Ông Gíp-Tác Và Các thủ Lãnh Nhỏ
6. Ông Tô-La
Ông Tô-la xuất hiện để cứu Ít-ra-en
1 Sau A-vi-me-léc, có ông Tô-la con ông Pu-a, cháu ông Ðô-đô, người Ít-xa-kha, đã xuất hiện để cứu Ít-ra-en. Ông cư ngụ tại Sa-mia, vùng núi Ép-ra-im.
2 Ông làm thủ lãnh Ít-ra-en được hai mươi ba năm, thì qua đời và được chôn cất tại Sa-mia.
2 Ông làm thủ lãnh Ít-ra-en được hai mươi ba năm, thì qua đời và được chôn cất tại Sa-mia.
Ông Tô-la xuất hiện để cứu Ít-ra-en |
7. Ông Gia-Ia
3 Sau ông Tô-la, thì có ông Gia-ia, người Ga-la-át, xuất hiện, làm thủ lãnh Ít-ra-en hai mươi hai năm. 4 Ông có ba mươi người con, cỡi ba mươi con lừa và coi ba mươi thành, mà người ta đặt tên là Kha-vốt Gia-ia; những thành đó còn cho tới ngày nay trong đất Ga-la-át.
5 Rồi ông Gia-ia qua đời và được chôn cất tại Ca-môn.
8. Ông Gíp-Tác
Ít-ra-en bị người Am-mon đàn áp
6 Con cái Ít-ra-en lại làm điều dữ trái mắt Ðức Chúa và làm tôi các thần Ba-an và Át-tô-rét, các thần của người A-ram, các thần của người Xi-đôn, các thần của người Mô-áp, các thần của con cái Am-mon và các thần của người Phi-li-tinh; họ đã lìa bỏ Ðức Chúa và không làm tôi Người nữa. 7 Ðức Chúa nổi cơn thịnh nộ với Ít-ra-en và đã trao họ vào tay người Phi-li-tinh và vào tay con cái Am-mon. 8 Trong thời ấy, suốt mười tám năm, chúng hành hạ và áp bức con cái Ít-ra-en, tức là toàn thể con cái Ít-ra-en ở bên kia sông Gio-đan, trong đất người E-mô-ri tại Ga-la-át. 9 Con cái Am-mon vượt sông Gio-đan để giao chiến với cả Giu-đa, Ben-gia-min và nhà Ép-ra-im nữa, khiến Ít-ra-en phải lâm cảnh khốn cùng. 10 Bấy giờ con cái Ít-ra-en mới kêu lên Ðức Chúa rằng: "Chúng con đã xúc phạm đến Ngài, bởi vì chúng con đã lìa bỏ Thiên Chúa của chúng con mà làm tôi các Ba-an." 11 Ðức Chúa phán với con cái Ít-ra-en: "Khi người Ai-cập, người E-mô-ri, con cái Am-mon, người Phi-li-tinh, 12 người Xi-đôn, người A-ma-lếch và người Ma-đi-an áp bức các ngươi, và các ngươi kêu lên Ta, thì Ta đã chẳng cứu các ngươi khỏi tay chúng sao? 13 Nhưng các ngươi đã lìa bỏ Ta và làm tôi các thần khác; vì thế, Ta sẽ không cứu các ngươi nữa. 14 Ði mà kêu lên các thần các ngươi đã chọn; chúng sẽ cứu các ngươi lúc các ngươi bị cơ cực!" 15 Con cái Ít-ra-en mới thưa cùng Ðức Chúa: "Chúng con đã phạm tội. Xin Ngài cứ xử với chúng con sao cho đẹp mắt Ngài; nhưng hôm nay xin cứu chúng con." 16 Họ cất bỏ, không giữ lại những thần ngoại bang nữa, và họ làm tôi Ðức Chúa, vì thế Người không dằn lòng được trước sự đau khổ của Ít-ra-en.
17 Con cái Am-mon tập họp lại và đóng trại ở Ga-la-át. Con cái Ít-ra-en cũng hội lại và đóng trại ở Mít-pa. 18 Dân chúng và các thủ lãnh Ga-la-át nói với nhau: "Ai là người sẽ xung phong giao chiến với con cái Am-mon? Người ấy sẽ đứng đầu toàn thể dân cư Ga-la-át."
Người không dằn lòng được trước sự đau khổ của Ít-ra-en |
17 Con cái Am-mon tập họp lại và đóng trại ở Ga-la-át. Con cái Ít-ra-en cũng hội lại và đóng trại ở Mít-pa. 18 Dân chúng và các thủ lãnh Ga-la-át nói với nhau: "Ai là người sẽ xung phong giao chiến với con cái Am-mon? Người ấy sẽ đứng đầu toàn thể dân cư Ga-la-át."
CHIA SẺ
Không có những hành động can
đảm lớn lao được thuật lại về To-la hay Gia-ia, nhưng họ đã đem lại
cho đất nước bốn mươi lăm năm hòa bình. Không có ngoại bang nào xâm
lấn, vì thế có hai vị thẩm phán phục vụ cho việc giải quyết những
vấn đề nội bộ của quốc gia. Họ là những người lo việc hành chính
chứ không phải là những vị tướng lãnh.
Khi không còn trận chiến nào,
chúng ta có khuynh hướng xem những phúc lành được ban cho mình như là
một điều đương nhiên, và điều đó có thể đưa đến phạm tội (Đnl 8:7-20). Dân chúng từ bỏ Thiên Chúa và thờ các thần của kẻ thù, và
Thiên Chúa phải nghiêm phạt họ bằng cuộc xâm lược của người Am-mon. Đâu là các thần mà ngày hôm nay bạn
hay bị cám dỗ để quy phục thay vì theo Thiên Chúa ? Bạn có nghĩ rằng Thiên
Chúa sẽ nổi giận vì bạn đã không để cho Ngài làm chủ toàn thể
cuộc đời của bạn ? Đâu là những nguy cơ nếu bạn tiếp tục phục vụ
các thần của chủ nghĩa vật chất ?
Lời xưng thú trong câu 10 cho
thấy sự không thành thật, sinh ra trong đau khổ; nhưng lời xưng thú
trong câu 15 là chân thành bởi vì nó đi kèm với sự hoán cải và bỏ
đàng tội (x. 2Cr 7:8-11). Hối hận và hối tiếc không giống như là hoán
cải. Thiên Chúa không có ấn tượng với những giọt nước mắt giả hình.
Tại sao người ta thường đợi đến
những khi gặp khó khăn mới quay về với Thiên Chúa ? Bạn tự hỏi mình xem, tôi đã quay lại với Thiên
Chúa trong phần nào của cuộc sống mình để Thiên Chúa không thể làm
chủ những phần ấy trong cuộc sống của tôi ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC