1
Hồn tôi chẳng còn ham sống,
tôi
muốn để mặc cho tiếng thở than tuôn trào,
và
muốn thốt ra lời khi tâm hồn cay đắng.
2
Tôi sẽ thưa với Thiên Chúa: Xin đừng kết án con,
xin
cho con biết tại sao Ngài tố cáo con.
3
Phải chăng Ngài thích thú khi đàn áp,
khi
coi rẻ công trình tay Ngài sáng tạo,
và
ủng hộ mưu đồ của bọn ác nhân?
4
Phải chăng mắt Ngài chỉ là mắt thịt,
và
Ngài nhìn theo kiểu phàm nhân?
5
Phải chăng cuộc đời của Ngài
cũng
ngắn ngủi như đời người phải chết,
và
năm tháng của Ngài cũng chóng qua như cuộc nhân sinh?
6
Nhưng chính Ngài tìm bắt lỗi con,
và
điều tra tội con đã phạm,
7
mặc dầu Ngài biết: con không tội lỗi gì,
và
không ai thoát khỏi tay Ngài được.
8
Chính tay Ngài đã tạo tác nên con,
chẳng
lẽ Ngài đổi ý mà huỷ diệt?
9
Xin Ngài nhớ cho: Ngài đã tạo ra con bằng đất sét,
rồi
lại đưa con trở về cát bụi.
10
Há chẳng phải Ngài đã tạo nên con như sữa lỏng,
rồi
làm con đặc lại như bơ?
11
Ngài đắp lên con bằng da bằng thịt,
rồi
lấy gân lấy cốt mà dệt mà thêu.
12
Ngài đã ban cho con tình thương và sự sống,
quan
tâm đến từng hơi thở của con.
13
Nhưng có điều này Ngài luôn giữ kín,
con
biết rõ đó chính là ý nghĩ của Ngài.
14
Nếu con phạm tội, Ngài để ý lưu tâm,
chẳng
bỏ qua lỗi lầm con phạm.
15
Nếu con có tội, thì khốn cho con!
Mà
nếu có công chính, con cũng chẳng dám ngẩng đầu:
Tủi
hổ đầy tràn, lỗi lầm chồng chất.
16
Nếu con ngẩng đầu, thì khác nào sư tử,
Ngài
liền săn đuổi con, Ngài hạ nhục con để bày tỏ uy quyền.
17
Nhằm cáo tội con, Ngài đưa hết lý này đến lý khác;
nhằm
chống lại con, Ngài không ngớt khơi dậy cơn phẫn nộ;
nhằm
bao vây con, Ngài đưa thêm nhiều đoàn quân mới.
18
Vậy thì tại sao Ngài lại kéo con ra khỏi lòng mẹ?
Phải
chi lúc đó con tắt thở cho rồi,
chẳng
còn ai nhìn thấy con nữa!
19
Con sẽ được coi như không có,
được
đưa thẳng từ dạ mẹ xuống mồ.
20
Ngày đời con, nào có được bao nhiêu!
Xin
Ngài nương tay, để con được đôi phần thanh thoả,
21
trước khi con ra đi, không hẹn ngày trở lại,
đi
về nơi tăm tối, dưới bóng tử thần,
22
nơi tăm tối, mịt mù, hỗn độn,
nơi
ánh sáng và bóng tối cũng như nhau.
CHIA SẺ
Chương này Gióp tiếp tục bài diễn
từ thứ ba của ông và đã bắt đầu từ chương 9, đây là bài đáp trả của ông đối với
Bin-đát. Trong chương này Gióp lại tiếp tục diễn tả nỗi đau không thể mang nổi
của mình. Gióp đã cho thấy ông không thể tranh luận với Ngài, ông
không thể trả lời Ngài và trong chương này Gióp nói tiếp.
“Tôi không thể
hiểu Ngài” (10:1-22) Thiên
Chúa đã dựng nên Gióp, và Ngài dường như đang phá hủy công việc của Ngài. Tại
sao Gióp được sinh ra để bắt đầu như thế ? Thiên Chúa đã có thể giúp cho Ngài
thoát khỏi những sự rắc rối như vậy !
Không nơi nào
trong toàn bộ sách Gióp ta có thể tìm thấy ông xin Thiên Chúa chữa lành hay
phục hồi lại cho ông, nhưng chỉ xin Ngài trả lời cho những thắc mắc của mình.
Trong chương này ông cho thấy chính mình như một người không còn chút hy vọng.
Ông cảm thấy mình không có cơ hội như chúng ta thấy trong câu 16, và trong câu
19.
Gióp cho rằng, nếu tôi đã làm những điều sai lạc, tôi
đáng bị trừng phạt, nhưng tôi không làm gì xấu. Trừng phạt không có vẻ như
không có sự công bằng ! Bạn nhìn những đau khổ, bất hạnh trong cuộc đời của bạn
như là cái giá phải trả, như một sự trừng phạt, hay đó là cách thức Thiên Chúa
đang giúp cho bạn được lớn lên trong tư cách là người con cái trưởng thành của
Ngài ?
'Ngài đã ban cho con tình thương và sự sống,
Trả lờiXóaquan tâm đến từng hơi thở của con.
Chúa ơi, con không dám xin cho con hiểu hết ý Chúa, con không bao giờ có thể tỏ tường tại sao Ngài làm như vậy. Con biết Chúa ban tình thương, sự sống, quan tâm đến từng hơi thở của ông Gióp... nhưng đọc những chương sách này với con mắt phàm nhân con chỉ thấy toàn cay đắng, con cũng có lúc hơi trách Chúa với những tự vấn “tại sao Chúa làm vậy với ông?”. Con không thể hiểu, nhưng xin Chúa cho con đừng quá đóng khung trong ý nghĩ tiêu cực của mình, đừng đóng khung mọi việc mà biết trãi lòng, phó thác hơn, và xin xoa dịu lòng con những lúc con rơi vào u mê của cuộc đời. Xin chiếu sáng ánh rạng ngời của Chúa, xin soi rọi cho con một chút để bước đi. Amen!
Con thấy tấm gương Ông Gióp thật đặc biệt. Mặc dù ông đang đối diện thử thách tột cùng, ông kêu than, liên tục dày vò lòng mình với một loạt những thắc mắc không có câu trả lời, sống cảnh đời tàn tạ…………nhưng con không hề thấy ông xúc phạm Chúa vì ông tin Chúa thương ông.
Trả lờiXóaCon nhớ trong Chương trước, ông đã từng nói: “Chúng ta đón nhận điều lành bởi Thiên Chúa, còn điều dữ, lại không biết đón nhận sao?”
Con xin Chúa cho con có niềm tin vào tình yêu Chúa như Ông Gióp, dù biết rằng, nói thì dễ, làm rất khó.
Và xin Chúa cho con nhận ra rằng, bên cạnh đau khổ, còn có những điều tốt đẹp đang chờ con phía trước. Con đón nhận đau khổ ở hiện tại như cơ hội được Chúa tôi luyện, uốn nắn, mài dũa…….. để con biết vâng phục Chúa hơn, bình an hơn và để con có thể cảm thông, an ủi những người đau khổ trong cuộc sống xung quanh con.
Xin Chúa nhận lời con cầu nguyện. Amen
" Ngài đã ban cho con tình thương và sự sống, quan tâm đến từng hơi thở của con. Nhưng có điều này Ngài luôn giữ kín, con biết rõ đó chính là ý nghĩ của Ngài."
Trả lờiXóaCon vẫn thấy Đức tin nơi Ông Giop. Cảm thấy mình trong ấy, con cũng hay có phút như ông Giop khi gặp bất trắc. Con cũng xét mình rồi vu vơ nghĩ anh Đại này làm, anh Đại kì cục, Anh Đại muốn gì ở em, rồi nghĩ anh Đại đùa ...
Con thấy ông Giop đau mà, rảnh nên ngồi thắc mắc đủ thứ với Chúa, con thấy ông Giop lạc quan rồi nghĩ về Chúa. Tưởng tượng Ông Gióp đau mà dễ thương gì đâu á. Ổng xét đã xong chốt câu " Xin Ngài nương tay, để con được đôi phần thanh thỏa, trước khi con ra đi"
Như là lúc hết đau thì nghĩ về Chúa, xét mình lung tung, chợt đau thì giật mình xin.
Hh làm cho con nhớ lại mình, nhớ những biến cố, có nhiều phút giây giống vậy. Con tạ ơn Chúa vì qua mỗi phút giây gặp cam go ấy, phút như thất bại ấy, con thấy mình lớn lên. Con thấy trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn, kinh nghiệm hơn, có vậy trí não và ý thức cũng như cách sống nó mới lớn kịp tuổi chứ Chúa ha. Thì ra có tuổi nên Chúa dạy bằng trãi nghiệm, bài học nào rẻ rẻ tí là nhìn thấy người ta sai mình tự sửa bản thân. Con cảm ơn Chúa là con học chui nhiều, học free nhiều. Lớn xác á, sợ đau và nhát lắm á Chúa, nhẹ nhẹ tay! Hì
Ngợi khen Ngài.