5.
Truyện Vua Giê-Hu
Xức
dầu phong vương cho ông Giê-hu
1
Ngôn sứ Ê-li-sa gọi một người trong nhóm anh em ngôn sứ
và bảo: "Hãy thắt lưng và cầm theo lọ dầu này, mà đi
tới Ra-mốt Ga-la-át. 2 Khi đến nơi, anh hãy tìm cách nhận mặt
ông Giê-hu,
con ông Giơ-hô-sa-phát, cháu ông Nim-si. Anh đến và mời ông ấy đứng lên, ra khỏi chỗ các anh em đồng đội, rồi dẫn vào một phòng kín đáo. 3 Sau đó, anh lấy lọ dầu mà đổ trên đầu ông và nói: "Ðức Chúa phán thế này: Ta xức dầu phong ngươi làm vua Ít-ra-en. Rồi anh mở cửa, trốn ngay đi, đừng chậm trễ."
con ông Giơ-hô-sa-phát, cháu ông Nim-si. Anh đến và mời ông ấy đứng lên, ra khỏi chỗ các anh em đồng đội, rồi dẫn vào một phòng kín đáo. 3 Sau đó, anh lấy lọ dầu mà đổ trên đầu ông và nói: "Ðức Chúa phán thế này: Ta xức dầu phong ngươi làm vua Ít-ra-en. Rồi anh mở cửa, trốn ngay đi, đừng chậm trễ."
4
Người thanh niên, một ngôn sứ trẻ, trẩy đi Ra-mốt Ga-la-át.
5 Khi anh đến nơi, thì các tướng lãnh quân đội
đang ngồi với nhau. Người thanh niên nói: "Thưa tướng
quân, tôi có điều phải nói với ngài." Ông Giê-hu
hỏi: "Với ai trong chúng tôi?" Anh trả lời:
"Thưa, với tướng quân." 6 Khi đó, ông Giê-hu đứng
lên, đi vào trong nhà. Người thanh niên đổ dầu lên đầu
ông và nói: "Ðức Chúa, Thiên Chúa của Ít-ra-en, phán
thế này: "Ta xức dầu phong ngươi làm vua cai trị Ít-ra-en
là dân của Ðức Chúa. 7 Ngươi sẽ đánh phạt nhà
A-kháp,
chủ ngươi, để ta đòi I-de-ven đền nợ máu các tôi tớ Ta
là các ngôn sứ và mọi tôi tớ của Ðức Chúa. 8 Toàn
thể nhà A-kháp sẽ bị diệt vong. Ta sẽ diệt trừ mọi đàn
ông con trai của nhà A-kháp, nô lệ cũng như tự do ở
Ít-ra-en. 9 Ta sẽ xử với nhà A-kháp như với nhà
Gia-róp-am,
con Nơ-vát, như với nhà Ba-sa, con A-khi-gia. 10 Còn I-de-ven, thì
chó sẽ ăn thịt nó ngoài đồng Gít-rơ-en, mà không có
người chôn cất." Sau đó, người thanh niên mở cửa,
chạy trốn.
Ông
Giê-hu được tôn làm vua
11
Ông Giê-hu ra gặp các thuộc hạ của chủ mình. Họ hỏi ông:
"Bình an chứ? Tại sao tên khùng ấy lại đến gặp ông?" Ông Giê-hu
đáp: "Các ông biết con người ấy và
bài ca lải nhải của y mà!" 12 Nhưng họ bảo: "Ông
nói dối! Kể lại cho chúng tôi đi!" Ông nói: "Y nói
với tôi thế này thế này; y bảo Ðức Chúa phán rằng: Ta
đã xức dầu phong ngươi làm vua Ít-ra-en." 13 Họ vội vàng
lấy áo choàng trải lên đầu thềm cấp, dưới chân ông.
Họ thổi tù và, rồi hô lên: "Giê-hu làm vua!"
Ông
Giê-hu chuẩn bị tiếm quyền
14
Ông Giê-hu, con ông Giơ-hô-sa-phát, cháu ông Nim-si, âm mưu
chống lại vua Giô-ram. Lúc đó, vua Giô-ram và toàn thể
Ít-ra-en đang bảo vệ Ra-mốt Ga-la-át chống lại vua A-ram là
Kha-da-ên. 15 Nhưng vua Giơ-hô-ram đã về điều trị ở
Gít-rơ-en, vì các thương tích quân A-ram đã gây cho vua, trong
lúc vua giao chiến với vua A-ram là Kha-da-ên. Ông Giê-hu nói:
"Nếu thực sự các ông đồng lòng với tôi, thì đừng
ai thoát khỏi thành mà đi báo tin cho Gít-rơ-en." 16 Ông
Giê-hu lên xe đi Gít-rơ-en, vì vua Giô-ram đang liệt giường
ở đó; vua Giu-đa là A-khát-gia đã xuống thăm vua Giô-ram.
17
Người lính canh đứng trên tháp Gít-rơ-en nhìn thấy đoàn
quân của ông Giê-hu đang đến, thì nói: "Tôi nhìn thấy
một đoàn quân." Vua Giơ-hô-ram bảo: "Hãy chọn một
kỵ binh, sai đi gặp họ và hỏi: Bình an chứ?" 18 Người kỵ
binh đi gặp ông Giê-hu và nói: "Vua phán thế này: Bình an
chứ?" Ông Giê-hu trả lời: "Bình an hay không, việc
gì đến ngươi! Lui ra đằng sau ta!" Người lính canh lại
báo tin: "Sứ giả đã tới chỗ họ, nhưng không trở về."
19 Vua lại sai người kỵ binh thứ hai, người ấy đến
với họ và nói: "Vua phán thế này: Bình an chứ?"
Ông Giê-hu đáp: "Bình an hay không, việc gì đến ngươi!
Lui ra đằng sau ta!" 20 Người lính canh lại báo tin:
"Sứ giả đã tới chỗ họ, nhưng không trở về. Kiểu
đánh xe thì giống như kiểu của ông Giê-hu, con ông Nim-si:
Ông ấy đánh xe như điên!" 21 Vua Giơ-hô-ram bảo:
"Thắng xe đi!" Và người ta thắng xe. Vua Ít-ra-en là
Giơ-hô-ram và vua Giu-đa là A-khát-gia-hu đi ra, mỗi người
ngồi trên xe mình. Hai vua đi ra gặp ông Giê-hu và thấy ông
ở thửa đất ông Na-vốt, người Gít-rơ-en.
Vua
Giơ-hô-ram bị sát hại
22
Vậy vua Giơ-hô-ram vừa thấy ông Giê-hu, thì nói: "Ông
Giê-hu, bình an chứ?" Ông Giê-hu trả lời: "Bình an
thế nào được, bao lâu I-de-ven, mẹ ông, còn dở những
trò dâm đãng và làm bao nhiêu chuyện phù phép như thế!"
23 Vua Giơ-hô-ram liền cho quay xe lại và chạy trốn. Vua
nói với vua A-khát-gia-hu: "Phản loạn, ông A-khát-gia ơi!"
24 Nhưng ông Giê-hu, đang cầm sẵn cung trong tay, bắn trúng
khoảng giữa hai vai vua Giơ-hô-ram; mũi tên xuyên qua tim vua
Giơ-hô-ram mà đi ra, khiến vua gục ngã trong xe. 25 Ông Giê-hu
bảo viên sĩ quan Bít-ca: "Lôi nó ra, ném vào thửa đất
ông Na-vốt, người Gít-rơ-en. Anh còn nhớ chứ: Khi tôi và
anh cưỡi ngựa song song tháp tùng cha nó là A-kháp, Ðức
Chúa đã tuyên sấm về nó như thế này: 26 Hôm qua, Ta đã
chẳng thấy máu của Na-vốt, và của con cái Na-vốt sao? - Sấm
ngôn của Ðức Chúa. Ta sẽ bắt ngươi phải trả nợ máu như
thế, ngay tại thửa đất ấy- Sấm ngôn của Ðức Chúa! Vậy
bây giờ, lôi nó ra, ném vào thửa đất ấy, theo lời
Ðức Chúa!"
Vua
A-khát-gia bị sát hại
27
Thấy thế, vua Giu-đa là A-khát-gia chạy trốn theo đường Bết
Ha Gan. Ông Giê-hu đuổi theo và nói: "Giết cả nó nữa!" Và người ta đã đánh vua bị thương ngay trên
xe, ở
dốc Gua gần Gíp-lơ-am. Vua chạy trốn vào Mơ-ghít-đô và chết
ở đó. 28 Các thuộc hạ của vua đưa vua lên xe chở về
Giê-ru-sa-lem, và chôn cất vua trong mồ bên cạnh tổ tiên vua
trong Thành vua Ða-vít. 29 Vua A-khát-gia đã lên ngôi cai trị
Giu-đa vào năm thứ mười một triều vua Giô-ram, con vua A-kháp.
Bà
I-de-ven bị sát hại
30
Ông Giê-hu vào Gít-rơ-en. Nghe tin đó, bà I-de-ven đánh phấn
tô mắt và trang điểm mái tóc, rồi từ cửa sổ nhìn xuống.
31 Khi ông Giê-hu đi vào cửa thành, bà nói: "Bình
an chứ, Dim-ri, tên giết chủ?" 32 Ông Giê-hu ngẩng mặt
lên phía cửa sổ và nói: "Có ai theo ta không, có ai
không?" Có hai hoặc ba viên thái giám nhìn xuống phía ông.
33 Ông nói: "Quẳng nó xuống!" Họ quẳng bà
xuống; máu của bà bắn vào tường và vào các con ngựa.
Ông đạp chân lên bà,34 rồi đi vào mà ăn uống. Sau đó,
ông nói: "Các anh lo vụ con khốn kiếp ấy đi và chôn
cất nó, vì nó là công chúa." 35 Họ đi chôn
bà, nhưng
chỉ tìm thấy cái sọ, hai chân và hai bàn tay của bà. 36 Họ
về báo tin cho ông Giê-hu. Ông nói: "Ðây là lời Ðức
Chúa đã dùng tôi trung Người là ông Ê-li-a, người Tít-be, mà
phán: "Trong thửa đất Gít-rơ-en, chó sẽ ăn
thịt I-de-ven. 37 Xác I-de-ven sẽ ra như phân trên mặt đồng
ruộng, trong thửa đất Gít-rơ-en, khiến người ta không thể
nói được: Ðó là I-de-ven!"
CHIA SẺ
CHIA SẺ
Thật là chẳng vui vẻ gì khi đọc
những biến cố xảy ra được thuật lại trong hai chương tiếp theo, nhưng chúng ta
cần nghe sứ điệp của các chương này: cuối
cùng tội bị xét xử và lời Thiên Chúa
được hoàn tất. Thiên Chúa đã xức dầu tấn phong vua Giê-hu (1 V 19:16) và
kết thúc gia tộc vua A-kháp (1V 21:21-26). Như vậy, Ngài đã giữ lời.
Vua Giô-ram của Ít-ra-en và cả vua A-khat-gia-hu của Giu-đa đã bị sát hại. I-de-ven, thái hậu, cũng bị giết như lời vị ngôn sứ đã báo trước. Sau đó, Giê-hu đã tàn sát cả nhà A-kháp và họ hang của A-khát-gia-hu (là những người cũng là họ hàng của A-kháp) cũng như những tín đồ thờ thần Ba-an.
Vì sao mà Thiên Chúa quá nghiêm khắc trong việc xét xử như vậy ? Bởi vì những nhà lãnh đạo này đã làm cho dân trở mặt với Thiên chúa và làm cho quốc gia bị ô nhiễm. Thiên Chúa có một nhiệm vụ đặc biệt cho dân Ngài thực hiện (Stk 12:1-3), và họ không thể thực hiện nếu họ không trung thành với Ngài.
Thiên Chúa đã trừng phạt những người làm cho dân chúng quay mặt với Ngài. Cách này hay cách khác trong cuộc sống, biết bao nhiêu lần chúng ta làm cho những người nhỏ bé xung quanh mình bị ô nhiễm vì cách sống của mình, nhưng Thiên Chúa vẫn còn kiên nhẫn với chúng ta. Tôi phải làm gì để có thể giúp cho những người được Thiên Chúa trao cho tôi, nhưng họ vẫn chưa nhận biết Thiên Chúa bởi những đám sương mù che khuất Ngài vì đời sống thiếu chứng từ của tôi ?
Vua Giô-ram của Ít-ra-en và cả vua A-khat-gia-hu của Giu-đa đã bị sát hại. I-de-ven, thái hậu, cũng bị giết như lời vị ngôn sứ đã báo trước. Sau đó, Giê-hu đã tàn sát cả nhà A-kháp và họ hang của A-khát-gia-hu (là những người cũng là họ hàng của A-kháp) cũng như những tín đồ thờ thần Ba-an.
Vì sao mà Thiên Chúa quá nghiêm khắc trong việc xét xử như vậy ? Bởi vì những nhà lãnh đạo này đã làm cho dân trở mặt với Thiên chúa và làm cho quốc gia bị ô nhiễm. Thiên Chúa có một nhiệm vụ đặc biệt cho dân Ngài thực hiện (Stk 12:1-3), và họ không thể thực hiện nếu họ không trung thành với Ngài.
Thiên Chúa đã trừng phạt những người làm cho dân chúng quay mặt với Ngài. Cách này hay cách khác trong cuộc sống, biết bao nhiêu lần chúng ta làm cho những người nhỏ bé xung quanh mình bị ô nhiễm vì cách sống của mình, nhưng Thiên Chúa vẫn còn kiên nhẫn với chúng ta. Tôi phải làm gì để có thể giúp cho những người được Thiên Chúa trao cho tôi, nhưng họ vẫn chưa nhận biết Thiên Chúa bởi những đám sương mù che khuất Ngài vì đời sống thiếu chứng từ của tôi ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC