Chiến
dịch thứ hai đánh người Am-mon. Vua Ða-vít phạm tội.
1
Lúc xuân về, thời mà các vua ra quân, vua Ða-vít sai ông
Giô-áp đi, cùng với các bề tôi của vua và toàn thể
Ít-ra-en. Họ giết hại con cái Am-mon và vây hãm Ráp-ba. Còn
vua Ða-vít thì ở lại Giê-ru-sa-lem.
Từ sân thượng,
vua thấy một người đàn bà đang tắm.
2
Vào một buổi chiều, vua Ða-vít từ trên giường trỗi dậy
và đi bách bộ trên sân thượng đền vua. Từ sân thượng,
vua thấy một người đàn bà đang tắm. Nàng nhan sắc tuyệt
vời. 3 Vua Ða-vít sai người đi điều tra về người đàn
bà,
và người ta nói: "Ðó chính là bà Bát Se-va, con gái
ông Ê-li-am, vợ ông U-ri-gia người Khết." 4 Vua Ða-vít sai
lính biệt phái đến đón nàng. Nàng đến với vua và vua
nằm với nàng; khi ấy nàng mới thanh tẩy sau thời kỳ ô
uế. Rồi nàng trở về nhà. 5 Người đàn bà thụ
thai. Nàng
sai người đến báo tin cho vua Ða-vít rằng: "Tôi có thai."
6
Vua Ða-vít sai người đến nói với ông Giô-áp: "Hãy sai
U-ri-gia, người Khết, về gặp ta." Ông Giô-áp sai ông U-ri-gia
về gặp vua Ða-vít. 7 Khi ông U-ri-gia đến với vua, vua Ða-vít
hỏi thăm về ông Giô-áp, về quân binh, về chiến sự. 8 Rồi
vua Ða-vít bảo ông U-ri-gia: "Hãy xuống nhà của ngươi và
rửa chân." Ông U-ri-gia ra khỏi đền vua, có người bưng
ra một phần thức ăn của nhà vua theo sau. 9 Nhưng ông
U-ri-gia
nằm ở cửa đền vua với tất cả các bề tôi của chúa
thượng ông, và ông không xuống nhà mình.
10
Người ta báo tin cho vua Ða-vít rằng: "Ông U-ri-gia đã
không xuống nhà ông." Vua Ða-vít hỏi ông U-ri-gia: "Chẳng
phải ngươi đi đường xa mới về ư? Tại sao ngươi không
xuống nhà của ngươi?" 11 Ông U-ri-gia thưa với vua
Ða-vít:
"Hòm Bia cũng như Ít-ra-en và Giu-đa đang ở lều, chủ
tướng tôi là ông Giô-áp và các bề tôi của chúa
thượng đang đóng trại ở ngoài đồng trống, mà tôi đây
lại về nhà ăn uống và nằm với vợ tôi sao? Tôi xin lấy
mạng sống của ngài, lấy chính mạng sống của ngài mà thề:
tôi sẽ không làm điều ấy!" 12 Vua Ða-vít bảo ông
U-ri-gia:
"Hãy ở lại đây hôm nay nữa, ngày mai ta sẽ cho ngươi
đi." Ông U-ri-gia ở lại Giê-ru-sa-lem ngày hôm đó. Ngày
hôm sau, 13 vua Ða-vít mời ông; ông ăn uống trước mặt
vua,
và vua cho ông uống say. Ðến chiều, ông ra nằm giường của
ông cùng với các bề tôi của chúa thượng ông, nhưng
không xuống nhà mình.
14
Sáng hôm sau, vua Ða-vít viết thư cho ông Giô-áp và gửi
ông U-ri-gia mang đi. 15 Trong thư, vua viết rằng: "Hãy đặt
U-ri-gia
ở hàng đầu, chỗ mặt trận nặng nhất, rồi rút lui bỏ nó
lại, để nó bị trúng thương mà chết." 16 Ông Giô-áp
đang thám sát thành liền để ông U-ri-gia ở chỗ ông biết
là có quân hùng mạnh nhất. 17 Người trong thành xông
ra, giao
chiến với ông Giô-áp. Một số người trong quân binh, trong
các bề tôi vua Ða-vít đã ngã gục, và ông U-ri-gia, người
Khết, cũng chết.
U-ri-gia, người Khết, cũng đã chết
18
Ông Giô-áp sai người về báo cho vua Ða-vít biết tất cả
diễn tiến trận đánh. 19 Ông ra lệnh cho người lính biệt
phái rằng: "Khi anh kể tất cả diễn tiến trận đánh cho
đức vua xong, 20 nếu cơn giận đức vua nổi lên và người
hỏi anh: "Tại sao các ngươi lại đến gần thành mà giao
chiến? Các ngươi không biết là người ta bắn từ trên
tường thành xuống sao? 21 Ai đã hạ A-vi-me-léc, con ông
Giơ-rúp-be-sét? Chẳng phải một người đàn bà đã liệng
xuống ông một thớt cối đá và ông đã chết tại Tê-vết
đó sao? Tại sao các ngươi lại đến gần tường thành?, thì
anh sẽ nói: "Tôi tớ ngài là ông U-ri-gia, người Khết,
cũng đã chết"."
22
Người lính biệt phái ra đi và đến báo cho vua Ða-vít biết
mọi điều ông Giô-áp đã sai anh về nói. 23 Người lính
biệt phái nói với vua Ða-vít: "Những người ấy đã
mạnh hơn chúng tôi và đã xông ra đánh chúng tôi ở
ngoài đồng, nhưng chúng tôi đã đẩy lui chúng cho đến lối
vào cửa thành. 24 Từ trên tường thành, lính bắn cung đã
bắn xuống các bề tôi của ngài. Một số bề tôi đức vua
đã chết, cả tôi tớ ngài là ông U-ri-gia, người Khết,
cũng đã chết."
25
Vua Ða-vít bảo người lính biệt phái: "Hãy nói với ông
Giô-áp thế này: "Ðừng bực mình về chuyện ấy, vì
việc binh đao là thế: khi thì người này, khi thì người kia
bị chém. Hãy mạnh mẽ tấn công và phá huỷ thành. Ngươi
hãy khích lệ ông ấy."
26
Vợ ông U-ri-gia nghe tin ông U-ri-gia, chồng mình, đã chết, thì
làm ma cho chồng. 27 Khi tang lễ đã qua, vua Ða-vít sai người đi
đón nàng về nhà mình. Nàng trở thành vợ vua và sinh cho
vua một con trai. Nhưng hành động của vua Ða-vít không đẹp
lòng Ðức Chúa.
CHIA SẺ
Chúng ta ước rằng “vấn đề của
U-ri-gia người Khết” (1 V 15:5) đã không xảy ra trong Kinh thánh, nhưng
câu chuyện này đã xảy ra để cảnh báo cho chúng ta và để chúng ta
học hỏi. Những người tín hữu có thể tạ ơn Thiên Chúa rằng những
tội lỗi của chúng ta đã không viết lại để cho mọi người đọc !
Bất tuân. Chúng ta dễ bắt đầu bước vào con đường tội lỗi khi
sao nhãng trách nhiệm của mình. Ở Giê-ru-sa-lem, Đa-vít rơi vào tình
trạng nguy hiểm hơn so với thời ông còn ở trên chiến trường. Ông đã
bỏ qua một bên áo giáp của mình (Ep 6:10 tt), để cho đôi mắt mình lạc
lối, và dục vọng làm chủ (Gc
1:14-15). Thay vì hướng về chiến
trường nơi những người thuộc hạ của mình đang liều mạng sống để bảo
vệ đất nước, Đa-vít đã để cặp mắt mình ở nơi khác để rồi bị rơi
vào cám dỗ. Mắt của bạn có hướng về Thiên Chúa là Đấng bạn tôn thờ ?
Lừa dối. Giống như tổ tiên chúng ta, chúng ta cố gắng để che giấu tội của mình, nhưng Thiên Chúa sẽ tìm thấy chúng ta (Stk 3:7; Cn
28:13). Đa-vít đã ngoại tình, trở nên kẻ dối trá và âm mưu, và rồi
thành kẻ sát nhân. U-ri-a là một trong những thuộc hạ can đảm của
Đa-vít ( 2Sm 23:39). Trong khi Đa-vít phạm tội, U-ri-a và những người
đồng đội của mình đang liều mạng sống của họ cho ông trên chiến
trường. Tội đã làm cho Đa-vít không
còn sự nhạy bén với Luật của Thiên Chúa. Bạn có khao khát sống theo
Lời Ngài và chỉ làm những điều đẹp lòng Thiên Chúa ?
Bất mãn. Với cái nhìn của con người, chúng ta thấy rằng âm
mưu đã thành công, nhưng Thiên Chúa đã bất mãn. Xem điều Đa-vít viết
trong Thánh vịnh 5:4 và 11:5, và lưu ý đến Cn 6:16-19 và 1Thes 4:1-8. Có điều gì bạn đang làm Thiên Chúa không hài lòng, và bạn có
muốn làm gì để thay đổi điều đó ?
Trước khi bạn đầu hàng trước
cám dỗ… hãy nhìn lại đằng sau và nhớ lại những điều tốt lành Thiên
Chúa đã ban cho bạn; hãy nhìn về phía trước và nhớ lại “cái giá
phải trả của tội”; hãy nhìn xung quanh và nghĩ về những ai có thể
bị ảnh hưởng bởi điều bạn làm; hãy ngước lên và cầu xin Thiên Chúa
ban sức mạnh để bạn can đảm nói không (1Cr 10:13).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC