1
Ông Ða-vít vừa nói với vua Sa-un xong thì tâm hồn ông
Giô-na-than gắn bó với tâm hồn ông Ða-vít, và ông
Giô-na-than yêu mến ông như chính mình.
2 Hôm ấy vua Sa-un giữ ông Ða-vít lại và không cho về nhà cha ông. 3 Ông Giô-na-than lập giao ước với ông Ða-vít, vì ông yêu mến ông ấy như chính mình. 4 Ông Giô-na-than cởi chiếc áo khoác đang mặc mà cho ông Ða-vít, cho áo, cho cả gươm, cả cung, cả thắt lưng của ông. 5 Khi ông Ða-vít ra trận, mọi nơi vua Sa-un sai ông đi, ông đều thành công, và vua Sa-un đặt ông chỉ huy các chiến binh. Ông vừa lòng toàn dân và cả triều thần vua Sa-un nữa.
2 Hôm ấy vua Sa-un giữ ông Ða-vít lại và không cho về nhà cha ông. 3 Ông Giô-na-than lập giao ước với ông Ða-vít, vì ông yêu mến ông ấy như chính mình. 4 Ông Giô-na-than cởi chiếc áo khoác đang mặc mà cho ông Ða-vít, cho áo, cho cả gươm, cả cung, cả thắt lưng của ông. 5 Khi ông Ða-vít ra trận, mọi nơi vua Sa-un sai ông đi, ông đều thành công, và vua Sa-un đặt ông chỉ huy các chiến binh. Ông vừa lòng toàn dân và cả triều thần vua Sa-un nữa.
Giô-na-than cởi chiếc áo khoác đang mặc mà cho Ða-vít, cho áo, cho cả gươm, cả cung, cả thắt lưng của ông |
Vua
Sa-un bắt đầu ghen tị
6
Lúc quân dân đến, khi ông Ða-vít hạ được tên Phi-li-tinh
trở về, thì phụ nữ từ hết mọi thành của Ít-ra-en kéo ra,
ca hát múa nhảy, đón vua Sa-un, với trống con, với tiếng reo
mừng và tiếng não bạt. 7 Phụ nữ vui đùa ca hát
rằng:
"Vua
Sa-un hạ được hàng ngàn,
ông
Ða-vít hàng vạn."
8
Vua Sa-un giận lắm, và bực mình vì lời ấy. Vua nói: "Người
ta cho Ða-vít hàng vạn, còn ta thì họ cho hàng ngàn. Nó chỉ
còn thiếu ngôi vua nữa thôi!" 9 Từ ngày đó về
sau, vua
Sa-un nhìn Ða-vít với con mắt ghen tị.
10
Ngày hôm sau, một thần khí xấu của Thiên Chúa nhập vào vua
Sa-un, và vua lên cơn xuất thần ngôn sứ ở giữa nhà. Ông
Ða-vít đang gảy đàn như mọi ngày và vua Sa-un cầm cây giáo
trong tay. 11 Vua Sa-un phóng cây giáo và nói: "Ta phải đâm
Ða-vít, ghim nó vào tường mới được." Nhưng hai lần
Ða-vít tránh được.
12
Vua Sa-un sợ ông Ða-vít, bởi vì Ðức Chúa ở với ông và
đã rời khỏi vua Sa-un. 13 Vua Sa-un đẩy ông đi xa và đặt ông
làm người chỉ huy ngàn quân. Ông dẫn đầu dân. 14 Ông
Ða-vít thành công trong mọi công việc và Ðức Chúa ở
với ông. 15 Thấy ông thành công lớn, vua Sa-un sợ
ông. 16
Nhưng toàn thể Ít-ra-en và Giu-đa mến ông Ða-vít, vì ông dẫn
đầu họ.
Thần khí xấu của Thiên Chúa nhập vào vua Sa-un |
Ông
Ða-vít cưới vợ
17
Vua Sa-un nói với ông Ða-vít: "Ðây con gái lớn của ta
là Mê-ráp, ta sẽ gả nó cho con. Nhưng con hãy tỏ ra là một
người can đảm phục vụ ta và hãy chiến đấu những cuộc
chiến của Ðức Chúa." Vua Sa-un tự bảo: "Mình đừng
tự tay hại nó, nhưng để tay người Phi-li-tinh hại nó." 18
Ông Ða-vít-thưa với vua Sa-un: "Con là gì, và dòng họ con,
thị tộc của cha con là gì trong Ít-ra-en, mà con được làm rể
đức vua?" 19 Nhưng đến lúc phải gả cô Mê-ráp, con gái
vua Sa-un, cho ông Ða-vít, thì cô lại được gả cho ông
Át-ri-ên, người Mơ-khô-la.
20
Cô Mi-khan, con gái vua Sa-un, yêu ông Ða-vít. Người ta cho vua
hay và vua thấy điều đó là phải. 21 Vua Sa-un tự
bảo: "Mình
sẽ gả con gái cho nó, để con này thành cạm bẫy cho nó, và
tay người Phi-li-tinh hại nó." Vậy vua Sa-un nói với ông
Ða-vít lần thứ hai: "Hôm nay con sẽ là rể của ta." 22
Vua Sa-un ra lệnh cho triều thần: "Hãy nói nhỏ với Ða-vít
rằng: "Nhà vua có cảm tình với ông và triều thần ai
cũng mến ông. Bây giờ ông hãy làm rể nhà vua." 23
Triều thần vua Sa-un nói lại những lời ấy cho ông Ða-vít
nghe. Ông Ða-vít nói: "Các ông coi chuyện làm rể nhà vua
là chuyện không đáng kể ư? Tôi, tôi chỉ là một người
nghèo không đáng kể." 24 Triều thần vua Sa-un thưa lại
với vua rằng: "Ông Ða-vít đã nói những lời như thế."
25 Vua Sa-un nói: "Các ngươi hãy nói với
Ða-vít-thế này: Nhà vua không đòi sính lễ nào khác ngoài
một trăm bao quy đầu người Phi-li-tinh, để trả thù quân
địch của nhà vua." Vua Sa-un tính dùng tay người Phi-li-tinh
mà hạ ông Ða-vít.
26
Triều thần vua Sa-un thuật lại cho ông Ða-vít những lời ấy.
Ông Ða-vít thấy chuyện làm rể vua là phải. Chưa hết hạn, 27
ông Ða-vít đã lên đường, đi với người của ông. Ông
hạ hai trăm người Phi-li-tinh, rồi đem bao quy đầu của chúng
về, đếm đủ cho vua, để làm rể vua. Bấy giờ vua Sa-un gả
cô Mi-khan, con gái vua, cho ông Ða-vít.
28
Thấy thế, vua Sa-un hiểu rằng Ðức Chúa ở với ông Ða-vít
và cô Mi-khan, con vua, yêu ông. 29 Vua Sa-un càng thêm sợ ông
Ða-vít, và vua Sa-un trở thành kẻ thù của ông Ða-vít suốt
đời. 30 Các thủ lãnh người Phi-li-tinh ra trận, nhưng mỗi khi
chúng ra trận, thì ông Ða-vít thành công hơn mọi bề tôi vua
Sa-un, khiến danh tiếng ông lừng lẫy.
Vua Sa-un gả cô Mi-khan, con gái vua, cho ông Ða-vít |
CHIA SẺ
Khi bạn đọc lịch sử của Sa-un,
bạn thường thấy ông với cái thương trong tay. Đó là biểu tượng quyền
lực và sức mạnh của ông, và ông đã không muốn ai quên rằng ông là
người chịu trách nhiệm. Đa-vít có một cây đàn trong tay-hay là cây
gậy của người mục tử, chiếc ná, thanh kiếm. Bất kỳ nhiệm vụ nào
mà Thiên Chúa ủy thác cho ông làm, ông đều sẵn sàng để thực hiện,
và vinh quang thuộc về Thiên Chúa.
Khi bạn ghẹn tỵ về quyền lực
và vị trí của mình, như cách của Sa-un, bạn trở nên đố kỵ về người
khác và nhạy cảm với điều người khác đang nói về bạn. Sa-un đã gần
như bị hoang tưởng về Đa-vít. Trước tiên, ông đố kỵ với Đa-vít, rồi
nghi ngờ và lo sợ, tiếp nữa ông giận dữ, và cuối cùng ông ghét đến
nỗi muốn thủ tiêu Đa-vít.
Trong tình huống khó khăn như
thế, Đa-vít đã hành xử với sự khôn ngoan đến từ Thiên Chúa, và tín
thác nơi Thiên Chúa để Ngài trợ giúp ông. Đa-vít chẳng bao giờ xem
Sa-un là kẻ thù của mình, điều đó giữ cho Đa-vít luôn được hưởng
phúc lành của Thiên Chúa. Đa-vít vẫn giữ mình là một tôi tớ khiêm
hạ mặc dù ông đã làm nên những chiến công hiển hách, vì ông đã biết
rằng dầu Thiên Chúa đã được xức trên ông. Thiên Chúa đã sử dụng
những kinh nghiệm khó khăn về sự xung đột để làm cho Đa-vít thành
một con người vĩ đại về niềm tin.
Đố kỵ và giận dữ đã hủy hoại nhiều người tốt. Nếu
ta không giải tỏa được điều này, chúng có thể dẫn đến cả việc sát
nhân. Lời khuyên của Thiên Chúa dành cho chúng ta là “chớ để mặt trời
lặn mà cơn giận vẫn còn.” (Ep 4:26). Có khi nào bạn ở trong hoàn cảnh ở đó bạn bị
những người khác đố kỵ với sự thành công của bạn và tấn công bạn ? Nếu
có, đâu là phản ứng của bạn ? Thật là dễ dàng để tấn công lại,
nhưng có một cách tốt hơn để đáp trả lại điều đó là : hãy làm bạn
với những người nói xấu chống lại bạn. Theo bạn điều đó có giải
quyết được những phản ứng tiêu cực cho bản thân bạn và cho những ai đố
kỵ với bạn ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC