Các
năm thánh
A.
Năm hưu lễ
1
Trên núi Xi-nai, Ðức Chúa phán với ông Mô-sê rằng:
2
"Hãy nói với con cái Ít-ra-en và bảo chúng: Khi các
ngươi vào đất Ta sắp ban cho các ngươi, đất phải nghỉ một
sa-bát kính Ðức Chúa.
3 Trong sáu năm, (các) ngươi sẽ gieo vãi trong cánh đồng của (các) ngươi, trong sáu năm, (các) ngươi sẽ tỉa vườn nho của (các) ngươi, và (các) ngươi sẽ thu hoa lợi. 4 Nhưng năm thứ bảy sẽ là một sa-bát, một thời kỳ đất nghỉ, một sa-bát kính Ðức Chúa: (các) ngươi không được gieo vãi trong cánh đồng của (các) ngươi, không được tỉa vườn nho của các ngươi; 5 (các) ngươi không được gặt lúa tự nhiên mọc sau mùa gặt, không được hái những chùm nho từ vườn nho không cắt tỉa của (các) ngươi: đó sẽ là một năm đất nghỉ. 6 Sản phẩm tự nhiên của đất trong năm sa-bát sẽ nuôi các ngươi, tôi tớ nam nữ của (các) ngươi, người làm thuê của (các) ngươi, khách trọ nhà (các) ngươi; tóm lại các người trú ngụ nơi (các) ngươi. 7 Còn gia súc và dã thú ở trong đất (các) ngươi, thì tất cả hoa lợi của đất sẽ là lương thực cho chúng.
3 Trong sáu năm, (các) ngươi sẽ gieo vãi trong cánh đồng của (các) ngươi, trong sáu năm, (các) ngươi sẽ tỉa vườn nho của (các) ngươi, và (các) ngươi sẽ thu hoa lợi. 4 Nhưng năm thứ bảy sẽ là một sa-bát, một thời kỳ đất nghỉ, một sa-bát kính Ðức Chúa: (các) ngươi không được gieo vãi trong cánh đồng của (các) ngươi, không được tỉa vườn nho của các ngươi; 5 (các) ngươi không được gặt lúa tự nhiên mọc sau mùa gặt, không được hái những chùm nho từ vườn nho không cắt tỉa của (các) ngươi: đó sẽ là một năm đất nghỉ. 6 Sản phẩm tự nhiên của đất trong năm sa-bát sẽ nuôi các ngươi, tôi tớ nam nữ của (các) ngươi, người làm thuê của (các) ngươi, khách trọ nhà (các) ngươi; tóm lại các người trú ngụ nơi (các) ngươi. 7 Còn gia súc và dã thú ở trong đất (các) ngươi, thì tất cả hoa lợi của đất sẽ là lương thực cho chúng.
B.
Năm toàn xá
8
(Các) ngươi phải tính bảy tuần năm, nghĩa là bảy lần bảy
năm; thời gian của bảy tuần năm đó là bốn mươi chín năm.
9 Tháng thứ bảy, ngày mồng mười trong tháng, (các)
ngươi sẽ thổi tù và giữa tiếng reo hò; vào ngày Xá tội,
(các) ngươi sẽ thổi tù và trong toàn xứ các ngươi. 10
Các ngươi sẽ công bố năm thứ năm mươi là năm thánh và
sẽ tuyên cáo trong xứ lệnh ân xá cho mọi người sống tại
đó. Ðối với (các) ngươi, đó là thời kỳ toàn xá: mỗi
người trong các ngươi sẽ trở về phần sở hữu của mình,
mỗi người sẽ trở về dòng họ của mình. 11 Ðối
với các ngươi, năm thứ năm mươi sẽ là thời kỳ toàn
xá: các ngươi không được gieo, không được gặt lúa tự
nhiên mọc, không được hái trong vườn nho không cắt tỉa. 12
Vì đó là thời kỳ toàn xá, một năm thánh đối với các
ngươi, các ngươi sẽ ăn hoa lợi của đồng ruộng.
13
Năm toàn xá đó, mỗi người trong các ngươi sẽ trở về
phần sở hữu của mình. 14 Nếu các ngươi bán cái
gì cho người đồng bào hoặc mua cái gì từ tay người đồng
bào, thì đừng ai làm thiệt hại người anh em mình. 15
Ngươi sẽ mua của người đồng bào theo số năm sau năm toàn
xá, và nó sẽ bán cho ngươi theo số năm thu hoạch. 16
Còn nhiều năm thì ngươi mua giá cao, còn ít năm thì ngươi mua
giá thấp, vì nó bán cho ngươi một số năm thu hoạch. 17
Không ai trong các ngươi được làm thiệt hại người đồng
bào, nhưng (các) ngươi phải kính sợ Thiên Chúa của (các)
ngươi, vì Ta là Ðức Chúa, Thiên Chúa của (các) ngươi.
Thiên
Chúa bảo đảm về năm sa-bát
18
Các ngươi phải đem ra thực hành các quy tắc của Ta, phải
giữ và đem ra thực hành các quyết định của Ta, và các
ngươi sẽ được sống yên hàn trên đất ấy. 19
Ðất sẽ sinh hoa trái, các ngươi sẽ được ăn no nê và
được sống yên hàn tại đó.
20
Có lẽ các ngươi sẽ nói: "Năm thứ bảy chúng tôi sẽ
ăn gì, nếu chúng tôi không gieo vãi và không thu hoa lợi?"
21 Ta sẽ truyền cho phúc lành của Ta đến với các
ngươi vào năm thứ sáu, và phúc lành sẽ sinh hoa lợi đủ
cho ba năm. 22 Năm thứ tám, các ngươi sẽ gieo vãi,
nhưng sẽ lấy hoa lợi cũ mà ăn; đến năm thứ chín, đến
khi gặt hoa lợi năm ấy, các ngươi sẽ ăn hoa lợi cũ.
Chuộc
đất, chuộc nhà
23
Ðất thì không được bán đứt, vì đất là của Ta, còn
các ngươi chỉ là ngoại kiều, là khách trọ nhà Ta. 24
Trong toàn xứ sẽ thuộc quyền sở hữu của các ngươi, các
ngươi phải cho người ta quyền chuộc lại đất. 25
Nếu người anh em của (các) ngươi lâm cảnh túng thiếu và
phải bán một phần sở hữu của nó, thì người có quyền
chuộc, tức là người bà con gần nhất, sẽ đến chuộc lại
cái mà người anh em nó đã bán. 26 Nếu ai không
có bà con có quyền chuộc, nhưng lại có phương tiện và
kiếm được tiền chuộc, 27 thì nó sẽ tính những
năm từ khi bán, còn trội bao nhiêu, nó sẽ trả cho người
mua, và sẽ trở về phần sở hữu của mình. 28 Nhưng
nếu nó không kiếm được phương tiện để trả tiền lại cho
người kia, thì của nó bán sẽ ở lại trong tay người mua cho
đến năm toàn xá; đến thời kỳ toàn xá, của bán sẽ ra
khỏi tay người mua, và người bán sẽ trở về phần sở
hữu của mình.
29
Nếu người nào bán nhà ở, trong một thành có tường luỹ,
thì quyền chuộc sẽ kéo dài đến hết năm bán; quyền chuộc
nhà sẽ kéo dài một năm. 30 Nếu trong vòng một năm
trọn mà nhà không được chuộc, thì nhà ở trong thành có
tường luỹ sẽ thuộc hẳn về người mua và con cháu nó;
vào năm toàn xá, nhà sẽ không ra khỏi tay nó. 31
Nhà cửa trong các làng không có tường luỹ chung quanh, thì
được kể như đồng ruộng; người ta có quyền chuộc những
nhà ấy, và năm toàn xá những nhà ấy sẽ ra khỏi tay
người mua.
32
Còn các thành của các thầy Lê-vi, nhà cửa trong các thành
thuộc quyền sở hữu của chúng, thì các thầy Lê-vi mãi
mãi có quyền chuộc. 33 Dù một thầy Lê-vi đã mua,
thì nhà đã bán -trong một thành là sở hữu của nó- sẽ
ra khỏi tay người mua vào thời kỳ toàn xá, vì nhà cửa
trong các thành của các thầy Lê-vi là sở hữu của chúng
giữa con cái Ít-ra-en. 34 Còn đồng cỏ chung quanh các
thành của chúng thì không được bán, vì đó là phần sở
hữu vĩnh viễn của chúng.
Chuộc
người
35
Nếu người anh em của (các) ngươi lâm cảnh túng thiếu, và
không trả nợ được (các) ngươi, thì (các) ngươi phải
nâng đỡ nó, dù nó là ngoại kiều hay khách trọ, để nó
có thể sống bên (các) ngươi. 36 Với nó, (các)
ngươi không được lấy lãi ăn lời, nhưng (các) ngươi phải
kính sợ Thiên Chúa, và người anh em của (các) ngươi sẽ
có thể sống bên (các) ngươi. 37 (Các) ngươi không
được cho nó vay bạc của (các) ngươi để lấy lãi và vay
lương thực của (các) ngươi để ăn lời. 38 Ta là
Ðức Chúa, Thiên Chúa của các ngươi, Ðấng đã đưa các
ngươi ra khỏi đất Ai-cập, để ban cho các ngươi đất Ca-na-an
và để làm Thiên chúa của các ngươi.
39
Nếu người anh em của (các) ngươi lâm cảnh túng thiếu bên
cạnh (các) ngươi và phải bán mình cho (các) ngươi, thì (các)
ngươi không được bắt nó làm công việc của người nô
lệ; 40 nó sẽ ở với (các) ngươi như một người
làm thuê, một khách trọ, và sẽ phục vụ trong nhà (các)
ngươi cho đến năm toàn xá; 41 khi đó, nó cùng
với con cái nó sẽ ra khỏi nhà (các) ngươi, sẽ trở về
thị tộc mình, sẽ trở về phần sở hữu của cha ông nó. 42
Quả thế, chúng là tôi tớ của Ta, mà Ta đã đưa ra khỏi
đất Ai-cập, không được bán chúng như bán nô lệ. 43
(Các) ngươi không được thống trị chúng cách hà khắc,
nhưng hãy kính sợ Thiên Chúa của (các) ngươi.
![]() |
Chúng là tôi tớ của Ta, không được bán chúng như bán nô lệ |
44
Tôi tớ nam nữ mà (các) ngươi sẽ có, phải là những
người thuộc các dân tộc chung quanh các ngươi; các ngươi
sẽ mua tôi tớ nam nữ từ các dân tộc ấy. 45 Các
ngươi cũng có thể mua trong số con cái các khách trọ, trú
ngụ giữa các ngươi, trong các gia đình của chúng đang ở
giữa các ngươi, những kẻ chúng đã sinh ra trên đất các
ngươi: chúng sẽ là sở hữu của các ngươi. 46 Các
ngươi sẽ để chúng lại làm gia nghiệp cho con cái các ngươi
mai sau; để con cái các ngươi giữ làm sở hữu. Các ngươi
có thể bắt chúng làm nô lệ mãi mãi, nhưng anh em các
ngươi là con cái Ít-ra-en, thì không ai trong các ngươi được
thống trị cách hà khắc.
47
Nếu một ngoại kiều hay khách trọ giữa (các) ngươi có
phương tiện, và nếu người anh em của (các) ngươi lâm cảnh
túng thiếu bên cạnh nó và phải bán mình cho ngoại kiều
đó hoặc cho khách trọ giữa (các) ngươi, hoặc cho con cháu
một gia đình ngoại kiều, 48 thì sau khi bán mình,
người anh em ấy vẫn có quyền chuộc: một người trong các
anh em nó có thể chuộc nó; 49 chú bác nó hay con
của chú bác nó, hay một người bà con ruột thịt trong gia
tộc nó có thể chuộc nó; hoặc nếu có phương tiện thì có
thể tự chuộc mình. 50 Với người đã mua nó, nó
sẽ tính thời gian từ năm nó bán mình cho đến năm toàn
xá, và giá tiền bán nó cứ tuỳ số năm mà tính, theo
lương công nhật của người làm thuê. 51 Nếu còn
nhiều năm, thì nó cứ tuỳ theo số năm ấy mà khấu trừ
vào tiền bán nó, để trả tiền chuộc mình. 52 Nếu
còn lại ít năm trước năm toàn xá, thì nó sẽ tính theo
số năm ấy mà trả tiền chuộc. 53 Nó sẽ ở với
người kia như một người làm thuê từ năm nọ sang năm kia,
nhưng người kia không được thống trị nó cách hà khắc.
54
Nếu nó không được chuộc bằng những cách trên, thì nó
sẽ được ra đi, nó cùng với các con nó, vào năm toàn
xá. 55 Thật vậy, con cái Ít-ra-en làm tôi tớ cho Ta,
chúng là tôi tớ của Ta, những kẻ Ta đã đưa ra khỏi đất
Ai-cập. Ta là Ðức Chúa, Thiên Chúa của các ngươi.
CHIA SẺ
Tài nguyên. Năm Sa-bát (c. 1-7) và Năm Toàn Xá (c. 8-55; jubilee (toàn xá) có gốc từ từ
jubal có nghĩa là thổi kèn trumpet) được dựa trên hai mệnh đề: “đất
là của Ta” (c.23), và “con cái Ít-ra-en là tôi tớ của Ta” (c. 42-55).
Thiên Chúa sở hữu đất; chúng ta là những người quản lý những gì
Ngài đã chia cho chúng ta. Chúng ta phải sử dụng những tài nguyên của
Ngài một cách khôn ngoan để tôn vinh danh Ngài, vì một ngày nào đó
chúng ta phải tính sổ về sự quản lý của mình (Lc 16: 1tt).
Nghỉ ngơi. Ở đây cũng có ý nghĩa bảo vệ môi trường trong
những luật này, vì tuân giữ luật này cũng để cho đất được nghỉ
ngơi, cả đối với những gia súc hỗ trợ con người làm việc trên cánh
đồng và những nông dân cũng được nghỉ ngơi. Cùng với những ngày
Sa-bát mỗi tuần, hai biến cố nhắc nhở dân Ít-ra-en rằng nghỉ ngơi và
làm việc phải song hành với nhau, và không được lạm dụng nhân sự
cũng như tài nguyên Thiên Chúa ban.
Sự giàu có. Đây là mục đích kinh tế, vì Thiên Chúa quan tâm đến
những người nghèo và những người bị ảnh hưởng (c. 25, 35, 39, 47). Nếu Ít-ra-en tuân giữ luật của năm toàn
xá, điều đó sẽ đem đến sự cân bằng về kinh tế, và người giàu khó
có thể bóc lột người nghèo.
Trách nhiệm. Nhưng mục đích thiêng liêng còn hơn thế nữa, một sự
nhắc nhở rằng Đức Chúa là Thiên Chúa trên cả đất và con người, và
Ít-ra-en có trách nhiệm tín thác vào Ngài trong mọi sự. Họ không
thể gieo trồng cả những năm thứ bốn chín hay năm mươi, nhưng phải đợi
vụ mùa của năm thứ năm mươi mốt. Phải có đức tin để vâng theo (vv.
18–22)!
Cứu chuộc. Đức Giêsu đã dùng Năm Toàn Xá để nói về ơn cứu độ
(Lc 4:16-21). Ngày hôm nay, Ngài ban sự nghỉ ngơi và tự do cho những ai
tín thác vào Ngài. Lúc này đây chúng ta đang sống trong Năm Toàn Xá !
Thiên Chúa đã ban cho con người năm Đại xá, ngoài việc để
chúng ta không phải luôn sống trong thân phận nô lệ, cũng như nghèo
khổ, nhưng Ngài còn muốn con người cảm nghiệm được sự tha thứ, được
tự do, được phục hồi nguyên trạng. Tuy nhiên, điều đó cũng đòi hỏi
con người phải có một niềm tin, vì họ không được gieo trồng trong năm
này mà phải phó thác nơi Thiên Chúa, và đó là mùa của niềm tin. Bạn
đã có kinh nghiệm nhiều năm Toàn xá, những năm đó ngoài những kỷ niệm
bên ngoài để nhớ về, những năm Toàn xá ấy có đem đến cho bạn kinh nghiệm
thiêng liêng nào không ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC