Kết
án bàn thờ tại Bết Ên
1
Do lệnh của Ðức Chúa, có một người của Thiên Chúa từ
Giu-đa đến Bết Ên vào lúc Gia-róp-am đang đứng gần bàn
thờ đốt hương, 2 và theo lệnh Ðức Chúa, người ấy la lên
chống bàn thờ rằng: "Bàn thờ, bàn thờ! Ðức Chúa phán thế
này:
Rồi đây một người con sẽ sinh ra cho nhà Ða-vít, tên là Giô-si-gia-hu; trên ngươi, nó sẽ sát tế các tư tế phục vụ tại các nơi cao, là những kẻ đã đốt hương trên ngươi; trên ngươi, nó sẽ đốt xương người." 3 Ngay hôm ấy, ông cho một dấu hiệu, mà rằng: "Ðây là dấu Ðức Chúa đã phán: Này bàn thờ sẽ rạn nứt và tro trên đó sẽ đổ ra." 4 Khi vua nghe biết lời mà người của Thiên Chúa la lên chống bàn thờ Bết Ên, thì từ bàn thờ, vua Gia-róp-am giơ tay ra và nói: "Bắt lấy nó!" Nhưng bàn tay giơ ra đe ông liền khô cứng, không co lại được nữa. 5 Và bàn thờ rạn nứt, tro từ bàn thờ đổ ra, đúng như dấu hiệu mà người của Thiên Chúa đã cho, theo lệnh Ðức Chúa. 6 Vua đáp lại và nói với người của Thiên Chúa: "Xin ông làm cho nét mặt Ðức Chúa dịu lại, khẩn nài Ðức Chúa, Thiên Chúa của ông, và xin cho ta co tay lại được." Người của Thiên Chúa đã làm cho nét mặt Ðức Chúa dịu lại và tay vua co lại được như trước. 7 Bấy giờ vua nói với người của Thiên Chúa: "Về nhà với ta để bổ sức, và ta sẽ tặng cho một món quà." 8 Nhưng người của Thiên Chúa thưa với vua: "Ngài có cho tôi phân nửa nhà của ngài, tôi cũng sẽ không đi với ngài, hoặc ăn bánh hay uống nước tại đây; 9 vì Ðức Chúa đã truyền lệnh cho tôi rằng: "Ngươi không được ăn bánh, không được uống nước, cũng chẳng được trở về qua con đường ngươi đã đi trước." 10 Vậy, ông ra đi theo con đường khác, không trở về qua ngả đường đã dẫn ông đến Bết Ên.
Rồi đây một người con sẽ sinh ra cho nhà Ða-vít, tên là Giô-si-gia-hu; trên ngươi, nó sẽ sát tế các tư tế phục vụ tại các nơi cao, là những kẻ đã đốt hương trên ngươi; trên ngươi, nó sẽ đốt xương người." 3 Ngay hôm ấy, ông cho một dấu hiệu, mà rằng: "Ðây là dấu Ðức Chúa đã phán: Này bàn thờ sẽ rạn nứt và tro trên đó sẽ đổ ra." 4 Khi vua nghe biết lời mà người của Thiên Chúa la lên chống bàn thờ Bết Ên, thì từ bàn thờ, vua Gia-róp-am giơ tay ra và nói: "Bắt lấy nó!" Nhưng bàn tay giơ ra đe ông liền khô cứng, không co lại được nữa. 5 Và bàn thờ rạn nứt, tro từ bàn thờ đổ ra, đúng như dấu hiệu mà người của Thiên Chúa đã cho, theo lệnh Ðức Chúa. 6 Vua đáp lại và nói với người của Thiên Chúa: "Xin ông làm cho nét mặt Ðức Chúa dịu lại, khẩn nài Ðức Chúa, Thiên Chúa của ông, và xin cho ta co tay lại được." Người của Thiên Chúa đã làm cho nét mặt Ðức Chúa dịu lại và tay vua co lại được như trước. 7 Bấy giờ vua nói với người của Thiên Chúa: "Về nhà với ta để bổ sức, và ta sẽ tặng cho một món quà." 8 Nhưng người của Thiên Chúa thưa với vua: "Ngài có cho tôi phân nửa nhà của ngài, tôi cũng sẽ không đi với ngài, hoặc ăn bánh hay uống nước tại đây; 9 vì Ðức Chúa đã truyền lệnh cho tôi rằng: "Ngươi không được ăn bánh, không được uống nước, cũng chẳng được trở về qua con đường ngươi đã đi trước." 10 Vậy, ông ra đi theo con đường khác, không trở về qua ngả đường đã dẫn ông đến Bết Ên.
Người
của Thiên Chúa và vị ngôn sứ
11
Có một ngôn sứ già cư ngụ tại Bết Ên. Mấy người con
của cụ đến kể cho cụ nghe mọi việc người của Thiên Chúa
đã làm hôm đó tại Bết Ên, những lời ông ta đã nói
với vua, họ cũng kể cho cha họ nghe. 12 Người cha
nói: "Ông
ta đã đi đường nào?" Họ chỉ cho cụ con đường
người của Thiên Chúa đã ra đi, sau khi từ Giu-đa tới. 13
Cụ liền nói với các con: "Thắng lừa cho cha." Họ
thắng lừa cho cụ; cụ cỡi lừa 14 và đi tìm người của
Thiên Chúa. Gặp được ông đang ngồi dưới cây sồi, cụ
liền nói với ông: "Ông là người của Thiên Chúa từ
Giu-đa tới phải không?" Người ấy đáp: "Thưa phải."
15
Cụ bảo ông: "Ði với lão về nhà và ăn một chút
bánh." 16 Người ấy nói: "Tôi không thể cùng với
cụ quay trở lại và đến nhà cụ; tôi sẽ không ăn bánh
và uống nước với cụ tại đó, 17 vì có lời
Ðức Chúa phán với tôi: "Ngươi không được ăn bánh, không
được uống nước tại đó; không được trở về qua con
đường mà ngươi đã đến." 18 Cụ nói với
ông: "Lão
cũng là ngôn sứ như ông, và một thiên thần đã nói
với lão theo lệnh Ðức Chúa rằng: "Hãy đưa nó cùng
với ngươi quay trở lại nhà ngươi để nó ăn bánh, uống
nước." Cụ đã nói dối ông. 19 Vậy ông cùng với cụ
quay trở lại; ông đã ăn bánh ở nhà cụ và uống nước
nữa.
20
Khi họ đang ngồi ở bàn ăn, thì có lời Ðức Chúa phán
với vị ngôn sứ đã đưa người kia quay trở lại. 21 Cụ
liền kêu người của Thiên Chúa đã từ Giu-đa đến mà
bảo: "Ðức Chúa phán thế này: bởi vì ngươi đã trái
lệnh Ðức Chúa, không tuân giữ điều Ðức Chúa, Thiên
Chúa của ngươi đã truyền cho ngươi, 22 ngươi đã quay trở
lại, ăn bánh, uống nước, tại nơi Người đã truyền cho
ngươi không được ăn bánh uống nước, cho nên thây của
ngươi sẽ không được vào chung mồ với tổ tiên ngươi."
23
Ăn uống xong, cụ thắng lừa cho vị ngôn sứ mà cụ đã đưa
quay trở lại. 24 Ông ra đi, và dọc đường, một con sư tử
bắt gặp ông, đã vồ ông chết và bỏ thây ông nằm giữa
đường. Con lừa vẫn đứng bên cạnh ông, cả con sư tử
cũng đứng gần xác chết. 25 Chợt có mấy người đi qua,
thấy xác chết bỏ giữa đường và con sư tử đứng bên,
thì vào kể lại trong thành, nơi vị ngôn sứ già cư ngụ. 26
Khi vị ngôn sứ già, người đã làm cho ông bỏ đường quay
trở lại biết chuyện, thì nói: "Ông ấy là người của
Thiên Chúa, nhưng đã trái lệnh Ðức Chúa, nên Ðức Chúa đã để cho sư tử vồ
chết, như lời Ðức Chúa đã phán
với ông trước." 27 Rồi cụ bảo các con: "Thắng lừa
cho cha!" Họ thắng lừa cho cụ. 28 Cụ đi và thấy xác
người kia bỏ giữa đường, có con lừa và con sư tử
đứng bên cạnh; con sư tử không ăn thây người chết,
cũng không cắn xé con lừa. 29 Vị ngôn sứ lấy xác người
của Thiên Chúa đặt lên lừa, đưa trở lại thành của vị
ngôn sứ già để làm đám tang và chôn cất. 30 Cụ đặt thi
hài ông trong chính mộ của cụ, và người ta khóc thương
ông: "Ôi! người anh em của tôi ơi!" 31 Chôn cất
xong,
cụ nói với các con: "Khi cha chết, các con hãy chôn cất
cha trong cùng một ngôi mộ mà người của Thiên Chúa đã
được chôn cất; hãy đặt hài cốt cha bên cạnh hài cốt
ông. 32 Vì chắc chắn sẽ ứng nghiệm lời ông đã theo lệnh
Ðức Chúa kết án bàn thờ ở Bết Ên và tất cả các
đền thờ tại các nơi cao trong thành của Sa-ma-ri."
33
Sau sự việc này, vua Gia-róp-am cũng không chịu bỏ đường
lối xấu xa của mình, nhưng vẫn cứ đặt những người dân
thường làm tư tế tại các nơi cao. Ưa ai thì ông phong làm
tư tế tại các nơi cao. 34 Sự việc này là nguyên cớ cho
nhà Gia-róp-am phạm tội, rồi bị sụp đổ và tiêu ma khỏi
mặt đất.
![]() |
Cụ đi và thấy xác
người kia bỏ giữa đường, có con lừa và con sư tử
đứng bên cạnh; con sư tử không ăn thây người chết, cũng không cắn xé con lừa |
CHIA SẺ
Can đảm. Vị ngôn sứ vô danh đã nhận sứ điệp từ Thiên Chúa và đã chuyển đến cho
nhà vua. Điều này đã được ứng nghiệm gần ba trăm năm sau khi vua Giô-si-a (2V
23:15-20). Vị ngôn sứ đã không sợ hãi những đe dọa của nhà vua hay sa ngã do sự
hối lội của nhà vua, cả hai điều này chẳng có giá trị gì khi ông thi hành sứ
vụ.
Thỏa hiệp. Nếu vị ngôn sứ tiếp tục vâng theo những chỉ dẫn của Thiên Chúa, ông đã
không bị giết, nhưng dần dần đi xa rời ý Chúa. Thay vì vội vàng lên đường về
nhà, ông đã ngồi lại (c.14). Thay vì tuân theo lịnh ban đầu từ Thiên Chúa, ông
đã tin vào những lời dối trá của vị ngôn sứ cũ. Ngôn sứ đã dừng lại ăn uống với
kẻ thù mà họ đã giả vờ như là một người bạn.
Trừ khi họ có thể quay về lại với Lời, hãy cẩn thận khi những người
khác biết ý Thiên Chúa cho cuộc đời của bạn. Những tín hiệu từ những trụ đèn
giao thông cho chúng ta một bài học ý nghĩa: Tuân Theo Tín Hiệu Của Chính Bạn.
Vị ngôn sứ
trẻ chết không phải bởi vì ông đã phá vỡ luật giữ chay… nhưng do ông bị vị ngôn sứ già nói
dối ! Ông phải trá một giá quá đắt cho một lỗi quá nhỏ. Đây là một bài học lớn
cho chúng ta qua biến cố này. Cám dỗ và sự chết thường đến với chúng ta từ
những nguồn mà chúng ta không ngờ tới. Trong câu chuyện này, sự cám dỗ đến từ
một người đã từng nghe tiếng Chúa, từng chuyển sứ điệp của Thiên Chúa, nhưng
giờ đây vị ngôn sứ già này trở thành sứ giả của sự dối trá. Thiên Chúa đã nhắc
nhở vị ngôn sứ trẻ hãy quay về liền sau khi đã hoàn tất sứ mạng được giao. Anh
đã mạnh mẽ vượt qua những cám dỗ từ nhà vua, nhưng khi anh đã mệt, đã đói, đã
khát, là lúc làm cho anh rơi vào hàm sư tử. Đâu là những cơn cám dỗ bạn đang
đối diện ? Theo bạn liệu chúng ta có nên phân biệt mức độ của những cơn cám dỗ
chăng, vì cho dù nặng hay nhẹ, nếu ta đi trên con đường này đều sẽ đưa chúng ta
đến với sư tử ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC