Ðịch
thù âm mưu chống lại ông Nơ-khe-mi-a.
Công việc tu bổ
tường thành hoàn tất.
1
Khi Xan-ba-lát, Tô-vi-gia, Ghe-sem người Ả-rập và những địch
thù khác của chúng tôi nghe tin là tôi đã xây xong tường
thành và không còn lỗ hổng ở đó nữa - tuy lúc ấy tôi
chưa đặt cánh cửa ở các cửa thành -, 2 thì Xan-ba-lát và
Ghe-sem cử người đến nói với tôi: "Mời ông đến,
chúng ta sẽ gặp nhau ở Cơ-phi-rim, trong thung lũng Ô-nô."
Nhưng bọn họ mưu hại tôi. 3 Tôi cho sứ giả đến gặp họ
và nói: "Tôi đang lo một việc quan trọng, nên không thể
xuống được. Làm sao ngưng việc và bỏ dở để xuống với
các ông?" 4 Cũng một lời mời như trên kia, họ nhắn
gửi tôi đến bốn lần và tôi cũng trả lời như vừa nói.
5 Lần thứ năm, Xan-ba-lát lại gửi đến tôi cũng lời
mời đó trong một phong thư không niêm do một tráng đinh cầm
tới. 6 Trong thư có viết: "Theo lời ông Gát-mu
nói,
người ta nghe đồn trong các dân tộc rằng ông và người Do-thái
âm mưu nổi loạn; vì thế, ông mới xây tường thành, và
theo các tin đồn đó, ông sẽ lên làm vua cai trị họ. 7 Ông
cũng đặt những ngôn sứ để công bố ở Giê-ru-sa-lem
rằng ông là vua Giu-đa. Những tin đồn đó sắp đến tai vua.
Vậy bây giờ mời ông đến để chúng ta cùng nhau bàn bạc."
8
Tôi sai người đi nói với y: "Không hề có chuyện như
ông nói; chính ông đặt điều thôi!" 9 Quả thế, tất cả
bọn chúng muốn làm cho chúng tôi khiếp sợ, họ bảo nhau:
"Chúng sẽ bủn rủn tay chân không làm việc nữa, và
công việc sẽ không hoàn tất."

Giờ đây, lạy Chúa, xin cho tay chân con được vững mạnh!
10
Tôi tới nhà Sơ-ma-gia, con ông Ðơ-la-gia, cháu ông
Mơ-hê-táp-ên, vì hắn bị ngăn trở không đến tôi được.
Hắn nói: "Ta hãy gặp nhau nơi Nhà Thiên Chúa, ở bên
trong Cung Thánh, ta hãy đóng cửa Cung Thánh lại, vì họ sẽ
đến giết ông, họ sẽ đến giết ông ban đêm."
11
Nhưng tôi nói: "Một người như tôi lại chạy trốn sao?
Và có ai như tôi lại vào Cung Thánh để thoát chết? Tôi
không vào đâu." 12 Tôi nhận thấy là không phải Thiên
Chúa đã sai hắn đến. Hắn có nói lời nào tiên báo về
tôi, là do Tô-vi-gia và Xan-ba-lát đã mua chuộc hắn. 13 Hắn
bị mua chuộc để làm cho tôi khiếp sợ mà hành động như
thế và mắc tội; họ sẽ làm cho tôi mang tiếng xấu để
lăng nhục tôi. 14 Lạy Thiên Chúa của con, xin nhớ đến
những hành vi của Tô-vi-gia và Xan-ba-lát, xin cũng nhớ đến
nữ ngôn sứ Nô-át-gia và các ngôn sứ khác đã muốn
làm cho con khiếp sợ.
15
Tường thành xây xong ngày hai mươi lăm tháng E-lun, sau năm
mươi hai ngày. 16 Khi mọi thù địch của chúng tôi nghe tin và
tất cả các dân tộc ở chung quanh chúng tôi đâm ra sợ
hãi, thì họ cảm thấy mình rất thua kém; họ nhìn nhận rằng
công việc ấy đã hoàn thành được là nhờ Thiên Chúa
chúng ta.
17
Cũng trong những ngày ấy, các trưởng tộc Giu-đa gửi nhiều
thư cho Tô-vi-gia và thư từ của Tô-vi-gia cũng đến tay họ, 18
vì nhiều người ở Giu-đa đã thề kết nghĩa với hắn, bởi
hắn là con rể ông Sơ-khan-gia, con ông A-rác, và
Giơ-hô-kha-nan, con hắn, đã cưới con gái ông Mơ-su-lam, con
ông Be-réc-gia. 19 Họ khen ngợi hắn trước mặt tôi và kể
lại lời của tôi cho hắn. Còn chính Tô-vi-gia thì đã gửi
thư để làm tôi khiếp sợ.
CHIA SẺ
Bao lâu dân Chúa còn phạm tội chống
lại nhau, kẻ thù có thể nghỉ ngơi, nhưng một khi con người đương đầu với tội,
kẻ thù phải tấn công thêm một lần nữa. Đây là một số vũ khí khác mà kẻ thù sử
dụng.
Dối trá (1-4). Hãy tỉnh táo khi kẻ thù đang
cười và giang tay để ôm lấy bạn ! Chúng ta phải nói "không" trước những lời mời mang tính thỏa hiệp với việc làm chứng của chúng ta (2Cr 6:14-7:1) và mang
chúng ta đi khỏi những công việc lớn lao mà Thiên Chúa đã mời gọi chúng ta thực
hiện.
Sự tố cáo (5-9). Satan vừa là tên dối trá vừa là kẻ tố
cáo (Kh 12:10); hắn tìm cách để vu cáo những tôi tớ của Thiên Chúa (G 1:6 tt).
Khi bạn có một lương tâm trong sáng (Cv 24:16) và bạn biết cách để cầu nguyện,
vũ khí này của Satan sẽ thất bại khi đe dọa bạn hay chấm dứt công việc của bạn.
Sợ hãi (10-19). Đức Giê-su có môn đệ Giu-đa
và Nơ-khe-mi-a có Xan-ba-lát, một kẻ chỉ điểm, là người đang cố gắng để làm cho
Nơ-khe-mi-a sợ. Ở đây còn có “gia đình chỉ điểm” chống đối công việc (c.17-19).
Nhưng Nơ-khe-mi-a là một mục tử đích thật chứ không phải người làm thuê (c.13;
Ga 10:11-15). Ông không phải chuẩn bị để bỏ trốn. Công việc đã hoàn tất, được
thuật lại là hết năm mươi hai ngày, và Thiên Chúa đã được tôn vinh.
Một người lãnh đạo đích thật sẽ không đào thoát khỏi vị trí
của mình, nhưng một người làm thuê sẽ bỏ trốn khi gặp hoàn cảnh khó khăn (Cn
28:1). Kẻ thù cố gắng để làm cho Chúa Giê-su phải đào tẩu, nhưng Ngài đã khước
từ điều đó để chọn lựa đi đến tận cùng (Lc 13:31-33). Chúng ta cũng phải luôn bỏ
trốn khỏi tội và cám dỗ (Stk 39:12, 1Cr 6:18; 1Tm 6:11), nhưng chúng ta không
được phép bỏ trốn khỏi vị trí trách nhiệm mà mình được giao. Có vai trò nào
trong cuộc sống mà làm cho bạn đang suy nghĩ đến việc bỏ chạy vì gặp quá nhiều
thách đố ?
" Tôi sai người đi nói với y : Ko hề có chuyện như ông nói, chính ông đặt điều thôi! Quả thế, tất cả bọn chúng làm cho chúng tôi khiếp sợ, họ bảo nhau: Chúng sẽ bủn rủn ray chân ko làm việc nữa, và công việc sẽ ko hoàn tất"
Trả lờiXóaHh hôm nay con thấy thời nào cũng có sự dối trá nhỉ! Hổng biết đâu lần. Thì tài giỏi chi, khi người ta đã giấu, mình sao đề được. Con tin là Chúa sáng suốt, đủ yêu thương thì Chúa sẽ báo cho biết thôi. Biết rồi xử như nào cũng cả một vấn đề.
Thấy ở đây, Ông này còn can đảm đáp lại. Nghĩ cũng buồn cười, mấy tên nói dối còn dám nghĩ: nói dậy thì người nghe sẽ khiếp sợ, bủn rủn tay chân. Hì ảo dữ, tự biên tự diễn kkk
Dui! Nhìn chính mình, cười Chúa nhỉ! Mà Chúa cũng dui, trend con nhiều. Thường nhận ra Mùi Bưởi Diễn từ rất sớm, mỗi lần biết dối phản ứng thế nào ta? Thường im lặng mĩm mĩm nhỉ! Ở đóa mà run, liếc phát hỉ! Tự nhiên nhớ hồi sáng có người nói Con là công an mật.
Hông nói đâu phải ngu, đâu phải thua, đâu phải ko xử hỉ?
Im im, lạt mềm buộc chặt, Chúa có cách đúng hông?
" Họ nhìn nhận công việc ấy đã hoàn thành được là nhờ TC chúng ta"
Đóa đóa vấn đề là ở chổ đó! Con thích cái kết như thế. Mặc cho có ì xèo đến như nào nhưng cái kết ai cũng nhận thấy có Chúa là ổn rồi.
Coi bộ Chúa cũng mê khen dữ! Ko nhúng tay vào từ đầu đâu, lơ lơ rồi âm thầm trend, xong hốt hụi chót.
Nói chứ, mần gì mần sớm tí, chứ kiểu trao người ta cái gánh nặng quá, người ta thả tay rồi năn nỉ hỉ! Kiểu yêu mà thích người ta khóc mí ưng cái bụng chính Chúa đó nghen. Biết hết!!!
Hì, hết giờ rồi, bye đi mần ợ.
Vẫn mong Chúa ở cùng con kiểu khác trong mỗi phút giây và trong từng việc làm cũng như mọi quyết định. Amen.