Ông
Ða-vít nghe tin vua Sa-un chết
1
Sau khi vua Sa-un chết, ông Ða-vít đánh thắng người A-ma-lếch
trở về, và ở lại Xích-lắc hai ngày. 2 Sang ngày thứ
ba,
có một người từ trại, từ bên vua Sa-un đến, áo quần
xé rách, đầu thì rắc đất.
Khi đến gần ông Ða-vít, anh ta sấp mình xuống đất và sụp lạy. 3 Ông Ða-vít hỏi anh: "Anh từ đâu đến?" Anh trả lời ông: "Tôi đã chạy thoát từ trại Ít-ra-en." 4 Ông Ða-vít nói với anh: "Chuyện gì đã xảy ra? Kể lại cho tôi đi!" Anh nói: "Dân đã bỏ chiến trường mà chạy trốn; nhiều người trong dân tử trận, cả vua Sa-un và con vua là ông Giô-na-than cũng đã chết."
Khi đến gần ông Ða-vít, anh ta sấp mình xuống đất và sụp lạy. 3 Ông Ða-vít hỏi anh: "Anh từ đâu đến?" Anh trả lời ông: "Tôi đã chạy thoát từ trại Ít-ra-en." 4 Ông Ða-vít nói với anh: "Chuyện gì đã xảy ra? Kể lại cho tôi đi!" Anh nói: "Dân đã bỏ chiến trường mà chạy trốn; nhiều người trong dân tử trận, cả vua Sa-un và con vua là ông Giô-na-than cũng đã chết."
5
Ông hỏi người thanh niên đưa tin cho ông: "Làm sao anh
biết được vua Sa-un và con vua là ông Giô-na-than đã chết?"
6 Người thanh niên đưa tin cho ông trả lời: "Tình
cờ tôi ở trên núi Ghin-bô-a và thấy vua Sa-un đang tựa
vào cây giáo của vua, có chiến xa và kỵ binh bám sát vua. 7
Vua quay lại, thấy tôi và gọi tôi. Tôi thưa: "Dạ, tôi
đây!" 8 Vua hỏi tôi: "Ngươi là ai?" Tôi
thưa:
"Tôi là người A-ma-lếch." 9 Vua bảo tôi: "Ngươi
hãy đứng bên ta và kết liễu đời ta, vì ta bị choáng váng,
mặc dầu sinh lực vẫn còn nguyên vẹn nơi ta." 10 Vậy tôi
đứng bên vua và kết liễu đời vua, vì biết rằng vua sẽ
không sống được sau khi thất trận. Tôi đã lấy huy hiệu
trên đầu vua và cái vòng trên cánh tay vua và đem lại đây
cho chúa thượng."
11
Ông Ða-vít nắm lấy áo mình mà xé ra, tất cả những
người ở với ông cũng vậy. 12 Họ cử hành tang
lễ, khóc
lóc và ăn chay cho đến chiều để tỏ lòng thương tiếc vua
Sa-un và ông Giô-na-than, con vua, thương tiếc dân Ðức Chúa và nhà
Ít-ra-en, vì những người này đã ngã gục dưới
lưỡi gươm.
13
Ông Ða-vít hỏi người thanh niên báo tin cho ông: "Ngươi
quê ở đâu?" Anh đáp: "Tôi là con một người
ngoại kiều A-ma-lếch." 14 Ông Ða-vít nói với anh: "Ngươi
không sợ sao mà dám tra tay sát hại người Ðức Chúa đã
xức dầu tấn phong?" 15 Ông Ða-vít gọi một trong các đầy
tớ và nói: "Lại gần mà giết nó đi." Người này
đâm anh ta và anh ta chết. 16 Ông Ða-vít bảo anh ta: "Máu
ngươi đổ xuống đầu ngươi, vì chính miệng ngươi đã cáo
tội ngươi, khi ngươi nói: "Chính tôi đã kết liễu cuộc
đời của người Ðức Chúa đã xức dầu tấn phong"."
Ông
Ða-vít làm văn tế khóc vua Sa-un và ông Giô-na-than
17
Bấy giờ ông Ða-vít đọc bài văn tế này khóc vua Sa-un và
ông Giô-na-than, con vua. 18 Ông nói: Ðể dạy cho con cái
Giu-đa.
Bài Cây Cung, được ghi chép trong sách Người Công Chính.
19
"Hỡi Ít-ra-en, trên các đồi của ngươi,
những
người con ưu tú đã bỏ mình.
Than
ôi! Anh hùng nay ngã gục!
20
Các người đừng báo tin cho thành Gát,
đừng
công bố trong các phố phường Át-cơ-lôn,
kẻo
con gái người Phi-li-tinh vui mừng,
con
gái bọn không cắt bì hớn hở!
21
Hỡi núi đồi Ghin-bô-a,
ước
gì trên các ngươi chẳng còn mưa rơi sương đọng,
chẳng
còn những cánh đồng phì nhiêu,
vì
tại đó khiên thuẫn các anh hùng đã bị vứt bỏ!
Khiên
thuẫn của Sa-un không được bôi dầu,
22
nhưng vấy máu những người bị đâm,
dính
mỡ các anh hùng;
cây
cung của Giô-na-than không lùi lại,
thanh
gươm của Sa-un không trở về vô hiệu quả.
23
Sa-un và Giô-na-than,
ôi
những con người dễ thương, dễ mến,
sống
chẳng xa nhau, chết cũng chẳng rời,
nhanh
hơn chim bằng, mạnh hơn sư tử!
24
Thiếu nữ Ít-ra-en hỡi, hãy khóc Sa-un,
người
đã mặc cho các cô vải điều lộng lẫy,
đính
trên áo các cô đồ trang sức bằng vàng.
25
Than ôi! Các anh hùng đã ngã gục giữa lúc giao tranh!
Trên
các đồi của ngươi, Giô-na-than đã bỏ mình!
26
Giô-na-than, anh hỡi, lòng tôi se lại vì anh!
Tôi
thương anh biết mấy!
Tình
anh đối với tôi thật diệu kỳ hơn cả tình nhi nữ.
27
Than ôi! Anh hùng nay ngã gục, võ khí đã tan tành! "
CHIA SẺ
Chúng ta bắt đầu bước sang quyển thứ hai sách Sa-mu-en. Sau đây là một vài điểm chính yếu
trong quyển thứ hai của sách Sa-mu-en này. Vua Đa-vít là nhân vật trung
tâm trong phần hai của sách Sa-mu-en. Đây là cuốn sách thuật lại những
những chiến thắng của quốc gia (Ch.1-10) và những thất bại của cá
nhân Đa-vít (Ch.11-24). Điểm mấu chốt là tội ngoại tình của ông (ch.11), và những hậu quả lớn lao ảnh hưởng đến cả gia đình ông và đất
nước. Đa-vít đã xưng thú tội của mình, đặt mình vâng theo luật của
Thiên Chúa và trải qua những năm cuối đời triều đại mình để chuẩn
bị xây dựng đền thờ.
Trông cậy. Sa-un đã bắt đầu thời đại của ông với hình ảnh
đứng lên (1 Sm 10:23), nhưng ông đã kết thúc triều đại của mình với
hình ảnh ngã xuống (c.4,10,12,19,25,27): “Bởi vậy, ai tưởng mình đang đứng
vững, thì hãy coi chừng kẻo ngã” (1Cr 10:12). Những khả năng tự nhiên
và những cơ hội lớn không bảo đảm rằng sẽ thành công. Sa-un cao hơn
những người khác cả một cái đầu, nhưng con tim và lòng ông không
thuộc về Thiên Chúa. Bạn cậy dựa
vào đâu trong những công việc của mình, khả năng của bạn (dù đó cũng
là ơn Thiên Chúa ban cho) hay luôn biết tìm kiếm ý Ngài trong hành
động ?
Dối trá. Những người A-ma-lếch cố gắng để lừa dối Đa-vít và
chiếm được cảm tình của ông, vì những báo cáo của ông ngược với
những gì thuật lại trong sách Sa-mu-en quyển thứ nhất, chương 31. Ông
đã không biết Đa-vít ! Sa-un không phải là kẻ thù của Đa-vít, vì thế
Đa-vít không thể vui mừng với thất bại nặng nề của Ít-ra-en. Bạn có
vui mừng trước sự đau buồn của kẻ thù mình ? Nếu điều đó xảy ra với
bạn, hãy xem xét một cách cẩn thận (Cn 24:17 và Rm 12:14-15). Rõ ràng người A-ma-lếch đã dối trá
về những gì đã xảy ra trên chiến trường, vì nghĩ rằng anh ta sẽ
nhận được phần thưởng vì đã giết được người cạnh tranh với Đa-vít.
Bạn đã tôn trọng người lãnh đạo của mình tới mức độ nào cho dù
những bất toàn của người ấy ? Bạn có nghĩ rằng dối trá sẽ đem đến
những tai họa như đã xảy ra với người A-ma-lếch này ?
Tôn trọng. Đa-vít chỉ nói những điều tốt về Sa-un
và ca ngợi ông như một chiến binh dũng mãnh. Cách thức của Sa-un đối
xử với Đa-vít ác độc, nhưng cách đối xử của Đa-vít với Sa-un luôn
luôn tử tế và chu đáo (Lv. 19:18; Cn. 20:22; 24:29). Sa-un đã nghe
những thuộc hạ dối trá của mình và đã bị mất vương quyền; Đa-vít
đã vâng phục Lời Chúa và chiếm được vương quốc. Cần phải có lòng can đảm mới có thể gạt bỏ qua một bên
những thù hận và tổn thương để có thể tôn trọng những điều tích
cực ở nơi người đã từng làm bạn tổn thương trầm trọng. Bạn có thể
nghĩ đến một người nào đó mà bạn cần làm như cách Đa-vít đã làm
với nhà Sa-un ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC