Cuộc
gặp gỡ giữa ông Ê-li-a và ông Ô-vát-gia-hu
1
Thời gian dài qua đi, lại có lời Ðức Chúa phán với ông
Ê-li-a vào năm thứ ba, rằng: "Ngươi hãy đi tới gặp A-kháp,
Ta sẽ cho mưa xuống trên mặt đất." 2 Ông Ê-li-a đi tới
gặp vua A-kháp.
Nạn đói hoành hành tại Sa-ma-ri.
3 Bấy giờ, vua A-kháp kêu ông Ô-vát-gia-hu, quản đốc hoàng cung vào. Ông Ô-vát-gia-hu là người rất kính sợ Ðức Chúa; 4 vì khi bà I-de-ven giết hại các ngôn sứ của Ðức Chúa, ông Ô-vát-gia-hu đã đem một trăm ngôn sứ giấu từng năm mươi người một trong những cái hang rồi cung cấp bánh và nước cho họ. 5 Vậy, vua A-kháp nói với ông Ô-vát-gia-hu: "Ngươi hãy đi khắp xứ, đến tất cả các mạch nước và các suối, may ra chúng ta sẽ tìm được cỏ, hầu nuôi sống lừa ngựa, bằng không, súc vật sẽ chết hết." 6 Họ chia nhau đi rảo quanh khắp xứ. Một mình vua A-kháp đi một đường, và một mình ông Ô-vát-gia hu đi một nẻo. 7 Ông Ô-vát-gia-hu đang đi, thì này ông Ê-li-a đón gặp ông. Khi nhận ra Ê-li-a, ông liền phục xuống đất và nói: "Thưa ngài, ngài có phải là Ê-li-a không?" 8 Ông này đáp: "Tôi đây! Ông hãy đi nói với chủ của ông rằng: Ê-li-a đang ở đây!" 9 Ông Ô-vát-gia-hu thưa: "Tôi có tội gì mà ngài tính nộp tôi tớ ngài vào tay vua A-kháp để vua ấy giết tôi? 10 Có Ðức Chúa, Thiên Chúa hằng sống của ngài! Không có dân nào, nước nào mà chủ tôi lại đã không sai người tới đó để lùng bắt ngài; khi người ta nói: "Không có", thì vua bắt nước đó và dân đó phải thề rằng đã không tìm thấy ngài. 11 Thế mà bây giờ ngài lại bảo tôi: đi nói với chủ của ông: Ê-li-a đang ở đây. 12 Rồi khi tôi bỏ ngài ra đi, thần khí của Ðức Chúa sẽ đưa ngài đi đâu tôi chẳng biết, còn tôi thì phải đi báo cáo cho vua A-kháp, và khi không gặp được ngài, thì vua sẽ giết tôi, mà tôi thì từ niên thiếu vẫn kính sợ Ðức Chúa. 13 Ngài lại không được người ta cho biết việc tôi đã làm, khi bà I-de-ven sát hại các ngôn sứ của Ðức Chúa sao? Tôi đã giấu một trăm người trong số các ngôn sứ của Ðức Chúa, từng năm mươi người một, trong các hang, và đã cung cấp bánh và nước cho họ. 14 Và bây giờ ngài bảo tôi: Hãy đi nói với chủ ông: ông Ê-li-a đang ở đây, để vua ấy giết tôi." 15 Nhưng ông Ê-li-a nói: "Có Ðức Chúa hằng sống của các đạo binh, Ðấng tôi phục vụ! Ngay hôm nay tôi sẽ ra mắt vua."
Nạn đói hoành hành tại Sa-ma-ri.
3 Bấy giờ, vua A-kháp kêu ông Ô-vát-gia-hu, quản đốc hoàng cung vào. Ông Ô-vát-gia-hu là người rất kính sợ Ðức Chúa; 4 vì khi bà I-de-ven giết hại các ngôn sứ của Ðức Chúa, ông Ô-vát-gia-hu đã đem một trăm ngôn sứ giấu từng năm mươi người một trong những cái hang rồi cung cấp bánh và nước cho họ. 5 Vậy, vua A-kháp nói với ông Ô-vát-gia-hu: "Ngươi hãy đi khắp xứ, đến tất cả các mạch nước và các suối, may ra chúng ta sẽ tìm được cỏ, hầu nuôi sống lừa ngựa, bằng không, súc vật sẽ chết hết." 6 Họ chia nhau đi rảo quanh khắp xứ. Một mình vua A-kháp đi một đường, và một mình ông Ô-vát-gia hu đi một nẻo. 7 Ông Ô-vát-gia-hu đang đi, thì này ông Ê-li-a đón gặp ông. Khi nhận ra Ê-li-a, ông liền phục xuống đất và nói: "Thưa ngài, ngài có phải là Ê-li-a không?" 8 Ông này đáp: "Tôi đây! Ông hãy đi nói với chủ của ông rằng: Ê-li-a đang ở đây!" 9 Ông Ô-vát-gia-hu thưa: "Tôi có tội gì mà ngài tính nộp tôi tớ ngài vào tay vua A-kháp để vua ấy giết tôi? 10 Có Ðức Chúa, Thiên Chúa hằng sống của ngài! Không có dân nào, nước nào mà chủ tôi lại đã không sai người tới đó để lùng bắt ngài; khi người ta nói: "Không có", thì vua bắt nước đó và dân đó phải thề rằng đã không tìm thấy ngài. 11 Thế mà bây giờ ngài lại bảo tôi: đi nói với chủ của ông: Ê-li-a đang ở đây. 12 Rồi khi tôi bỏ ngài ra đi, thần khí của Ðức Chúa sẽ đưa ngài đi đâu tôi chẳng biết, còn tôi thì phải đi báo cáo cho vua A-kháp, và khi không gặp được ngài, thì vua sẽ giết tôi, mà tôi thì từ niên thiếu vẫn kính sợ Ðức Chúa. 13 Ngài lại không được người ta cho biết việc tôi đã làm, khi bà I-de-ven sát hại các ngôn sứ của Ðức Chúa sao? Tôi đã giấu một trăm người trong số các ngôn sứ của Ðức Chúa, từng năm mươi người một, trong các hang, và đã cung cấp bánh và nước cho họ. 14 Và bây giờ ngài bảo tôi: Hãy đi nói với chủ ông: ông Ê-li-a đang ở đây, để vua ấy giết tôi." 15 Nhưng ông Ê-li-a nói: "Có Ðức Chúa hằng sống của các đạo binh, Ðấng tôi phục vụ! Ngay hôm nay tôi sẽ ra mắt vua."
Ngôn
sứ Ê-li-a và vua A-kháp
16
Ông Ô-vát-gia-hu đi gặp vua A-kháp và báo cho vua biết sự
việc. Vua A-kháp đi đón ông Ê-li-a. 17 Khi nhận ra ông
Ê-li-a,
vua A-kháp nói với ông rằng: "Tên mang hoạ cho Ít-ra-en,
nhà ngươi đấy phải không?" 18 Ông đáp: "Tôi không
mang hoạ cho Ít-ra-en, nhưng chính là ngài và nhà thân phụ
ngài, vì các người đã bỏ không giữ mệnh lệnh Ðức
Chúa truyền, còn ngài thì đã đi theo các thần Ba-an. 19 Bây
giờ, ngài hãy cho triệu tập toàn dân Ít-ra-en lại bên tôi
ở núi Các-men, cùng với bốn trăm năm mươi ngôn sứ của
thần Ba-an và bốn trăm ngôn sứ của thần A-sê-ra, những
người được hưởng lộc của bà I-de-ven."
Hy
lễ trên núi Các-men
20
Vua A-kháp sai người đi mời toàn thể con cái Ít-ra-en và
triệu tập các ngôn sứ trên núi Các-men. 21 Bấy
giờ, ông
Ê-li-a đến bên dân và nói: "Các ngươi nhảy khập
khiễng hai chân cho tới bao giờ? Nếu Ðức Chúa là Thiên
Chúa, hãy theo Người; còn nếu là Ba-an thì cứ theo nó!" Nhưng dân chúng không đáp lại lời
nào. 22 Ông Ê-li-a
lại nói với dân: "Chỉ sót lại mình tôi là ngôn sứ
của Ðức Chúa, còn ngôn sứ của Ba-an có những bốn trăm
năm mươi người. 23 Hãy cho chúng tôi hai con bò
mộng; họ
hãy chọn lấy một con, chặt ra và đặt trên củi, nhưng
đừng châm lửa; tôi cũng làm thịt con bò kia, rồi đặt
trên củi, nhưng sẽ không châm lửa. 24 Ðoạn các ngươi hãy
kêu cầu danh thần của các ngươi; còn tôi, tôi kêu cầu danh
Ðức Chúa. Vị thần nào đáp lại bằng lửa thì vị đó
chính là Thiên Chúa. Toàn dân trả lời và nói: "Ðề
nghị hay đó!" 25 Bấy giờ, ông Ê-li-a nói với các ngôn
sứ Ba-an: "Các người chọn lấy một con bò và làm
trước đi, vì các người đông hơn. Rồi hãy kêu cầu danh
thần của các người nhưng đừng châm lửa." 26
Vậy, họ
lấy con bò người ta đưa cho họ, làm thịt, rồi kêu cầu danh
thần Ba-an từ sáng tới trưa: "Lạy thần Ba-an, xin đáp
lời chúng tôi!" Nhưng không một tiếng nói, không một
ai trả lời, và họ nhảy khập khiễng bên cạnh bàn thờ họ
đã dựng. 27 Ðến trưa, ông Ê-li-a chế nhạo họ
rằng: "Kêu
lớn tiếng lên, vì người là một vị thần mà! Người đang
mải suy nghĩ, hay là đi vắng hoặc trẩy đường xa; có khi
người đang ngủ, thì sẽ thức dậy thôi!" 28 Họ càng
kêu lớn tiếng hơn và theo thói tục của họ, họ dùng gươm,
giáo rạch mình đến chảy máu. 29 Quá trưa rồi mà họ vẫn
tiếp tục nói liên miên cho tới giờ dâng lễ; nhưng vẫn
không một tiếng nói, không ai trả lời, không người để
ý.
30
Bấy giờ ông Ê-li-a nói với toàn dân: "Các người
hãy lại đây." Toàn dân tiến lại gần ông. Ông dọn
lại bàn thờ Ðức Chúa đã bị phá huỷ. 31 Ông Ê-li-a lấy
mười hai phiến đá, theo số các chi tộc con cháu ông Gia-cóp,
người đã được Ðức Chúa phán bảo rằng: "Tên
ngươi sẽ là Ít-ra-en." 32 Ông dùng các phiến đá ấy xây
lại một bàn thờ kính Ðức Chúa. Ông đào một đường
mương chung quanh bàn thờ rộng cỡ hai thúng hạt giống. 33 Ông
xếp củi lên, rồi làm thịt con bò mộng và đặt trên đống
củi. 34 Ông nói: "Hãy đổ nước đầy bốn lu và tưới
lên lễ vật và củi." Họ làm như vậy. Ông nói: "Lần
thứ hai nữa", họ làm lần thứ hai. Ông lại nói: "Lần
thứ ba!" và họ làm lần thứ ba. 35 Nước chảy tràn
quanh bàn thờ, khiến đường mương cũng đầy nước. 36 Ðến
giờ dâng lễ, ngôn sứ Ê-li-a tiến ra và nói: "Lạy
Ðức Chúa, Thiên Chúa của Áp-ra-ham, I-xa-ác và Ít-ra-en!
Ước chi hôm nay người ta biết rằng trong Ít-ra-en Ngài là
Thiên Chúa và con là tôi tớ Ngài. Cũng vì lời Ngài phán
mà con đã làm tất cả các việc này. 37 Xin đáp lời con,
lạy Ðức Chúa, xin đáp lời con, để dân này nhận biết
Ngài là Ðức Chúa, Thiên Chúa thật, và Ngài đã khiến
họ thay lòng đổi dạ." 38 Bấy giờ lửa của
Ðức Chúa ập xuống, thiêu rụi của lễ, củi, đá và bụi, cả nước
trong mương cũng hút cạn luôn. 39 Toàn dân thấy vậy, liền
phủ phục sát đất và nói: "Ðức Chúa quả là Thiên
Chúa! Ðức Chúa quả là Thiên Chúa!" 40 Ông Ê-li-a nói
với họ: "Bắt lấy các ngôn sứ Ba-an, đừng để tên
nào thoát." Họ bắt lấy chúng và ông Ê-li-a đem giết
chúng tại suối Ki-sôn.
Thời
đại hạn chấm dứt
![]() |
Ước chi hôm nay người ta biết rằng trong Ít-ra-en Ngài là Thiên Chúa và con là tôi tớ Ngài |
41
Ông Ê-li-a nói với vua A-kháp: "Xin mời vua lên mà ăn
uống, bởi vì có tiếng mưa rào!" 42 Vua A-kháp liền lên
ăn uống; còn ông Ê-li-a thì lên đỉnh Các-men, ông cúi
xuống đất, gục mặt vào hai đầu gối. 43 Ðoạn ông bảo
đứa tiểu đồng của ông: "Con đi lên và nhìn về phía
biển." Nó đi lên, nhìn và nói: "Không có gì cả!" Ông
bảo: "Hãy trở lại bảy lần." 44 Lần thứ
bảy, nó nói: "Kìa có một đám mây nhỏ bằng bàn tay
người đang từ biển bốc lên." Ông nói: "Con hãy
lên thưa với vua A-kháp: xin vua thắng xe và xuống kẻo bị kẹt
mưa." 45 Lập tức trời kéo mây đen nghịt và nổi
gió,
rồi trút mưa lớn. Vua A-kháp cỡi xe đi Gít-rơ-en. 46 Tay
Ðức Chúa đặt trên ông Ê-li-a; ông thắt lưng và chạy trước
vua A-kháp cho tới lúc vào Gít-rơ-en.
CHIA SẺ
Tìm kiếm nước. Thủ đô của vua A-kháp đang trải qua khó khăn nghiêm trọng, nhưng những
người lãnh đạo cứng lòng đã không hoán cải. Đôi khi sự đau khổ vẫn chưa đủ mạnh
để có thể phá vỡ một con tim kiêu ngạo; nó cần phải được nghe và qui phục Lời
Chúa. Nhưng A-kháp và I-de-ben đã tìm cách làm cho Lời không được vang lên qua
việc giết các ngôn sứ của Thiên Chúa. Họ đã cho thấy mối quan tâm mà họ dành
cho thú vật còn lớn hơn dân của họ. Khi những nhà lãnh đạo quốc gia bị lẫn lộn
trong những ưu tiên chọn lựa, đất nước sẽ chịu những đau khổ lớn lao.
Tìm kiếm Ê-li-a. A-kháp đã muốn giết Ê-li-a
(c.10), nhưng Thiên Chúa đã bảo vệ tôi
tớ của Ngài. Đối với A-kháp, Ê-li-a là một kẻ thù (1 V 21:20), nhưng A-kháp mới
là kẻ thù tồi tệ nhất của chính ông. Chúng ta đánh giá cao về việc Ô-vát-gia-hu
đã bảo vệ các ngôn sứ, nhưng đó chưa phải là giải pháp tối ưu. Ít-ra-en phải
làm một quyết định chọn lựa giữa Ba-an và Thiên Chúa (Gs 24:14-21).
Tìm kiếm Thiên Chúa. Ba-an là thần bão, vì thế ông có thể làm cho mưa, nhưng ông đã thất
bại. Ê-li-a đã quở trách dân chúng (c.21), soạn bàn thờ (c.30), và trông cậy
vào Chúa (c.36-37), và Thiên Chúa đã mặc khải chính Ngài qua việc làm cho lửa
bốc cháy (c.38). Đáp trả lời cầu nguyện của Ê-li-a, Thiên Chúa đã làm cho mưa.
Ê-li-a đã tôn kính Thiên Chúa và Ngài đã tôn vinh ông.
Nhiều người hay hỏi, “Thiên Chúa của Ê-li-a ở đâu?” (2V 2:14). Có lẽ
tốt hơn họ nên đặt câu hỏi, “những con người như Ê-li-a đâu rồi ?” Bạn đang tìm
kiếm điều gì trong lúc này, và điều bạn đang tìm kiếm và Thiên Chúa có trong số những điều bạn đang kiếm?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC