Thứ Bảy, 14 tháng 4, 2012

CHƯƠNG 15 - DÂN SỐ


VI. Luật Lệ Về Hiến Tế.
Quyền Hành Của Các Tư Tế Và Các Thầy Lê-Vi.

Của dâng cúng kèm theo hiến tế
1 Ðức Chúa phán bảo ông Mô-sê: 2 "Hãy nói với con cái Ít-ra-en và bảo chúng rằng: Khi các ngươi đã vào cư ngụ trong đất mà Ta sẽ ban cho các ngươi,
3 và khi các ngươi dâng bò bê hay chiên cừu lên Ðức Chúa làm lễ hoả tế, - bất kỳ lễ toàn thiêu hay lễ hy sinh - hoặc để giữ trọn một lời khấn, hoặc để dâng một của cúng tự nguyện, hoặc để cử hành các đại lễ theo luật định, ngõ hầu làm vui lòng Ðức Chúa vì hương thơm, 4 thì kẻ tiến dâng lễ còn phải tiến dâng lên Ðức Chúa lễ phẩm nữa, là bốn lít rưỡi tinh bột nhào với hai lít dầu ô-liu; 5 còn rượu tế thì cứ một con chiên con phải dâng hai lít, để làm lễ toàn thiêu hoặc lễ hy sinh. 6 Nếu là chiên đực, thì ngươi sẽ dâng lễ vật phụ là chín lít tinh bột nhào với hai lít rưỡi dầu ô-liu, 7 và rượu tế thì dâng hai lít rưỡi như hương thơm làm vui lòng Ðức Chúa. 8 Nếu ngươi dâng một con bò mộng làm lễ toàn thiêu hay lễ hy sinh, để giữ trọn một lời khấn, hoặc để làm lễ kỳ an dâng Ðức Chúa, 9 thì cùng với con bò mộng, ngươi sẽ còn phải dâng một lễ phẩm nữa, là mười ba lít rưỡi tinh bột nhào với bốn lít dầu ô-liu, 10 còn rượu tế thì ngươi sẽ dâng bốn lít, như hương thơm làm vui lòng Ðức Chúa. 11 Mỗi con bò mộng hoặc chiên đực, mỗi con cừu hay dê trong đàn ngươi dâng, thì đều phải làm như vậy. 12 Mỗi lần dâng, ngươi đều phải làm như thế, tuỳ theo số lượng nhiều hay ít.
13 Mọi người bản xứ đều phải làm như thế, khi dâng lễ hoả tế như hương thơm làm vui lòng Ðức Chúa. 14 Nếu có ngoại kiều sinh sống giữa các ngươi, hay con cháu các ngươi, mà dâng lễ hoả tế như hương thơm làm vui lòng Ðức Chúa, thì nó cũng phải làm như các ngươi. 15 Trong đại hội, chỉ có một điều luật duy nhất cho các ngươi và cho ngoại kiều sống giữa các ngươi, điều luật vĩnh viễn trước mặt Ðức Chúa cho con cháu các ngươi cũng như cho các ngươi và cho ngoại kiều. 16 Một luật pháp và một quyết định cho cả các ngươi lẫn ngoại kiều sinh sống giữa các ngươi."
 Bánh đầu mùa
17 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê: 18 "Hãy nói với con cái Ít-ra-en và bảo chúng rằng: Khi các ngươi tới đất mà Ta sẽ dẫn các ngươi vào, 19 các ngươi ăn thổ sản của đất đó, thì các ngươi phải dành ra trước phần trích dâng để kính Ðức Chúa như sau: 20 từ bột tốt nhất của các ngươi, các ngươi sẽ dâng một chiếc bánh làm phần trích dâng; như ngoài sân lúa người ta dành ra trước phần trích dâng thế nào, thì các ngươi cũng phải làm như vậy; 21 nghĩa là cho đến muôn đời các ngươi sẽ dâng Ðức Chúa phần trích dâng từ bột tốt nhất của các ngươi."
 Tẩy xoá những lầm lỗi vì vô ý
22 "Nếu vì vô ý các ngươi không giữ một điều nào trong tất cả các điều răn mà Ðức Chúa đã phán bảo qua ông Mô-sê trên đây, 23 tất cả những gì Ðức Chúa đã truyền cho các ngươi qua Mô-sê, từ ngày Ðức Chúa truyền dạy cho cả con cháu các ngươi về sau nữa, 24 nếu cộng đồng lỗi lầm vì vô ý, thì toàn thể cộng đồng phải dâng một con bò mộng làm lễ toàn thiêu, như hương thơm làm vui lòng Ðức Chúa, cùng với lễ phẩm và rượu tế theo luật định, lại phải dâng một con dê đực vì lỗi đã phạm. 25 Tư tế sẽ làm nghi thức xá tội trên toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en, và chúng sẽ được tha thứ, bởi đó là một tội phạm vì vô ý, và chúng đã dâng lên Ðức Chúa lễ tiến hoả tế cùng với lễ tạ tội lên Ðức Chúa, bởi phạm tội vì vô ý. 26 Như thế toàn thể cộng đồng con cái Ít-ra-en cũng như ngoại kiều sinh sống giữa các ngươi đều được tha thứ, bởi toàn dân đã phạm tội vì vô ý.
27 Nếu một cá nhân phạm tội vì vô ý, thì nó sẽ dâng một con dê cái một tuổi làm lễ tạ tội. 28 Tư tế sẽ làm nghi thức xá tội trên người đã phạm tội vì vô ý, bởi nó vô ý trước nhan Ðức Chúa. Khi cử hành nghi thức xá tội như thế, thì người ấy sẽ được tha thứ. 29 Ðối với người bản xứ trong con cái Ít-ra-en cũng như đối với ngoại kiều sinh sống giữa chúng, các ngươi chỉ có một điều luật phải thi hành trong trường hợp phạm tội vì vô ý.
30 Nhưng kẻ nào hành động cố tình, dù là người bản xứ hay ngoại kiều, thì nó xúc phạm đến chính Ðức Chúa. Con người ấy sẽ bị tiễu trừ khỏi đồng bào của nó, 31 vì nó đã khinh khi lời Ðức Chúa và phế bỏ lệnh Người truyền. Con người ấy phải bị tiêu diệt. Nó phải mang lấy tội ác của nó."
 Vi phạm ngày sa-bát
32 Khi con cái Ít-ra-en còn ở trong sa mạc, thì người ta bắt được một người đang lượm củi ngày sa-bát. 33 Những người bắt được kẻ đang lượm củi liền điệu y tới ông Mô-sê, ông A-ha-ron và toàn thể cộng đồng. 34 Họ nhốt y lại vì chưa có quyết định phải xử với y như thế nào. 35 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê: "Con người ấy sẽ phải chết; toàn thể cộng đồng sẽ ném đá nó bên ngoài doanh trại." 36 Theo lệnh Ðức Chúa truyền cho ông Mô-sê, toàn thể cộng đồng đã đưa y ra khỏi trại, ném đá y và y đã chết.
 Tua áo
37 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê: "Ngươi hãy nói với con cái Ít-ra-en 38 và bảo chúng phải làm tua khâu vào tà áo của chúng, qua mọi thế hệ, và cột lên tua áo đó một sợi dây đỏ tía. 39 Vậy các ngươi sẽ mang tua áo, và khi nhìn thấy nó, các ngươi sẽ nhớ đến mọi mệnh lệnh của Ðức Chúa mà thi hành, chứ không theo con tim và đôi mắt các ngươi mà đi làm điếm.
40 Như thế các ngươi sẽ nhớ và thi hành tất cả các mệnh lệnh Ta truyền như những người đã được thánh hiến cho Thiên Chúa các ngươi. 41 Chính Ta, Ðức Chúa, là Thiên Chúa các ngươi, Ta đã đưa các ngươi ra khỏi đất Ai-cập để làm Thiên Chúa của các ngươi, Ta, Ðức Chúa, Thiên Chúa các ngươi.

CHIA SẺ

Bảo chứng (1–21). Thiên Chúa trao cho dân một lời bảo đảm khi Ngài nói, “khi ngươi đi vào đất hứa”. Mặc dù những tội của quốc gia, thế hệ mới sẽ vào đất Ca-na-an và sở hữu đất này. (x. 2Tm 2:11-13.) Khi họ đã làm vậy rồi, họ được mong chờ dành thời gian để tạ ơn Thiên Chúa và thờ phượng Ngài. Bạn có dừng lại để tạ ơn Thiên Chúa vì được nhận lãnh những phúc lành của Ngài ?
Vâng phục (22–29). Thiên Chúa đã ban ơn tha thứ cho những tội không chủ tâm. Dĩ nhiên, những con vật vô tội cũng phải chết để sự tha thứ được ban cho, giống như Đức Giêsu đã phải chết để làm cho chúng ta có thể được nên sạch. Có những điều chúng ta làm vì vô tình nhưng vẫn để lại những hậu quả không sửa được.
Kiêu ngạo (30–36). Trong luật của Ngài, Thiên Chúa đã không có điều khoản về những tội cố tình, vì những tội nhân như thế đã xem thường Lời Chúa và khước từ thẩm quyền của Ngài. Thiên Chúa có thể tha thứ những tội như thế, như Ngài đã làm với Đa-vít (2Sam 12), nhưng Ngài đã không đặt chính Ngài dưới những trói buộc. Người đã cố tình vi phạm luật Sa-bát đã khám phá ra hậu quả của việc chế giễu Thiên Chúa. Bạn thường đến với bí tích Hòa giải như là một đòi buộc của luật hay đến với bí tích để nhận được ơn tha thứ và ân sủng ?
Ghi nhớ (37–41). Những tua là những điều nhỏ, tuy nhiên chúng đã mang đến những sứ điệp lớn: Ít-ra-en thuộc về Thiên Chúa và phải tôn trọng và tuân theo những giới răn của Ngài. Chẳng có gì sai trái khi người khác nhắc nhở chúng ta về Thiên Chúa, giả định rằng họ không thay thế Thiên Chúa hay Lời của Ngài. Chúng ta “hãy tìm kiếm những gì thuộc về thượng giới” (Cl 3:1). Người Kitô hữu hôm nay không có mang tua áo hay một sợi dây đỏ tía, nhưng chúng ta có những biểu tượng khác để nhắc nhớ mình như ảnh tượng Thánh Giá. Bạn có mang trên mình những biểu tượng để giúp bạn ý thức về sự hiện diện của Thiên Chúa, hay những biểu tượng đó chỉ mang tính thời trang, hay chỉ là những vật trang sức ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC