Thứ Hai, 16 tháng 4, 2012

CHƯƠNG 17 - DÂN SỐ



Bình hương
1 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê: 2 "Ngươi hãy nói với E-la-da, con của tư tế A-ha-ron, phải cất các bình hương trên đám than hồng đi và hất lửa ấy ra xa.
3 Dù những bình hương đó là của những kẻ đã phạm tội mà phải chết, nhưng chúng đã được thánh hiến, nên các ngươi hãy dát thành những tấm đồng mỏng phủ lên bàn thờ. Quả vậy, các kẻ ấy đã tiến dâng trước nhan Ðức Chúa, và đã thánh hiến chúng; chúng sẽ nên dấu hiệu để cảnh giác con cái Ít-ra-en."
4 Tư tế E-la-da lấy các bình hương bằng đồng mà những người chết cháy đã tiến dâng, và dát thành những tấm mỏng phủ lên bàn thờ. 5 Chúng sẽ nhắc cho con cái Ít-ra-en nhớ rằng không một ai ngoài dòng dõi ông A-ha-ron tới gần thắp hương trước nhan Ðức Chúa, mà không bị chung một số phận với Cô-rắc và đồng bọn của y, như Ðức Chúa đã phán qua Mô-sê.
 Ông A-ha-ron chuyển cầu
6 Hôm sau toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en kêu trách ông Mô-sê và ông A-ha-ron rằng: "Chính các ông đã giết dân của Ðức Chúa." 7 Và khi cộng đồng tụ tập trước mặt ông Mô-sê và ông A-ha-ron, thì họ quay về phía Lều Hội Ngộ. Và kìa, mây bao phủ Lều và vinh quang Ðức Chúa xuất hiện. 8 Bấy giờ ông Mô-sê và ông A-ha-ron đến trước Lều Hội Ngộ.
9 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê: 10 "Các ngươi hãy rời xa cộng đồng này, vì Ta sẽ huỷ diệt nó trong giây lát." Các ông liền sấp mặt xuống đất. 11 Ông Mô-sê nói với ông A-ha-ron: "Ông hãy cầm bình hương, lấy lửa trên bàn thờ thắp vào, đổ hương lên, rồi lập tức đến với cộng đồng làm nghi thức xá tội cho họ, vì Ðức Chúa đã nổi cơn thịnh nộ và tai hoạ đã bắt đầu." 12 Theo lời ông Mô-sê, ông A-ha-ron cầm bình hương, chạy đến giữa công hội, thì này tai hoạ đã bắt đầu hoành hành trong dân. Ông đốt hương và làm nghi thức xá tội cho dân. 13 Ông đứng giữa kẻ chết và người sống, tai hoạ liền chấm dứt. 14 14,700 người đã chết trong tai hoạ này, không kể những người chết trong vụ Cô-rắc. 15 Ông A-ha-ron trở lại đứng bên ông Mô-sê ở cửa Lều Hội Ngộ, thì tai hoạ dứt hẳn.
 Cây gậy của ông A-ha-ron
16 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê rằng: 17 "Hãy bảo con cái Ít-ra-en nộp cho ngươi, qua các trưởng tộc, mỗi gia tộc một cây gậy, tất cả là mười hai cây. Ngươi sẽ viết tên mỗi người vào cây gậy của nó. 18 Ngươi sẽ viết tên của A-ha-ron lên cây gậy của Lê-vi, vì thủ lãnh gia tộc của chúng cũng phải có một cây gậy. 19 Ngươi sẽ đặt các cây gậy đó trong Lều Hội Ngộ, trước Chứng Ước, nơi Ta gặp gỡ các ngươi. 20 Ai được Ta chọn thì gậy của nó sẽ đâm chồi, như thế Ta sẽ làm tiêu tan, không để thấu tới Ta những lời con cái Ít-ra-en kêu ca lẩm bẩm, những lời chúng thốt ra chống lại các ngươi."
21 Ông Mô-sê nói lại với con cái Ít-ra-en và tất cả các trưởng tộc đã trao gậy cho ông, mỗi người một cây gậy theo số các gia tộc: tất cả là mười hai cây, trong đó có cây gậy của ông A-ha-ron. 22 Ông Mô-sê đặt các gậy đó trước nhan Ðức Chúa trong Lều Chứng Ước. 23 Hôm sau ông Mô-sê tới Lều Chứng Ước, thì kìa, cây gậy của ông A-ha-ron thuộc gia tộc Lê-vi đã đâm chồi, trổ bông và kết trái hạnh đào. 24 Từ trước nhan Ðức Chúa, ông Mô-sê lấy tất cả các cây gậy, đưa ra cho toàn thể con cái Ít-ra-en xem, và mỗi người đã nhận lại cây gậy của mình.

Cây gậy của ông A-ha-ron đã đâm chồi, trổ bông và kết trái hạnh đào

25 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê: "Hãy đưa cây gậy của A-ha-ron đặt lại trước Chứng Ước, để lưu trữ như dấu chỉ cảnh cáo những đứa phản loạn. Như thế ngươi sẽ làm tiêu tan không để thấu tới Ta những lời chúng kêu ca lẩm bẩm; và chúng sẽ khỏi phải chết." 26 Ông Mô-sê thi hành như Ðức Chúa đã truyền. Ông đã làm đúng như vậy.
 Vai trò đền tội của tư tế
27 Con cái Ít-ra-en thưa với ông Mô-sê: "Chết chúng tôi rồi! Chết hết! Tiêu vong hoàn toàn! 28 Ai mà tới gần Nhà Tạm Ðức Chúa thì sẽ phải chết. Chúng tôi sẽ bị tận diệt sao?"
 
CHIA SẺ

Thiên Chúa đã trừng phạt dân vì họ phàn nàn và nổi loạn, nhưng vấn đề vẫn chưa giải quyết xong. Một trong những tội mãn tính của dân Ít-ra-en là phàn nàn (1Cr 10:10), một tội mà ngày hôm nay, chúng ta cần phải tránh (Pl 2:14).
Cô-rắc, một người Lê-vi, đã không được thánh hiến để phục vụ trong lều tạm theo như ý Chúa; ông ta đã muốn làm một cuộc “vận động” để có thể được tất cả những đặc ân của các tư tế. Thật là một điều tốt khi ước ao lớn lên và trưởng thành trong đàng thiêng liêng, nhưng chúng ta phải ý thức về tính ích kỷ khi ta làm một điều gì đó nhằm tôn vinh người tôi tớ chứ không phải là Người Chủ (Pl 2:3-4). “Tính ích kỷ” là một trong những đặc thù của tính xác thịt (Gl 5:20), và nó mang đến sự hủy diệt.
Thiên Chúa minh oan các tôi  tớ của Ngài ngang qua việc đem đến cái chết đối với những kẻ chống đối họ và bằng cách trao sự sống cho cây gậy của A-ha-ron. Nhờ quyền năng của Thiên Chúa, cây gậy chết đã sinh hoa thơm trái đẹp. Sự lãnh đạo tinh thần sẽ được nhận biết nhờ đời sống và hoa trái của nó, mà hoa trái đó đến từ việc ở lại trong nơi Chứng Ước với Thiên Chúa.
Bản tính con người thật không thể nào lường hết được ! Hôm nay, dân chúng muốn phục vụ trong lều tạm; ngày kế tiếp, họ e ngại đến gần lều tạm ! Họ không phải thực sự e sợ Thiên Chúa; họ chỉ sợ sự phán xét của Ngài. Họ vẫn chưa nhận ra nhu cầu cần được hướng dẫn trong đời sống thiêng liêng cho họ là quan trọng biết bao !
Một cây gậy không thể nào nở hoa vì nó đã không còn sự sống, nhưng cây gậy của A-ha-rôn nở hoa vì cây gậy này được nối với nguồn sự  sống là chính Thiên Chúa. Khi những người xung quanh nhìn đến bạn, họ sẽ thấy gì ? Họ sẽ thấy bạn như những cây gậy khô chẳng còn chút sự sống nào trong thế giới, hay họ sẽ thấy bạn bày tỏ sự sống của Đức Kitô ? Hơn thế nữa, cây gậy không chỉ nở hoa mà còn sinh quả. Thiên Chúa không chỉ muốn bạn giữ sự sống thần linh của Ngài cho bạn mà thôi, nhưng Ngài muốn bạn chia sẻ sự hiện diện đó cho những người khác nữa. Vậy đâu là trái thơm của bạn trong tư cách là một người  Kitô hữu chia sẻ cho thế giới hôm nay ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC