V.
Phụ Lục
Nạn
đói. Dòng dõi vua Sa-un bị xử tử.
1
Vào thời vua Ða-vít, xảy ra một nạn đói kéo dài ba năm.
Vua tìm kiếm thánh nhan Ðức Chúa và Ðức Chúa phán: "Tại
Sa-un và nhà của nó có nợ máu, vì nó đã xử tử
người thành Ghíp-ôn."
2 Vua triệu tập người Ghíp-ôn đến và nói với họ. - Người Ghíp-ôn không phải là con cái Ít-ra-en, nhưng thuộc số người E-mô-ri còn sót lại. Con cái Ít-ra-en đã có lời thề với họ, nhưng vua Sa-un, vì lòng nhiệt thành với con cái Ít-ra-en và Giu-đa, đã tìm cách đánh giết họ. - 3 Vua Ða-vít nói với người Ghíp-ôn: "Ta phải làm gì cho các ngươi, và phải lấy gì làm lễ xá tội, để các ngươi chúc phúc cho cơ nghiệp của Ðức Chúa?" 4 Người Ghíp-ôn nói với vua Ða-vít: "Giữa chúng tôi với vua Sa-un và nhà của vua ấy, không có chuyện bạc vàng. Cũng chẳng có chuyện chúng tôi muốn giết chết ai trong Ít-ra-en." Vua nói: "Các ngươi nói gì, ta sẽ làm như vậy cho các ngươi." 5 Họ thưa với vua: "Con người đã tận diệt chúng tôi và định huỷ diệt chúng tôi, để chúng tôi không còn tồn tại trên lãnh thổ Ít-ra-en, 6 thì xin người ta nộp cho chúng tôi bảy người trong số con cháu của người ấy, và chúng tôi sẽ treo chúng trước mặt Ðức Chúa tại Ghíp-a thành của vua Sa-un, là người Ðức Chúa tuyển chọn." Vua nói: "Ta sẽ nộp." 7 Vua tha chết cho ông Mơ-phi-bô-sét, con ông Giô-na-than là con vua Sa-un, vì giữa hai người, nghĩa là giữa vua Ða-vít và ông Giô-na-than, con vua Sa-un, có lời thề trước mặt Ðức Chúa. 8 Vua bắt Ác-mô-ni và Mơ-phi-bô-sét là hai người con trai mà bà Rít-pa, con gái ông Ai-gia, đã sinh cho vua Sa-un, và bắt năm người con trai của bà Mi-khan, con gái vua Sa-un, đã sinh cho ông Át-ri-ên, con ông Bác-di-lai người Mơ-khô-la. 9 Vua nộp chúng vào tay người Ghíp-ôn, và họ treo chúng trên núi, trước nhan Ðức Chúa. Chúng đã mất mạng, cả bảy người một trật. Chúng đã bị xử tử vào những ngày đầu mùa gặt, khi người ta khởi sự gặt lúa mạch.
2 Vua triệu tập người Ghíp-ôn đến và nói với họ. - Người Ghíp-ôn không phải là con cái Ít-ra-en, nhưng thuộc số người E-mô-ri còn sót lại. Con cái Ít-ra-en đã có lời thề với họ, nhưng vua Sa-un, vì lòng nhiệt thành với con cái Ít-ra-en và Giu-đa, đã tìm cách đánh giết họ. - 3 Vua Ða-vít nói với người Ghíp-ôn: "Ta phải làm gì cho các ngươi, và phải lấy gì làm lễ xá tội, để các ngươi chúc phúc cho cơ nghiệp của Ðức Chúa?" 4 Người Ghíp-ôn nói với vua Ða-vít: "Giữa chúng tôi với vua Sa-un và nhà của vua ấy, không có chuyện bạc vàng. Cũng chẳng có chuyện chúng tôi muốn giết chết ai trong Ít-ra-en." Vua nói: "Các ngươi nói gì, ta sẽ làm như vậy cho các ngươi." 5 Họ thưa với vua: "Con người đã tận diệt chúng tôi và định huỷ diệt chúng tôi, để chúng tôi không còn tồn tại trên lãnh thổ Ít-ra-en, 6 thì xin người ta nộp cho chúng tôi bảy người trong số con cháu của người ấy, và chúng tôi sẽ treo chúng trước mặt Ðức Chúa tại Ghíp-a thành của vua Sa-un, là người Ðức Chúa tuyển chọn." Vua nói: "Ta sẽ nộp." 7 Vua tha chết cho ông Mơ-phi-bô-sét, con ông Giô-na-than là con vua Sa-un, vì giữa hai người, nghĩa là giữa vua Ða-vít và ông Giô-na-than, con vua Sa-un, có lời thề trước mặt Ðức Chúa. 8 Vua bắt Ác-mô-ni và Mơ-phi-bô-sét là hai người con trai mà bà Rít-pa, con gái ông Ai-gia, đã sinh cho vua Sa-un, và bắt năm người con trai của bà Mi-khan, con gái vua Sa-un, đã sinh cho ông Át-ri-ên, con ông Bác-di-lai người Mơ-khô-la. 9 Vua nộp chúng vào tay người Ghíp-ôn, và họ treo chúng trên núi, trước nhan Ðức Chúa. Chúng đã mất mạng, cả bảy người một trật. Chúng đã bị xử tử vào những ngày đầu mùa gặt, khi người ta khởi sự gặt lúa mạch.
10
Bà Rít-pa, con gái ông Ai-gia, lấy tấm vải thô và trải ra
trên tảng đá, từ đầu mùa gặt cho đến khi mưa từ trời
trút xuống trên chúng. Bà không để cho chim trời đậu
xuống trên chúng ban ngày hay dã thú đụng tới chúng ban
đêm. 11 Người ta báo cho vua Ða-vít biết hành động của bà
Rít-pa, con gái ông Ai-gia, tỳ thiếp của vua Sa-un. 12 Vua Ða-vít
đến lấy hài cốt vua Sa-un và hài cốt ông Giô-na-than, con vua
ấy, từ tay các thân hào thành Gia-vết miền Ga-la-át. Các
người này đã lấy trộm xác hai cha con vua, từ quảng
trường Bết San, nơi người Phi-li-tinh đã treo hai cha con, vào
ngày người Phi-li-tinh hạ vua Sa-un ở Ghin-bô-a. 13 Vua đưa hài
cốt vua Sa-un và hài cốt ông Giô-na-than, con vua ấy, từ đó
lên. Người ta cũng thu hài cốt của những người đã bị
treo 14 và mai táng cùng với hài cốt của vua Sa-un và của
ông Giô-na-than, con vua ấy, ở đất Ben-gia-min, tại Xê-la, trong
phần mộ ông Kít, cha của vua ấy. Người ta đã làm mọi
điều vua truyền. Sau đó, Thiên Chúa đã thương đến xứ
sở.
Các
anh hùng trong cuộc chiến chống người Phi-li-tinh (1 Sb 20: 4-8)
15
Lại có giao tranh giữa người Phi-li-tinh và Ít-ra-en. Vua Ða-vít
cùng với bề tôi xuống chiến đấu với người Phi-li-tinh.
Vua Ða-vít đã mệt mỏi. 16 Có tên Gít-bi Bơ-nốp, một người
con cháu Ra-pha; cây giáo đồng của nó cân nặng ba ký, nó
trang bị toàn đồ mới và nói tới chuyện hạ vua Ða-vít. 17
Nhưng ông A-vi-sai, con bà Xơ-ru-gia, đã đến giúp vua. Ông
đâm tên Phi-li-tinh và giết nó. Bấy giờ người của vua
Ða-vít thề mà nói với vua: "Ngài sẽ không ra trận với
chúng tôi nữa, kẻo ngài dập tắt ngọn đèn của Ít-ra-en."
18
Sau đó lại có giao tranh ở Gốp với người Phi-li-tinh. Bấy
giờ ông Xíp-bơ-khai, người Khu-sa, hạ tên Xáp, con cháu Ra-pha.
19
Lại có giao tranh ở Gốp với người Phi-li-tinh. Ông En-kha-nan,
con ông Gia-rê O-ghim, người Bê-lem, hạ tên Go-li-át, người
Gát; cán giáo của nó như trục khung cửi thợ dệt.
20
Lại có giao tranh ở Gát. Có một người cao lớn, tay chân
đều có sáu ngón, vị chi hai mươi bốn ngón; nó cũng là con
cháu Ra-pha. 21 Nó thách Ít-ra-en, và ông
Giơ-hô-na-than, con ông Sim-a là anh vua Ða-vít, đã hạ nó.
22
Bốn tên ấy là con cháu Ra-pha, ở Gát, và chúng đã ngã
gục do tay vua Ða-vít và do tay bề tôi của vua.
CHIA SẺ
Những lời hứa không được thực
hiện cách cẩn thận hay bị phá vỡ với sự miễn trừ.
Thiên Chúa đã giữ lời hứa. Nếu đất nước vâng theo luật Thiên Chúa, Ngài đã hứa
chúc lành cho họ với mưa và sự phì nhiêu, nhưng nếu họ đã bất tuân,
Ngài có thể sửa dạy họ. Thiên Chúa thường gửi đến những nạn đói
để trừng phạt dân Ngài (Đnl 28:23-24).
Sa-un phá vỡ lời hứa. Giao ước
của Ít-ra-en tại Ghíp-ôn (Gs 9) đã được tôn trọng trong nhiều thế kỷ,
và rồi Sa-un đã vi phạm giao ước này. Tội ở quá khứ có thể tạo ra
những vấn nạn mới ngay cả rất lâu sau khi những tội nhân đã qua đời.
Đa-vít giữ lời hứa. Luật đòi hỏi sự công bằng và như nhau khi trừng
phạt mỗi tội nhân (Xh 21:23-25). Sa-un đã giết người vô tội, vì thế
gia đình ông phải trả giá để tẩy rửa máu người vô tội khỏi đất (Đnl
19:11-13). Đa-vít giữ lời hứa với Mơ-phi-bô-sét (2Sm 9:7) và với
Giô-na-than (1Sm 20:15-16) bằng sự tha mạng cho Mơ-phi-bô-sét. Đa-vít
cũng đã thấy rằng người chết trong gia đình Sa-un được chôn cất theo
đúng nghi thức.
Đa-vít đưa ra lời hứa. Những người khổng lồ có cách thức để duy trì hậu
duệ, và Đa-vít đã khám phá ra rằng ông không còn là kẻ tiêu diệt
người khổng lồ, điều đó thuộc về thời trai trẻ. Rồi sẽ đến thời
chúng ta phải từ bỏ những điều bé nhỏ để bảo vệ cho những điều
quan trọng hơn. Thật là khó khăn cho Đa-vít khi phải gạt sang một bên :
áo giáp và vũ khí của mình, nhưng đó là một điều khôn ngoan để
thực hiện.
Những
tên “khổng lồ” vẫn đang gầm rú trong thế giới ngày hôm nay: nợ nần,
tai họa, nguy hiểm, bệnh tật, dịch bệnh (cúm corona), bạo lực, thất vọng. Những thử thách “khổng
lồ” vẫn vênh vang và gây không ít khó khăn cho chúng ta : chúng đánh
cắp những giấc ngủ, biển thủ hạnh phúc, bòn rút những niềm vui.
Nhưng chúng không thể nào thống trị bạn tùy theo cách bạn đặt mối
quan tâm của mình ở đâu. Đâu là cách thức bạn đối diện với những tên
“khổng lồ”: bạn tập trung vào Thiên Chúa hay tập trung vào những tên
“khổng lồ ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC