Ông Giu-se gặp các anh lần đầu tiên
1
Ông Gia-cóp thấy bên Ai-cập có lúa bán, liền nói với
các con trai: "Sao các con cứ ngồi nhìn nhau?" 2
Rồi ông nói: "Cha nghe nói bên Ai-cập có lúa bán; các
con hãy xuống đó mua lúa về, để chúng ta sống chứ không
phải chết."
3 Mười người anh ông Giu-se bèn xuống mua lúa mì ở Ai-cập. 4 Nhưng Ben-gia-min, em của ông Giu-se, thì ông Gia-cóp không sai đi với các anh, vì ông nói: "Lỡ ra nó gặp tai hoạ."
3 Mười người anh ông Giu-se bèn xuống mua lúa mì ở Ai-cập. 4 Nhưng Ben-gia-min, em của ông Giu-se, thì ông Gia-cóp không sai đi với các anh, vì ông nói: "Lỡ ra nó gặp tai hoạ."
5
Giữa đám người đến mua lúa, cũng có mặt các con ông
Ít-ra-en, vì đất Ca-na-an bị đói kém. 6 Ông Giu-se bấy
giờ có toàn quyền trong xứ, và ông bán lúa cho toàn dân
trong xứ. Các anh ông Giu-se đến và cúi sấp mặt xuống đất
lạy ông. 7 Vừa nhìn thấy các anh mình, ông Giu-se
nhận ra họ, nhưng làm như người xa lạ đối với họ, và
nói với họ cách cứng cỏi. Ông hỏi họ: "Các người
từ đâu đến?" Họ đáp: "Thưa từ đất Ca-na-an, để
mua lương thực."
8
Ông Giu-se nhận ra các anh, nhưng họ không nhận ra ông. 9
Ông Giu-se nhớ lại những giấc chiêm bao của ông liên quan
đến họ, nên nói với họ: "Các người là bọn do thám.
Các người đến để dò xét những chỗ sơ hở của xứ
này." 10 Họ nói: "Thưa ngài, không phải đâu!
Các tôi tớ ngài đến để mua lương thực. 11 Chúng
tôi đều là con cùng một cha, chúng tôi là người lương
thiện; các tôi tớ ngài không phải là bọn do thám." 12
Ông nói với họ: "Không! Các người đến để dò xét
những chỗ sơ hở của xứ này." 13 Họ nói:
"Các tôi tớ ngài là mười hai anh em, chúng tôi là con
cùng một cha, ở đất Ca-na-an. Ðứa út hiện đang ở với
cha chúng tôi, còn một đứa thì không còn nữa." 14
Ông Giu-se bảo họ: "Ðúng như ta đã nói với các
người: các người là bọn do thám! 15 Ta sẽ thử
thách các người như thế này: Ta lấy mạng sống Pha-ra-ô mà
thề rằng: các người sẽ không được ra khỏi đây, trước
khi đứa em út của các người đến. 16 Hãy cho một
anh em về tìm đứa em, còn các người thì phải ở tù. Ta
sẽ thử xem lời các người nói có đúng sự thật hay
không. Bằng không, ta lấy mạng sống Pha-ra-ô mà thề rằng:
các người là bọn do thám." 17 Rồi ông giam
giữ họ ba ngày.
18 Ðến ngày thứ ba, ông Giu-se bảo họ: "Các người muốn sống thì hãy làm thế này, vì ta kính sợ Thiên Chúa. 19 Nếu các người là những kẻ lương thiện, thì một anh em cứ phải chịu giam trong nhà tù này, còn các người khác thì hãy ra đi, đem lúa về cho gia đình khỏi đói. 20 Rồi các người hãy đem đứa em út đến cho ta. Bấy giờ sẽ rõ là các người nói đúng, và các người sẽ không phải chết." Họ đã làm như vậy. 21 Họ bảo nhau: "Than ôi! Chúng ta có lỗi với em chúng ta: chúng ta đã thấy nó phải ngặt nghèo. Nó đã năn nỉ chúng ta, nhưng chúng ta chẳng nghe. Chính vì thế mà chúng ta gặp cảnh ngặt nghèo này." 22 Ông Rưu-vên trả lời họ rằng: "Tôi đã chẳng bảo các chú thế này sao: "Ðừng phạm tội hại đến thằng bé!" nhưng các chú đã không chịu nghe. Bây giờ thì phải đền nợ máu nó!" 23 Họ không biết rằng ông Giu-se hiểu được, vì giữa ông và họ có người phiên dịch. 24 Bấy giờ ông lánh ra chỗ khác mà khóc, sau đó mới trở lại nói chuyện với họ. Trong số họ, ông bắt ông Si-mê-ôn và cho trói trước mặt họ.
Các anh ông Giu-se đến và cúi sấp mặt xuống đất lạy ông |
18 Ðến ngày thứ ba, ông Giu-se bảo họ: "Các người muốn sống thì hãy làm thế này, vì ta kính sợ Thiên Chúa. 19 Nếu các người là những kẻ lương thiện, thì một anh em cứ phải chịu giam trong nhà tù này, còn các người khác thì hãy ra đi, đem lúa về cho gia đình khỏi đói. 20 Rồi các người hãy đem đứa em út đến cho ta. Bấy giờ sẽ rõ là các người nói đúng, và các người sẽ không phải chết." Họ đã làm như vậy. 21 Họ bảo nhau: "Than ôi! Chúng ta có lỗi với em chúng ta: chúng ta đã thấy nó phải ngặt nghèo. Nó đã năn nỉ chúng ta, nhưng chúng ta chẳng nghe. Chính vì thế mà chúng ta gặp cảnh ngặt nghèo này." 22 Ông Rưu-vên trả lời họ rằng: "Tôi đã chẳng bảo các chú thế này sao: "Ðừng phạm tội hại đến thằng bé!" nhưng các chú đã không chịu nghe. Bây giờ thì phải đền nợ máu nó!" 23 Họ không biết rằng ông Giu-se hiểu được, vì giữa ông và họ có người phiên dịch. 24 Bấy giờ ông lánh ra chỗ khác mà khóc, sau đó mới trở lại nói chuyện với họ. Trong số họ, ông bắt ông Si-mê-ôn và cho trói trước mặt họ.
Các
con ông Gia-cóp trở về xứ Ca-na-an
25
Rồi ông Giu-se truyền đổ đầy lúa mì vào bao bị của họ,
và truyền trả lại bạc: của ai thì để vào bao người ấy,
đồng thời cho họ lương thực ăn đường. Ông đã xử
sự với họ như thế. 26 Họ chất lúa của mình lên
lưng lừa và đi khỏi đó. 27 Tại nơi họ dừng lại
nghỉ đêm, một người trong bọn họ mở bao của mình để cho
lừa ăn, thì thấy bạc của mình: bạc ấy ở miệng bao lúa
mì. 28 Người ấy nói với anh em mình: "Người ta
đã trả lại bạc của tôi! Nó ở trong bao lúa mì của tôi
đây này!" Họ hết hồn hết vía, kinh hoàng nói với nhau:
"Thiên Chúa làm gì cho chúng ta thế này!"
29
Khi trở về với ông Gia-cóp, cha họ, ở đất Ca-na-an, họ
thuật lại cho ông mọi việc đã xảy đến với họ; họ nói:
30 "Ông chúa xứ ấy đã ăn nói với chúng con
cách cứng cỏi, và coi chúng con là bọn người đến do thám
xứ ấy. 31 Chúng con nói với ông ta: "Chúng tôi
là người lương thiện, không phải là bọn do thám. 32
Chúng tôi là mười hai anh em, con cùng một cha. Một đứa
không còn nữa, đứa út thì hiện đang ở với cha chúng
tôi tại đất Ca-na-an." 33 Nhưng ông chúa xứ ấy
bảo chúng con: "Căn cứ vào điều này, ta sẽ biết các
người là những kẻ lương thiện: các người hãy để một
anh em ở lại với ta, hãy lãnh phần lương thực cứu đói
cho gia đình và ra đi. 34 Các người hãy đem đứa em
út đến cho ta; như vậy ta sẽ biết các người không phải
là bọn do thám, nhưng là người lương thiện. Ta sẽ trả lại
người anh em kia, và các người sẽ có thể đi lại mua bán
trong xứ."
35
Khi họ đổ bao ra, thì mỗi người thấy trong bao có túi bạc
của mình. Thấy những túi bạc, họ và cha họ phát sợ. 36
Ông Gia-cóp, cha họ, bảo: "Chúng mày cướp con tao! Giu-se
không còn nữa, Si-mê-ôn không còn nữa, mà Ben-gia-min,
chúng mày cũng muốn bắt đem đi! Mọi chuyện đổ lên đầu
tao!" 37 Ông Rưu-vên nói với cha: "Cha cứ
giết hai đứa con trai của con đi, nếu con không đưa em về cho
cha! Cha cứ giao em cho con, và chính con sẽ đem nó về cho
cha." 38 Nhưng ông đáp: "Con tao sẽ không xuống
đó với chúng mày, vì anh nó đã chết, chỉ còn lại một
mình nó thôi. Nó mà gặp tai hoạ trong chuyến đi chúng mày
sắp thực hiện, thì chúng mày sẽ làm cho kẻ bạc đầu này
phải buồn sầu mà xuống âm phủ."
CHIA SẺ
Đối diện tha nhân.
Những chương tiếp theo mô tả Giu-se đối phó với những người anh của ông
và họ đối diện với cha của mình do những hậu quả của những việc
họ đã gây ra cho người anh em của mình. Mười người anh đã phạm tội
chống lại Gia-cóp và Giu-se, nhưng họ nghĩ rằng Giu-se đã chết, và tội
của họ đã được che dấu một cách an toàn. Giu-se phải giải quyết với
họ một cách kiên nhẫn, chân thật, và quyết đoán, giống như cách mà
Chúa làm với chúng ta khi chúng ta cố gắng che dấu tội của mình. Hai nguyên nhân chính dẫn đến sự căng
thẳng trong cuộc sống là thất bại trong việc tha thứ và đón nhận tha
thứ. Bạn có bị bất an vì “tắc nghẽn” một trong hai nguyên nhân này?
Sau khi đọc xong chương này, Thiên Chúa có gởi đến trong trí nhớ của
bạn một ai đó mà họ cần đến sự tha thứ của bạn ?
Đối diện lương tâm. Mục
đích tức thời của Giu-se là để đem hết mười một anh em sang Ai cập để
họ có thể bái phục trước ông và hoàn tất giấc mơ mà Thiên Chúa đã
ban cho ông hơn hai mươi năm trước. Mục đích cao nhất là để cho họ xưng
thú tội của họ và được giải hòa với Giu-se và Gia-cóp. Trong sự cô
tịch và thanh vắng nơi nhà tù họ đối diện với lương tâm của mình,
và chính trong tù họ nhận ra tội lỗi của họ và hoàn cảnh khó khăn
hiện tại họ đang đối diện là kết quả của tội họ đã phạm trong quá
khứ. Tuy nhiên, qua lương tâm của họ, Thiên Chúa đã giúp cho những
người anh em của Giu-se nhận ra mình, và nhận ra bằng chứng về sự
hiện diện của Thiên Chúa trong những biến cố hiện tại của họ (42:25-20).
Ngày hôm nay, Thiên Chúa đang nói gì
với cá nhân bạn qua tiếng nói lương tâm ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC