Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2013

CHƯƠNG 39 - GIÓP



1 Ngươi có biết mùa sơn dương sinh nở,
có nhìn thấy nai mẹ đẻ con?
2 Ngươi có biết chúng mang thai mấy tháng,
và biết được mùa chúng sinh nở?
3 Chúng ngồi xổm, sinh một bầy con, trút bỏ cơn đau đớn.
4 Bầy con mạnh mẽ, lớn lên giữa đồng hoang,
rồi bỏ bầy, không trở về với mẹ.
5 Ai đã trả tự do cho ngựa vằn,
ai đã cởi dây cột lừa hoang?
6 Chính Ta ban cho nó sa mạc khô cằn làm nhà ở,
đồng chua nước mặn làm chỗ dung thân.
7 Nó chế nhạo nơi phố phường huyên náo,
chẳng nghe lời quát tháo của người cai.
8 Nó rảo khắp núi đồi, nơi nó đang sinh sống
để tìm kiếm cỏ non.
9 Liệu trâu rừng có muốn phục vụ ngươi,
có chịu qua đêm bên máng cỏ ngươi làm?
10 Liệu ngươi có buộc được dây vào cổ nó mà bắt nó đi cày,
và liệu nó có chịu đi theo ngươi cày bừa dưới thung lũng?
11 Liệu ngươi có tin nó vì sức nó mạnh,
để giao cho nó những công việc nặng nề?
12 Ngươi có nghĩ rằng nó sẽ trở lại
và đem lúa về sân phơi của ngươi không?
13 Cánh đà điểu vỗ nhanh, nhưng không sao sánh nổi
với cánh loài chim hạc, chim ưng.
14 Khi nó bỏ trứng lại trên đất,
phó mặc cho cát bụi nóng ran,
15 mà quên rằng có thể có bàn chân giẫm nát,
hay một con thú rừng giày đạp.
16 Nó xử tệ với con, như chúng không phải là con của mình;
có vất vả luống công, nó cũng không tiếc nuối.
17 Vì Thiên Chúa không chịu ban cho nó khôn ngoan,
và không chia cho nó phần trí tuệ.
18 Nhưng đến hồi cất cánh tung bay,
nó coi thường ngựa phi và người cưỡi.
19 Có phải ngươi làm cho ngựa được mạnh sức
choàng lên cổ nó một cái bờm
20 làm cho nó nhảy được như châu chấu?
Tiếng nó hí vang, gây kinh hoàng táng đởm.
21 Nó lấy chân bới đất,
tự hào vì sức mạnh, nhắm phía trước lao mình,
chẳng màng chi vũ khí.
22 Nó coi thường sợ hãi, bất chấp cả khiếp kinh,
trước mũi gươm, nhất định không lùi bước.
23 Trên đầu nó, tên bay vùn vụt, giáo và lao sáng quắc.
24 Giận điên lên, nó nuốt chửng không gian,
nghe tiếng kèn thúc quân, nó không cầm mình nổi.
25 Mỗi lần kèn thúc, nó kêu: A ha!
Từ đàng xa, nó đã đánh hơi được mùi chinh chiến,
nghe được tiếng tướng lãnh quát vang và tiếng hò xung trận.
26 Có phải nhờ trí tuệ của ngươi mà bồ câu bay được,
sải cánh hướng về phương nam?
27 Có phải vì ngươi ra lệnh mà chim bằng bay lên
tìm nơi cao chót vót mà làm tổ?
28 Nó chọn hang hốc làm nơi ẩn mình
và nghỉ đêm trong khe núi đá.
29 Từ chỏm núi cao, nó rình mồi, đôi mắt nhìn ra xa.
30 Bầy con của nó uống máu đến say sưa;
xác chết ở đâu là nó ở đó.
CHIA SẺ

Gióp công bố đã biết về dự định của Thiên Chúa (27:11), vì thế Thiên Chúa đã kiểm tra ông về nhiều chủ đề: tạo dựng (38:4-11), sự vận hành của thiên nhiên (38:12-30), các vì sao và mây trên trời (38:31-38), và những cách thức của muôn thú và chim trời (38:39-39:30).
Những vấn đề của cuộc sống được giải quyết không phải bằng lý lẽ nhưng bằng những tương quan. Gióp đã muốn dùng lý với Thiên Chúa, nhưng điều ông thật sự cần là nghỉ ngơi trong Chúa. Gióp đã thấy sự cao cả của Thiên Chúa và sự nhỏ bé của chính mình, và đó chính là điểm thay đổi. Tuy nhiên, trong chính mắt mình, chúng ta càng thấy mình nhỏ bé, thì Thiên Chúa sẽ làm cho chúng ta to lớn hơn trong cái nhìn của Ngài.
Không cần phải nói, chúng ta đều có thể nhận ra Gióp đã rớt trong bài trắc nghiệm này. Liệu nếu bạn làm bài thi này, bạn có vượt qua được chăng ?

Thứ Năm, 30 tháng 5, 2013

CHƯƠNG 38 - GIÓP



IV. Lời Ðức Chúa Phán Dạy
Lời Thứ Nhất
Công trình sáng tạo của Ðức Khôn Ngoan làm ông Gióp ngỡ ngàng
1 Bấy giờ, giữa cơn bão táp, Ðức Chúa lên tiếng trả lời ông Gióp như sau:
2 Ai là kẻ dám dùng những lời thiếu khôn ngoan hiểu biết,
để làm cho kế hoạch của Ta ra tối tăm khó hiểu?
3 Như dũng sĩ, hãy thắt chặt đai lưng,
Ta sẽ tra hỏi ngươi và ngươi hãy trả lời.
4 Ngươi ở đâu khi Ta đặt nền móng cho đất?
Nếu ngươi thông hiểu thì cứ nói đi!
5 Ai đã định kích thước cho đất,
ai đã chăng dây đo, ngươi biết mà!
6 Ðế của nó, lấy chi làm điểm tựa, đá góc của nó, ai đã đặt cho,
7 khi các vì sao ban sáng đang hoà tấu nhịp nhàng
và hết mọi con cái Thiên Chúa cùng rập tiếng tung hô?
8 Cửa đại dương, ai ra tay khép lại
khi nước tuôn trào từ đáy vực sâu,
9 khi Ta giăng mây làm áo nó mặc,
phủ sương mù làm tã che thân?
10 Ðường ranh giới của nó, chính Ta vạch sẵn,
lại đặt vào nơi cửa đóng then cài;
11 rồi Ta phán: "Ngươi chỉ tới đây thôi,
chứ không được tiến xa hơn nữa,
đây là nơi các đợt sóng cao phải vỡ tan tành!"
12 Trong cả đời ngươi, đã có lần nào
ngươi từng ra lệnh cho buổi sáng,
chỉ định vị trí cho hừng đông,
13 để hừng đông nắm chắc mười phương đất,
giũ cho sạch hết bọn gian tà?
14 Bấy giờ, đất thay màu đổi sắc
tựa màu đất sét dùng làm ấn niêm phong,
và muôn loài xuất hiện tựa tấm áo lộng lẫy huy hoàng.
15 Nhưng ác nhân thấy mình mất đi ánh sáng,
cánh tay từng tung hoành, nay bị bẻ gãy.
16 Có bao giờ ngươi đã đến tận nguồn biển cả
và lang thang ở đáy vực sâu?
17 Có ai từng mở cho ngươi lối vào âm phủ
và ngươi thấy được cửa dẫn tới âm ty?
18 Có khi nào ngươi hiểu mặt đất rộng chừng nào?
Nếu ngươi biết hết mọi điều đó thì cứ nói đi!
19 Con đường nào dẫn đến nơi ở của ánh sáng,
đâu là nơi bóng tối cư ngụ,
20 để ngươi đưa nó đến miền nó ở,
và nhận ra đường về nhà nó?
21 Ðiều này, hẳn ngươi biết rõ,
vì khi ấy, ngươi đã chào đời,
và đời ngươi đã qua bao năm tháng!
22 Có bao giờ ngươi vào kho chứa tuyết,
hay đã thấy kho mưa đá ở đâu?
23 Những thứ đó, Ta để dành cho thời khốn quẫn,
cho những ngày loạn lạc chiến tranh.
24 Ánh sáng toả ra theo hướng nào,
trên mặt đất, gió đông thổi về đâu?
25 Ai đã xẻ mương cho nước lũ, vạch đường cho sấm chớp,
26 khiến mưa rơi xuống miền đất không người,
xuống sa mạc không một ai ẩn náu,
27 làm ướt đẫm nơi khô cháy tiêu điều,
khiến cỏ xanh mọc lên tươi tốt?
28 Thử hỏi mưa có cha không,
những giọt sương mai, ai đã sinh ra chúng?
29 Băng đá phát sinh từ bụng dạ nào?
Sương muối trên trời, ai đã sinh ra,
30 khi nước đông lại như đá tảng
và mặt vực thẳm trở nên rắn chắc?
31 Liệu ngươi có cột được chòm Sao Mão,
có mở được dây Lạp Hộ hay chăng?
32 Liệu ngươi có làm được cho chòm sao Tất
mọc đúng thời đúng buổi,
có dẫn được Hùng Tinh cùng bầy con của nó?
33 Liệu ngươi có biết được quy luật của trời,
có ấn định được ảnh hưởng của trời đối với đất?
34 Liệu tiếng ngươi có vọng thấu tầng mây,
khiến trên ngươi cả khối nước trời đổ xuống?
35 Liệu ngươi ra lệnh, chớp có phóng đi,
và nói với ngươi: "Chúng em có mặt! "
36 Ai làm cho cò lửa khôn ngoan,
ai ban trí tuệ cho gà trống?
37 Ai đủ khôn ngoan để đếm mây trời,
ai nghiêng cho vò nước trời đổ xuống,
38 khiến cho bụi đất quyện thành bùn
và các tảng đất cùng dính lại?
39 Liệu ngươi có săn được mồi cho sư tử cái,
có làm dịu được cơn đói của sư tử con,
40 khi chúng thu mình lại trong hang
hay nằm mai phục trong rừng vắng?
41 Ai cung cấp thức ăn cho loài quạ,
khi đám quạ con kêu lên Thiên Chúa
và lang thang đây đó vì thiếu của ăn?
CHIA SẺ


Cơn bão cuối cùng đã bẻ gãy trên năm người ngồi trên đống tro, và Thiên Chúa đã nói với Gióp sau cơn bão. Chúng ta không vui mừng khi cơn bão đến, nhưng nếu chúng ta lắng nghe tiếng Chúa, cơn bão sẽ hoàn tất những điều tốt đẹp trong đời sống của chúng ta. Khi cơn bão đã kết thúc, Gióp đã sẵn sàng để gặp Thiên Chúa và giúp những người bạn của mình.
Lời Thiên Chúa là ánh sáng (Tv 119:105, 130), nhưng thường thì những lời của chúng ta đem đến sự u tối. Những lời không có sự hiểu biết giống như ngọn đèn phát ra bóng tối thay vì ánh sáng và chỉ làm cho tình trạng thêm tồi tệ. Ê-li-hu đã nhận ra điều này trong những diễn từ của Gióp (34:35; 35:16), nhưng Gióp đã không nhận ra điều đó. Hãy chắc chắn rằng những lời của bạn là sự thật; nếu không, bạn sẽ thấy chính bạn trong tối tăm. (x.1Ga 1:5-10 và lưu ý đến những cụm từ được lập lại “nếu chúng ta nói”).
Có không ít lần chúng ta bị cám dỗ trách Thiên Chúa vì Ngài đã phớt lờ bỏ mặc chúng ta khi chúng ta đang đối diện với những cơn bão tố trong đời mình. Nhưng Thiên Chúa nhắc chúng ta rằng, chúng ta phải tín thác nơi Ngài. Thiên Chúa đã dùng con lừa để nói với Ba-la-am, dùng cơn bão để nói với Gióp, vậy Ngài dùng sự kiện gì để ngỏ lời với bạn? Những cơn bão trải qua trong đời bạn, chúng có nói với bạn rằng bạn  đang xây dựng đời mình trên nền tảng nào ?

Thứ Tư, 29 tháng 5, 2013

CHƯƠNG 37 - GIÓP



1 Chính vì thế mà tim tôi run lẩy bẩy,
như thể muốn nhảy tung ra ngoài.
2 Hãy lắng nghe tiếng Người gầm thét
và tiếng Người mở miệng thì thầm.
3 Khắp chín tầng trời, Người khiến sấm ầm vang
và cho chớp loé cả mười phương đất.
4 Phía sau Người, một tiếng gầm vang dội,
Người nổi sấm, dõng dạc oai hùng.
Tiếng Người phán ra, chúng không chần chừ nữa.
5 Thiên Chúa cho nổi sấm mà loan báo những kỳ công,
Người thực hiện những việc lớn lao ta không hiểu thấu.
6 Người ra lệnh cho tuyết: "Sa xuống đất đi!"
Rồi bảo với mưa rào: "Rơi cho nặng hạt!"
7 Người trói tay hết mọi người phàm
để ai nấy nhận ra công trình Người thực hiện.
8 Muông thú trở về hang, và nghỉ yên tại đó.
9 Từ phương nam, gió lốc ào ào thổi
và từ phương bắc gió lạnh tràn về.
10 Thiên Chúa thở hơi, làm nên băng giá,
khiến cho mặt nước đông đặc lại.
11 Người dùng hơi nước tạo thành mây,
và từ mây, Người làm cho chớp loé.
12 Mây lang thang, xoay đủ mọi chiều,
theo đúng chương trình Người hoạch định,
để trên toàn cõi đất chúng thực thi mọi lệnh Người truyền.
13 Người sai mây đi, có khi để trừng phạt, có khi nhằm giáng phúc.
14 Này ông Gióp, xin hãy lắng tai nghe,
bao kỳ công của Thiên Chúa,
ông hãy đứng lên và ngắm xem cho kỹ.
15 Liệu ông có biết Thiên Chúa xếp đặt như thế nào,
Người khiến mây toả sáng làm sao?
16 Và liệu ông có biết làm sao mây lơ lửng được giữa trời,
há đó chẳng phải là kỳ công của bậc thầy uyên bác?
17 Này, khi xứ sở im lìm dưới ngọn gió nam,
khiến áo quần của ông nên quá nóng,
18 thì liệu ông có làm được như Người là cán cho mây dẹp lại
như tấm gương bằng kim loại cứng được không?
19 Xin chỉ cho chúng tôi thấy rõ
điều chúng tôi sẽ thưa lại với Người.
Thà rằng chúng tôi đừng tranh luận nữa
vì chúng tôi tối tăm mê muội quá.
20 Lời tôi nói, liệu có ai thuật lại cho Người?
Có ai lên tiếng nói, liệu Người có được thông báo chăng?
21 Giờ đây, không ai nhìn thấy ánh sáng nữa
vì đã bị mây che khuất,
nhưng chỉ cần một cơn gió thoảng là mây bị xua tan,
22 và từ phương bắc, xuất hiện một vừng sáng huy hoàng.
Thiên Chúa đầy oai phong lẫm liệt.
23 Người là Ðấng Toàn Năng, ta chẳng sao vươn tới,
Người cao cả, vì Người hùng mạnh và công minh.
Người quyền năng, vì Người chính trực,
nhưng chẳng áp bức ai.
24 Vì thế, mọi phàm nhân đều kính sợ Người.
Nhưng Người không để ý
đến những kẻ tưởng mình khôn ngoan.
 CHIA SẺ

Thiên Chúa là Đấng vĩ đại  Và chúng ta không thể biết Ngài. (nhưng Ê-li-hu tuyên bố là người phát ngôn của Thiên Chúa!) Một cơn bão có thể đã được thổi qua vào thời điểm đó, và Ê-li-hu đã sử dụng hình ảnh này như một ví dụ về sự vĩ đại của Thiên Chúa: chu trình của nước (36:27-28), mây, sấm và sét. Sấm là tiếng của Thiên Chúa (2-5), và thời tiết là tôi tớ của Ngài.
Chúng ta nên nhìn thấy vương quyền của Thiên Chúa, tạ ơn Ngài vì sự quan phòng của Ngài, và tuân phục và kính sợ Thiên Chúa. Nhưng Gióp đã biết tất cả những điều này trước cả Ê-li-hu được sinh ra! Thiên nhiên mặc khải sự cao cả của  Thiên Chúa; nhưng chính nơi Đức Giê-su Ki-tô mà chúng ta thấy ân sủng của Thiên Chúa, ân sủng đáp ứng những nhu cầu của chúng ta.
Khi Đức Giê-su nói về thiên nhiên, Ngài thường nhấn mạnh đến sự gần gũi và chăm sóc mà Thiên Chúa dành cho dân Ngài. Chúa Cha biết giá của một con chim sẻ là bao nhiêu, và Ngài đã gìn giữ chúng như thế nào (Mt 10:29-30). Ngài đã nuôi những chim trên trời, dù cho chúng chẳng gieo, chẳng gặt (Mt 6:25-27), và Ngài đã làm cho những bông hoa thật đẹp, cho dù chúng chỉ tồn tại trong một thời gian ngắn (Mt 6:28-34). Chúng ta đáng giá hơn những con chim sẻ, và chúng ta sống lâu hơn nhưng bông hoa, vì thế Chúa Cha chắc chắn sẽ gìn giữ chúng ta. Hôm nay, thụ tạo của Thiên Chúa đang rên siết vì tội lỗi (Rm 8:22); nhưng Đấng Tạo Hóa là cha của chúng ta, và chúng ta có thể tín thác nơi Ngài.
Chúng ta phải đáp trả lại những bằng chứng về sự vĩ đại của Thiên Chúa trong thiên nhiên như thế nào ?