Thánh
Vịnh 22 (21):
Gặp đau khổ, người lành
cầu cứu, và ÐỨC CHÚA đã nhậm
lời
(1) Phần nhạc trưởng.
Ðiệu "Con nai hừng đông".Thánh vịnh. Của vua Ða-vít.
(2) Lạy Chúa con thờ, muôn lạy Chúa,
Ngài nỡ lòng ruồng bỏ con sao?
Dù con thảm thiết kêu gào,
nhưng ơn cứu độ nơi nao xa vời!
(3) Ngày kêu Chúa, không lời đáp ứng,
đêm van Ngài mà cũng chẳng yên.
(4) Thế nhưng Chúa ngự nơi đền,
vinh quang của Ít-ra-en là Ngài.
(5) Xưa tổ phụ vẫn hoài cậy Chúa,
họ cậy trông, Ngài đã độ trì,
(6) van nài liền được cứu nguy,
đã không thất vọng mỗi khi cậy Ngài.
(7) Thân sâu bọ chứ người đâu phải,
con bị đời mắng chửi dể duôi,
(8) thấy con ai cũng chê cười,
lắc đầu bĩu mỏ buông lời mỉa mai:
(9) "Nó cậy CHÚA, mặc Người cứu nó!
Người có thương, giải gỡ đi nào!"
(10) Ðưa con ra khỏi thai bào,
vòng tay mẹ ẵm Chúa trao an toàn.
(11) Chào đời con được dâng cho Chúa,
được Ngài là Chúa tự sơ sinh.
(12) Xa con Ngài đứng sao đành,
nguy hiểm bên mình không kẻ giúp cho.
(13) Quanh con cả đàn bò bao kín,
thú Ba-san ùa đến bủa vây:
(14) Há mồm đe dọa gớm thay,
khác nào sư tử xé thây vang gầm.
(15) Tưởng mình như tan dần ra nước,
toàn thân con xương cốt rã rời,
con tim đau đớn bồi hồi,
mềm như sáp chảy tơi bời ruột gan.
(16) Nghe cổ họng khô ran như ngói,
lưỡi với hàm dính lại cùng nhau,
chốn tử vong Chúa đặt vào;
(17) quanh con bầy chó đã bao chặt rồi.
Bọn ác đó trong ngoài vây bủa,
chúng đâm con thủng cả chân tay,
(18) xương con đếm được vắn dài;
chúng đưa cặp mắt cứ hoài ngó xem.
(19) Áo mặc ngoài chúng đem chia chác,
còn áo trong cũng bắt thăm luôn.
(20) Chúa là sức mạnh con nương,
cứu mau, lạy CHÚA, xin đừng đứng xa.
(21) Xin cứu mạng khỏi sa lưỡi kiếm,
gỡ thân con thoát miệng chó rừng,
(22) khỏi nanh sư tử hãi hùng,
phận hèn khốn khổ thoát sừng trâu điên.
(23) Con nguyện sẽ loan truyền danh Chúa
cho anh em tất cả được hay,
và trong đại hội dân Ngài,
con xin dâng tiến một bài tán dương.
(24) Hỡi những ai kính sợ ÐỨC CHÚA,
hãy ca tụng Người đi!
Hỡi toàn thể giống nòi Gia-cóp,
nào hãy tôn vinh Người!
Dòng dõi Ít-ra-en tất cả,
nào một dạ khiếp oai!
(25) Bởi vì Chúa đã chẳng coi thường,
chẳng khinh miệt kẻ nghèo hèn khốn khổ,
cũng không đành ngoảnh mặt làm ngơ,
nhưng đã thương nghe lời cầu cứu.
(26) Chịu ơn Người, tôi dâng lời ca tụng,
ngày đại hội toàn dân.
Ðiều khấn nguyền, tôi xin giữ trọn
trước mặt những ai kính sợ Người.
(27) Kẻ nghèo hèn được ăn uống thoả thuê,
người tìm CHÚA sẽ dâng lời ca tụng.
Cầu chúc họ vui sống ngàn đời.
(28) Toàn thế giới, muôn người nhớ lại
và trở về cùng CHÚA.
Mọi dân tộc dưới trần
phủ phục trước Tôn Nhan.
(29) Bởi vì CHÚA nắm quyền vương đế,
Người thống trị chư dân.
(30) Mọi kẻ ngủ yên trong lòng đất
sẽ đều bái lạy một mình Người,
phàm những ai trở về cát bụi
sẽ cùng phủ phục trước Thánh Nhan.
Phần tôi, nguyện sẽ sống cho Chúa,
(31) con cháu tôi sẽ phụng sự Người.
Thiên hạ sẽ nói về Ðức Chúa
cho thế hệ tương lai,
(32) truyền tụng cho hậu sinh đức công chính của Người,
rằng: "Ðức Chúa đã làm như vậy!"
CHIA SẺ
Đóng đinh (2-22). Bởi vì ông là một ngôn sứ (Cv 2:30), Đa-vít đã có thể viết về
Đấng Mê-si-a từ nhiều thế kỷ trước khi Ngài đến. Đóng đinh không phải là một
hình thức tử hình đối với người Do thái thời bấy giờ, tuy nhiên Đa-vít đã mô tả
cách chính xác. Khi bạn đọc thánh vịnh này, bạn thấy Đức Giê-su trên đồi
Can-vê: tiếng kêu của Ngài lên Chúa Cha (c.2; Mt 27:46); thời điểm tối tăm (c.3;
Mt 27:45); bị mọi người nhạo báng (c.7-9; Mt 27:39-44); cơn khát và đau đớn (15-16;
Ga 19:28); vết tích trên tay và chân (c.17; Lc 24:39); và bắt thăm áo của Ngài
(c.19; Ga 19:23-24). Hãy nhớ rằng, Ngài chịu tất cả những điều này là cho bạn.
Phục sinh (23-27). Đấng cứu độ không còn trên thập giá nhưng đang sống và ở giữa dân Ngài, hướng dẫn họ ca ngợi vì chiến thắng vĩ đại của Thiên Chúa (Dt 2:11-12). Ngày thứ nhất trong tuần là tưởng niệm sự phục sinh của Ngài, và chúng ta theo gương Ngài qua việc gặp gỡ dân Chúa và ca ngợi Đức Chúa. Ngày phục sinh là ngày chiến thắng !
Lên ngôi (28-32). Đức Ki-tô đã chia sẻ phúc lành của Can-vê với giáo hội Ngài (c.23), với Is-ra-el (c.24), và với toàn thể thế giới (28-32). Chúng ta phải loan báo sứ điệp này đến từng quốc gia rằng Đức Giê-su Ki-tô là Đấng cứu độ và Vua (c.28-29): “Cha đã sai Con như là Đấng cứu độ cho thế giới” (1Ga 4:14).
Những điều tồi tệ xảy ra với tất cả mọi người, và chắc là không ít lần bạn đã nghe thấy những điều đó xảy ra với những người tốt mà bạn biết. Khi những điều đó xảy ra với chính bạn hay với những người gần gũi với bạn, bạn sẽ làm gì trong hoàn cảnh đó ? Bạn sẽ nói gì, và bạn sẽ phục tùng Thiên Chúa như thế nào ?
Phục sinh (23-27). Đấng cứu độ không còn trên thập giá nhưng đang sống và ở giữa dân Ngài, hướng dẫn họ ca ngợi vì chiến thắng vĩ đại của Thiên Chúa (Dt 2:11-12). Ngày thứ nhất trong tuần là tưởng niệm sự phục sinh của Ngài, và chúng ta theo gương Ngài qua việc gặp gỡ dân Chúa và ca ngợi Đức Chúa. Ngày phục sinh là ngày chiến thắng !
Lên ngôi (28-32). Đức Ki-tô đã chia sẻ phúc lành của Can-vê với giáo hội Ngài (c.23), với Is-ra-el (c.24), và với toàn thể thế giới (28-32). Chúng ta phải loan báo sứ điệp này đến từng quốc gia rằng Đức Giê-su Ki-tô là Đấng cứu độ và Vua (c.28-29): “Cha đã sai Con như là Đấng cứu độ cho thế giới” (1Ga 4:14).
Những điều tồi tệ xảy ra với tất cả mọi người, và chắc là không ít lần bạn đã nghe thấy những điều đó xảy ra với những người tốt mà bạn biết. Khi những điều đó xảy ra với chính bạn hay với những người gần gũi với bạn, bạn sẽ làm gì trong hoàn cảnh đó ? Bạn sẽ nói gì, và bạn sẽ phục tùng Thiên Chúa như thế nào ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC