Chủ Nhật, 30 tháng 11, 2014

CHƯƠNG 15 - Tin Mừng theo Thánh Matthêu

Tranh luận về truyền thống
(1) Bấy giờ có mấy người Pharisêu và mấy kinh sư từ Giêrusalem đến gặp Ðức Giêsu và nói rằng: (2) "Sao môn đệ ông vi phạm truyền thống của tiền nhân, không chịu rửa tay khi dùng bữa? (3) Người trả lời: "Còn các ông, tại sao các ông dựa vào truyền thống của các ông mà vi phạm điều răn của Thiên Chúa? (4) Quả thế, Thiên Chúa dạy: Ngươi hãy thờ cha kính mẹ; kẻ nào nguyền rủa cha mẹ, thì phải bị xử tử. (5) Còn các ông, các ông lại bảo: "Ai nói với cha mẹ rằng: những gì con có để giúp cha mẹ, đều là lễ phẩm dâng cho Chúa rồi,(6) thì người ấy, không phải thờ cha kính mẹ nữa". Như thế, các ông dựa vào truyền thống của các ông mà hủy bỏ lời Thiên Chúa. (7) Những kẻ đạo đức giả kia, ngôn sứ Isaia thật đã nói tiên tri đúng về các ông rằng:
(8) Dân này Kính Ta bằng môi bằng miệng,
còn lòng chúng thì lại xa Ta.
(9) Chúng có thờ phượng Ta thì cũng vô ích,
vì giáo lý chúng giảng dạy chỉ là giới luật phàm nhân.
Cái gì làm cho con người ra ô uế?
(10) Sau đó, Ðức Giêsu gọi đám đông lại mà bảo: "Xin nghe đây và hiểu cho rõ: (11) Không phải cái vào miệng làm cho con người ra ô uế, nhưng cái từ miệng xuất ra, cái đó mới làm cho con người ra ô uế".
(12) Bấy giờ các môn đệ đến gần Ðức Giêsu mà thưa rằng: "Thầy có biết không? Những người Pharisêu đã vấp phạm khi nghe Thầy nói lời ấy". (13) Ðức Giêsu đáp: "Cây nào mà Cha của Thầy, Ðấng ngự trên trời, đã không trồng, thì sẽ bị nhổ đi. (14) Cứ để mặc họ. Họ là những người mù dắt người mù. Mù mà lại dắt mù, cả hai sẽ lăn cù xuống hố".
(15) Ông Phêrô thưa với Người: "Xin Thầy giải thích dụ ngôn cho chúng con". (16) Ðức Giêsu đáp: "Cả anh em nữa, bây giờ mà anh em vẫn còn ngu tối sao? (17) Anh em không hiểu rằng bất cứ cái gì vào miệng thì xuống bụng, rồi bị thải xuống cầu tiêu sao? (18) Còn những cái gì từ miệng xuất ra, là phát xuất tự lòng, chính những cái ấy mới làm cho con người ra ô uế. (19) Vì tự lòng phát xuất những ý định gian tà, những tội giết người, ngoại tình, tà dâm, trộm cắp, làm chứng gian và vu khống. (20) Ðó mới là những cái làm cho con người ra ô uế; còn ăn mà không rửa tay thì không làm cho con người ra ô uế".
Ðức Giêsu chữa con gái người đàn bà Ca-na-an
(21) Ra khỏi đó, Ðức Giêsu lui về miền Tia và Xiđon, (22) thì này có một người đàn bà Canaan, ở miền ấy đi ra, kêu lên rằng: "Lạy Ngài là con vua Ðavít, xin dủ lòng thương tôi! Ðứa con gái tôi bị quỷ ám khổ sở lắm!" (23) Nhưng Người không đáp lại một lời.
Các môn đệ lại gần xin với Người rằng: "Xin Thầy bảo bà ấy về đi, vì bà ấy cứ theo sau chúng ta mà kêu mãi!" (24) Người đáp: "Thầy chỉ được sai đến với những con chiên lạc của nhà Ítraen mà thôi". (25) Bà ấy đến bái lạy mà thưa Người rằng: "Lạy Ngài, xin cứu giúp tôi!" (26) Người đáp: "Không nên lấy bánh dành cho con cái mà ném cho lũ chó con".(27) Bà ấy nói: "Thưa Ngài, đúng thế, nhưng mà lũ chó con cũng được ăn những mảnh vụn trên bàn chủ rơi xuống". (28) Bấy giờ Ðức Giêsu đáp: "Này bà, lòng tin của bà mạnh thật. Bà muốn sao thì sẽ được vậy". Từ giờ đó, con gái bà được khỏi.
Ðức Giêsu chữa nhiều bệnh nhân tại ven Biển Hồ Ga-li-lê
(29) Ðức Giêsu xuống khỏi miền ấy, đến ven Biển Hồ Galilê. Người lên núi và ngồi đó. (30) Có những đám người đông đảo kéo đến cùng Người, đem theo những kẻ què quặt, đui mù, tàn tật, câm điếc và nhiều bệnh nhân khác nữa. Họ đặt những kẻ ấy dưới chân Người và Người chữa lành, (31) khiến đám đông phải kinh ngạc vì thấy kẻ câm nói được, người tàn tật được lành, người què đi được, người mù xem thấy. Và họ tôn vinh Thiên Chúa của Ítraen.
Ðức Giêsu hóa bánh ra nhiều lần thứ hai
(32) Ðức Giêsu gọi các môn đệ lại mà nói: "Thầy chạnh lòng thương đám đông, vì họ ở luôn với Thầy đã ba ngày rồi và họ không có gì ăn. Thầy không muốn giải tán họ, để họ nhịn đói mà về, sợ rằng họ bị xỉu dọc đường". (33) Các môn đệ thưa: "Trong nơi hoang vắng này, chúng con lấy đâu ra đủ bánh cho đám đông như vậy ăn no?" (34) Ðức Giêsu hỏi: "Anh em có mấy chiếc bánh?" Các ông đáp: "Thưa có bảy chiếc bánh và một ít cá nhỏ". (35) Bấy giờ, Người truyền cho đám đông ngả lưng xuống đất. (36) Rồi Người cầm lấy bảy chiếc bánh và mấy con cá, dâng lời tạ ơn, bẻ ra, trao cho môn đệ, và môn đệ trao cho đám đông. (37) Ai nấy đều ăn và được no nê. Những mẩu bánh còn thừa, người ta thu lại bảy thúng đầy. (38) Số người ăn có tới bốn ngàn người đàn ông, không kể đàn bà và trẻ con. (39) Sau khi giải tán đám đông, Ðức Giêsu lên thuyền, sang miền Magađan. 
CHIA SẺ

Các môn đệ của Chúa chẳng bao giờ biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo! Bạn có thể kiểm tra những đáp trả của chính bạn đối với những thách đố của cuộc sống khi bạn xem xét các môn đệ đã giải quyết ba tình huống khác nhau.

Những người xúc phạm (c.1–20). Đức Giêsu đã khước từ những truyền thống do con người lập ra từ các luật sĩ và những người Pharisêu, bởi vì họ tập trung vào những gì bên ngoài và phớt lờ điều bên trong con người. Những người này trồng điều mà Thiên Chúa không có trồng (13:24-30) và mù quáng trong việc hướng dẫn con người đi lạc đường. “Hãy để họ yên!” là lời khuyên của Chúa chúng ta. Liệu có khi nào sự nhiệt tình của bạn lại đưa người khác xa rời Giê-su hơn bởi bạn thiếu kinh nghiệm, cũng như thiếu tập trung vào Giêsu nhưng lại tập trung vào những giá trị khác?

Những người bướng bỉnh (c.21–31). Lại một lần nữa, các môn đệ lại sai. Có vẻ như Đức Giêsu phớt lờ người phụ nữ, nhưng Ngài chỉ muốn làm gia tăng niềm tin nơi bà. Ngài hoãn lại không có nghĩa là Ngài từ chối. Đức Giêsu đã thi hành sứ vụ nơi vùng đất của người dân ngoại, và dân chúng “đã tôn vinh Thiên Chúa của Israel” (c.31). Bạn có phải là một người kiên nhẫn không? Khi những lời cầu xin chính đáng của bạn vẫn không được Thiên Chúa nhậm lời bạn đã làm gì tiếp theo?

Những người đói (c.32–39). Các môn đệ đã quên mất phép lạ nuôi năm ngàn người ăn! Khi bạn đối diện với những khó khăn, dành thời gian để ôn lại lòng thương xót của Ngài trong quá khứ; nhắc nhở bản thân mình rằng, Ngài không có thay đổi. Hôm nay, chúng ta bắt đầu một năm phụng vụ mới, bạn có nghĩ rằng bạn dành thời gian trong ngày hôm nay để ôn lại biết bao ơn lành mà Thiên Chúa ban cho bạn trong suốt một năm qua và dâng lời tạ ơn, và đặt trọn niềm tin tưởng vào Thiên Chúa về những khó khăn hiện tại mà bạn đang đối diện?

Bạn hãy cố gắng đáp trả cho con người hôm nay theo cách thức mà Đức Giêsu đã làm. Xin Ngài giúp để làm cuộc phân định.

Thứ Bảy, 29 tháng 11, 2014

CHƯƠNG 14 - Tin Mừng theo Thánh Matthêu

 Vua Hêrôđê và Ðức Giêsu
(1) Thời ấy, tiểu vương Hêrôđê nghe danh tiếng Ðức Giêsu, (2) thì nói với những kẻ hầu cận rằng: "Ðó chính là ông Gioan Tẩy Giả; ông đã từ cõi chết chỗi dậy, nên quyền làm phép lạ mới tác động nơi ông".
Ông Gioan Tẩy Giả bị chém đầu
(3) Số là vua Hêrôđê đã bắt trói ông Gioan và tống ngục vì bà Hêrôđia, là vợ ông Philipphê, anh của nhà vua. (4) Ông Gioan có nói với nhà vua: "Ngài không được phép lấy bà ấy".(5) Vua muốn giết ông Gioan, nhưng lại sợ đám đông, vì họ coi ông là ngôn sứ. (6) Vậy, nhân ngày sinh nhật của vua Hêrôđê, con gái bà Hêrôđia đã biểu diễn một vài điệu vũ trước mặt quan khách, làm cho nhà vua vui thích. (7) Bởi đó, vua thề là hễ cô xin gì, vua cũng ban cho. (8) Nghe lời mẹ xui bảo, cô thưa rằng: "Xin ngài ban cho con, ngay tại chỗ, cái đầu ông Gioan tẩy Giả đặt trên mâm". (9) Nhà vua lấy làm buồn, nhưng vì đã trót thề trước khách dự tiệc, nên truyền lệnh ban cho cô. (10) Vua sai người vào ngục chặt đầu ông Gioan.(11) Người ta đặt đầu ông trên mâm, mang về trao cho cô, và cô ta đem đến cho mẹ. (12) Môn đệ ông đến lấy thi hài ông đem chôn, rồi đi báo cho Ðức Giêsu.
Ðức Giêsu hóa bánh ra nhiều lần thứ nhất
(13) Nghe tin ấy, Ðức Giêsu lánh khỏi nơi đó, đi thuyền đến chỗ hoang vắng riêng biệt. Nghe biết vậy, đám đông từ các thành đi bộ mà theo Người. (14) Ra khỏi thuyền, Ðức Giêsu trông thấy một đám người đông đúc thì chạnh lòng thương, và chữa lành các bệnh nhân của họ.
(15) Chiều đến, các môn đệ lại gần thưa với Người: "Nơi đây hoang vắng, và đã muộn rồi, vậy xin Thầy giải tán đám đông, để họ vào các làng mạc mua lấy thức ăn". (16) Ðức Giêsu bảo: "Họ không cần phải đi đâu cả, chính anh em hãy cho họ ăn". (17) Các ông đáp: "Ở đây, chúng con chỉ có vỏn vẹn năm cái bánh và hai con cá!" (18) Người bảo: "Ðem lại đây cho Thầy!" (19) Rồi sau đó, Người truyền cho đám đông ngả lưng trên cỏ. Người cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra, trao cho môn đệ. Và môn đệ trao cho đám đông. (20) Ai nấy đều ăn và được no nê. Những mẫu bánh còn thừa, người ta thu lại được mười hai giỏ đầy. (21) Số người ăn có tới năm ngàn đàn ông, không kể đàn bà và trẻ con.
Ðức Giêsu đi trên mặt nước
(22) Ðức Giêsu liền bắt các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán đám đông. (23) Sau khi giải tán đám đông, Người đi riêng lên núi mà cầu nguyện. Tối đến, Người vẫn ở đó một mình, (24) còn chiếc thuyền thì đã ra xa bờ nhiều dặm, bị sóng đánh vì ngược gió. (25) Vào khoảng canh tư, Người đi trên mặt biển mà đến với các môn đệ. (26) Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hốt bảo nhau: "Ma đấy!", và sợ hãi la lên. (27)Ðức Giêsu liền bảo các ông: "Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!" (28) Ông Phêrô liền thưa với Người: "Thưa Ngài, nếu quả là Ngài, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến với Ngài". (29) Ðức Giêsu bảo ông: "Cứ đến!" Ông Phêrô từ thuyền bước xuống, đi trên mặt nước, và đến với Ðức Giêsu. (30) Nhưng thấy gió thổi thì ông đâm sợ, và bắt đầu chìm, ông la lên: "Thưa Ngài, xin cứu con với!" (31) Ðức Giêsu liền đưa tay nắm lấy ông và nói: "Người đâu mà kém tin vậy! Sao lại hoài nghi?" (32) Khi thầy trò đã lên thuyền, thì gió lặng ngay. (33) Những kẻ ở trong thuyền bái lạy Người và nói: "Quả thật Ngài là Con Thiên Chúa!"


(34) Khi qua biển rồi, thầy trò lên đất liền, vào Ghennêxarét. (35) Dân địa phương nhận ra Ðức Giêsu, liền tung tin ra khắp vùng, và người ta đem tất cả những kẻ đau ốm đến với Người. (36) Họ nài xin Người cho họ chỉ sờ vào gấu áo của Người thôi, và ai đã sờ vào thì đều được khỏi.
CHIA SẺ
Hãy nói điều đó với Đức Giêsu (c.1–12). Các môn đệ của Gioan Tẩy Giả đã bị sốc, vì thế họ chia sẻ nỗi đau của họ với Đức Giêsu. Cuộc sống sẽ mang đến những thất vọng, và bạn phải học biết cách giải quyết chúng. Đức Giêsu sẽ giúp bạn (Tv. 55:23; 1Pr 5:7). Khi gặp những khó khăn, ai là người đầu tiên mà bạn nghĩ đến để chia sẻ và tìm kiếm sự đồng cảm, động viên hay những lời khuyên hữu ích? Bạn có hay trò chuyện với Giê-su về những gì xảy ra trong mỗi ngày sống của bạn ? 

Hãy mang nó đến cho Đức Giêsu (c.13–21). Nhóm Mười Hai nói, “cho họ về!” nhưng Đức Giêsu đã nói. “Đem đến cho ta những gì các con có!” Trao cho Ngài những gì của bạn, và Ngài sẽ sử dụng nó để đáp ứng nhu cầu những người đang cần. Ngài có thể làm những điều không tưởng với bất cứ điều gì được trao cho Ngài một cách hoàn toàn. Bạn có thể mang đến cho Ngài ngay cả những người cần được Ngài chạm đến (c.35). Chúng ta thường kiểm tra những gì mình có bằng con số nhiều hay ít, thiếu hay đủ, nhưng Đức Giê-su cần chúng ta trao tất cả cho dù ít hay nhiều. Bạn có dám đặt vào tay Giê-su những gì Ngài đề nghị bạn, để những phép lạ tiếp tục xảy ra thỏa mãn cho nhiều cơn đói khác nhau của nhân loại ?

Hãy nhìn lên Đức Giêsu (c.22–33). Một số trận bão tố xảy đến vì sự bất tuân của chúng ta, nhưng cơn bão này đến vì nó vâng phục Đức Giêsu. Phêrô đã đi trên mặt nước; nhưng khi bị chia trí bởi những nguy hiểm xung quanh, ông đã để mắt mình rời khỏi Đức Giêsu. Chúng ta nhìn lên Đức Giêsu với niềm tin khi chúng ta tin tưởng vào Lời Ngài (Dt 12:1-3). Hãy cẩn thận với những chia trí của bạn! Trình thuật này khích lệ chúng ta rất nhiều trong việc đặt niềm tin của ta vào Thiên Chúa, và giúp ta bước ra khỏi con thuyền của cuộc đời mình. Bạn có muốn được lớn lên trong tương quan với Đức Ki-tô? Bạn gặp khó khăn nào để có thể nhấc bước chân đầu tiên bước ra khỏi con thuyền của đời mình ? Khi làm một điều phi thường, bạn có chăm chú nhìn đến Giê-su không ?

Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2014

CHƯƠNG 13 - Tin Mừng theo Thánh Matthêu

 2. Bài giảng bằng dụ ngôn
Nhập đề
(1) Hôm ấy, Ðức Giêsu từ trong nhà đi ra ngồi ở ven Biển Hồ. (2) Có đám đông lớn tụ họp bên Người, nên Người phải xuống thuyền mà ngồi, còn toàn thể đám đông thì đứng trên bờ. (3) Người dùng dụ ngôn mà nói với họ nhiều điều.
Dụ ngôn người gieo giống
Người nói: "Kìa người gieo giống đi ra gieo giống. (4) Trong khi người ấy gieo, thì có những hạt rơi xuống vệ đường, chim chóc đến ăn mất. (5) Có những hạt rơi trên nơi sỏi đá, chỗ không có nhiều đất; nó mọc ngay, vì đất không sâu; (6) nhưng khi nắng lên, nó liền bị cháy, và vì thiếu rễ nên bị chết khô. (7) Có những hạt rơi vào bụi gai, gai mọc lên làm nó chết nghẹt. (8) Có những hạt lại rơi nhằm đất tốt, nên sinh hoa kết quả: hạt được gấp trăm, hạt được sáu chục, hạt được ba chục. (9) Ai có tai thì nghe".
Tại sao Ðức Giêsu dùng dụ ngôn mà nói?
(10) Các môn đệ đến gần hỏi Ðức Giêsu rằng: "Sao Thầy lại dùng dụ ngôn mà nói với họ?" (11) Người đáp: "Bởi vì anh em thì được ơn hiểu biết các mầu nhiệm Nước Trời, còn họ thì không. (12) Ai đã có thì được cho thêm, và sẽ có dư thừa; còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy mất. (13) Bởi thế, nếu Thầy dùng dụ ngôn mà nói với họ, là vì họ nhìn mà không nhìn, nghe mà không nghe không hiểu. (14) Thế là đối với họ đã ứng nghiệm lời sấm của ngôn sứ Isaia, rằng:
Các ngươi có lắng tai nghe cũng chẳng hiểu,
có trố mắt nhìn cũng chẳng thấy.
(15) Vì lòng dân này đã ra đần độn,
chúng đã nặng tai,
còn mắt thì chúng nhắm lại,
kẻo mắt chúng thấy,
tai chúng nghe,
và lòng hiểu được
mà hoán cải,
và rồi Ta sẽ chữa chúng cho lành.
(16) "Còn anh em, mắt anh em thật có phúc vì được thấy, tai anh em thật có phúc, vì được nghe. (17) Quả thế, Thầy bảo thật anh em, nhiều ngôn sứ và nhiều người công chính đã mong mỏi thấy điều anh em đang thấy, mà không được thấy, nghe điều anh em đang nghe, mà không được nghe.
Giải nghĩa dụ ngôn người gieo giống
(18) "Vậy anh em hãy nghe dụ ngôn người gieo giống. (19) Hễ ai nghe lời rao giảng Nước Trời mà không hiểu, thì quỷ dữ đến cướp đi điều đã gieo trong lòng người ấy: đó là kẻ đã được gieo bên vệ đường. (20) Còn kẻ được gieo trên nơi sỏi đá, đó là kẻ nghe Lời và liền vui vẻ đón nhận. (21) Nhưng nó không đâm rễ mà là kẻ nhất thời: khi gặp gian nan hay bị ngược đãi vì Lời, nó vấp ngã ngay. (22) Còn kẻ được gieo vào bụi gai, đó là kẻ nghe Lời, nhưng nỗi lo lắng sự đời, và bả vinh hoa phú quý bóp nghẹt, khiến Lời không sinh hoa kết quả gì. (23) Còn kẻ được gieo vào đất tốt, đó là kẻ nghe Lời và hiểu, thí tất nhiên sinh hoa kết quả và làm ra, kẻ được gấp trăm, kẻ được sáu chục, kẻ được ba chục".
Dụ ngôn cỏ lùng
(24) Ðức Giêsu trình bày cho dân chúng nghe một dụ ngôn khác: "Nước Trời thì ví như chuyện người kia gieo giống tốt trong ruộng mình. (25) Khi mọi người đang ngủ, thì kẻ thù của ông đến gieo thêm cỏ lùng vào giữa lúa, rồi đi mất. (26) Khi lúa mọc lên và trổ bông, thì cỏ lùng cũng xuất hiện. (27) Ðầy tớ mới đến thưa chủ nhà rằng: "Thưa ông, không phải ông đã gieo giống tốt trong ruộng ông sao? Thế thì cỏ lùng ở đâu ra vậy?" (28) Ông đáp: "kẻ thù đã làm đó!" Ðầy tớ nói: "Vậy ông có muốn chúng tôi ra nhặt đi không?" (29) Ông đáp: Ðừng, sợ rằng khi nhặt cỏ lùng, các anh làm bật luôn rễ lúa. (30) Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt. Ðến ngày mùa, tôi sẽ bảo thợ gặt: hãy nhặt cỏ lùng trước đã, bó thành bó mà đốt đi, còn lúa, thì hãy thu vào kho lẫm cho tôi".
Dụ ngôn hạt cải
(31) Ðức Giêsu còn trình bày cho họ nghe một dụ ngôn khác. Người nói: "Nước Trời cũng giống như chuyện hạt cải người nọ lấy gieo trong ruộng mình. (32) Tuy nó là loại nhỏ nhất trong các hạt giống, nhưng khi lớn lên, thì lại là thứ rau lớn nhất; nó trở thành cây, đến nỗi chim trời tới làm tổ trên cành được".
Dụ ngôn men trong bột
(33) Người còn kể cho họ một dụ ngôn khác: "Nước Trời cũng giống như chuyện nắm men bà kia lấy vùi vào ba đấu bột, cho đến khi tất cả bột dậy men".
Tại sao Ðức Giêsu dùng dụ ngôn mà nói?
(34) Tất cả các điều ấy, Ðức Giêsu dùng dụ ngôn mà nói với đám đông; và Người không nói gì với họ mà không dùng dụ ngôn, (35) hầu ứng nghiệm lời sấm của ngôn sứ:
Mở miệng ra, tôi sẽ kể dụ ngôn,
công bố những điều được giữ kín từ tạo thiên lập địa.
Giải nghĩa dụ ngôn cỏ lùng
(36) Bấy giờ, Ðức Giêsu bỏ đám đông mà về nhà. Các môn đệ lại gần Người và thưa rằng: "Xin Thầy giải nghĩa dụ ngôn cỏ lùng trong ruộng cho chúng con nghe". (37) Người đáp: "Kẻ gieo hạt giống tốt là Con Người. (38) Ruông là thế gian. Hạt giống tốt, đó là con cái Nước Trời. Cỏ lùng là con cái Ác Thần. (39) Kẻ thù đã gieo cỏ lùng là ma quỷ. Mùa gặt là ngày tận thế. Thợ gặt là các thiên thần. (40) Vậy, như người ta nhặt cỏ lùng rồi lấy lửa đốt đi thế nào, thì đến ngày tận thế cũng sẽ xảy ra như vậy. (41) Con Người sẽ sai các thiên thần của Người tập trung mọi kẻ làm gương mù gương xấu và mọi kẻ làm điều ác, mà tống ra khỏi Nước của Người, (42) rồi quăng chúng vào lò lửa; ở đó, chúng sẽ phải khóc lóc nghiến răng. (43) Bấy giờ người công chính sẽ chói lọi như mặt trời, trong Nước của Cha họ. Ai có tai thì nghe.
Dụ ngôn kho báu và ngọc quý
(44) "Nước Trời giống như chuyện kho báu chôn giấu trong ruộng. Có người kia gặp được thì liền chôn giấu lại rồi vui mừng đi bán tất cả những gì mình có mà mua thửa ruộng ấy.
(45) "Nước Trời lại cũng giống như chuyện một thương gia đi tìm ngọc đẹp. (46) Tìm được một viên ngọc quý, ông ta ra đi, bán tất cả những gì mình có mà mua viên ngọc ấy.
Dụ ngôn chiếc lưới
(47) "Nước trời lại còn giống như chuyện chiếc lưới thả xuống biển, gom được đủ thứ cá. (48) Khi lưới đầy, người ta kéo lên bãi, rồi ngồi nhặt cá tốt cho vào giỏ, còn cá xấu thì vứt ra ngoài. (49) Ðến ngày tận thế, cũng sẽ xảy ra như vậy. Các thiên thần sẽ xuất hiện và tách biệt kẻ xấu ra khỏi hàng ngũ người công chính, (50) rồi quăng chúng vào lò lửa. Ở đó, chúng sẽ phải khóc lóc nghiến răng.
Kết thúc
(51) "Anh em có hiểu tất cả những điều ấy không?" Họ đáp: "Thưa hiểu". (52) Người bảo họ: "Bởi vậy, bất cứ kinh sư nào đã được học hỏi về Nước trời, thì cũng giống như chủ nhà kia lấy ra từ kho tàng của mình cả mới lẫn cái cũ".
 V, Giáo Hội, Bước Ðầu Của Nước Trời
1. Phần ký thuật
Ðức Giêsu về thăm Nadarét
(53) Khi Ðức Giêsu kể các dụ ngôn ấy xong, Người đi khỏi nơi đó. (54) Người về quê, giảng dạy trong hội đường của họ, khiến họ sửng sốt và nói: "Bởi đâu ông ta được khôn ngoan và làm được những phép lạ như thế? (55) Ông không phải là con bác thợ mộc sao? Mẹ của ông không phải là bà Maria; anh em của ông không phải là các ông Giacôbê, Gioxép, Simon và Giuđa sao? (56) và chị em của ông không phải đều là bà con lối xóm với chúng ta sao? Vậy bởi đâu ông ta được như thế?" (57) Và họ vấp ngã vì Người. Nhưng Ðức Giêsu bảo họ: "Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình và trong gia đình mình mà thôi". (58) Người không làm nhiều phép lạ tại đó, vì họ không tin.
CHIA SẺ

Những dụ ngôn này giải thích cho thấy Thiên Chúa đang hoạt động trong thế giới hôm nay như thế nào. Nước trời không phải là một giáo hội thật sự, vì nước trời bao hàm cả thật và giả, được cứu và hư mất. Nước trời được ban cho tất cả những ai tuyên xưng lòng trung thành với Vua.

Thiên Chúa đang gieo Lời Ngài trong lòng con người và chờ đợi họ sinh trái (c.–9, 18–23). Ngài đang gieo dân của Ngài trong thế giới nơi mà họ có thể làm nên mùa bội thu (c.24–30, 36–43). Vào thời sau hết, Ngài sẽ tách người công chính và người bất lương, người xấu và người tốt.

Điều bạn tuyên xưng về Đức Kitô có đích thực không? Hay là bạn sẽ được nhìn thấy như là kẻ giả mạo vào thời sau hết (x. Mt. 7:21–29.)

Lòng bạn có đón nhận Lời không? Hạt giống có sự sống và sức mạnh và có thể sản sinh ra mùa gặt ân sủng trong đời sống của bạn. Bạn có lắng nghe Lời Chúa không?

Liệu Thiên Chúa có thể “trồng bạn” nơi Ngài muốn không? Bạn là hạt giống chứa đựng đời sống thần linh của Ngài, nhưng một hạt giống phải được gieo để sinh quả (Ga 12:23–28).

Bạn có chia sẻ với những người khác điều Ngài dạy bạn không (c.51–52)? Chân lý không phải để lưu trữ; nó phải được chia sẻ qua đó những người khác có thể được cứu và xây dựng trong niềm tin.

Thứ Năm, 27 tháng 11, 2014

CHƯƠNG 12 - Tin Mừng theo Thánh Matthêu

 Môn đệ bứt lúa ăn ngày sabát
(1) Khi ấy, vào ngày Sabát, Ðức Giêsu băng qua một cánh đồng lúa; các môn đệ thấy đói và bắt đầu bứt lúa ăn. (2) Những người Pharisêu thấy vậy, mới nói với Ðức Giêsu: "Ông coi, các môn đệ ông làm điều không được phép làm ngày sabát!" (3) Người đáp: "Các ông chưa đọc trong Sách à? Vua Ðavít đã làm gì, khi vua và thuộc hạ đói bụng? (4) Vua vào nhà Thiên Chúa, và đã cùng thuộc hạ ăn bánh tiến. Thứ bánh này, họ không được phép ăn, chỉ có tư tế mới được ăn mà thôi. (5) Hay các ông chưa đọc trong sách Luật rằng ngày sabát, các tư tế trong Ðền Thờ vi phạm luật sabát mà không mắc tội đó sao? (6) Tôi nói cho các ông hay: ở đây còn lớn hơn Ðền Thờ nữa. (7) Nếu các ông hiểu được ý nghĩa của câu này: Ta muốn lòng nhân, chứ đâu cần lễ tế, ắt các ông đã chẳng lên án kẻ vô tội. (8) Quả thế, Con Người làm chủ ngày sabát".
Ðức Giêsu chữa người bị bại tay ngày sabát
(9) Ðức Giêsu bỏ đó mà đi vào hội đường của họ. (10) Tại đây, có người bị bại một tay. Người ta hỏi Ðức Giêsu rằng: "Có được phép chữa bệnh ngày sabát không?" Họ hỏi thế là để tố cáo Người. (11) Người đáp: "Ai trong các ông có một con chiên độc nhất bị sa hố ngày sabát, lại không nắm lấy nó và kéo lên sao? (12) Mà người thì quý hơn chiên biết mấy! Vì thế, ngày sabát được phép làm điều lành". (13) Rồi Ðức Giêsu bảo người bại tay: "Anh giơ tay ra!" Người ấy giơ ra và tay liền trở lại bình thường lành mạnh như tay kia. (14) Ra khỏi đó, nhóm Pharisêu bàn bạc để tìm cách giết Ðức Giêsu.
Ðức Giêsu, người Tôi Trung của Thiên Chúa
(15) Biết vậy, Ðức Giêsu lánh khỏi nơi đó. Dân chúng theo Người đông đảo và Người chữa lành hết. (16) Người còn cấm họ không được tiết lộ Người là ai. (17) Như thế là để ứng nghiệm lời ngôn sứ Isaia đã nói:
(18) Ðây là người Tôi Trung Ta đã tuyển chọn,
đây là người Ta yêu dấu: Ta hài lòng về Người.
Ta cho Thần Khí Ta ngự trên Người.
Người sẽ loan báo công lý trước muôn dân.
(19) Người sẽ không cãi vã, không kêu to,
chẳng ai nghe thấy Người lên tiếng giữa phố phường.
(20) Cây lau bị giập, Người không đành bẻ gãy,
tim đèn leo lét, chẳng nỡ tắt đi,
cho đến khi Người đưa công lý đến toàn thắng,
(21) và muôn dân đặt niềm hy vọng nơi danh Người.
Ðức Giêsu và quỷ vương Bê-en-dê-bun
(22) Bấy giờ họ đem đến cho Ðức Giêsu một người bị quỷ ám vừa mù lại vừa câm. Người chữa anh ta, khiến anh nói và thấy được. (23) Tất cả dân chúng đều sửng sốt và nói: "Ông này chẳng phải là Con vua Ðavít sao?" (24) Nghe vậy, những người Pharisêu nói rằng: "Ông này trừ được quỷ chỉ là nhờ dựa thế quỷ vương Bêendêbun".
(25) Biết ý nghĩ của họ, Ðức Giêsu nói: "Bất cứ nước nào tự chia rẽ, thì sẽ điêu tàn. Bất cứ thành nào hay nhà nào tự chia rẽ, thì sẽ không tồn tại. (26) Nếu Xatan mà trừ Xatan, thì là Xatan tự chia rẽ: nước nó tồn tại sao được? (27) Nếu tôi dựa thế Bêendêbun mà trừ quỷ, thì đệ tử các ông dựa thế ai mà trừ? Bởi vậy, chính họ sẽ xét xử các ông. (28) Còn nếu tôi dựa vào Thần Khí của Thiên Chúa mà trừ quỷ, thì quả là triều đại Thiên Chúa đã đến giữa các ông.
(29) "Làm sao người ta có thể vào nhà một kẻ mạnh và cướp của được, nếu không trói kẻ mạnh ấy trước đã, rồi mới cướp sạch nhà nó?
(30) "Ai không đi với tôi, là chống lại tôi; và ai không cùng tôi thu góp, là phân tán. (31) Vì thế, tôi nói cho các ông hay: mọi tội, kể cả tội nói phạm thượng, cũng sẽ được tha cho loài người, chứ tội nói phạm đến Thần Khí sẽ chẳng được tha. (32) Ai nói phạm đến Con Người thì được tha; nhưng ai nói phạm đến Thánh Thần sẽ chẳng được tha, cả đời này lẫn đời sau.
Lòng có đầy miệng mới nói ra
(33) "Cây mà tốt thì quả cũng tốt; cây mà sâu thì quả cũng sâu, vì xem quả thì biết cây. (34) Loài rắn độc kia, xấu như các người, thì làm sao nói điều tốt được? Vì lòng có đầy, miệng mới nói ra. (35) Người tốt thì rút cái tốt từ kho tàng tốt của mình; kẻ xấu thì rút cái xấu từ kho tàng xấu của mình. (36) Tôi nói cho các người hay: đến Ngày phán xét, người ta sẽ phải trả lời về mọi điều vô ích mình đã nói. (37) Vì nhờ lời nói của anh mà anh sẽ được trắng án; và cũng tại lời nói của anh mà anh sẽ bị kết án".
Dấu lạ ngôn sứ Giô-na
(38) Bấy giờ có mấy kinh sư và mấy người Pharisêu nói với Ðức Giêsu rằng: "Thưa Thầy, chúng tôi muốn thấy Thầy làm một dấu lạ". (39) Người đáp: "Thế hệ gian ác và ngoại tình này đòi dấu lạ. Nhưng chúng sẽ không được dấu lạ nào, ngoài dấu lạ ngôn sứ Giôna. (40) Quả thật, ông GIôna đã ở trong bụng kình ngư ba ngày ba đêm thế nào, thì Con Người cũng sẽ ở trong lòng đất ba ngày ba đêm như vậy. (41) Trong cuộc phán xét, dân thành Ninivê sẽ chỗi dậy cùng với thế hệ này và sẽ kết án họ, vì xưa dân ấy đã sám hối khi nghe ông Giona rao giảng; mà đây thì còn hơn ông Giona nữa. (42) Trong cuộc phán xét, nữ hoàng Phương Nam sẽ đứng lên cùng với thế hệ này, và bà sẽ kết án họ, vì xưa bà đã từ tận cùng trái đất đến nghe lời khôn ngoan của vua Salômôn; mà đây thì còn hơn vua Salômôn nữa.
Quỷ phản công
(43) "Khi thần ô uế xuất khỏi một người, thì nó đi rảo qua những nơi khô cháy, tìm chốn nghỉ ngơi mà tìm không ra. (44) Bấy giờ nó nói: "Ta sẽ trở về nhà ta, nơi ta đã bỏ ra đi". Khi đến nơi, nó thấy nhà để trống, lại được quét tước, trang hoàng hẳn hoi. (45) Nó liền đi kéo thêm bảy thần khác dữ hơn nó, và chúng vào ở đó. Rốt cuộc, tình trạng của người ấy lại còn tệ hơn trước. Thế hệ gian ác này rồi cũng sẽ bị như vậy".
Ai thuộc gia đình của Ðức Giêsu?
(46) Người còn đang nói với đám đông, thì có mẹ và anh em của Người đứng bên ngoài, tìm cách nói chuyện với Người. (47) Có kẻ thưa Người rằng: "Thưa Thầy, có mẹ và anh em Thầy đang đứng ngoài kia, tìm cách nói chuyện với Thầy". (48) Người bảo kẻ ấy rằng: "Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi?" (49) Rồi Người giơ tay chỉ các môn đệ và nói: "Ðây là mẹ tôi, đây là anh em tôi. (50) Vì phàm ai thi hành ý muốn của Cha tôi, Ðấng ngự trên trời, người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi".
CHIA SẺ


Chống đối (c.1–8). Những người lãnh đạo tôn giáo đang chờ có cơ hội để tấn công Đức Giêsu, và Ngài đã trao cơ hội ấy cho họ. Thật là một bi kịch khi bị đè nặng bởi thái độ nệ luật, khi bạn đáng lý được tận hưởng sự nghỉ ngơi đích thực của ngày Sabát (11:28–30)! Khi Đức Giêsu là Chúa của bạn, trọn cuộc sống của bạn sẽ thành ngày Sabát và mọi nơi là đền thờ của Thiên Chúa, ngay cả ở trên đồng lúa. Bạn có thực sự thuộc về Đức Giê-su để có thể tận hưởng sự tự do đích thực ngay cả khi phải từ bỏ những ý riêng của mình để tuân theo Luật Ngài, và gặp gỡ Ngài ở mọi nơi, mọi lúc?

Giả hình (c.9–14). Những người Pharisêu quan tâm đến việc giữ ngày Sabát, nhưng không phải bày tỏ đức ái cho một người bị bại tay. Đức Giêsu muốn tình thương, chứ không phải hy lễ (c.7; Hs 6:6; Mk 6:6–8). Bạn sử dụng những người xung quanh bạn hay là bạn phục vụ họ?

Chiến thắng (c.15–32). Đức Giêsu là một Người mạnh mẽ, là Người tấn công vào sào huyệt của Satan và đã chiến thắng, tước vũ khí của chúng, và giờ đây công bố chiến lợi phẩm (Ep. 1:15–23; Cl. 2:15). Hãy mang lấy vũ khí và tham gia với Ngài trong chiến thắng (Ep 6:10tt.). Ngày hôm nay, khi nhìn lại những quyết định mà bạn đã thực hiện, liệu bạn có chọn Đức Giê-su hay là bạn đã chọn một giá trị nào khác? Những chọn lựa mà bạn đã thực hiện khi nhìn lại bạn thấy mình đã thắng hay thua trong cuộc chiến của cuộc đời bạn?

Trung lập (c.43–50). Hãy để ý đến một đời sống trống rỗng! Đó chính là một lời mời gọi lý tưởng để Satan đến hoạt động. Trong cuộc chiến thiêng liêng diễn ra trong thời đại hôm nay, bạn không thể đứng ở vị trí trung lập. Bạn phải chọn Ngài hoặc là chống lại Ngài. Đâu là điều mà bạn thấy giá trị cao nhất trong đời sống hiện tại của bạn, nhằm giúp bạn có thái độ dứt khoát và mạnh mẻ để có thể chọn thuộc về Thiên Chúa trong những cuộc chiến thiêng liêng của bạn?

 Nói một cách đơn giản đâu là điều bạn cần phải có cho bằng được? Điều mà bạn yêu thích đến nỗi bạn có thể bỏ tất cả để có cho bằng được?