B.
Cơn khốn cùng hiện tại
1
Giờ đây, tôi bị những người ít tuổi hơn nhạo cười,
cha
ông họ từng bị tôi khinh dể
và
xếp vào hạng chó canh bầy vật.
2
Cánh tay mạnh mẽ của họ làm gì được cho tôi,
sinh
lực của họ đã tan biến mất rồi.
3
Kiệt lực vì túng thiếu và đói lả:
họ
phải gặm đất khô trong miền đất hoang tàn đổ nát.
4
Họ hái rau lê trong bụi rậm, đào rễ kim tước làm bánh
ăn.
5
Họ bị đuổi ra khỏi cộng đoàn, và bị đối xử như quân
trộm cắp.
6
Họ phải sống ở bên bờ khe, trong các hầm đất và hốc
đá.
7
Họ rống lên trong những bụi rậm,
chen
chúc nhau giữa các đám gai.
8
Con cái kẻ ngu si đần độn cũng như con cái kẻ vô danh tiểu
tốt
bị
đánh bật khỏi quê hương xứ sở.
9
Giờ đây tôi thành cớ cho họ chê cười, nên đề tài cho
họ đàm tiếu.
10
Họ gớm ghiếc và lánh xa tôi,
nhổ
vào mặt tôi không chút ngần ngại.
11
Bởi vì Thiên Chúa nới lỏng dây cung của tôi,
Người
làm tôi bị nhục, nên họ cũng chẳng coi tôi ra gì.
12
Bên phải tôi, một đám người nổi dậy,
họ
làm tôi trượt chân, còn mở đường cho bất hạnh ập
tới.
13
Họ phá huỷ con đường tôi đi để tiêu diệt tôi,
tiến
đánh tôi không cần ai giúp đỡ.
14
Họ ùa vào như đi qua một lỗ hổng lớn,
băng
mình qua đống đổ nát hoang tàn.
15
Kinh hoàng lại ập xuống trên tôi,
niềm
hy vọng của tôi tiêu tan như gió thoảng,
ơn
cứu thoát của tôi biến mất tựa mây bay.
16
Và giờ đây mạng sống tôi tàn lụi,
những
ngày khốn khổ vây bọc lấy tôi.
17
Ban đêm, xương cốt tôi đau như bị chọc thủng,
các
vết thương nhức nhối khôn nguôi.
18
Người nắm lấy áo tôi thật chặt, siết vào tôi như cổ
áo dài.
19
Người quăng tôi vào đống bùn nhơ,
khiến
tôi trở nên như tro như bụi.
20
Con kêu lên Ngài, nhưng Ngài không đáp,
con
trình diện Ngài, nhưng Ngài chẳng lưu tâm.
21
Ngài đối xử với con tàn nhẫn,
giương
cánh tay mạnh mẽ đánh phạt con.
22
Ngài nâng con lên, cho cỡi mây đạp gió,
làm
con tan chảy trong giông tố bão bùng.
23
Quả thật, con biết Ngài bắt con quay về cõi chết,
về
nhà hội ngộ của tất cả nhân sinh.
24
Dù vậy, nào tôi đã chẳng giơ tay trợ giúp
kẻ
khốn cùng kêu cứu lúc lâm nguy?
25
Nào tôi đã chẳng khóc người lầm than vất vả,
chẳng
động lòng thương kẻ túng nghèo?
26
Tôi mong hạnh phúc, nhưng lại gặp bất hạnh,
chờ
ánh sáng, lại gặp tối tăm.
27
Ruột gan tôi sôi sục không ngừng,
những
ngày khốn quẫn ập xuống trên tôi.
28
Tôi bước đi trong tăm tối không ánh mặt trời,
giữa
lòng đại hội, tôi đứng lên cầu cứu.
29
Tôi trở thành anh em với chó rừng, nên bạn hữu với
đà điểu.
30
Da tôi đã sạm đen, xương cốt bị thiêu trong cơn sốt.
31
Ðàn tôi văng vẳng khúc nhạc sầu, sáo tôi dìu dặt cung ai
oán.
CHIA SẺ
Than thở về
hiện tại. Gióp nói (c.1,16): “Nhưng giờ đây,” và ông
phóng ra những phàn nàn về sự đau khổ hiện thời của ông. Những người bạn ông
phỉ báng ông (1-15), thân xác ông làm ông đau đớn (16-19), Thiên chúa của ông
đã bỏ rơi ông (20-23), và niềm hy vọng đã chạy khỏi ông (24-31). Ông không thể quay
về lại với quá khứ, chịu đựng trong hiện tại, hay đối diện trong tương lai !
Bất cứ khi nào những hoàn cảnh của bạn dẫn
bạn đến tình huống tương tự như của Gióp trong “tro và bụi” (c.19), nhớ rằng
Đức Giê-su đã từng trải qua như vậy (Tv 22:15) và Ngài biết bạn đang trong hoàn
cảnh thế nào. Ngài đã trải qua quá khứ, hiện tại, và tương lai như kinh nghiệm
của bạn (Dt 13:8). Phải chăng bạn chỉ nhớ về quá khứ để vui hưởng; cũng như nhớ
về lòng thương xót của Thiên Chúa trong quá khứ (Tv 77:1-12), và tín thác vào
Ngài trong tương lai.
Khi Gióp chạm đến tận cùng của ngõ cụt, lúc đó ông sẵn sàng nhận ra những
cơ hội Thiên Chúa ban cho ông. Khi bạn biết Đức Giê-su một cách mật thiết, bạn
sẽ bắt đầu biết rằng Ngài đã đứng về phía bạn trong cuộc chiến chống lại sự dữ.
Ngài đã trả giá cao nhất cho bạn qua cái chết trên Thập giá vì tội của bạn. Những
kinh nghiệm bạn cho là may mắn, những khi bạn cho là đen đủi, bạn có thấy có
Thiên Chúa vẫn bên bạn ?
" Con kêu lên Ngài nhưng Ngài ko đáp, con trình diện Ngài, nhưng Ngài chẳng lưu tâm"
Trả lờiXóaMột cảm giác kinh hoàng lắm ông Gióp nhỉ! Con chưa một lần gặp bi đát như vậy, nhưng con đọc cảm thấy sợ cảm giác cô đơn ấy lắm.
Con tin rằng Chúa quan phòng và biết trước được hậu quả, nên cho con những thứ mà Ngài thấy tốt cho con, chứ ko phải cho con tất cả những gì mà con thấy tốt or con muốn.
Tạ ơn Chúa vì Ngài dạy con biết ko quá vui khi thành công và ko quá buồn khi ko vừa ý. Con cũng ko quá yêu để đến mức quên thân mình.
Xin Chúa song hành soi lòng mở trí mãi để con bình an như vại, mãi như này cho đến khi nằm xuống.
Amen
Lạy Chúa, đọc chuơng này con thấy thuơng ông Gióp quá, ông đau đớn về thể xác, ông bị nguời đời phỉ báng, bị bạn bè nguời thân xa lánh và Thiên Chúa cũng bỏ rơi ông... Chúa ở đâu Chúa ơi? Hôm nay con bỗng nhớ đến Ông Bà Ngoại, Ông Nội của các cháu, con nghe kể rất nhiều chuyện trong quá khứ, về những thành tựu, những khó khăn các ông bà đã trải qua nhưng chưa cảm nhận đuợc nó như thế nào, hôm nay qua đoạn Kinh Thánh này bổng dưng con thấy câu chuyện mẹ dẫn các anh chị đi chạy nạn, hình ảnh bà mẹ trẻ, dẫn một bà bầu và muời mấy đứa trẻ đi bộ từ Đà lạt xuống Phan Rang, lỉnh kỉnh đồ đạc, con cái nheo nhóc... như một thuớc phim quay chậm, con không biết lúc đó mẹ con nghĩ gì nhưng chắc chắn mẹ đã đọc kinh rất nhiều xin Chúa giữ gìn bình an. Gióp ơi, Chúa vẫn ở đó và có kế hoạch cho Gióp, thuơng Gíop phải chịu đựng, nhưng Chúa sẽ không bất công. Xin Chúa cho con một ngày lành, cho con biết tin tuởng và hy vọng. Amen.
Trả lờiXóa