1
Ngày mồng mười tháng mười, năm thứ chín triều
Xít-ki-gia-hu, Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, cùng toàn thể
đạo quân tiến đánh Giê-ru-sa-lem. Vua đóng trại và đắp
chiến luỹ chung quanh để đánh thành. 2 Thành bị vây hãm cho
đến năm thứ mười một triều vua Xít-ki-gia-hu.
3 Vào mồng chín tháng tư, nạn đói hoành hành trong thành, và không có bánh cho dân trong xứ. 4 Thành bị chọc thủng một lỗ. Ðang đêm, tất cả các binh lính đi ra theo con đường cửa giữa hai bức tường, gần vườn của vua, - bấy giờ quân Can-đê đang bao vây thành -, rồi họ đi theo con đường hướng tới A-ra-va. 5 Ðạo quân Can-đê rượt theo và đuổi kịp vua trong vùng thảo nguyên Giê-ri-khô; toàn thể đạo quân của vua bỏ vua chạy tán loạn. 6 Chúng bắt vua và đem lên Ríp-la gặp vua Ba-by-lon, chúng tuyên án kết tội vua. 7 Chúng cắt cổ những người con của vua Xít-ki-gia-hu trước mắt vua cha. Rồi vua Ba-by-lon đâm mù mắt vua Xít-ki-gia-hu, lấy hai dây xích đồng xiềng vua lại và điệu về Ba-by-lon.
3 Vào mồng chín tháng tư, nạn đói hoành hành trong thành, và không có bánh cho dân trong xứ. 4 Thành bị chọc thủng một lỗ. Ðang đêm, tất cả các binh lính đi ra theo con đường cửa giữa hai bức tường, gần vườn của vua, - bấy giờ quân Can-đê đang bao vây thành -, rồi họ đi theo con đường hướng tới A-ra-va. 5 Ðạo quân Can-đê rượt theo và đuổi kịp vua trong vùng thảo nguyên Giê-ri-khô; toàn thể đạo quân của vua bỏ vua chạy tán loạn. 6 Chúng bắt vua và đem lên Ríp-la gặp vua Ba-by-lon, chúng tuyên án kết tội vua. 7 Chúng cắt cổ những người con của vua Xít-ki-gia-hu trước mắt vua cha. Rồi vua Ba-by-lon đâm mù mắt vua Xít-ki-gia-hu, lấy hai dây xích đồng xiềng vua lại và điệu về Ba-by-lon.
Giê-ru-sa-lem bị cướp phá. Cuộc lưu đày thứ hai. (Gr 52:12-27)
8
Ngày mồng bảy tháng năm, - đó là năm thứ mười chín
triều Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon -, quan chỉ huy thị vệ
Nơ-vu-dác-a-đan, thuộc hạ của vua Ba-by-lon, vào Giê-ru-sa-lem. 9
Ông đốt Nhà Ðức Chúa, đền vua và mọi nhà cửa ở
Giê-ru-sa-lem; ông còn phóng hoả đốt mọi dinh thự các nhà
quyền quý. 10 Toàn thể đạo quân Can-đê, dưới quyền quan
chỉ huy thị vệ, phá huỷ các tường thành chung quanh
Giê-ru-sa-lem. 11 Quan chỉ huy thị vệ Nơ-vu-dác-a-đan bắt những
người dân còn sót lại trong thành, những người đã đào
ngũ theo vua Ba-by-lon, và những người thợ thủ công còn
sót lại phải đi đày. 12 Nhưng quan chỉ huy thị vệ chừa lại
một phần dân cùng đinh trong xứ để trồng nho và canh tác.
13
Quân Can-đê đập tan các cột đồng của Nhà Ðức Chúa,
các giàn và bể nước bằng đồng trong Nhà Ðức Chúa, rồi
mang đồng về Ba-by-lon. 14 Rồi chúng lấy nồi, xẻng,
dao, chén
và mọi đồ bằng đồng dùng vào việc tế tự. 15 Quan chỉ huy
thị vệ cũng lấy lư hương và bình rảy, các đồ này được
làm bằng vàng bằng bạc. 16 Còn hai cái cột của bể nước
duy nhất và các giàn mà vua Sa-lô-môn đã làm cho Nhà
Ðức Chúa, thì người ta không thể xác định được số
lượng đồng của tất cả những đồ vật đó. 17 Mỗi cột cao
chín thước; bên trên cột có đầu trụ trạm trổ bằng
đồng, cao một thước rưỡi. Bên trên đầu trụ, có một
màng lưới và những trái thạch lựu ở chung quanh; tất cả
đều bằng đồng. Cột thứ hai cũng vậy. Trên màng lưới...
18
Quan chỉ huy thị vệ bắt giữ tư tế thủ lãnh Xơ-ra-gia, tư tế
bậc hai Xơ-phan-gia-hu và ba tư tế canh ngưỡng cửa. 19 Còn trong
thành, ông bắt giữ một thái giám chỉ huy các binh lính, năm
cận thần của vua người ta tìm thấy trong thành, viên ký lục
của tướng lãnh quân đội lo việc tuyển quân trong xứ, và
sáu mươi người dân trong xứ người ta tìm thấy trong thành.
20 Quan chỉ huy thị vệ Nơ-vu-dác-a-đan, bắt những người
ấy và điệu tới vua Ba-by-lon ở Ríp-la. 21 Vua Ba-by-lon cho
người đánh đập và giết chết họ ở Ríp-la, trong xứ
Kha-mát. Và Giu-đa bị đày biệt xứ.
Ông
Gơ-đan-gia-hu, tổng trấn xứ Giu-đa (Gr 40:7-9;41:1-3)
22
Vua Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, đã đặt ông Gơ-đan-gia-hu,
con ông A-khi-cam, cháu ông Sa-phan, làm tổng trấn cai trị dân
còn sót lại trong xứ Giu-đa mà vua đã để lại. 23 Mọi
tướng lãnh chỉ huy các toán quân, và những người của
họ nghe tin là vua Ba-by-lon đã đặt ông Gơ-đan-gia-hu làm tổng
trấn, thì đến gặp ông Gơ-đan-gia-hu ở Mít-pa: đó là ông
Gít-ma-ên, con ông Nơ-than-gia, ông Giô-kha-nan, con ông Ca-rê-ác, ông
Xơ-ra-gia, con ông Tan-khu-mét người Nơ-tô-pha,
ông Gia-a-dan-gia-hu, người Ma-a-kha, họ và các người của họ.
24 Ông Gơ-đan-gia-hu thề với họ và các người của họ
rằng: "Ðừng sợ các thuộc hạ của người Can-đê, hãy
ở lại trong xứ và phục dịch vua Ba-by-lon, thì các ông sẽ
được thoải mái."
25
Tháng bảy, ông Gít-ma-ên, con ông Nơ-than-gia, cháu ông
Ê-li-sa-ma, thuộc hoàng tộc, cùng với mười người đến
đánh đập và giết chết ông Gơ-đan-gia-hu cũng như các
người Giu-đa và Can-đê đang ở với ông tại Mít-pa. 26 Toàn
dân từ nhỏ đến lớn, cũng như những tướng lãnh chỉ huy
các toán quân, lên đường sang Ai-cập vì sợ người Can-đê.
Vua
Giơ-hô-gia-khin được ân xá (Gr 52:31-34)
27
Năm thứ ba mươi bảy kể từ khi vua Giu-đa là Giơ-hô-gia-khin
bị lưu đày, tức là năm vua Ba-by-lon là E-vin Mơ-rô-đác
lên ngôi, thì ngày hai mươi bảy tháng mười hai, vua này ân
xá cho Giơ-hô-gia-khin, vua Giu-đa, và đưa ra khỏi nhà tù. 28 Vua
Ba-by-lon tiếp chuyện vua cách thân thiện và ban cho vua một ngai
cao hơn ngai các vua đang có mặt tại Ba-by-lon với vua. 29 Vua
Ba-by-lon cho vua thay áo tù, và suốt đời, ngày ngày luôn
được đồng bàn với mình. 30 Vua được vua Ba-by-lon cấp
dưỡng liên tục, ngày nào cũng thế, trong suốt đời vua.
![]() |
Vua E-vin Mơ-rô-đác ân xá cho Giơ-hô-gia-khin, vua Giu-đa |
CHIA SẺ
Nhà vua đã bị bắt, thành phố, đền thờ bị tàn phá, và dân chúng bị bắt đi đày. Trong thời Thẩm phán, Thiên Chúa đã trừng phạt họ trong đất nước; giờ đây Ngài đã trừng phạt họ bên ngoài biên cương của họ. Nếu họ đã muốn sống như những người thờ ngẫu tượng, hãy để cho họ sống với những người dân ngoại.
Viên Tổng Trấn đã kêu gọi người Do
thái hãy tuân theo sự sửa dạy của Thiên Chúa trong thời gian đang ở Ba-by-lon
và hãy trở nên những người công dân tốt (2V 25:24). Ngôn sứ Giê-rê-mi-a đã viết
cho họ một lá thư nói cùng một nội dung như vậy (Gr 29). Khi Thiên Chúa sửa dạy
chúng ta nếu chúng ta chống lại và khước từ, chúng ta chỉ làm cho vấn đề trở
nên tội tệ hơn. Chúng ta phải quy phục ý định yêu thương của Cha và hãy để Ngài
thực hiện những chương trình của Ngài (Dt 12:1-11).
Vua Giơ-hô-gia-kin được ban cho tự do ngay tức thời khi
E-vin Mơ-rô-đac lên ngôi vua. Ông được tự do không phải do ông xứng đáng được
như vậy; điều đó cũng phải do ông có tiền để đánh đổi; cũng chẳng phải do vật
chất ông có đã cứu ông. Tất cả những gì ông có chính là sự bất hạnh của bản
thân, và lòng thương xót của E-vin Mơ-rô-đac. Với tất cả những gì bạn đã gây ra
do tội lỗi của mình, bạn nhận ra được những gì từ vị Vua Hằng Sống đã ban cho
bạn ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC