất Ai-cập. Ta là Ðức Chúa, Thiên Chúa
của các ngươi.
35
Các ngươi không được làm điều bất công khi xét xử,
cũng như khi đo đạc hay cân đong. 36 Các ngươi phải
có cán cân đúng, quả cân đúng, đúng thùng, đúng lít. Ta
là Ðức Chúa, Thiên Chúa của các ngươi, Ðấng đã đưa
các ngươi ra khỏi đất Ai-cập.
37
Các ngươi phải giữ mọi quy tắc, mọi quyết định của Ta và
đem ra thực hành. Ta là Ðức Chúa.
CHIA SẺ
Luật của Thiên Chúa ban cho dân
Ngài để nên thánh được áp dụng cho chúng ta hôm nay (1Pr 1:16). Tuyên bố “Ta
là Đức Chúa,” xuất hiện mười lăm lần trong chương này, nhắc nhở
chúng ta rằng Ngài phải làm chủ trong từng khía cạnh của đời sống
của chúng ta.
Gia đình (3a). Sự thánh thiện phải bắt đầu trong nhà khi
chúng ta bày tỏ sự tôn trọng cha mẹ (Ep. 6:1–3).
Thời gian (3b). Tất cả thời gian của chúng ta thuộc về Thiên
Chúa, và chúng ta không được phí phạm (Ep 5:15-17). Nhưng chúng ta cũng
phải dành những thời gian đặc biệt để thờ phượng và phục vụ Thiên
Chúa.
Thực phẩm (5–8). Vâng, chúng ta phải ăn và uống để tôn vinh
Thiên Chúa (1Cr 10:31). Bàn ăn của chúng ta phải là bàn thờ dâng lễ
cầu an, nhưng rất nhiều lúc chúng ta biến nó thành trận địa !
Lao động (9–10). Chúng ta nên nghĩ đến những người khác khi
chúng ta vui hưởng những điều Thiên Chúa ban cho chúng ta. Nếu Ngài là
Thiên Chúa trong việc chúng ta làm, chúng ta không thể trở nên ích kỷ.
Kinh doanh (11–13). Làm những giao dịch gian dối, nói dối, giữ
tiền của người khác, và dùng Danh Chúa để che giấu những sai trái,
tất cả những điều này sẽ được Đức Giêsu chất vấn khi Ngài ngự đến
lần thứ hai.
Láng giềng (14–18). Bất nhân, bất công, nói hành, trả thù và
giận ghét (lưu ý đến những hậu quả) là sự dữ. “Yêu mến người thân
cận như chính mình” là giới răn quan trọng đứng thứ nhì (Mc 12:31).
Bạn
hãy đọc toàn chương này một cách cẩn thận và nhận ra những nơi chốn
để áp dụng chúng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC