Thứ Hai, 6 tháng 2, 2012

CHƯƠNG 13 - SÁCH XUẤT HÀNH


Các con đầu lòng
1 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê: 2 "Hãy thánh hiến cho Ta mọi con so, mọi con đầu lòng trong số con cái Ít-ra-en, dù là người hay là thú vật: nó thuộc về Ta."

Bánh không men
3 Ông Mô-sê nói với dân: "Hãy ghi nhớ ngày hôm nay là ngày anh em ra khỏi Ai-cập, khỏi cảnh nô lệ, vì Ðức Chúa đã dùng cánh tay mạnh mẽ của Người mà đưa anh em ra khỏi đó. Anh em không được ăn bánh có men. 4 Ngày anh em ra đi là một ngày trong tháng A-víp. 5 Khi nào Ðức Chúa đưa ngươi vào đất của người Ca-na-an, Khết, E-mô-ri, Khi-vi và Giơ-vút, đất tràn trề sữa và mật, mà Người đã thề với cha ông ngươi là sẽ ban cho ngươi, ngươi sẽ cử hành nghi thức đó vào tháng này. 6 Trong vòng bảy ngày, ngươi sẽ ăn bánh không men, và ngày thứ bảy là lễ kính Ðức Chúa. 7 Phải ăn bánh không men trong vòng bảy ngày; không được thấy bánh có men trong nhà ngươi và cũng không được thấy men trong nhà ngươi, trên toàn lãnh thổ ngươi. 8 Trong ngày ấy, ngươi sẽ kể lại cho con của ngươi rằng: Sở dĩ như vậy là vì những gì Ðức Chúa đã làm cho cha khi cha ra khỏi Ai-cập. 9 Ngươi sẽ coi đó như là dấu ở tay ngươi, là kỷ vật đeo trên trán, để cho Luật của Ðức Chúa ở trên môi miệng ngươi, bởi vì Ðức Chúa đã dùng cánh tay mạnh mẽ mà đưa ngươi ra khỏi Ai-cập. 10 Từ năm này qua năm khác, ngươi phải giữ thánh chỉ này vào đúng thời kỳ của nó.
 Các con đầu lòng
11 "Vậy khi Ðức Chúa đã đưa ngươi vào đất Ca-na-an như Người đã thề với ngươi và cha ông của ngươi, và khi Người đã ban đất ấy cho ngươi, 12 thì ngươi phải nhượng lại cho Ðức Chúa mọi con đầu lòng của loài người và mọi con đầu lòng của loài vật trong đàn vật của ngươi: các con đực thuộc về Ðức Chúa. 13 Mọi con đầu lòng của giống lừa, ngươi sẽ lấy một con chiên mà chuộc lại; nếu ngươi không chuộc lại, thì đánh gãy ót nó đi. Còn mọi con đầu lòng của loài người trong số con cái ngươi, thì ngươi sẽ chuộc lại. 14 Vậy mai ngày con của ngươi có hỏi: "Ðiều đó nghĩa là gì? Thì ngươi sẽ nói với nó: "Ðức Chúa đã dùng cánh tay mạnh mẽ của Người mà đưa chúng ta ra khỏi Ai-cập, khỏi cảnh nô lệ. 15 Bởi vì Pha-ra-ô làm khó dễ khi phải thả chúng ta ra, nên Ðức Chúa đã sát hại mọi con đầu lòng trong đất Ai-cập, từ con đầu lòng của loài người cho đến con đầu lòng của loài vật, vì thế mà cha tế dâng Ðức Chúa mọi con so giống đực; còn con đầu lòng trong số con cái cha, thì cha chuộc lại.16 Ðó sẽ là dấu ở tay ngươi, và là phù hiệu trên trán ngươi, vì Ðức Chúa đã dùng cánh tay mạnh mẽ mà đưa chúng ta ra khỏi Ai-cập."
 4. Ra Khỏi Ai-Cập
Dân Ít-ra-en ra đi
17 Khi Pha-ra-ô thả cho dân đi, Thiên Chúa không dẫn họ theo ngả đường xuyên qua xứ Phi-li-tinh, dù đường đó gần hơn, vì Thiên Chúa nói: "Khi thấy phải chiến đấu, dân có thể hối hận mà quay về Ai-cập." 18 Vậy Thiên Chúa đưa dân đi vòng, qua ngả đường sa mạc Biển Sậy. Con cái Ít-ra-en võ trang đầy đủ từ đất Ai-cập đi lên. 19 Ông Mô-sê đem theo hài cốt ông Giu-se, vì ông Giu-se đã bắt con cái Ít-ra-en thề khi ông nói: "Thế nào Thiên Chúa cũng sẽ thăm viếng anh em; bấy giờ anh em sẽ đưa hài cốt tôi từ đây lên với anh em."
20 Họ nhổ trại rời Xúc-cốt tới đóng trại ở Ê-tham, ven sa mạc.
21 Ðức Chúa đi đằng trước họ: ban ngày thì ở trong cột mây để dẫn đường, ban đêm thì ở trong cột lửa để soi sáng, nên họ có thể đi cả ban ngày lẫn ban đêm. 22 Ban ngày cột mây đi trước dân không rời, ban đêm cột lửa cũng vậy.

Ðức Chúa đi đằng trước họ: ban ngày thì ở trong cột mây để dẫn đường

CHIA SẺ 
 
Hồi tưởng. Thiên Chúa đã muốn Ít-ra-en nhớ điều Ngài đã thực hiện cho họ (3,9,14,16), vì sợ rằng trong tương lai họ lại quên tín thác và phục vụ Ngài. Việc tách những đứa con đầu lòng hầu nhắc nhở họ rằng Chúa đã cứu chuộc những người con trưởng nam của Ít-ra-en. Lễ Vượt qua hằng năm nhằm nhắc nhở họ giữ đời sống thanh sạch. Khi bạn lưu tâm đến việc Đức Giêsu Kitô đã cứu chuộc chúng ta nhờ Máu của Ngài, chắc chắn bạn sẽ trao chính bản thân bạn cho Chúa và vâng theo Lời Ngài. Qua những kinh nghiệm vượt qua những thử thách trong cuộc sống, có giúp bạn nhận ra Thiên Chúa đã can thiệp không hay đó chỉ là những sự tình cờ, may mắn, ngẫu nhiên ?
Hướng dẫn. Thế hệ trẻ hơn sau này không thể biết những công việc của Thiên Chúa trừ phi thế hệ đi trước kể lại những điều ấy. Lời của Thiên Chúa phải làm chủ môi miệng tôi (v9), mắt tôi và tay tôi (16), và chúng ta phải chia sẻ điều đó cho những người khác. Những người Do thái hiểu điều này theo nghĩa đen, họ đã đeo những điều Luật trên trán và trên tay, nhưng chắc rằng Chúa đang nói điều này theo nghĩa ẩn dụ. Những giáo huấn của Thiên Chúa hiện diện tới mức nào trong cuộc sống hằng ngày của bạn ?
Bước theo. Thiên Chúa giải thoát chúng ta khỏi mọi ràng buộc, và Ngài cũng đã hướng dẫn chúng ta để thừa hưởng điều Ngài đã chuẩn bị cho chúng ta. Lời Ngài giống như cột mây và cột lửa. Cột mây và cột lửa luôn đi trước đoàn lữ hành, nên họ phải luôn nhìn về phía trước, chứ không phải nhìn lại phía sau, để nhận được sự hướng dẫn từ Thiên Chúa. Ngài sẽ dẫn đường cho chúng ta nếu chúng ta tín thác nơi Ngài. Một trong những điều khó khăn nhất là nghe được hướng dẫn từ Thiên Chúa cho hành trình “vượt qua” của cuộc đời chúng ta : lúc nào thì dừng lại và khi nào thì lên đường ? Bạn có ở gần Ngài đủ để có thể nghe Ngài chỉ dẫn, có đủ niềm tin để thực hiện chính xác điều Ngài muốn ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC