Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2012

CHƯƠNG 03 - SÁCH CÁC VUA 1

II. Tiểu Sử Sa-Lô-Môn Ðại Ðế
1. Sa-Lô-Môn, Con Người Khôn Ngoan

Tiểu dẫn
1 Sa-lô-môn thành con rể của Pha-ra-ô vua Ai-cập, vì đã cưới công chúa vua Ai-cập, và đưa nàng về Thành của Ða-vít, cho đến khi hoàn thành việc xây cất cung điện của ông,

cũng như Ðền Thờ Ðức Chúa và tường thành quanh Giê-ru-sa-lem. 2 Chỉ có điều là dân chúng vẫn tế lễ trên các nơi cao, vì cho đến nay ông vẫn chưa xây được ngôi đền nào kính Danh Ðức Chúa. 3 Tuy Sa-lô-môn yêu mến Ðức Chúa, bước theo các lời chỉ dạy của Ða-vít, thân phụ ông; nhưng ông vẫn tế lễ và đốt hương trên các nơi cao.
 Giấc mộng ở Ghíp-ôn (2 Sb 1: 3-12)
4 Vua đi Ghíp-ôn để tế lễ vì chỗ ấy là nơi cao quan trọng nhất; Sa-lô-môn dâng một ngàn lễ vật toàn thiêu trên bàn thờ ấy. 5 Tại Ghíp-ôn, đang đêm Ðức Chúa hiện ra báo mộng cho vua Sa-lô-môn, Thiên Chúa phán: "Ngươi cứ xin đi, Ta sẽ ban cho." 6 Vua Sa-lô-môn thưa: "Chính Ngài đã lấy lòng nhân hậu lớn lao mà xử với tôi tớ Chúa là Ða-vít thân phụ con, như người đã bước đi trước nhan Chúa cách trung thực, công chính, với tâm hồn ngay thẳng. Chúa đã duy trì lòng nhân hậu lớn lao ấy đối với người, khi ban cho người có một đứa con ngồi trên ngai của người hôm nay. 7 Và bây giờ, lạy Ðức Chúa là Thiên Chúa của con, chính Chúa đã đặt tôi tớ Chúa đây lên ngôi kế vị Ða-vít, thân phụ con, mặc dầu con chỉ là một thanh niên bé nhỏ, không biết cầm quyền trị nước. 8 Con lại ở giữa dân mà Chúa đã chọn, một dân đông đúc, đông không kể xiết, cũng không đếm nổi. 9 Xin ban cho tôi tớ Chúa đây, một tâm hồn biết lắng nghe, để cai trị dân Chúa và phân biệt phải trái; chẳng vậy, nào ai có đủ sức cai trị dân Chúa, một dân quan trọng như thế?" 10 Chúa hài lòng vì vua Sa-lô-môn đã xin điều đó. 11 Thiên Chúa phán với vua: "Bởi vì ngươi đã xin điều đó, ngươi đã không xin cho được sống lâu, hay được của cải, cũng không xin cho kẻ thù ngươi phải chết, nhưng đã xin cho được tài phân biệt để xét xử, 12 thì này, Ta làm theo như lời ngươi: Ta ban cho ngươi một tâm hồn khôn ngoan minh mẫn, đến nỗi trước ngươi, chẳng một ai sánh bằng, và sau ngươi, cũng chẳng có ai bì kịp. 13 Cả điều ngươi không xin, Ta cũng sẽ ban cho ngươi: giàu có, vinh quang, đến nỗi suốt đời ngươi không có ai trong các vua được như ngươi. 14 Và nếu ngươi bước theo các đường lối của Ta, là tuân giữ các giới răn và mệnh lệnh của Ta, như Ða-vít thân phụ ngươi, thì Ta sẽ kéo dài ngày đời của ngươi." 15 Sa-lô-môn tỉnh dậy, thì ra đó là một giấc mộng. Ông trở về Giê-ru-sa-lem và đứng trước Hòm Bia Giao Ước của Chúa; ông thượng tiến lễ toàn thiêu, dâng lễ kỳ an và thết tất cả các bề tôi của mình một bữa tiệc.

 Vua Sa-lô-môn xử kiện
Image result for 1 kings chapter 3 pictures
             Vua Sa-lô-môn sử kiện hai người phụ nữ tranh con
16 Bấy giờ có hai người gái điếm vào chầu vua. Khi đứng trước mặt vua, 17 thì một người nói: "Ôi, thưa chúa thượng tôi, tôi và người đàn bà này cùng ở một nhà; và tôi sinh một đứa con, trong lúc chị này cùng ở đó với tôi. 18 Tôi sinh được ba ngày, thì người đàn bà này cũng sinh. Chúng tôi ở chung với nhau; ngoài hai chúng tôi ra, không có ai khác trong nhà. 19 Ðêm nọ, đứa con của chị này chết, vì chị đè lên nó; 20 giữa đêm chị thức dậy, và trong khi nữ tỳ của ngài vẫn ngủ, thì chị bế đứa con của tôi đang nằm cạnh tôi, và đặt trong lòng mình, còn đứa con đã chết của chị, chị đặt vào lòng tôi. 21 Ðến sáng khi tôi thức dậy cho con bú, thì này đứa bé đã chết. Nhưng khi tôi nhìn kỹ nhờ ánh sáng ban ngày, thì ra nó không phải là đứa con tôi đã sinh ra." 22 Người đàn bà kia trả lời: "Không phải thế, vì con tôi còn sống, con chị mới là đứa chết." Nhưng người này lại nói: "Không phải, con chị mới là đứa chết, đứa sống là con tôi." Và họ cãi nhau trước mặt vua. 23 Bấy giờ vua nói: "Chị này bảo: "Ðứa sống này là con tôi, con chị mới là đứa chết. Chị kia đáp lại: "Không phải thế, con chị mới là đứa chết, nhưng con tôi còn sống." 24 Rồi vua ra lệnh: "Ðưa cho ta chiếc gươm." Người ta đưa tới trước mặt vua một chiếc gươm. 25 Và vua quyết định: "Phân đứa trẻ còn sống ra làm hai, và cho mỗi người một nửa!" 26 Bấy giờ người mẹ của đứa trẻ còn sống, động lòng thương con mình, liền thưa với vua: "Ôi! thưa chúa thượng tôi, xin ngài cho chị ấy đứa trẻ còn sống; còn giết chết nó, thì xin đừng!" Người kia nói: "Chẳng phải con tôi, cũng chẳng phải con chị, cứ chia ra!" 27 Bấy giờ vua lên tiếng nói: "Trao đứa trẻ còn sống cho người nói trước, và đừng giết nó, chính nàng mới là mẹ nó." 28 Toàn thể Ít-ra-en nghe biết vụ án vua đã xử, đều kính sợ vua, vì thấy rằng Thiên Chúa đã phú bẩm cho vua một sự khôn ngoan lạ lùng để người xét xử.

 CHIA SẺ

Chính trị. Người Do Thái không bị cấm kết hôn với người Ai Cập, nhưng cuộc hôn nhân của Solomon với con gái của Pharaoh là bước đầu tiên để ông vi phạm luật của Thiên Chúa và mang lại hậu quả bi thảm cho chính ông và người dân (1V 11: 1-8; xem thêm Đnl. 7: 1-4). Đó hoàn toàn là một động thái chính trị được thiết lập để mang lại hòa bình cho đất nước, và có vẻ nó đã có hiệu quả. Đây là một sự thỏa hiệp hấp dẫn mà  ngày hôm nay vẫn còn có nhiều người ngây thơ tin. Nó làm cho rất nhiều người tin rằng mọi thứ đều ổn cả và không có vấn đề tội ở đây. Liệu có những thỏa hiệp bạn đang thực hiện giúp bạn nghĩ rằng chúng đang giải quyết được những khó khăn trước mắt nhưng có thể là những cạm bẫy cho bạn sau này?
Cầu nguyện. Đâu là câu trả lời của bạn khi Thiên Chúa hỏi: Ta sẽ ban gì cho con? Câu trả lời của bạn cho thấy những gì bạn tin vào bản thân mình và sứ mạng mà Chúa đã kêu gọi bạn thực hiện. Solomon biết rằng ông cần sự khôn ngoan hơn bất cứ điều gì khác, và Chúa đã cho ông điều đó và còn hơn thế nữa (Mt 6:33; Ep 3: 20-21). Cầu nguyện không chỉ đơn giản là nhận được những điều Thiên Chúa ban. Chúng ta đang lãnh nhận được những gì để chúng ta có thể trao tặng cho người khác. Mối quan tâm của Solomon là khả năng phục vụ tốt cho người dân. Bạn đang cầu xin Thiên Chúa điều gì? Phải chăng điều đó hướng về cá nhân bạn, gia đình bạn hay hướng về điều Chúa Giê-su dạy chúng ta: “xin cho Ý Cha được thể hiện dưới đất cũng như trên trời?”
Nhận thức. Những cô gái mại dâm cũng có quyền tiếp cận nhà vua (Mt 9: 10-11)! Sự khôn ngoan mà Thiên Chúa ban cho là thiết thực và giúp chúng ta trong các quyết định của cuộc sống (Cn 1: 1-7; Gc 1: 5). Tôi vẫn tìm kiếm sự khôn ngoan của loài người hay tìm kiếm sự khôn ngoan của Thiên Chúa để giải quyết những thách đố trong cuộc sống mình?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC