Chiếm
Khoóc-ma
1
Vua A-rát, người Ca-na-an, cư ngụ tại Ne-ghép, nghe biết
Ít-ra-en theo đường A-tha-rim mà tới, thì đã tấn công
Ít-ra-en và bắt được một số tù binh.
2 Bấy giờ Ít-ra-en đã khấn với Ðức Chúa lời khấn như sau: "Nếu Ngài trao dân này vào tay con, con sẽ tru diệt các thành của nó." 3 Ðức Chúa đã nhận lời Ít-ra-en mà trao người Ca-na-an cho họ, và họ đã tru diệt chúng cùng với các thành của chúng. Người ta đã đặt tên cho nơi đó là Khoóc-ma.
2 Bấy giờ Ít-ra-en đã khấn với Ðức Chúa lời khấn như sau: "Nếu Ngài trao dân này vào tay con, con sẽ tru diệt các thành của nó." 3 Ðức Chúa đã nhận lời Ít-ra-en mà trao người Ca-na-an cho họ, và họ đã tru diệt chúng cùng với các thành của chúng. Người ta đã đặt tên cho nơi đó là Khoóc-ma.
Con
rắn đồng
4
Từ núi Ho, họ lên đường theo đường Biển Sậy, vòng qua
lãnh thổ Ê-đôm; trong cuộc hành trình qua sa mạc, dân
Ít-ra-en mất kiên nhẫn. 5 Họ kêu trách Thiên Chúa
và ông Mô-sê rằng: "Tại sao lại đưa chúng tôi ra khỏi
đất Ai-cập, để chúng tôi chết trong sa mạc, một nơi chẳng
có bánh ăn, chẳng có nước uống? Chúng tôi đã chán
ngấy thứ đồ ăn vô vị này."
6
Bấy giờ Ðức Chúa cho rắn độc đến hại dân. Chúng cắn
họ, khiến nhiều người Ít-ra-en phải chết. 7 Dân
đến nói với ông Mô-sê: "Chúng tôi đã phạm tội, vì
đã kêu trách Ðức Chúa và kêu trách ông. Xin ông khẩn
cầu Ðức Chúa để Người xua đuổi rắn xa chúng tôi."
Ông Mô-sê khẩn cầu cho dân. 8 Ðức Chúa liền nói
với ông: "Ngươi hãy làm một con rắn và treo lên một
cây cột. Tất cả những ai bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn
đó, sẽ được sống." 9 Ông Mô-sê bèn làm
một con rắn bằng đồng và treo lên một cây cột. Và hễ ai
bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đồng, thì được sống.
Hễ ai bị rắn cắn mà nhìn lên con rắn đồng, thì được sống |
Những
chặng đường sang hữu ngạn sông Gio-đan
10
Con cái Ít-ra-en đã lên đường và đóng trại ở Ô-vốt. 11
Rồi họ lại rời Ô-vốt lên đường và đóng trại ở I-giê
Ha A-va-rim trong sa mạc, đối diện với Mô-áp, ở phía đông. 12
Từ đó họ lên đường và đóng ở suối De-rét. 13
Từ đây họ lên đường và đóng trại ở bên kia suối
Ác-nôn. Suối này nằm trong sa mạc, khởi từ biên giới E-mô-ri.
Vì suối Ác-nôn là biên giới Mô-áp phân ranh Mô-áp với
E-mô-ri. 14 Bởi thế có lời trong cuốn "Chiến
sử của Ðức Chúa" rằng:
"Ðánh
chiếm Va-hếp tại Xu-pha, đánh chiếm luôn suối Ác-nôn,
15
cả triền suối chạy dài tới khu vực A, dọc theo biên giới
Mô-áp."
16
Và từ đó họ đi tới Bơ-e.
Ðây
chính là giếng mà Ðức Chúa đã nói đến, khi phán với
ông Mô-sê: "Hãy tập họp dân lại, và Ta sẽ ban nước
cho chúng."
17
Bấy giờ Ít-ra-en xướng lên bài ca này:
"Vọt
lên đi nào, mạch giếng ơi!
Các
bạn hãy ca mừng giếng nước!
18
Giếng xưa kia bậc thủ lãnh đã đào,
hàng
quyền quý của dân đã khơi
bằng
phủ việt, bằng quyền trượng các ngài!"
Và từ sa mạc, họ đi tới Mát-ta-na.19 Từ Mát-ta-na tới Na-kha-li-ên, và từ Na-kha-li-ên tới Ba-mốt. 20 Rồi từ Ba-mốt tới thung lũng nằm trong vùng quê Mô-áp, gần đỉnh Pít-ga, đối diện với sa mạc.
Và từ sa mạc, họ đi tới Mát-ta-na.19 Từ Mát-ta-na tới Na-kha-li-ên, và từ Na-kha-li-ên tới Ba-mốt. 20 Rồi từ Ba-mốt tới thung lũng nằm trong vùng quê Mô-áp, gần đỉnh Pít-ga, đối diện với sa mạc.
Chiếm
miền hữu ngạn sông Gio-đan (Ðnl 2:26-3:11)
21
Bấy giờ Ít-ra-en sai các sứ giả đến thưa với Xi-khôn, vua
dân E-mô-ri, rằng: 22 "Xin để tôi đi qua đất
của ngài; tôi sẽ không băng qua ruộng rẫy, vườn nho, không
uống nước giếng; nhưng sẽ cứ vương lộ mà đi, cho tới khi
ra khỏi biên giới của ngài." 23 Nhưng vua Xi-khôn
không cho Ít-ra-en băng qua bờ cõi của ông, lại còn tập
họp toàn dân, ra chặn đường Ít-ra-en trong sa mạc. Tới
Gia-hát, ông giao chiến với Ít-ra-en. 24 Ít-ra-en vung
kiếm giết họ và chiếm đất từ Ác-nôn cho tới Giáp-bốc,
đến tận biên giới con cái Am-mon. Gia-de là biên giới con
cái Am-mon.25 Ít-ra-en đã chiếm lấy tất cả các thành đó
và lưu lại trong các thành của người E-mô-ri ở Khét-bôn
và các thị trấn phụ thuộc. 26 Khét-bôn quả là kinh
thành của Xi-khôn, vua dân E-mô-ri, người đã từng giao tranh
với đời vua trước của Mô-áp và chiếm toàn bộ lãnh
thổ của vua này cho tới Ác-nôn.
27
Vì thế, thi nhân có lời rằng:
"Hãy
đến Khét-bôn mà xây dựng lại,
cho
kinh thành Xi-khôn được củng cố!
28
Vì lửa cháy bốc ra từ Khét-bôn và hoả tai từ phố
phường Xi-khôn
đã
huỷ diệt thành A của Mô-áp
và
bọn lãnh chúa trên các điểm cao suối Ác-nôn.
29
Khốn cho mi, Mô-áp hỡi! Này dân Cơ-mốt, ngươi mạt vận
rồi!
Con
trai ngươi bị đuổi xua chạy trốn,
con
gái ngươi bị nộp cho Xi-khôn, vua E-mô-ri.
30
Ruộng rẫy của chúng bị huỷ hoại từ Khét-bôn cho tới
Ði-vôn.
Chúng
tôi đã nổi lửa đốt phá từ Nô-phác cho tới Mê-đơ-va."
31
Ít-ra-en đã định cư trên đất người E-mô-ri.
32
Ông Mô-sê sai người đi do thám Gia-de: họ đã chiếm các
thị trấn phụ thuộc và trục xuất người E-mô-ri cư ngụ tại
đó.
33
Rồi họ đổi hướng và lên đường đi Ba-san. Vua Ba-san là
Ốc, cùng toàn thể dân của ông ra chặn đường, để giao
chiến với họ tại Ét-re-i. 34 Nhưng Ðức Chúa phán
với ông Mô-sê: "Ðừng sợ nó, vì Ta đã trao nó cùng
tất cả dân cư và đất đai của nó vào tay ngươi. Ngươi
hãy xử với nó như đã xử với Xi-khôn, vua dân E-mô-ri
ở Khét-bôn." 35 Thế là họ đánh bại vua ấy,
con cái và toàn dân ông, không để sót một người nào,
và họ đã chiếm lấy đất của ông.
CHIA SẺ
Trong hành trình của cuộc đời,
Thiên Chúa có thể đáp ứng mọi nhu cầu.
Thiên Chúa ban chiến thắng. Dân Ít-ra-en đang tiếp tục di chuyển và Thiên Chúa
đã ban cho họ từ chiến thắng này đến chiến thắng khác trên những vị
vua và quân đội hùng mạnh của họ. Ít-ra-en đáng ra cũng đã có cùng
kinh nghiệm này trên đất Ca-na-an nếu họ đã tin tưởng vào Thiên Chúa
và đi vào đất hứa. Những trận chiến đã giúp huấn luyện những người
trai tráng để đến lúc họ có thể chinh phục vùng đất Ca-na-an. Để giúp cho dân Ít-ra-en hiểu Thiên Chúa đã
ban chiến thắng cho họ thế nào khi họ tín thác vào Ngài, tuy nhiên
điều đó chưa làm cho họ thỏa mãn. Con người trong thế giới hôm nay,
cả người nghèo hay người giàu đều có vẻ không thỏa mãn với cuộc
sống hiện tại của họ. Những chiến thắng được ban cho bạn một cách
dễ dàng trong cuộc sống có củng cố đức tin của bạn, hay chỉ làm cho
bạn thấy mình vĩ đại hơn vì chính bạn đã tự mình đạt được điều
đó ?
Thiên Chúa ban cho sự chữa lành. Ít-ra-en không phải phàn nàn về những trận đấu
nhưng phàn nàn vì thiếu thực phẩm và nước uống trong sa mạc. Đó là
“khẩu vị Ai-cập” cũ lại khẳng định một lần nữa. Thay vì đáp ứng
ngay tức thời, trước hết Thiên Chúa phạt dân chúng cho tới khi họ kêu
van sự giúp đỡ. Đức Giêsu đã sử
dụng con rắn đồng dương cao để phác họa cho thấy cái chết của Ngài
trên thập giá (Ga 3:14-16). Ngài đã trở thành hiện thân của chính
điều mà đang tiêu diệt chúng ta- tội
lỗi- (2Cr 5:21). Và cách thức duy nhất để được cứu là nhìn lên
Đức Kitô trong niềm tin. Ngày hôm nay,
khi nhìn lên Thánh giá, bạn khám phá ra ý nghĩa gì nơi đó ?
Thiên Chúa ban nước. Lần này, nước đã không chảy ra từ một hòn đá, vì
Thiên Chúa không bị giới hạn trong cùng một cách thức để đáp trả
những nhu cầu của chúng ta. Ngài cho họ một cái giếng như một phép
lạ. Điều này cho thấy ân sủng và sự tốt lành của Đức Chúa, vì vừa
mới đây dân chúng đã phàn nàn về cách thức Ngài dẫn dắt họ. Hãy
tạ ơn Chúa với Thánh vịnh 103: 10 và thư gửi tín hữu Philippe 4:19 ! Bạn có đưa ra giải pháp cho Thiên Chúa để
Ngài giải quyết những khó khăn trong cuộc sống của bạn, hay tín thác
vào quyền năng sáng tạo của Ngài khi can thiệp vào những “cơn khát”
của bạn ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC