Thứ Bảy, 31 tháng 5, 2014

CHƯƠNG 25 - GIÊ-RÊ-MI-A

4. Ba-By-Lon, Tai Ương Ðức Chúa Gửi Ðến
1 Có lời phán với ông Giê-rê-mi-a liên quan đến toàn dân Giu-đa, vào năm thứ tư triều Giơ-hô-gia-kim, con vua Giô-si-gia-hu, làm vua Giu-đa - cũng là năm thứ nhất triều Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon - 2 Lời đó, ngôn sứ Giê-rê-mi-a đã công bố cho toàn dân Giu-đa và cho mọi người cư ngụ ở Giê-ru-sa-lem, lời đó như sau:
3 Kể từ năm thứ mười ba triều Giô-si-gia-hu, con vua A-môn, làm vua Giu-đa cho đến hôm nay, tính ra đã được hai mươi ba năm, lời Ðức Chúa phán với tôi và tôi đã không ngừng công bố cho anh em, nhưng anh em đã chẳng thèm nghe! 4 Hơn nữa, Ðức Chúa lại đã không ngừng phái đến với anh em tất cả các tôi tớ của Người là các ngôn sứ, nhưng anh em đã chẳng thèm nghe, cũng chẳng thèm lưu ý. 5Người phán rằng: "Hãy trở về đi, mỗi người hãy bỏ con đường xấu xa, bỏ những hành vi gian ác của mình, rồi các ngươi sẽ được cư ngụ trên miền đất mà Ðức Chúa đã ban cho các ngươi và cha ông các ngươi từ muôn thuở cho đến muôn đời. 6 Ðừng chạy theo các thần khác mà thờ phượng và sụp lạy chúng, cũng đừng chọc giận Ta bằng những việc tay các ngươi làm, rồi Ta sẽ thôi không giáng hoạ cho các ngươi nữa. 7 Nhưng các ngươi đã chẳng chịu nghe Ta - sấm ngôn của Ðức Chúa - cứ chọc giận Ta bằng những việc tay các ngươi làm mà chuốc lấy tai hoạ.
8 Vì thế, Ðức Chúa các đạo binh phán: Vì các ngươi đã không thèm nghe các lời của Ta, 9 thì này Ta cho vời tất cả các thị tộc phương Bắc cùng với Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, tôi tớ của Ta - sấm ngôn của Ðức Chúa. Ta sẽ đưa tất cả đến đánh xứ này và dân cư của nó cùng mọi dân tộc xung quanh; Ta sẽ loại trừ chúng, sẽ biến chúng nên đồ kinh tởm, nên đề tài trào phúng, nên chốn điêu tàn vạn cổ. 10 Ta sẽ làm cho nơái chúng ở im bặt tiếng reo mừng hỷ hoan và tiếng hát của cô dâu chú rể, cũng như tiếng cối xay và ánh đèn. 11 Tất cả xứ này sẽ nên chốn điêu tàn đổ nát và các dân ấy sẽ phải làm tôi vua Ba-by-lon trong bảy mươi năm. 12 Nhưng khi mãn bảy mươi năm, Ta sẽ viếng thăm để trừng phạt vua Ba-by-lon và dân ấy - sấm ngôn của Ðức Chúa - vì tội lỗi của chúng, cũng như trừng phạt xứ Can-đê và biến nó thành chốn điêu tàn vạn cổ. 13 Mọi lời Ta đã phán về xứ ấy, mọi điều đã được viết trong sách này, Ta sẽ thực hiện để trừng phạt nó.
II. Mở Ðầu Các Lời Sấm Lên Án Các Dân Ngoại
Thị kiến cái chén
Ðây là điều ông Giê-rê-mi-a đã tuyên sấm để lên án tất cả các dân tộc.
14 Vì cả chúng nữa, chúng cũng sẽ bị các dân tộc hùng cường và các vua chúa quyền uy bắt làm tôi, và Ta sẽ trả cho chúng tuỳ theo những hành vi và những việc tay chúng làm.
15 Thật vậy, Ðức Chúa, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán với tôi như sau: Ngươi hãy cầm lấy từ tay Ta chén rượu tức là cơn lôi đình, và ngươi hãy bắt mọi dân tộc mà Ta sai ngươi đến phải uống chén ấy. 16Chúng sẽ uống vào, sẽ lảo đảo và hoá ra điên dại vì lưỡi gươm mà chính Ta sẽ gửi cho chúng. 17 Tôi đã cầm lấy chén từ tay Ðức Chúa và tôi đã bắt mọi dân mà Ðức Chúa sai tôi đến phải uống. 18 Ðó là Giê-ru-sa-lem và các thành miền Giu-đa, các vua chúa và các thủ lãnh của thành, để biến chúng nên chốn hoang tàn, nên đồ kinh tởm, nên đề tài trào phúng và đầu đề châm chọc; 19 đó là Pha-ra-ô vua Ai-cập, các bề tôi, các thủ lãnh và toàn dân của vua ấy; 20 đó là tất cả đám đông hỗn tạp; tất cả các vua xứ Út; tất cả các vua xứ Phi-li-tinh: Át-cơ-lôn, Ga-da, Éc-rôn và phần dân Át-đốt còn sót lại; 21 là Ê-đôm, Mô-áp và con cái Am-mon; 22 là tất cả các vua Tia, tất cả các vua Xi-đôn và tất cả các vua ở hải đảo bên kia biển; 23 là Ðơ-đan, Tê-ma, Bút, tất cả những dân cạo tóc hai bên thái dương; 24 là tất cả các vua Ả-rập, tất cả các vua của đám đông hỗn tạp định cư trong sa mạc; 25 là tất cả các vua Dim-ri, tất cả các vua Ê-lam, tất cả các vua Mê-đi. 26 Tất cả các vua phương Bắc, gần cũng như xa, kẻ trước người sau và mọi vương quốc trên cõi đất, trên mặt đất này. Còn vua Sê-sác sẽ uống sau cùng.
27 Ngươi sẽ nói với chúng: Ðức Chúa các đạo binh, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau: Hãy uống cho say! Hãy mửa ra và ngã vật xuống, không còn chỗi dậy nổi trước lưỡi gươm mà chính Ta phóng vào giữa các ngươi. 28 Nếu chúng từ chối không nhận lấy chén từ tay ngươi mà uống, thì ngươi sẽ bảo chúng: Ðức Chúa các đạo binh phán như sau: Thế nào các ngươi cũng phải uống! 29 Vì này, cả chính thành kêu cầu Danh Ta, Ta còn gieo tai giáng hoạ, thì huống hồ các ngươi? Không! Các ngươi không được yên đâu, vì chính Ta cho phóng gươm để trừng phạt mọi dân cư trên cõi đất. Sấm ngôn của Ðức Chúa các đạo binh.
30 Còn ngươi, ngươi hãy tuyên
sấm cho chúng biết tất cả những lời trên đây; ngươi hãy bảo chúng:
Từ trên cao Ðức Chúa rống lên,
từ thánh điện của Người, Người lên tiếng,
Người rống lên vang dội để kết án lãnh địa của Người,
Người cất tiếng reo hò của những người đạp nho
để trừng phạt toàn dân cư trên cõi đất.
31 Tận cùng cõi đất còn vang tiếng ồn ào,
vì Ðức Chúa đứng ra tố cáo muôn dân,
chính Người ngự toà xét xử mọi xác phàm,
phường gian ác, Người để mặc cho gươm chém.
Sấm ngôn của Ðức Chúa.
32 Ðức Chúa các đạo binh phán như sau:
Này tai hoạ lan tràn
từ dân tộc này đến dân tộc khác;
và một trận cuồng phong dữ dội nổi lên
từ những miền xa xăm của cõi đất.
33 Ngày ấy, những xác chết do Ðức Chúa đánh phạt sẽ ngổn ngang khắp mặt đất. Chúng chẳng được khóc thương, chẳng được thu lượm, chẳng được chôn cất. Chúng hoá thành phân bón trên mặt đất.
34 Hỡi các mục tử, hãy rên siết, hãy kêu gào.
Hỡi những người thống lãnh đoàn chiên, hãy lăn lộn trên đất,
vì đã đến ngày các ngươi bị hạ sát và tán loạn,
các ngươi sẽ rơi xuống như chiếc bình quý giá.
35 Mục tử chẳng còn nơi náu ẩn,
kẻ thống lãnh đoàn chiên hết đường thoát thân.
36 Người ta nghe tiếng kêu than của các mục tử,
tiếng rên siết của những kẻ thống lãnh đoàn chiên,
vì Ðức Chúa đã phá tan đồng cỏ của chúng.
37 Những bãi cỏ yên hàn đã thành nơi lặng lẽ,
vì Ðức Chúa nổi cơn lôi đình thịnh nộ!
38 Con sư tử đã ra khỏi lùm cây;
xứ sở của chúng đã nên chốn hoang tàn,
vì cơn lôi đình tàn khốc, vì cơn lôi đình thịnh nộ. 
CHIA SẺ

Hãy tưởng tượng việc công bố trong vòng hai mươi ba năm và chẳng thấy kết quả khả thi nào cả! Giê-rê-mi-a trong thành với ơn gọi của mình ngay cả khi ông bị người ta chống đối và họ chẳng chịu nghe Lời Chúa. Chúng ta bị Thiên Chúa xét xử theo như sự trung thành của chúng ta, chứ không phải theo những thành công ở bên ngoài. Theo tiêu chuẩn của người đời, Giê-rê-mi-a có thể xem như đã thất bại (1Cr 4:1-5).
Cuộc lưu đày ở Ba-by-lon là cách thức Thiên Chúa trừng phạt những kẻ nổi loạn và thanh luyện những người đạo đức còn lại ở trong đất nước. Đất nước đã bị điếc trước Lời Ngài (c.4,7,8), nhưng Lời đó sẽ được hoàn tất, không phải chỉ cho Ít-ra-en, nhưng cho toàn thể các dân tộc mà ở những nơi đó Ngài đã gửi các ngôn sứ của Ngài đến.
Thiên Chúa kiên nhẫn đối với những kẻ bất tuân và cho họ nhiều cơ hội để hoán cải, nhưng đến một lúc nào đó Ngài phải ra tay! Ngài sẽ giống như chủ nhà chuốc cho khách của mình say (c.15-29), như sư tử tấn công đàn chiên (c.30-31, 34-38), một cơn gió lốc sẽ quét qua đất nước và hủy hoại nó (c.32-33).
Theo Sử Biên Niên cuốn thứ 2 36:20-21, Đức Chúa đã trừng phạt Giu-đa trong bảy mươi năm bởi vì nó trùng với con số của những năm Sabat mà họ không tuân giữ (Lv 25:1-7). Những người đã không nghỉ vào những ngày Sabat trong tuần (Gr 17:19-27), và họ đã không để cho đất nghỉ ngơi bảy năm một lần (Lv 26:27-35). Khi chúng ta giữ cho mình những gì thuộc về Thiên Chúa, chúng ta cũng sẽ mất nó và thậm chí trong tương laicòn bị đau khổ. Bạn có đang cố gắng giữ lại những gì như: thời gian, vật chất, các khả năng… đáng lý ra nó phải thuộc về Thiên Chúa nhưng lại giữ cho bản thân mình chăng ?

Thứ Sáu, 30 tháng 5, 2014

CHƯƠNG 24 - GIÊ-RÊ-MI-A

Hai thúng vả
1 Ðức Chúa đã cho tôi thấy hai thúng vả đặt ở trước thánh điện của Ðức Chúa. Việc này xảy ra sau khi Na-bu-cô-đô-nô-xo, vua Ba-by-lon, đã phát lưu khỏi Giê-ru-sa-lem: Giơ-khon-gia-hu vua Giu-đa, con vua Giơ-hô-gia-kim, các thủ lãnh Giu-đa, thợ rèn và thợ làm khoá; vua ấy điệu họ về Ba-by-lon. 2 Hai thúng vả ấy, một thúng rất tốt, tựa như vả đầu mùa; còn một thúng rất xấu, xấu đến nỗi không ăn được. 3 Bấy giờ Ðức Chúa phán với tôi: "Này Giê-rê-mi-a, ngươi thấy cái gì?" Tôi đáp: "Thưa những trái vả: những trái vả tốt thì rất tốt, còn những trái vả xấu thì rất xấu, xấu đến nỗi không ăn được!" 4 Bấy giờ có lời Ðức Chúa phán với tôi rằng: 5 Ðức Chúa, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau: Như những trái vả tốt kia, đoàn người Giu-đa lưu đày biệt xứ đã bị Ta đưa ra khỏi nơi này đến xứ người Can-đê, Ta cũng sẽ đoái nhìn và giáng phúc cho như vậy. 6 Ta sẽ ghé mắt nhìn để ban phúc và sẽ đưa chúng trở về đất này; Ta sẽ xây chứ không phá, sẽ trồng chứ không nhổ. 7  Ta sẽ ban cho chúng một tâm hồn để nhận biết rằng chính Ta là Ðức Chúa. Chúng sẽ là dân của Ta, còn Ta, Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng; bởi vì chúng sẽ hết lòng trở về với Ta. 8 Nhưng cũng như những trái vả xấu, xấu đến nỗi không thể ăn được - quả thật, Ðức Chúa phán như sau - Ta cũng sẽ xử như thế với Xít-ki-gia-hu vua Giu-đa, với các thủ lãnh của vua ấy và với phần còn lại ở Giê-ru-sa-lem, những người còn sống sót trong xứ này và những người cư ngụ trong đất Ai-cập. 9 Ta sẽ khiến chúng trở nên mối kinh hoàng và tai hoạ cho mọi vương quốc trên cõi đất, nên trò ô nhục, lời đàm tiếu, đầu đề châm chọc và lời nguyền rủa cho mọi nơi Ta đã xua chúng đến. 10 Ðể trừng phạt chúng, Ta sẽ bắt chúng phải chịu cảnh gươm đao, đói kém và ôn dịch, cho tới khi chúng biến sạch khỏi miền đất Ta đã ban cho chúng cũng như cho cha ông chúng.  
CHIA SẺ

Hoa trái đầu tiên phải được dâng lên cho Thiên Chúa như một hy lễ tạ ơn vì sự tốt lành của Ngài. Ít-ra-en là hoa trái đầu mùa của Thiên Chúa (Gr 2:3), nhưng đất nước đã không hoàn toàn thuộc về Thiên Chúa. Giống như hai thúng vả, hầu hết mọi người đều xấu, và chỉ có một số ít còn lại là tốt bởi vì họ vâng phục Thiên Chúa.
Điều mà cuộc sống làm cho chúng ta tùy thuộc vào điều mà cuộc sống tìm thấy nơi chúng ta. Những người thánh thiện còn sót lại đã nghiệm thấy được những điều tốt lành từ nơi Thiên Chúa trong suốt cuộc lưu đày, nhưng những người dân không đạo đức đã bị những khó khăn nuốt chửng họ. Những người thánh thiện còn sót lại đã làm nên điều tốt nhất trong hoàn cảnh xấu bởi vì họ đã tin tưởng vào Thiên Chúa (Rm 8:28).
Điều quan trọng là một con tim biết Chúa và hoàn toàn thuộc về Ngài (c.7). bạn có thể không có khả năng làm chủ tình thế, nhưng bạn có thể làm chủ cách thức bạn đáp trả lại hoàn cảnh đó và với Chúa. Bạn “hãy gìn giữ tim con cho thật kỹ, vì từ đó mà sự sống phát sinh” (Cn 4:23).
Thiên Chúa là Đấng tốt lành đã cảnh báo Giu-đa trước khi những tai họa xảy đến. Ngày hôm nay, Ngài cũng gửi đến những cảnh báo cho chúng ta. Ngài mời gọi  mọi người tín hữu phải là “hoa trái đầu mùa của Đấng Tạo Hóa” (Gc 1:18), và chúng ta muốn trao cho Ngài những gì tốt nhất. Vậy bạn thuộc về thúng vả tốt hay thúng vả xấu ?

Thứ Năm, 29 tháng 5, 2014

CHƯƠNG 23 - GIÊ-RÊ-MI-A

Lời sấm loan báo Ðấng Cứu Thế
Vị vua tương lai
1 Khốn thay những mục tử làm cho đoàn chiên Ta chăn dắt phải thất lạc và tan tác - sấm ngôn của Ðức Chúa - 2 Vì thế, Ðức Chúa, Thiên Chúa Ít-ra-en, phán như sau để lên án các mục tử, những người chăn dắt dân Ta: chính các ngươi đã làm cho đoàn chiên của Ta phải tan tác; các ngươi đã xua đuổi và chẳng lưu tâm gì đến chúng. Này Ta sẽ để ý đến các hành vi gian ác của các ngươi mà trừng phạt các ngươi - sấm ngôn của Ðức Chúa. 3 Chính Ta sẽ quy tụ đoàn chiên Ta còn sót lại từ khắp mọi miền Ta đã xua chúng đến. Ta sẽ đưa chúng về đồng cỏ của chúng; chúng sẽ sinh sôi nảy nở thật nhiều. 4 Ta sẽ cho xuất hiện các mục tử để lãnh đạo chúng; họ sẽ chăn dắt chúng. Chúng sẽ không còn phải hãi hùng, kinh khiếp và bị bỏ rơi nữa. Sấm ngôn của Ðức Chúa.
5 Này, sẽ tới những ngày - sấm ngôn của Ðức Chúa -
Ta sẽ làm nẩy sinh cho nhà Ða-vít
một chồi non chính trực.
Vị vua lên ngôi trị vì sẽ là
người khôn ngoan tài giỏi
trong xứ sở, vua sẽ thi hành điều chính trực công minh.
6 Thời bấy giờ, Giu-đa sẽ được cứu thoát,
Ít-ra-en được sống yên hàn.
Danh hiệu người ta tặng vua ấy
sẽ là: "Ðức Chúa, sự công chính của chúng ta."
7 Vì thế, này đây sẽ tới những ngày - sấm ngôn của Ðức Chúa - người ta không còn nói như sau nữa: "Nhân danh Ðức Chúa hằng sống, Ðấng đưa con cái Ít-ra-en lên khỏi đất Ai-cập!", 8 nhưng sẽ nói: "Nhân danh Ðức Chúa hằng sống, Ðấng đã đưa dòng dõi nhà Ít-ra-en lên khỏi đất phương Bắc và khỏi mọi miền đất Người đã xua họ đến, để họ được cư ngụ trên đất của họ!"
Tập sách nhỏ lên án các ngôn sứ giả
9 Về các ngôn sứ: Tâm can tôi tan nát, xương cốt tôi rã rời.
Tôi nên như người say, nên như người bứ rượu,
cũng chỉ vì Ðức Chúa, vì thánh ngôn của Người.
10 Xứ sở đầy dẫy quân ngoại tình;
quả thế, vì một lời nguyền rủa mà xứ sở phải tang tóc,
mà các bãi chăn súc vật trong hoang địa phải héo khô.
Chúng chỉ mau chân chạy theo chuyện gian tà
và mạnh tay làm điều bất chính.
11 Quả thế, cả ngôn sứ lẫn tư tế đều là quân vô đạo;
ngay trong Nhà của Ta, Ta cũng thấy điều gian ác của chúng.
Sấm ngôn của Ðức Chúa.
12 Vì thế, đường chúng đi trở nên trơn trượt;
chúng bị đẩy vào nơi tăm tối mịt mù và té nhào trong đó.
Vì Ta sẽ khiến tai hoạ ập xuống trên chúng,
vào năm chúng bị trừng phạt. Sấm ngôn của Ðức Chúa.
13 Nơi các ngôn sứ ở Sa-ma-ri, Ta đã thấy chuyện điên rồ:
Chúng đã tuyên sấm nhân danh Ba-an
và làm cho Ít-ra-en, dân Ta, bị lầm lạc.
14 Còn nơi các ngôn sứ ở Giê-ru-sa-lem,
Ta đã thấy điều ghê tởm:
chúng phạm tội ngoại tình và sống trong dối trá;
chúng tiếp tay cho bọn gian tà,
đến nỗi chẳng ai từ bỏ điều gian ác mà trở lại.
Ðối với Ta, tất cả bọn chúng khác nào Xơ-đôm,
và dân cư trong thành cũng giống như Gô-mô-ra.
15 Vì vậy, để lên án các ngôn sứ ấy,
Ðức Chúa các đạo binh phán như sau:
Này Ta sắp bắt chúng ngậm ngải
và uống nước ngâm thuốc độc,
bởi vì chính từ các ngôn sứ ở Giê-ru-sa-lem
mà sự vô đạo đã lan tràn khắp xứ.
16 Ðức Chúa các đạo binh phán như sau:
đừng nghe lời các ngôn sứ tuyên sấm,
chúng phỉnh phờ các ngươi;
điều chúng nói chỉ là thị kiến do tưởng tượng,
chứ không phải do miệng Ðức Chúa phán ra.
17 Chúng dám nói với những kẻ khinh miệt Ta:
"Ðức Chúa phán: anh em sẽ được bình an!"
Và với những kẻ lòng chai dạ đá:
"Tai hoạ chẳng bao giờ ập xuống anh em!"
18 Nhưng ai đã được họp bàn với Ðức Chúa,
để chứng kiến và nghe lời Người?
Ai đã chú ý và nghe theo lời Người?
19 Này trận cuồng phong của Ðức Chúa,
cơn thịnh nộ của Người bừng lên,
cơn dông tố quay cuồng, nó ập xuống đầu quân gian ác.
20 Cơn lôi đình của Ðức Chúa sẽ không nguôi
cho đến khi Người thực hiện và hoàn tất
mọi điều lòng Người đã quyết định.
Ðiều ấy, các ngươi sẽ hiểu rõ sau này.
21 Ta đã không phái các ngôn sứ ấy đi, thế mà chúng lại chạy!
Ta đâu có bảo chúng, thế mà chúng lại nói tiên tri!
22 Cuộc họp bàn của Ta, giả như chúng có mặt,
thì chúng đã công bố lời Ta muốn nói cho dân,
chúng đã giúp dân bỏ đường tà mà trở lại
và bỏ các hành vi gian ác đã làm.
23 Phải chăng Ta chỉ là Thiên Chúa khi ở gần,
chứ không phải Thiên Chúa khi ở xa?
Sấm ngôn của Ðức Chúa.
24 Có ai ẩn mình trong nơi bí mật
mà Ta lại không thấy. Sấm ngôn của Ðức Chúa.
Ta lại không làm cho trời đất đầy tràn hay sao?
Sấm ngôn của Ðức Chúa.
25 Ta đã nghe các ngôn sứ nhân danh Ta mà tuyên sấm dối trá rằng: "Tôi chiêm bao! Tôi đã chiêm bao!" 26 Cho tới bao giờ trong hàng ngôn sứ còn có những kẻ tuyên sấm dối trá, những kẻ tuyên sấm điều giả dối do lòng nghĩ tưởng ra. 27 Chúng kể cho nhau nghe những giấc chiêm bao có ý làm cho dân Ta quên bẵng danh Ta, giống như cha ông chúng đã quên danh Ta mà nhớ Ba-an! 28 Ngôn sứ có chiêm bao thì cứ thuật lại giấc chiêm bao, còn người đón nhận lời Ta, thì hãy trung thành nói lại lời Ta!
Rơm với lúa có gì chung nhau không?
Sấm ngôn của Ðức Chúa.
29 Lời của Ta lại chẳng giống như lửa,
chẳng giống như búa đập tan tảng đá sao?
Sấm ngôn của Ðức Chúa.
30 Vì thế, này Ta chống lại các ngôn sứ ăn cắp lời của Ta phán với kẻ này người kia - sấm ngôn của Ðức Chúa. 31 Này Ta chống lại các ngôn sứ dùng ba tấc lưỡi của mình mà tuyên sấm - sấm ngôn của Ðức Chúa. 32 Này Ta chống lại những kẻ dựa vào những giấc chiêm bao dối trá mà tuyên sấm - sấm ngôn của Ðức Chúa. Chúng kể lại những giấc chiêm bao và làm cho dân Ta lầm lạc vì những điều dối trá cùng những chuyện khoác lác ba hoa của chúng. Chính Ta, Ta đã không phái chúng đi, cũng chẳng truyền lệnh cho chúng; đối với dân này, chúng thật vô tích sự. Sấm ngôn của Ðức Chúa.
33 Và khi dân này hay một ngôn sứ hoặc một tư tế hỏi ngươi: "Cái gì là gánh nặng của Ðức Chúa?", ngươi sẽ trả lời chúng: "Chính các ngươi là gánh nặng, và Ta sẽ quẳng các người đi, sấm ngôn của Ðức Chúa!"
34 Và ngôn sứ hay tư tế hoặc kẻ nào trong dân nói: "Gánh nặng của Ðức Chúa!" thì Ta sẽ trừng phạt nó và nhà nó. 35 Các ngươi hãy bảo nhau thế này: "Ðức Chúa trả lời sao?" và "Ðức Chúa phán dạy điều chi?" 36 Còn "Gánh nặng của Ðức Chúa", các ngươi không được nói đến nữa, vì lời của ai sẽ là gánh nặng cho người ấy, bởi vì các người đã làm biến nghĩa lời của Thiên Chúa hằng sống, Ðức Chúa các đạo binh, Thiên Chúa chúng ta! 37 Ngươi sẽ nói với ngôn sứ ấy như sau: "Ðức Chúa trả lời sao?" hoặc "Ðức Chúa phán dạy điều chi?" 38 Nhưng nếu các ngươi nói: "Gánh nặng của Ðức Chúa!", thì Ðức Chúa phán như sau: Vì các ngươi nói: "Gánh nặng của Ðức Chúa!" dù Ta đã sai người đến bảo các ngươi rằng: Các ngươi đừng nói: "Gánh nặng của Ðức Chúa!" 39 thì này Ta sẽ bốc các ngươi lên và quẳng các ngươi cũng như thành Ta đã ban cho các ngươi và cha ông các ngươi cho khuất mặt Ta. 40 Ta sẽ để cho các ngươi phải sỉ nhục muôn đời, phải bẽ bàng mãi mãi không thể nào quên. 
CHIA SẺ

Thiên Chúa mong đợi những người lãnh đạo dân Ngài trở nên những mục tử nhân ái, hướng dẫn, và chăm sóc cho họ. Nhưng những mục tử nhà Giu-đa vào thời đó là những người ích kỷ và bất trung với giao ước của Ngài.
Những vị vua (c.1-8) sát hại dân và đã không bảo vệ họ hay nâng đỡ họ. Nhưng một ngày nào đó Vua của Thiên Chúa sẽ thâu tập họ và thiết lập vương quốc của Ngài trong sự chính trực. Ngày hôm nay, chúng ta càng nên giống Đức Giê-su Ki-tô, chúng ta sẽ càng phục vụ những người khác trong yêu thương.
Các tiên tri và các tư tế (c.9-40) đã không cho dân chúng những hướng dẫn thiêng liêng, cũng chẳng thể hiện những gương sáng đạo đức. Dân chúng thiếu vắng sự hướng dẫn thiêng liêng sẽ thiếu sự phân định thiêng liêng và họ tin vào bất cứ điều gì. Các tiên tri giả bịa đặt những thị kiến của họ và chuyển thông điệp như là những lời sấm của Thiên Chúa. Họ đã không nhận sứ điệp từ Thiên Chúa. Điều họ nói là rơm so với lúa (c.28).
Chẳng ngạc nhiên khi các tiên tri giả lại nổi tiếng! Tâm hồn tội lỗi của con người không muốn bị đốt cháy và bị đập vỡ bởi lửa và búa của Lời Thiên Chúa. Nó chọn lựa rơm thay vì lúa, mặc dù trong rơm chẳng có chút dinh dưỡng nào.
Hãy chắc chắn rằng những ai cho bạn những lời khuyên thiêng liêng là những người được Thiên Chúa gọi, họ là những người đi trong đường lối Chúa, và tuân giữ Lời Ngài. Thậm chí, những giấc mơ của các tiên tri giả cũng trở thành ác mộng. Vậy bạn có hay chọn làm theo lời khuyên của những người nói những điều bạn thích nghe, hay bạn tuân theo những ai nói Lời chân lý của Thiên Chúa ? Bạn có thấy mình cần đến những người như vậy, nghe họ, và nghe được sứ điệp của Thiên Chúa, cho dù bạn thích hay không thích ?