Thứ Hai, 23 tháng 2, 2015

CHƯƠNG 8 - Sách Công Vụ Tông Ðồ

 (1) Phần ông Saolô, ông tán thành việc giết ông Têphanô.
Hồi ấy, Hội Thánh tại Giêrusalem trải qua một cơn bắt bớ dữ dội. Ngoài các Tông Ðồ ra, mọi người đều phải phải tản mác về các vùng quê miền Giuđê và Samari.
(2) Có mấy người sùng đạo chôn cất ông Têphanô và khóc thương ông thảm thiết.
(3) Còn ông Saolô thì cứ phá hoại Hội Thánh: ông đến từng nhà, lôi cả đàn ông lẫn đàn bà đi tống ngục.
Ông Phi-líp-phê đến Sa-ma-ri
(4) Vậy những người phải tản mác này đi khắp nơi loan báo lời Chúa.
(5) Ông Philípphê xuống một thành miền Samari và rao giảng Ðức Kitô cho dân cư ở đó. (6) Ðám đông một lòng chú ý đến những điều ông Philípphê giảng, bởi được nghe đồn và được chứng kiến những dấu lạ ông làm. (7) Thật vậy, các thần ô uế vừa kêu lớn tiếng vừa xuất khỏi nhiều người trong số những kẻ bị chúng ám. Nhiều người tê bại và tàn tật được chữa lành. (8) Trong thành, người ta rất vui mừng.
Thầy phù thuỷ Si-mon
(9) Trong thành ấy, có một người tên là Simon, vốn dùng phù phép làm cho dân Samari kinh ngạc. Ông ta xưng mình là một nhân vật quan trọng, (10) và mọi người từ nhỏ đến lớn đều chú ý đến ông. Họ nói: "Ông này là Quyền năng của Thiên Chúa, Quyền năng được gọi là 'Vĩ đại'". (11) Họ chú ý đến ông, vì từ khá lâu ông đã dùng phù phép làm cho họ kinh ngạc. (12) Nhưng khi họ tin lời ông Philíphê loan báo Tin Mừng về Nước Thiên Chúa và về danh Ðức Giêsu Kitô, thì họ đã chịu phép rửa, có cả đàn ông lẫn đàn bà. (13) Cả ông simon nữa cũng đã tin theo, và sau khi chịu phép rửa, ông cứ theo sát ông Philípphê, và kinh ngạc vì được thấy các dấu lạ và các phép mầu vĩ đại xảy ra.
(14) Các Tông Ðồ ở Giêrusalem nghe biết dân miền Samari đã đón nhận lời Thiên Chúa, thì cử ông Phêrô và ông Gioan đến với họ. (15) Khi đến nơi, hai ông cầu nguyện cho họ, để họ nhận được Thánh thần. (16) Vì Thánh Thần chưa ngự xuống một ai trong nhóm họ: họ mới chỉ chịu phép rửa nhân danh Chúa Giêsu. (17) Bấy giờ hai ông đặt tay trên họ, và họ nhận được Thánh Thần.
(18) Ông Simon thấy khi các Tông Ðồ đặt tay, thì Thánh Thần được ban xuống, nên ông đem tiền đến biếu các ông (19) và nói: "Xin cũng ban quyền ấy cho tôi nữa, để tôi đặt tay cho ai thì người ấy nhận được Thánh Thần". (20) Nhưng ông Phêrô đáp: "Tiền bạc của anh tiêu tan luôn với anh cho rồi, vì anh tưởng có thể lấy tiền mà mua ân huệ của Thiên Chúa! (21) Chẳng có phần chia cho anh, cũng chẳng có phần thừa kế trong việc này đâu, vì lòng anh không ngay thẳng trước mặt Thiên Chúa. (22) Vậy anh hãy sám hối về việc xấu ấy của anh, và cầu xin Chúa, may ra Người sẽ tha cho anh tội đã nghĩ như thế trong lòng. (23) Thật vậy, tôi thấy anh đang ứ đầy mật đắng và đang bị tội ác trói buộc". (24) Ông Simon thưa: "Xin hai ông cầu cùng Chúa cho tôi, để không điều nào trong những điều các ông đã nói giáng xuống trên tôi".
(25) Sau khi đã long trọng làm chứng và nói lời Chúa, hai Tông Ðồ trở về Giêrusalem và loan Tin Mừng cho nhiều làng miền Samari.
Ông Phi-líp-phê làm phép rửa cho một viên thái giám
(26) Thiên sứ của chúa nói với ông Philípphê: "Ðứng lên, đi về hướng nam, theo con đường từ Giêrusalem xuống Átda; con đường này vắng". (27) Ông đứng lên đi. Và kìa một viên thái giám người Êthióp. Làm quan lớn trong triều của bà Canđakê, nữ hoàng nước Êthióp. Ông này làm tổng quản kho bạc của bà. Ông đã lên Giêrusalem hành hương (28) và bấy giờ đang trên đường về. Ông ngồi trên xe của ông, đang đọc sách ngôn sứ Isaia. (29) Thần Khí nói với ông Philípphê: "Tiến lên, đuổi kịp xe đó". (30) Ông hỏi: "Ngài có hiểu điều ngài đọc không?" (31) Ông quan đáp: "Mà làm sao tôi hiểu được, nếu không có người dẫn giải?" Rồi ông mời ông Philípphê lên ngồi với mình. (32) Ðoạn Kinh Thánh ông đang đọc là đoạn này:
Như chiên bị đem đi làm thịt,
như cừu câm nín trước mặt kẻ xén lông,
Người chẳng hề mở miệng.
(33) Bởi Người bị hạ xuống,
nên quyền lợi của Người đã bị tước đi,
dòng dõi Người, ai sẽ kể lại,
vì mạng sống của Người
đã bị lấy di khỏi mặt đất.

(34) Viên thái giám ngỏ lời với ông Philípphê: "Xin ông cho biết: vị ngôn sứ nói thế về ai? Về chính mình hay về một ai khác?" (35) Ông Philípphê lên tiếng, và khởi từ đoạn Kinh Thánh ấy mà loan báo Tin Mừng Ðức Giêsu cho ông.
(36) Dọc đường, các ông tới một chỗ có nước, viên thái giám mới nói: "Sẵn nước đây, có gì ngăn trở tôi chịu phép rửa không? (37) Ông Philíphê đáp: "Nếu ngài tin hết lòng, thì được". Viên thái giám thưa: "Tôi tin Ðức Giêsu Kitô là Con Thiên Chúa". (38) Ông truyền dừng xe lại. Ông Philípphê và viên thái giám, cả hai cũng xuống chỗ có nước, và ông Philípphê làm phép rửa cho ông quan.(39) Khi hai ông lên khỏi nước, Thần Khí Chúa đem ông Philípphê đi mất, và viên thái giám không còn thấy ông nữa. Nhưng ông tiếp tục cuộc hành trình, lòng đầy hoan hỷ. (40) Còn ông Philipphê thì người ta gặp thấy ở Áđót. Ông loan báo Tin Mừng cho mọi thành thị ông đi qua, cho tới khi đến Xêdarê.
CHIA SẺ
 Cái chết của Stê-pha-nô dường như là một thất bại đối với Giáo hội, nhưng đó là kết quả của một số những chiến thắng vĩ đại cho Đức Chúa. Bất cứ nơi nào những người tín hữu đã đi, họ đã chia sẻ Tin Mừng và tín thác vào Đấng Cứu Thế (c.1-7; 11-19). Chứng từ của Stê-pha-nô đã tạo nên một ấn tượng mạnh mẽ trên Sao-lô và là một tiền đề cho sự hoán cải sau này (c.22:20). Đừng bao giờ bỏ cuộc khi kẻ thù dường như đang chiến thắng. Có thể đó là giờ chiến thắng đẹp nhất của bạn. Stê-pha-nô là một gương mẫu cho chúng ta về cách thức sống và chết của một người môn đệ: không sợ hãi, không cay cú, tập trung vào Đức Ki-tô và Kinh Thánh. Đâu là cách thức bạn huấn luyện bản thân để có thể sống một cách trọn vẹn ân sủng của để cho quyền năng của Thiên Chúa thể hiện nơi cuộc sống của bạn?
Giống như Stê-pha-nô, Phi-líp là một phó tế ông cũng là một người rao giảng Tin Mừng; và Thiên Chúa đã dẫn ông để làm chứng trong miền Sa-ma-ri-a, dân chúng ở vùng này chống đối người Do thái mạnh mẽ nhất (Ga 4:9). Việc Phê-rô và Gioan đến và ban Thánh Thần đã nối kết những người tín hữu Sa-ma-ri-a với các thánh ở Giê-ru-sa-lem và sự chia rẽ từ thời xa xưa đã được chữa lành. Cách thức để làm cho những kẻ thù trở thành bạn hữu là làm cho họ trở thành những người anh em.
Trong những lúc được tràn đầy hồng phúc, bất cứ nơi nào Thiên Chúa gieo những hạt giống đích thật, sự dữ gieo cỏ dại (Mt 13:20-30, 36-43). Giống như Phê-rô, chúng ta phải tỉnh thức và thực hành việc phân định.
Phi-líp đã để lại một mùa gặt lớn lao để đi nói cho một người, nhưng đó là một dấu tích của một người tôi tớ đích thật của Thiên Chúa. Chúng ta phải đi đến nơi Thiên Chúa sai chúng ta, làm điều Thiên Chúa nói với chúng ta, và để lại kết quả cho Ngài. Vì sao Thiên Chúa đã chọn Phi-líp để nói về Ngài cho viên quan lớn thay vì chọn một vị Tông Đồ khác nổi nang hơn như Phê-rô hay Gioan làm nhiệm vụ này? Bạn có sẵn sàng vâng theo lời mời gọi để thực hiện sứ vụ Thiên Chúa trao mà không quan tâm đến tầm mức của công việc đó như thế nào?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC