4.
Vườn Nho Của Ông Na-Vốt
Ông
Na-vốt từ chối, không chịu nhượng vườn nho của mình
1
Sau những sự việc đó, thì xảy ra chuyện ông Na-vốt người
Gít-rơ-en có một vườn nho bên cạnh cung điện vua A-kháp, vua
Sa-ma-ri. 2 Vua A-kháp nói với ông Na-vốt rằng:
"Hãy nhượng vườn nho của ngươi cho ta, để ta làm vườn rau, vì nó ở ngay sát cạnh nhà ta. Ðể bù lại, ta sẽ cho ngươi một vườn nho tốt hơn, hay là, nếu ngươi muốn, giá bao nhiêu, ta sẽ trả bằng bạc." 3 Nhưng ông Na-vốt thưa với vua A-kháp: "Xin Ðức Chúa đừng để tôi nhượng gia sản của tổ tiên tôi cho ngài!"
"Hãy nhượng vườn nho của ngươi cho ta, để ta làm vườn rau, vì nó ở ngay sát cạnh nhà ta. Ðể bù lại, ta sẽ cho ngươi một vườn nho tốt hơn, hay là, nếu ngươi muốn, giá bao nhiêu, ta sẽ trả bằng bạc." 3 Nhưng ông Na-vốt thưa với vua A-kháp: "Xin Ðức Chúa đừng để tôi nhượng gia sản của tổ tiên tôi cho ngài!"
Vua
A-kháp và hoàng hậu I-de-ven
4
Vua A-kháp trở về nhà buồn rầu và bực bội vì lời ông
Na-vốt, người Gít-rơ-en đã nói với vua: "Tôi sẽ không
nhượng gia sản của tổ tiên tôi cho vua." Vua nằm trên
giường, quay mặt đi, và không chịu ăn uống gì. 5 Hoàng hậu
I-de-ven đi vào, nói với vua: "Tại sao tâm thần vua buồn
rầu, và vua không chịu ăn uống gì như vậy?" 6 Vua trả
lời: "Tôi đã nói chuyện với Na-vốt người Gít-rơ-en
và bảo nó: Hãy nhượng vườn nho của ngươi cho ta mà lấy
tiền, hoặc, nếu ngươi muốn, ta sẽ đổi cho một vườn nho
khác. Nhưng nó lại nói: "Tôi không nhượng vườn nho
của tôi cho vua được." 7 Bấy giờ hoàng hậu
I-de-ven nói
với vua: "Vua cai trị Ít-ra-en hay thật! Mời vua dậy mà ăn
cho lòng phấn khởi lên! Thiếp sẽ tặng vua vườn nho của Na-vốt
người Gít-rơ-en.
Ông
Na-vốt bị giết
8
Bấy giờ, bà nhân danh vua A-kháp viết thơ, rồi dùng con dấu
của vua mà đóng ấn, và gửi cho các kỳ mục và thân hào
cư ngụ trong thành với ông Na-vốt. 9 Trong thơ bà viết
rằng:
"Hãy công bố một thời kỳ chay tịnh và đặt Na-vốt
ngồi ở hàng đầu dân chúng. 10 Hãy đặt hai đứa vô lại
ngồi đối diện với nó, để chúng tố cáo nó: "Ông
đã nguyền rủa Thiên Chúa và đức vua. Và hãy đem nó ra
ngoài ném đá cho chết."
11
Dân chúng, kỳ mục và thân hào cư ngụ trong thành làm theo
lệnh bà I-de-ven như trong thơ bà đã viết gửi cho họ. 12 Họ
công bố thời kỳ chay tịnh và đặt ông Na-vốt ngồi ở
hàng đầu dân chúng. 13 Rồi có hai kẻ vô lại đi
vào, ngồi
đối diện với ông. Những kẻ vô lại ấy tố cáo ông Na-vốt
trước mặt dân rằng: "Na-vốt đã nguyền rủa Thiên Chúa
và đức vua." Họ liền đưa ông ra ngoài thành và ném
đá ông. Ông đã chết. 14 Họ sai người đi nói với bà
I-de-ven: "Na-vốt đã bị ném đá chết." 15 Khi bà
I-de-ven
nghe biết ông Na-vốt đã bị ném đá chết, thì nói với vua
A-kháp: "Xin vua đứng dậy và chiếm đoạt vườn nho của
Na-vốt, người Gít-rơ-en, kẻ đã từ chối không chịu
nhượng cho ngài để lấy tiền, vì Na-vốt không còn sống
nữa, nó chết rồi." 16 Khi nghe biết ông Na-vốt đã
chết,
vua A-kháp đứng dậy, xuống chiếm đoạt vườn nho của ông
Na-vốt, người Gít-rơ-en.
Ngôn
sứ Ê-li-a tuyên cáo án lệnh của Thiên Chúa
17
Có lời Ðức Chúa phán với ông Ê-li-a, người Tít-be,
rằng: 18 "Ngươi hãy đứng dậy, xuống gặp A-kháp, vua
Ít-ra-en, ở Sa-ma-ri. Này, nó đang ở trong vườn nho của Na-vốt,
vì nó đã xuống chiếm đoạt vườn nho ấy. 19 Ngươi hãy nói
với nó rằng: "Ðức Chúa phán thế này: Ngươi đã
giết hại, lại còn chiếm đoạt nữa ư? - ngươi hãy nói với
nó -, Ðức Chúa phán thế này: Tại chính nơi chó đã liếm
máu Na-vốt, thì chó cũng sẽ liếm máu ngươi"." 20 Vua
A-kháp nói với ông Ê-li-a: "Hỡi kẻ thù của ta, ngươi
đã bắt được ta." Ông đáp: "Tôi đã bắt được
ngài làm điều dữ trái mắt Ðức Chúa. 21 Này, Ta sẽ giáng
tai hoạ xuống trên ngươi: Ta sẽ xoá sạch hậu duệ ngươi, Ta
sẽ tiêu diệt các đàn ông con trai của A-kháp trong Ít-ra-en,
đang bị ràng buộc hay được tự do. 22 Ta sẽ làm cho nhà
ngươi nên như nhà Gia-róp-am, con của Nơ-vát, và như nhà
Ba-sa con của A-khi-gia, vì ngươi đã chọc giận Ta và đã làm
cho Ít-ra-en phạm tội." 23 Ðức Chúa cũng tuyên án phạt
I-de-ven rằng: "Chó sẽ ăn thịt I-de-ven trong cánh đồng
Gít-rơ-en. 24 Kẻ nào thuộc về A-kháp mà chết trong thành thì
sẽ bị chó ăn thịt, người chết ngoài đồng sẽ bị chim
trời rỉa thây."
25
Thật, không hề có ai như vua A-kháp, đã liều lĩnh làm điều
dữ trái mắt Ðức Chúa, vì bị hoàng hậu I-de-ven xúi giục. 26 Vua sẽ làm chuyện rất ghê tởm là đi theo các
tượng thần, như dân E-mô-ri, những kẻ Ðức Chúa đã
đuổi khuất mắt con cái Ít-ra-en.
Vua
A-kháp hối hận
27
Khi nghe những lời ấy, vua A-kháp xé áo mình ra, khoác áo
vải bố bám sát vào thịt, ăn chay, nằm ngủ với bao bì và
bước đi thiểu não. 28 Bấy giờ có lời Ðức
Chúa phán
với ông Ê-li-a, người Tít-be, rằng: 29 "Ngươi có thấy
A-kháp
đã hạ mình trước mặt Ta thế nào không? Vì nó đã hạ
mình trước mặt Ta, nên Ta sẽ không giáng hoạ trong buổi sinh
thời của nó, nhưng đến đời con nó, Ta sẽ giáng hoạ
xuống nhà nó."
CHIA SẺ
Tham lam. A-kháp đã hỏi Na-vốt để phá vỡ luật, nhưng Na-vốt đã từ chối (Ds
36:7). Nhà vua đã nghĩ rằng tiền có thể mua được tất cả, nhưng Na-vốt không
phải là một người như vậy. “Chớ muốn của người” là điều cuối cùng trong Mười
Điều Răn (Xh 20:17), nhưng khi phá vỡ giới răn này, A-kháp đã phá vỡ nhiều
giới răn khác. A-kháp và I-de-ben đặt những ưu tiên khác lên trên cả Thiên
Chúa; họ đã nói dối, giết người, ăn cắp tài sản của người khác; và họ đã cố gắng
để che dấu điều đó. Có bao nhiêu giới răn mà bạn đã không giữ để rồi phạm
tội trước Thiên Chúa? Đâu là nguyên nhân đầu tiên dẫn đến việc bạn vỡ trận trong cuộc chiến thiêng liêng của mình?
Mưu gian. Những nhà lãnh đạo tội lỗi sẽ chẳng bao giờ thành công nếu điều họ
đang làm không vì những người bé nhỏ, là những người đang tuân theo những lệnh
truyền của họ. I-de-ben đã không sợ danh Thiên Chúa hay tin vào việc chay tịnh,
nhưng bà đã biết cách để dùng cả hai điều này nhằm đạt cho được điều mà bà
muốn. Một người vô tội đã bị giết, nhưng Thiên Chúa đã thấy điều gì xảy ra.
Ê-li-a đã tìm kiếm A-kháp, tội của ông đã tìm thấy ông (Ds 32:23), và những lời
xét xử đã được công bố. Có khi nào bạn áp dụng luật Chúa nhằm tìm kiếm tư
lợi cho bản thân, thay vì như cách thức diễn tả lòng yêu mến Thiên Chúa ?
Khoan dung. A-kháp đã khiêm hạ trước Thiên Chúa, chẳng phải vì ông đã cảm được
gánh nặng của tội mình, nhưng ông đã đối diện với nỗi sợ của sự chết. Thiên
Chúa đã hoãn lại án phạt mà Ngài đã công bố, nhưng điều xảy ra sau đó cũng
chẳng khác là bao. A-kháp đã bán mình cho sự dữ, và ông đã chọn tội lỗi chính
là ông chủ của mình. Cuối cùng, cái giá của tội lỗi đã được trả (Rm 6:23). Bạn
từng có kinh nghiệm quay về lại với Thiên Chúa, và nếu có, đâu là nguyên nhân
giúp bạn trở về với Ngài?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC