Lời
sấm của ông Na-than (1 Sb 17: 1-15)
1
Khi vua được yên cửa yên nhà và Ðức Chúa đã cho vua
được thảnh thơi mọi bề, không còn thù địch nào nữa,
2 thì vua nói với ngôn sứ Na-than: "Ông xem, tôi được ở nhà bằng gỗ bá hương, còn Hòm Bia Thiên Chúa thì ở trong lều vải." 3 Ông Na-than thưa với vua: "Tất cả những gì ngài ấp ủ trong lòng, xin ngài cứ đi mà thực hiện, vì Ðức Chúa ở với ngài."
2 thì vua nói với ngôn sứ Na-than: "Ông xem, tôi được ở nhà bằng gỗ bá hương, còn Hòm Bia Thiên Chúa thì ở trong lều vải." 3 Ông Na-than thưa với vua: "Tất cả những gì ngài ấp ủ trong lòng, xin ngài cứ đi mà thực hiện, vì Ðức Chúa ở với ngài."
Trong đêm, Lời Đức Chúa đã phán với ông Na-than
4
Nhưng ngay đêm ấy, có lời Ðức Chúa phán với ông Na-than
rằng:
5
"Hãy đi nói với tôi tớ của Ta là Ða-vít: Ðức Chúa phán thế
này: Ngươi mà xây nhà cho Ta ở sao? 6 Thật vậy,
từ ngày Ta đưa con cái Ít-ra-en lên từ Ai-cập cho tới ngày
hôm nay, Ta không hề ở trong một ngôi nhà, nhưng Ta đã nay
đây mai đó trong một cái lều và trong một nhà tạm. 7 Trong
suốt thời gian rày đây mai đó với toàn thể con cái
Ít-ra-en, có bao giờ Ta đã lên tiếng hỏi một trong các thủ
lãnh Ít-ra-en mà Ta đã đặt lên chăn dắt dân Ta là Ít-ra-en:
"Sao các ngươi không xây cho Ta một ngôi nhà bằng gỗ bá
hương? 8 Bây giờ ngươi hãy nói với tôi tớ Ta là Ða-vít
như sau: Ðức Chúa các đạo binh phán thế này: Chính Ta đã
cất nhắc ngươi, từ một kẻ lùa chiên ngoài đồng cỏ, lên
làm người lãnh đạo dân Ta là Ít-ra-en. 9 Ngươi đi
đâu, Ta
cũng đã ở với ngươi; mọi thù địch ngươi, Ta đã diệt
trừ cho khuất mắt ngươi. Ta sẽ làm cho tên tuổi ngươi lẫy
lừng, như tên tuổi những bậc vĩ nhân trên mặt đất. 10 Ta
sẽ cho dân Ta là Ít-ra-en một chỗ ở, Ta sẽ định cư chúng,
và chúng sẽ ở luôn tại đó, chúng sẽ không còn run sợ,
và quân gian ác cũng không còn tiếp tục áp bức chúng như
thuở ban đầu, 11 kể từ thời Ta đặt các thủ lãnh cai quản
dân Ta là Ít-ra-en. Ta sẽ cho ngươi được thảnh thơi, không
còn thù địch nào nữa, Ðức Chúa báo cho ngươi biết là
Ðức Chúa lập cho ngươi một nhà. 12 Khi ngày đời của ngươi
đã mãn và ngươi đã nằm xuống với cha ông, Ta sẽ cho
dòng dõi ngươi đứng lên kế vị ngươi -một người do chính
ngươi sinh ra-, và Ta sẽ làm cho vương quyền của nó được
vững bền. 13 Chính nó sẽ xây một nhà để tôn kính danh Ta,
và Ta sẽ làm cho ngai vàng của nó vững bền mãi mãi. 14
Ðối với nó, Ta sẽ là cha, đối với Ta, nó sẽ là con. Khi
nó phạm lỗi, Ta sẽ sửa phạt nó bằng roi của người phàm,
bằng đòn của con người. 15 Tình thương của Ta sẽ không rời
khỏi nó, như Ta đã cho rời khỏi Sa-un, kẻ Ta đã bắt rời
khỏi mặt ngươi. 16 Nhà của ngươi và vương quyền của ngươi
sẽ tồn tại mãi mãi trước mặt Ta; ngai vàng của ngươi sẽ
vững bền mãi mãi."
17
Ông Na-than đã nói lại với vua Ða-vít, đúng y như tất cả
những lời ấy và tất cả thị kiến ấy.
18
Vua Ða-vít vào ngồi chầu trước nhan Ðức Chúa và thưa:
"Lạy Ðức Chúa là Chúa Thượng, con là ai và nhà của
con là gì, mà Ngài đã đưa con tới địa vị này? 19 Nhưng lạy
Ðức Chúa là Chúa Thượng, Ngài còn coi đó là quá ít;
Ngài lại hứa cho nhà của tôi tớ Ngài một tương lai lâu
dài. Phải chăng đó là luật chung cho con người, lạy Ðức
Chúa là Chúa Thượng? 20 Ða-vít còn nói được gì thêm
với Ngài? Ngài biết tôi tớ Ngài, lạy Ðức Chúa là
Chúa Thượng! 21 Vì lời Ngài đã phán và theo như lòng Ngài
muốn, Ngài đã thực hiện tất cả công trình vĩ đại này,
để làm cho tôi tớ Ngài được biết. 22 Vì thế, lạy
Ðức Chúa là Chúa Thượng, Ngài thật vĩ đại: không ai sánh
được như Ngài; và không có Thiên Chúa nào khác ngoại
trừ Ngài, theo như mọi điều tai chúng con đã từng được
nghe. 23 Dưới đất có một dân tộc nào được như dân Ngài
là Ít-ra-en? Thiên Chúa đã đến cứu chuộc dân này để
làm thành dân của Ngài, đặt tên cho nó, thực hiện cho nó
những điều vĩ đại và khủng khiếp, hầu xua đuổi các dân
tộc và các thần của chúng cho khuất mắt dân mà Ngài đã
cứu chuộc từ Ai-cập về cho mình. 24 Ngài đã lập
Ít-ra-en,
dân Ngài, để nó thành dân Ngài mãi mãi; còn Ngài, lạy
Ðức Chúa, Ngài đã trở thành Thiên Chúa của chúng. 25
Giờ đây, lạy Ðức Chúa là Thiên Chúa, lời Ngài đã
phán về tôi tớ Ngài và nhà của nó, xin Ngài giữ mãi
mãi, và xin hành động như Ngài đã phán. 26 Danh Ngài sẽ vĩ
đại mãi mãi và người ta sẽ nói: "Ðức Chúa các
đạo binh là Thiên Chúa thống trị Ít-ra-en. Nhà của tôi tớ
Ngài là Ða-vít sẽ vững bền trước nhan Ngài. 27 Thật
vậy,
lạy Ðức Chúa các đạo binh, Thiên Chúa của Ít-ra-en, chính
Ngài đã mặc khải cho tôi tớ Ngài rằng: Ta sẽ xây cho
ngươi một nhà. Vì thế tôi tớ Ngài đủ can đảm dâng lên
Ngài lời cầu nguyện ấy. 28 Giờ đây, lạy Ðức
Chúa là
Chúa Thượng, chính Ngài là Thiên Chúa, những lời Ngài
phán là chân lý, và Ngài đã hứa ban cho tôi tớ Ngài
điều tốt đẹp ấy. 29 Vậy giờ đây, cúi xin Ngài giáng
phúc cho nhà của tôi tớ Ngài, để nhà ấy được tồn
tại mãi trước nhan Ngài. Bởi vì, lạy Ðức Chúa là Chúa
Thượng, chính Ngài đã phán, và nhờ Ngài giáng phúc mà
nhà của tôi tớ Ngài sẽ được chúc lành mãi mãi."
CHIA SẺ
Bạn sẽ phản ứng thế nào, nếu
Thiên Chúa nói không với một trong những tham vọng lớn nhất của bạn,
điều mà bạn hầu chắc rằng sẽ làm hài lòng Ngài ? Đa-vít đã muốn
xây dựng một ngôi nhà cho Thiên Chúa (Tv 132), nhưng Thiên Chúa không cho
phép ông làm điều đó. Đa-vít đã thất vọng, và cách ông đáp trả cho
chúng ta thấy cách thức để làm chủ những thất vọng xảy ra trong
cuộc sống.
Ông tuân theo ý Thiên Chúa. Đa-vít đã khiêm hạ chấp nhận kế hoạch của Thiên
Chúa và đã không cố gắng làm Ngài thay đổi. Ông nhận biết rằng Thiên
Chúa biết điều gì là tốt nhất. Bạn
đã phải bỏ một tham vọng nào vì biết rằng điều đó không hợp với
thánh ý của Thiên Chúa, và giờ đây khi nhìn lại biến cố ấy có làm
cho bạn tăng thêm lòng tin tưởng vào sự quan phòng của Thiên Chúa ? Bạn có tin rằng vẫn có những phúc
lành trong những lời cầu nguyện không được đáp trả ?
Ông lắng nghe Lời Chúa. Thiên Chúa sẽ xây dựng một ngôi nhà (dòng dõi) cho
Đa-vít ! Điều đó xảy ra tức thời ám chỉ đến Sa-lô-môn, nhưng sau hết
lời hứa ấy nhắm đến Đức Giêsu Kitô, con vua Đa-vít. Nếu Thiên Chúa
nói không với một điều gì đó, điều đó có nghĩa là Ngài sẽ đồng ý
với một điều gì đó tốt hơn. Dường
như con người trong xã hội hiện đại hôm nay không còn quan tâm đến ý
nghĩa của những giây phút thinh lặng trong đời sống chiêm niệm và cô
tịch. Thiên Chúa chờ đợi để chúng ta ngồi xuống để lắng nghe Ngài. Đâu
là cách thức bạn lắng nghe Thiên Chúa trong mỗi ngày sống của bạn ?
Ông dâng chính mình để phụng
thờ Ngài. Những lời của Đa-vít trong các câu
18 đến 29 nhấn mạnh đến sự cao cả và ân sủng của Thiên Chúa. Đa-vít là ai mà Thiên Chúa đã gọi ông
và chúc lành cho ông ? Ít-ra-en là ai mà Thiên Chúa đã chọn họ ? Và
chúng ta là ai mà Thiên Chúa đã cứu chúng ta và chúc lành cho chúng
ta ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC