Vua
Hô-sê cai trị Ít-ra-en (732-724)
1
Năm thứ mười hai triều A-khát, vua Giu-đa, con ông Ê-la là
Hô-sê lên làm vua cai trị Ít-ra-en chín năm, ở Sa-ma-ri. 2 Vua
đã làm diều dữ trái mắt Ðức Chúa, tuy không bằng các
vua Ít-ra-en trước.
3 Vua Át-sua là San-ma-ne-xe tiến lên đánh vua. Vua Hô-sê đã phải làm tôi và triều cống vua ấy. 4 Nhưng vua Át-sua khám phá ra là vua Hô-sê âm mưu phản loạn: vua đã sai sứ giả đến với vua Ai-cập là Xô, và không còn triều cống vua Át-sua như hằng năm trước đây. Vua Át-sua cho bắt vua Hô-sê, xiềng lại và bỏ tù.
3 Vua Át-sua là San-ma-ne-xe tiến lên đánh vua. Vua Hô-sê đã phải làm tôi và triều cống vua ấy. 4 Nhưng vua Át-sua khám phá ra là vua Hô-sê âm mưu phản loạn: vua đã sai sứ giả đến với vua Ai-cập là Xô, và không còn triều cống vua Át-sua như hằng năm trước đây. Vua Át-sua cho bắt vua Hô-sê, xiềng lại và bỏ tù.
Sa-ma-ri
thất thủ (721)
5
Vua Át-sua tiến đánh cả xứ, đến Sa-ma-ri và vây hãm thành
này ba năm. 6 Năm thứ chín triều vua Hô-sê, vua Át-sua chiếm
được Sa-ma-ri và đày Ít-ra-en sang Át-sua. Vua cho họ định cư
ở Khơ-lác, và ở ven sông Kha-vo thuộc vùng Gô-dan, và trong
các thành xứ Mê-đi.
Suy gẫm về vương quốc Ít-ra-en suy tàn
Suy gẫm về vương quốc Ít-ra-en suy tàn
7
Sự việc đó xảy ra, vì con cái Ít-ra-en đã đắc tội với
Ðức Chúa, Thiên Chúa của họ, là Ðấng đã đem họ lên
từ đất Ai-cập, đã giải thoát họ khỏi tay Pha-ra-ô, vua Ai-cập,
và vì họ đã kính sợ các thần khác. 8 Họ theo những thói
tục của các dân Ðức Chúa đã trục xuất cho khuất mắt con
cái Ít-ra-en và những thói tục các vua Ít-ra-en đã tạo ra. 9
Con cái Ít-ra-en đã thốt những lời bất xứng phạm đến
Ðức Chúa, Thiên Chúa của họ; họ xây cho mình các tế
đàn ở nơi cao trong mọi thành của họ, từ tháp canh cho
đến thành trì kiên cố. 10 Họ đã dựng các trụ đá và
cột thờ trên mọi đồi cao và dưới mọi cây xanh. 11 Ở
đó, trên mọi tế đàn ở nơi cao, họ đã đốt hương như
các dân Ðức Chúa đã đày cho khuất mặt họ, và họ đã
làm những việc xấu xa để trêu giận Người. 12 Họ phụng
thờ những ngẫu tượng, mặc dù Ðức Chúa đã phán với
họ: "Các ngươi sẽ không được làm điều đó."
13
Nhưng Ðức Chúa đã dùng tất cả các ngôn sứ và các
thầy chiêm mà cảnh cáo Ít-ra-en và Giu-đa: "Hãy trở
lại, bỏ con đường tà của các ngươi, hãy tuân giữ các
mệnh lệnh và quy tắc của Ta, đúng theo Lề Luật Ta đã
truyền cho cha ông các ngươi, và Ta đã chuyển đến các
ngươi nhờ các ngôn sứ tôi trung của Ta." 14 Nhưng họ
đã không nghe lời, họ cứng đầu cứng cổ như cha ông họ,
những người không tin vào Ðức Chúa, Thiên Chúa của họ. 15 Họ đã khinh dể những quy luật của
Người, cũng như
giao ước Người đã lập với cha ông họ và những chỉ thị
Người đã truyền cho họ. Họ đã đi theo thần hư ảo, và
chính họ cũng trở nên hư ảo, theo các dân ngoại ở chung
quanh họ, mặc dầu Ðức Chúa đã truyền cho họ không được
làm như các dân đó. 16 Họ đã bỏ tất cả các mệnh lệnh
của Ðức Chúa, Thiên Chúa của họ, và họ đã đúc cho
mình tượng hai con bê; họ đã dựng cột thờ, sụp xuống
lạy toàn thể thiên binh và phụng thờ Ba-an. 17 Họ đã làm
lễ thiêu con trai con gái họ; họ làm nghề bói toán, nghề
phù thuỷ, và họ bán mình để làm điều dữ trái mắt
Ðức Chúa, để trêu giận Người. 18 Ðức Chúa nổi cơn
thịnh nộ với Ít-ra-en và đẩy Ít-ra-en cho khuất nhan Người.
Chỉ còn lại chi tộc Giu-đa.
19
Cả Giu-đa nữa cũng không tuân giữ các mệnh lệnh của
Ðức Chúa, Thiên Chúa của mình, và theo những thói tục
Ít-ra-en đã tạo ra. 20 Vì thế, Ðức Chúa đã từ bỏ toàn
thể dòng giống Ít-ra-en; Người đã hành hạ và nộp họ
vào tay quân cướp cho đến khi xua đuổi họ cho khuất nhan
Người. 21 Người đã tách Ít-ra-en khỏi nhà Ða-vít và họ
đã tôn con ông Nơ-vát là Gia-róp-am làm vua. Vua Gia-róp-am
đã thúc đẩy Ít-ra-en rời bỏ Ðức Chúa và làm cho họ
phạm một tội lớn. 22 Con cái Ít-ra-en đã bắt chước vua mà
phạm mọi tội vua đã phạm, họ không dứt bỏ các tội đó,
23 đến nỗi Ðức Chúa đẩy Ít-ra-en đi cho khuất nhan
Người, như Người đã dùng mọi ngôn sứ, tôi trung của
Người, mà phán. Ít-ra-en đã bị đày biệt xứ sang Át-sua
cho đến ngày nay.
Nguồn
gốc người Sa-ma-ri
24
Vua Át-sua đã đưa người từ Ba-by-lon, Cu-tha, A-va, Kha-mát và
Xơ-phác-va-gim đến định cư ở các thành xứ Sa-ma-ri, thế
vào chỗ con cái Ít-ra-en. Họ chiếm Sa-ma-ri và ở trong các
thành của xứ này.
25
Ban đầu, khi mới định cư ở đó, họ không kính sợ Ðức
Chúa, nên Người đã sai sư tử đến phá phách họ và
giết hại nhiều người. 26 Họ nói với vua Át-sua: "Các
dân mà vua đã cho đi đày, và định cư ở thành xứ Sa-ma-ri,
không biết cách tôn thờ vị thần của xứ. Vì thế, vị thần
đó đã sai sư tử đến phá phách và giết chết họ, bởi
họ không biết cách tôn thờ vị thần của xứ." 27 Vua
Át-sua mới truyền lệnh sau đây: "Hãy đưa một trong
những tư tế mà ta đã cho đi đày, trở lại đó; tư tế
ấy phải đến định cư ở đó và dạy họ biết cách tôn
thờ vị thần của xứ." 28 Bấy giờ, một trong những tư
tế Sa-ma-ri, đã bị đi đày, tới định cư ở Bết Ên và
dạy họ biết cách kính sợ Ðức Chúa.
29
Nhưng mỗi dân lại tạc tượng thần của mình và đặt trong
các miếu ở nơi cao mà người Sa-ma-ri đã xây; họ đã làm
như vậy trong thành họ ở. 30 Người Ba-by-lon tạc tượng thần
Xúc-cốt Bơ-nốt, người Cu-tha tạc tượng thần Néc-gan,
người Kha-mát tạc tượng thần A-si-ma, 31 Người A-va tạc
tượng thần Níp-khát và Tác-tắc; còn người Xơ-phác-va-gim
thì làm lễ thiêu con trai của họ để kính Át-ram-me-léc và
A-nam-me-léc, các thần của dân Xơ-phác-va-gim. 32 Họ cũng kính
sợ Ðức Chúa, và chọn những người cùng nhóm làm tư
tế phục vụ tại các tế đàn ở nơi cao và tế lễ cho họ
trong các miếu ở nơi cao. 33 Họ kính sợ Ðức Chúa nhưng
cũng phụng thờ các thần của họ, theo cách tôn thờ của
các dân mà họ đã rời bỏ khi bị đi đày. 34 Cho đến ngày
nay họ vẫn theo cách tôn thờ xưa kia của họ.
Người
Ít-ra-en đã không kính sợ Ðức Chúa, cũng không hành
động theo những quy tắc, những quyết định, Lề Luật và
mệnh lệnh Ðức Chúa đã truyền cho con cái ông Gia-cóp,
người cũng được gọi tên là Ít-ra-en. 35 Ðức
Chúa đã lập giao ước với họ và truyền lệnh cho họ: "Các ngươi không được kính sợ các thần khác và
không được sụp xuống lạy chúng; các ngươi không được
phụng thờ và tế lễ chúng. 36 Nhưng chính Ðức
Chúa, Ðấng
đã dùng sức mạnh lớn lao và cánh tay uy quyền đưa các
ngươi lên từ Ai-cập, chính Người là Ðấng các ngươi phải
kính sợ, phải sụp xuống lạy và phải tế lễ. 37 Những quy
luật, những quyết định, Lề Luật và mệnh lệnh Người đã
truyền ghi chép cho các ngươi, các ngươi phải tuân giữ,
phải thi hành mọi ngày. Các ngươi không được kính sợ
các thần khác. 38 Giao Ước Ta đã lập với các
ngươi, các
ngươi không được quên; và các ngươi không được kính
sợ các thần khác. 39 Nhưng chính Ðức Chúa, Thiên Chúa các
ngươi, là Ðấng các ngươi phải kính sợ. Người sẽ giải
thoát các ngươi khỏi tay mọi địch thù của các ngươi." 40
Người Sa-ma-ri đã không nghe lời, họ cứ theo cách tôn
thờ xưa kia của họ.
41
Như thế, các dân ấy đã kính sợ Ðức Chúa, nhưng cũng
phụng thờ các ngẫu tượng của họ; con cái cháu chắt họ
cũng làm như cha ông họ cho đến ngày nay.
CHIA SẺ
Sự chịu đựng của Thiên Chúa đã kết
thúc, và Ngài đã để cho Át-sua mang Ít-ra-en đi. Điều Thiên Chúa đã làm với
Ít-ra-en, điều đó Ngài có thể thực hiện với tập thể hay với cá nhân trong thế giới chúng ta trong thời đại này. Hãy
xem qua một số tội của họ.
Họ đã quên lòng thương xót của Thiên
Chúa (c.7) khi cứu họ ra khỏi ách nô lệ
của người Ai-cập. Một trong những cách tốt nhất để thực sự ở lại với Thiên Chúa
là nhắc nhở chính bản thân về tất cả những gì Ngài đã làm cho bạn (Tv 103).
Họ bắt chước những người dân ngoại (c.8) vì thế việc thờ phượng Thiên Chúa đã ra hư hỏng bởi
những thực hành thuộc về thế gian. Lúc đầu, họ còn thực hành những điều này một
cách bí mật, nhưng rồi những thực hành bắt chước theo dân ngoại này đã được thực
hiện một cách công khai và được thêm vào trong việc thờ phượng Thiên Chúa.
Họ đã giả điếc làm ngơ trước lời của
các ngôn sứ (c. 13-18)
và từ chối luật của Đức Chúa. Khi Thiên Chúa trừng phạt họ, họ lại càng thêm
cứng lòng.
“Họ sợ Thiên Chúa” nhưng thực hành
tôn giáo của riêng họ (c.
25,28, 32-34, 41)! Đức Chúa là Thiên Chúa của xứ sở (c.27) nhưng không phải là thần duy nhất.
Thiên Chúa đã từ chối tôn giáo của những người Sa-ma-ri-a (Ga 4:19-24) ngày hôm
nay, Ngài cũng từ chối tất cả các việc thờ phượng mà không thuộc về “tinh thần
và chân lý.”
Át-sua đã chiếm Ít-ra-en và hầu hết dân chúng bị đem đi đày tới Át-sua. Để thay thế cho số người Ít-ra-en bị đưa đi lưu đày, Át-sua đã đem các dân từ nới khác đên sống ở Sa-ma-ri. Trong bối cảnh đó những người ở Sa-ma-ri đã bị ảnh hưởng bởi tôn giáo của các dân tộc khác đến sống ở đây, họ vừa sợ Đức Chúa nhưng họ cũng sợ các ngẫu tượng khác. Giới răn đầu tiên trong Mười Điều Răn đòi buộc chúng ta chỉ biết kính sợ mình Ngài mà thôi. Liệu có những nỗi sợ nào chi phối bạn, để bạn vừa phục vụ Thiên Chúa, nhưng cũng lại phục vụ cả thế gian và ngẫu thần nữa ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC