Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2012

CHƯƠNG 24 - SÁCH SA-MU-EN 1

Ông Ða-vít tha chết cho vua Sa-un
1 Ông Ða-vít lên khỏi chỗ đó và ở trên những đỉnh núi Ên Ghe-đi. 2 Sau khi vua Sa-un đuổi người Phi-li-tinh và trở về, người ta báo tin cho vua rằng: "Này Ða-vít đang ở trong sa mạc Ên Ghe-đi."
3 Vua Sa-un lấy trong toàn thể Ít-ra-en ba ngàn quân tinh nhuệ, và lên đường để tìm bắt ông Ða-vít và người của ông, ở phía đông các Mỏm Ðá Sơn Dương. 4 Vua đến các bãi quây chiên dê bên đường. Ở đó có một cái hang và vua Sa-un vào đó để đi việc cần. Ông Ða-vít và người của ông đang ngồi ở cuối hang. 5 Người của ông Ða-vít nói với ông: "Ðây là ngày Ðức Chúa phán với ông: "Này ta trao kẻ thù của ngươi vào tay ngươi, ngươi sẽ đối xử với nó thế nào tuỳ ý." Ông Ða-vít đứng dậy và cắt vạt áo khoác của vua Sa-un. 6 Sau đó, ông Ða-vít áy náy trong lòng vì đã cắt vạt áo của vua Sa-un. 7 Ông bảo người của ông: "Xin Ðức Chúa đừng để tôi làm điều này cho chúa thượng của tôi, đấng Ðức Chúa đã xức dầu tấn phong, là tra tay hại vua, vì người là đấng Ðức Chúa đã xức dầu tấn phong." 8 Nhờ những lời ấy, ông Ða-vít đã ngăn chặn người của ông, không để cho họ xông vào vua Sa-un.
 Vua Sa-un đứng lên, ra khỏi hang và lên đường. 9 Sau đó, ông Ða-vít đứng lên, ra khỏi hang và kêu đằng sau vua Sa-un rằng: "Thưa đức vua là chúa thượng con!" Vua Sa-un ngoái lại đằng sau. Ông Ða-vít sấp mặt sát đất mà lạy. 10 Ông Ða-vít nói với vua Sa-un: "Tại sao cha lại nghe lời người ta nói rằng Ða-vít đang tìm cách hại cha? 11 Hôm nay đây, chính mắt cha thấy Ðức Chúa đã trao cha vào tay con, hôm nay, trong hang; người ta nói đến chuyện giết cha, nhưng con đã thương hại cha và nói: "Tôi sẽ không tra tay hại chúa thượng tôi, vì người là đấng Ðức Chúa đã xức dầu tấn phong. 12 Thưa cha, xin nhìn xem, vâng, xin nhìn xem vạt áo choàng của cha trong tay con. Vì con đã cắt áo choàng của cha và không giết cha, thì xin cha biết và thấy cho rằng tay con không làm điều ác, điều lỗi, và con đã không phạm tội hại cha, trong khi cha mưu toan lấy mạng sống con. 13 Xin Ðức Chúa phân xử giữa con và cha và xin Ðức Chúa phạt cha để trả thù cho con, nhưng tay con sẽ không đụng đến cha. 14 Như tục ngữ người xưa có nói: "Ðiều ác từ kẻ ác mà ra", nên tay con sẽ không đụng đến cha. 15 Ðức vua Ít-ra-en đã ra trận để đánh ai? Cha đuổi theo ai? Một con chó chết! Một con bọ chét! 16 Ðức Chúa sẽ là trọng tài, Người sẽ phân xử giữa con và cha. Xin Người nhìn xem và biện hộ cho con, xin Người phân xử để con thoát khỏi tay cha!"
Tôi sẽ không tra tay hại chúa thượng tôi, vì người là đấng Ðức Chúa đã xức dầu tấn phong
 17 Khi ông Ða-vít nói với vua Sa-un những lời đó xong, thì vua Sa-un hỏi: "Ða-vít con cha, có phải tiếng của con đấy không?" Rồi vua Sa-un oà lên khóc. 18 Vua nói với ông Ða-vít: "Con công chính hơn cha, vì con xử tốt với cha, còn cha thì xử ác với con. 19 Hôm nay con đã tỏ ra là con làm điều tốt cho cha, vì Ðức Chúa đã nộp cha vào tay con mà con đã không giết cha. 20 Có ai gặp kẻ thù của mình mà cứ để nó đi yên lành không? Xin Ðức Chúa thưởng con vì điều tốt con làm cho cha hôm nay. 21 Giờ đây cha biết rằng chắc chắn con sẽ làm vua và vương quyền Ít-ra-en sẽ vững mãi trong tay con. 22 Vậy giờ đây con hãy lấy Ðức Chúa mà thề với cha là sẽ không loại trừ dòng dõi cha sau này, và sẽ không xoá bỏ tên tuổi cha khỏi nhà của tổ phụ cha." 23 Ông Ða-vít thề với vua Sa-un. Rồi vua Sa-un đi về nhà, còn ông Ða-vít và người của ông thì đi lên nơi ẩn náu.
CHIA SẺ

Những hoàn cảnh. Dân chúng giải thích mỗi sự kiện một cách khác nhau, dựa trên những gì họ đang ấp ủ trong lòng họ, Sa-un nghĩ rằng ông đang trong một hoàn cảnh an toàn, vì thế ông đã để lại ngọn giáo của mình ở ngoài và đi vào trong hang. Thuộc hạ của Đa-vít đã nhìn thấy đây là một cơ hội tốt nhất cho Đa-vít để trả thù, nhưng Đa-vít đã nhìn  thấy đây là một cơ hội để bày tỏ lòng thương xót (Mt 5:10-12; Rm 12:17-21). Đa-vít đã trở thành kẻ thù của Sa-un, nhưng với Đa-vít Sa-un không phải là kẻ thù của mình (c.19). So sánh câu 5 với 1 Sm 15-27. Một vết rách nữa trên vạt áo của ông.
Tấm lòng. Tấm lòng của Đa-vít rất dịu dàng đến nỗi ông đã cảm thấy áy náy sau khi cắt đứt vạt áo choàng của Sa-un. Ông làm cho vua xấu hổ, và Đa-vít đã biết rằng tôn trọng thẩm quyền có nghĩa là gì. Một lương tâm nhạy bén là một gia sản lớn lao, và một sự hướng dẫn có giá trị. Đừng đánh mất nó !
Hèn nhát. Những giọt nước mắt của Sa-un rất giả tạo và niềm tin của ông chỉ mang tính tạm thời, nếu không ông đã phải đón tiếp Đa-vít và trao vương quyền vào tay Đa-vít. Ông đã biết rằng Đa-vít sẽ làm vua, nhưng ông đã chống lại điều đó bao lâu có thể. Quan tâm lớn nhất của ông là Đa-vít dung tha cho hậu duệ của ông, điều mà Đa-vít đã hứa với ông. Tuy nhiên, chính vì tội của Sa-un, chứ không phải sự trả thù của Đa-vít, đã hủy hoại gia đình của mình.
Không ít kẻ trộm chó phải trả giá chính mạng sống mình vì sự trả thù của những người bị mất của. Trả thù thường còn là một hành động mà chúng ta thường nghĩ đến khi bị người khác làm tổn thương. Có khi nào bạn bị tổn thương nặng nề bởi một ai đó và phải nỗ lực rất nhiều để vượt qua những khó khăn do những gì người đó gây ra cho bạn, khi gặp những hoàn cảnh như vậy bạn thường phản ứng như thế nào ? Theo bạn đâu là sức mạnh để bạn có thể tha thứ cho những tổn thương người khác đem đến cho bạn ? Hình ảnh Đức Giêsu bị treo trên Thập giá có giúp bạn học được bài học tha thứ ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC