Thứ Sáu, 13 tháng 4, 2012

CHƯƠNG 14 - DÂN SỐ

Ít-ra-en nổi loạn
1 Toàn thể cộng đồng lớn tiếng kêu la, dân chúng khóc lóc cả đêm ấy. 2 Tất cả con cái Ít-ra-en đều kêu trách ông Mô-sê và ông A-ha-ron, toàn thể cộng đồng nói với các ông: "Phải chi chúng tôi chết ở bên đất Ai-cập, hoặc phải chi chúng tôi chết trong sa mạc này cho xong!
3 Sao Ðức Chúa lại đem chúng tôi vào đất này để chúng tôi ngã gục dưới lưỡi gươm, để vợ con chúng tôi bị giặc bắt? Chúng tôi trở về Ai-cập có tốt hơn không?" 4 Họ bảo nhau: "Chúng ta hãy đặt lên một người cầm đầu và trở về Ai-cập."
5 Trước mặt toàn thể đại hội của cộng đồng con cái Ít-ra-en, ông Mô-sê và ông A-ha-ron sấp mặt xuống đất. 6 Ông Giô-suê, con ông Nun, và ông Ca-lếp, con ông Giơ-phun-ne, là những người đã tham dự cuộc do thám đất, xé áo mình ra 7 và nói với toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en: "Miền đất chúng tôi đã đi qua để do thám là một đất tốt thật là tốt! 8 Nếu Ðức Chúa thương ta, Người sẽ đưa ta vào đất ấy và ban đất ấy cho ta, một đất tràn trề sữa và mật. 9 Vậy anh em đừng nổi loạn chống Ðức Chúa, và đừng sợ dân đất ấy! Chúng ta sẽ nuốt chửng chúng. Thần hộ mệnh chúng đã lìa xa chúng, còn Ðức Chúa thì ở với ta. Ðừng sợ chúng!"
Cơn thịnh nộ của ÐỨC CHÚA và lời chuyển cầu của ông Mô-sê
10 Cả cộng đồng đang bàn chuyện ném đá các ông, thì vinh quang Ðức Chúa xuất hiện trong Lều Hội Ngộ trước mắt toàn thể con cái Ít-ra-en. 11 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê: "Dân này còn khinh thị Ta đến bao giờ nữa? Cho đến bao giờ, chúng không chịu tin vào Ta, mặc dầu Ta đã làm bấy nhiêu dấu lạ ở giữa chúng? 12 Ta sẽ dùng ôn dịch mà đánh phạt chúng, sẽ không cho chúng hưởng gia nghiệp, rồi Ta sẽ làm cho ngươi thành một dân tộc lớn và mạnh hơn chúng."
13 Ông Mô-sê thưa với Ðức Chúa: "Người Ai-cập đã nghe biết rằng Ngài đã dùng sức mạnh của Ngài mà đưa dân này ra khỏi đất chúng. 14 Và chúng đã kể lại việc đó cho cư dân đất này. Dân đất này đã nghe biết rằng chính Ngài, Ðức Chúa, Ngài ở giữa dân này, chính Ngài, Ðức Chúa, Ngài cho họ được thấy Ngài tận mắt, rằng đám mây của Ngài dừng trên họ, và Ngài đi trước họ ban ngày trong cột mây và ban đêm trong cột lửa. 15 Thế mà Ðức Chúa lại muốn giết cả dân này như giết một người! Các nước đã từng nghe danh tiếng Ngài sẽ nói: 16 "Chính bởi vì Ðức Chúa đã không thể đem dân ấy vào đất Người đã thề ban cho chúng, mà Người đã hạ sát chúng trong sa mạc. 17 Vậy giờ đây, xin Chúa Thượng của con biểu dương sức mạnh, như Ngài đã phán: 18 "Ðức Chúa chậm giận và giàu ân nghĩa, chịu đựng lỗi lầm và tội ác, nhưng không dung tha điều gì; phạt con cháu đến ba bốn đời vì lỗi lầm của cha ông. 19 Vậy xin Ngài tha thứ lỗi lầm của dân này theo lượng cả ân nghĩa của Ngài, như Ngài đã từng chịu đựng dân này từ Ai-cập cho đến đây."
Tha thứ và trừng phạt
20 Ðức Chúa đáp: "Ta tha thứ như lời ngươi xin. 21 Tuy nhiên, Ta lấy sự sống của Ta, lấy vinh quang của Ta là Ðức Chúa, vinh quang tràn đầy cõi đất, mà thề: 22 Không một ai trong những người đã thấy vinh quang của Ta và những dấu lạ Ta đã làm bên Ai-cập và trong sa mạc, nhưng đã thách thức Ta cả mười lần và đã không chịu nghe theo tiếng Ta, 23 không một ai trong những người ấy sẽ được thấy miền đất Ta đã thề hứa với cha ông chúng, tất cả những ai khinh thị Ta sẽ không được thấy đất ấy. 24 Nhưng tôi trung của Ta là Ca-lếp, vì được một thần khí khác thúc đẩy, và đã một lòng theo Ta, thì Ta sẽ đưa nó vào đất nó đã đi tới, và dòng dõi nó sẽ chiếm hữu đất ấy. 25 Vì người A-ma-lếch và người Ca-na-an ở vùng đồng bằng, nên ngày mai các ngươi hãy quay trở lại, và theo hướng Biển Sậy mà vào sa mạc."
26 Ðức Chúa lại phán với ông Mô-sê và ông A-ha-ron: 27 "Cho tới bao giờ cái cộng đồng hư đốn này cứ tiếp tục lẩm bẩm kêu trách Ta? Ta đã nghe thấy toàn những lời cằn nhằn, đám con cái Ít-ra-en này cứ lẩm bẩm chống Ta. 28 Ngươi hãy nói với chúng: Ta thề -sấm của Ðức Chúa - Ta sẽ xử với các ngươi như lời các ngươi kêu thấu tai Ta. 29 Trong sa mạc này, thây các ngươi sẽ ngã gục: trong các ngươi, tất cả những người đã được kiểm tra đăng ký, từ hai mươi tuổi trở lên, mà đã cằn nhằn chống Ta, 30 không một ai sẽ được vào đất mà Ta đã giơ tay thề sẽ đưa các ngươi vào cư ngụ, ngoại trừ Ca-lếp, con của Giơ-phun-ne, và Giô-suê, con của Nun. 31 Còn các trẻ con mà các ngươi cho rằng sẽ bị bắt làm chiến lợi phẩm, thì Ta sẽ đưa chúng vào, và chúng sẽ được biết đất các ngươi đã chê bỏ. 32 Còn các ngươi, thây các ngươi sẽ ngã gục trong sa mạc này. 33 Và con cái các ngươi sẽ đi lang thang trong sa mạc bốn mươi năm, chúng sẽ mang lấy tội phản bội của các ngươi cho tới khi tất cả các ngươi thành thây ma trong sa mạc. 34 Theo số ngày các ngươi đã đi do thám đất - bốn mươi ngày - mỗi ngày tính là một năm, các ngươi sẽ phải gánh chịu tội ác của các ngươi bốn mươi năm, và các ngươi sẽ biết Ta trừng phạt những kẻ bất tuân như thế nào.
35 Ta, Ðức Chúa, Ta đã phán; Ta quyết sẽ thi hành như thế cho toàn thể cộng đồng hư đốn này đã cấu kết với nhau chống lại Ta. Trong sa mạc này chúng sẽ bị tiêu diệt và sẽ chết hết."
36 Những người đã được ông Mô-sê sai đi do thám đất, lúc trở về, đã làm cho cả cộng đồng lẩm bẩm kêu trách ông, vì những lời xuyên tạc về đất ấy, 37 những người đó đã bị phạt chết ngay trước nhan Ðức Chúa, vì manh tâm xuyên tạc về đất ấy. 38 Chỉ có Giô-suê, con ông Nun, và Ca-lếp, con ông Giơ-phun-ne, trong số các người đi do thám đất, là còn sống.
Dân Ít-ra-en thất bại (Ðnl 1: 41-46)
39 Khi ông Mô-sê thuật lại các những lời ấy cho toàn thể con cái Ít-ra-en, thì dân chúng đã kêu khóc thảm thiết. 40 Thế rồi họ dậy sớm, kéo nhau lên đỉnh núi, và nói: "Này chúng tôi lên nơi mà Ðức Chúa đã nói, vì chúng tôi đã phạm tội." 41 Ông Mô-sê trả lời: "Sao anh em lại trái lệnh Ðức Chúa như thế? Việc này sẽ không thành công. 42 Ðừng lên, Ðức Chúa không ở với anh em đâu: anh em sẽ bị quân thù đánh bại. 43 Phải, quân A-ma-lếch và quân Ca-na-an sẽ chặn đánh anh em ở đó, và anh em sẽ ngã gục dưới lưỡi gươm, bởi vì anh em đã bỏ không theo Ðức Chúa, và Ðức Chúa không ở với anh em nữa." 44 Họ khăng khăng kéo lên đỉnh núi, trong khi Hòm Bia Giao Ước của Ðức Chúa cũng như ông Mô-sê không rời khỏi trại. 45 Quân A-ma-lếch và quân Ca-na-an đóng trên núi ấy đã tràn xuống tấn công và đánh đuổi họ tan tành cho tới Khoóc-ma. 

CHIA SẺ


Báo cáo của phần lớn những người do thám đã đem mang đến một chuỗi những phản ứng tiêu cực trong trại của dân Ít-ra-en.
Không tin dẫn đến nổi loạn (1–10). Dân chúng đã khóc, phàn nàn, hướng về quá khứ khi còn ở Ai-cập, muốn có một lãnh đạo mới, và thậm chí đe dọa ném đá Ca-lếp và Giô-suê. Đây quả thật là những bằng chứng cho thấy thái độ không tin của họ. Đức tin nhìn về phía trước với lòng can đảm; không tin nhìn về phía sau với những phàn nàn. Đức tin hiệp nhất dân Chúa, không tin tìm kiếm một ai đó để đổ lỗi. Vẫn còn thời gian để hoán cải và tìm kiếm tôn nhan Thiên Chúa, nhưng dân chúng đã từ chối lắng nghe Ca-lếp và Giô-suê.
Nổi loạn đưa đến chuyển cầu (11–19). Mô-sê lại một lần nữa đứng giữa Dân và sự xét xử của Thiên Chúa. Ông khước từ đề nghị của Thiên Chúa đặt ông làm tổ phụ của một dân mới (Xh 32). Mô-sê đã cầu bầu cho dân dựa trên những thuộc tính và vinh quang của Thiên Chúa.
Chuyển cầu dẫn đến tha thứ (20–38). Thiên Chúa đã tha thứ cho dân, nhưng đồng thời Ngài cũng xét xử tội của họ (Gl 6:7-8). Mười người do thám đã bị chết trong một thảm họa, và quốc gia đã phải lang thang trong bốn mươi năm cho tới khi những người từ hai mươi tuổi trở lên qua đời hết. Đức tin đem đến sự sống, nhưng không tin đem đến thất bại và sự chết.
Tha thứ đưa đến nổi loạn (39–45). Dân chúng đã hành xử một cách cứng đầu giống như con lừa, và giờ đây họ lại hành xử một cách hung hăng giống như con ngựa (Tv 32:9). Thiên Chúa tha thứ chúng ta để chúng ta có thể kính sợ Ngài (Tv 130: 4), chứ không phải chúng ta có thể thử thách Ngài. Xác thịt chẳng bao giờ thành tựu điều mà chỉ có đức tin mới có thể làm. (x. Đnl 1:41-44.)
Cách đây 3000 năm, dân Chúa đã đứng trước hai lựa chọn khi nghe những sứ điệp từ những người do thám: sứ điệp của can đảm, tự tin và hy vọng từ Ca-lếp và Giô-sua; và sứ điệp sợ hãi, nghi ngờ và đe dọa từ mười người do thám còn lại. Chọn lựa tin theo những sứ điệp này dẫn đến việc họ có được bước vào Đất Hứa hay không. Ngày nay, chúng ta cũng cần đức tin của Ca-lếp và Giô-sua, cần hướng tầm mắt mình lên Chúa, niềm hy vọng của chúng ta được vun trồng trong sức mạnh của Ngài. Đứng trước những vấn đề phải chọn lựa theo niềm tin, bạn chọn theo số đông với những bằng chứng xem ra rất thật hay theo lời hứa với những bằng chứng về sự can thiệp đầy quyền năng của Thiên Chúa qua kinh nghiệm trong lịch sử cứu độ và ngay trong chính bản thân bạn ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC