Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2012

CHƯƠNG 23 - SÁCH SA-MU-EN 2

Những lời cuối cùng của vua Ða-vít
1 Ðây là những lời cuối cùng của vua Ða-vít:
"Sấm ngôn của vua Ða-vít, con ông Gie-sê,

sấm ngôn của người được đặt lên cao,
của người được Thiên Chúa nhà Gia-cóp xức dầu tấn phong,
của người ca sĩ được Ít-ra-en ái mộ.
2 Thần khí Ðức Chúa dùng tôi mà phán,
lời Người ở trên lưỡi tôi.
3 Thiên Chúa của Ít-ra-en đã nói,
Núi Ðá của Ít-ra-en đã phán cùng tôi:
Ai cai trị con người với đức công minh,
ai cai trị với lòng kính sợ Thiên Chúa,
4 thì khác nào ánh ban mai lúc mặt trời mọc,
một buổi sáng không mây,
ánh sáng chói loà sau cơn mưa,
làm cỏ xanh mọc lên từ lòng đất.
5 Nhà Ða-vít bên Thiên Chúa chẳng như thế sao,
vì Người đã lập với tôi một giao ước vĩnh cửu,
được sắp đặt chi li và được duy trì?
Mọi chiến thắng của tôi và mọi ước vọng,
Người chẳng làm cho nẩy mầm đó sao?
6 Nhưng phường vô lại đều như gai bị vứt bỏ:
người ta chẳng bắt chúng bằng tay.
7 Người nào đụng đến chúng,
phải mang sắt và cán giáo nơi mình,
chúng sẽ bị quăng vào lửa mà thiêu rụi tại chỗ."

Các dũng sĩ của vua Ða-vít (1 Sb 11: 10-41)
8 Ðây là tên các dũng sĩ của vua Ða-vít: ông Ít-bô-sét, một người Tác-cơ-môn, đứng đầu Bộ Ba; chính ông đã vung giáo đâm chết tám trăm người cùng một lúc. 9 Kế đến là ông E-la-da, con ông Ðô-đô, con một người A-khô-ác. Ông ở trong số ba dũng sĩ đi theo vua Ða-vít khi họ thách người Phi-li-tinh, lúc chúng tập trung tại đó để giao chiến. Người Ít-ra-en đã rút đi, 10 nhưng ông đứng vững và chém giết người Phi-li-tinh, cho đến khi bàn tay ông mệt mỏi dính chặt vào gươm. Và ngày đó Ðức Chúa đã thắng lớn. Quân binh trở lại phía sau ông, nhưng chỉ là để lột các xác chết. 11 Sau ông là ông Sam-ma, con ông A-ghê, người Ha-ra. Người Phi-li-tinh đã tập trung thành một đạo quân. Ở đó có một thửa đất trồng toàn đậu nâu. Quân binh đã chạy trốn người Phi-li-tinh, 12 nhưng ông đứng giữa thửa đất, đuổi người Phi-li-tinh ra khỏi đó, và đánh bại chúng. Ðức Chúa đã thắng lớn.
13 Ba người trong Nhóm Ba Mươi làm thành một tốp đi xuống và đến gặp vua Ða-vít ở hang A-đu-lam, vào mùa gặt. Một đạo quân Phi-li-tinh đóng trại ở thung lũng người Ra-pha. 14 Vua Ða-vít bấy giờ đang ở nơi ẩn náu, còn người Phi-li-tinh bấy giờ đóng đồn ở Bê-lem. 15 Vua Ða-vít ước ao và nói: "Phải chi có ai cho ta uống nước lấy ở giếng tại cổng thành Bê-lem!" 16 Ba dũng sĩ đã đột nhập trại Phi-li-tinh, lấy nước ở giếng tại cổng thành Bê-lem, đưa về cho vua Ða-vít. Nhưng vua không muốn uống mà đổ nước ấy làm lễ rưới dâng Ðức Chúa. 17 Vua nói: "Xin Ðức Chúa đừng để ta làm điều ấy! Ðó là máu của những người đã liều mạng đi lấy!" Vậy vua không muốn uống nước. Ðó là việc ba dũng sĩ đã làm.
18 Ông A-vi-sai, em ông Giô-áp, con bà Xơ-ru-gia, là người chỉ huy Nhóm Ba Mươi. Chính ông đã vung giáo đâm chết ba trăm người, và được nổi danh trong Nhóm Ba Mươi. 19 Ông được vinh dự nhất trong Nhóm Ba Mươi, nên ông được đứng đầu, nhưng không được vào Bộ Ba.
20 Ông Bơ-na-gia-hu, con ông Giơ-hô-gia-đa, con một người dũng cảm, nhiều thành tích, xuất thân từ Cáp-xơ-ên. Chính ông đã hạ sát hai anh hùng Mô-áp. Chính ông đã xuống đập chết con sư tử ở trong giếng vào một ngày có tuyết. 21 Chính ông đã hạ một tên Ai-cập tướng mạo khác thường. Tên Ai-cập cầm giáo trong tay. Ông xuống đánh nó với một cây gậy, cướp giáo khỏi tay tên Ai-cập và lấy giáo của nó mà giết nó. 22 Ðó là những việc ông Bơ-na-gia-hu, con ông Giơ-hô-gia-đa đã làm, và ông được nổi danh trong Nhóm Ba Mươi dũng sĩ. 23 Ông được vinh dự nhất trong Nhóm Ba Mươi, nhưng không được vào Bộ Ba. Vua Ða-vít đặt ông vào số cận vệ của vua.
24 A-xa-hên, em của Giô-áp, ở trong Nhóm Ba Mươi, En-kha-nan, con của Ðô-đô, người Bê-lem, 25 Sam-ma, người Kha-rốt, Ê-li-ca, người Kha-rốt, 26 Khe-lét, người Pan-ti, I-ra, con của Ích-kết, người Tơ-cô-a, 27 A-vi-e-de, người A-na-thốt, Mơ-vun-nai, người Khu-sa, 28 Xan-môn, người A-khô-khi, Ma-rai, người Nơ-tô-pha, 29 Khê-lép, con của Ba-a-na, người Nơ-tô-pha, Ít-tai, con của Ri-vai, quê ở Ghíp-a thuộc con cái Ben-gia-min, 30 Bơ-na-gia-hu, người Pia-a-thôn, Hít-đai, quê ở khe núi Ga-át, 31 A-vi An-vôn, người A-ra-va, Át-ma-vét, người Bác-khum, 32 En-giác-ba, người Sa-an-vôn, các con của Gia-sên: Giơ-hô-na-than, 33 Sam-ma, người Ha-ra, A-khi-am, con của Sa-ra, người A-ra-ri, 34 Ê-li-phe-lét, con của A-khát-bai, người Ma-a-kha, Ê-li-am, con của A-khi-thô-phen, người Ghi-lô, 35 Khét-rai, người Các-men, Pa-a-rai, người A-ráp, 36 Gích-an, con của Na-than, quê Xô-va, Ba-ni, người Gát, 37 Xe-léc, người Am-mon, Nác-rai, người Bơ-ê-rốt, người hầu cận của Giô-áp là con bà Xơ-ru-gia, 38 I-ra, người Gít-ri, Ga-rếp, người Gít-ri, 39 U-ri-gia, người Khết. Tất cả là ba mươi bảy.
CHIA SẺ


Những người lãnh đạo (1-7). Những năm đầu tiên trong triều đại của mình, Đa-vít đã viết một thánh vịnh dài nói về chiến thắng (2 Sm 22), nhưng khi cuối đời, ông đã viết một bài ca ngắn tuyệt vời về lãnh đạo. Những người lãnh đạo phải được Thiên Chúa gọi và ban cho sức mạnh (c.1). Họ phải được Lời Chúa dạy dỗ nhờ Thần Khí của Thiên Chúa (c.2). Họ phải là những người kính sợ Thiên Chúa (c.3-4). Họ cai trị vì Thiên Chúa chứ không phải cho bản thân mình.
Hai ẩn dụ mô tả cách lãnh đạo thuộc linh: bình minh, và cỏ non mọc lên sau con mưa (c.4). Sa-un đã đem đến sự u ám cho đất nước, nhưng Đa-vít mang lại ánh sáng. Sa-un gây nên những cơn bão, nhưng Đa-vít đã đem đến sự yên bình sau cơn bão và sinh hoa trái từ những cơn bão này. Đó chính là lãnh đạo !
Người môn đệ (8-39). Những người lãnh đạo đích thực không sợ hãi khi xung quanh họ là những người có khả năng và trao cho họ cơ hội để phát triển. Những người này quá gần với Đa-vít đến nỗi những điều ông ao ước dù chỉ mới được thầm thỉ đã trở nên mệnh lệnh để thực thi (c.15-17). Đa-vít đã quý mến họ rất nhiều cho nên ông đã quyết định không thưởng thức một cách ích kỷ bình nước mà họ phải đánh đổi bằng chính mạng sống của họ. Thật là một gương sáng cho chúng ta là người môn đệ của Đức Kitô !
Đa-vít đã dâng lên Thiên Chúa biết bao nhiêu lễ vật, nhưng phẩm vật đẹp nhất mà ông dâng lên Ngài phải là bình nước được lấy từ trong thành của những người Phi-li-tinh, thay vì hưởng thụ những ngụm nước mát lành này, ông đã dâng lên Thiên Chúa. Qua đó chúng ta có thể thấy được tính cách của con người ông. Mẹ Têrêsa nói: “Chúng ta có thể không làm những điều lớn lao, chỉ những điều nhỏ bé nhưng với một tình yêu lớn”. Phẩm vật gì bạn muốn dâng lên Thiên Chúa hôm nay, trong đó có bao nhiêu phần của lòng mến và tôn kính Ngài được kết hợp với phẩm vật để làm đẹp lòng Ngài ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC