Thứ Năm, 2 tháng 2, 2012

CHƯƠNG 9 - SÁCH XUẤT HÀNH


(5) Ôn dịch
1 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê: "Hãy đến với Pha-ra-ô và nói với vua: Ðức Chúa, Thiên Chúa của người Híp-ri, phán thế này: Hãy thả dân Ta ra, để chúng đi thờ phượng Ta.
2 Nếu ngươi không chịu thả cho chúng đi, mà cứ cầm giữ lại, 3 thì này tay của Ðức Chúa sẽ giáng ôn dịch rất nặng xuống trên súc vật của ngươi ở ngoài đồng, trên ngựa, lừa, lạc đà, bò bê và chiên cừu. 4 Ðức Chúa sẽ đối xử với súc vật của Ít-ra-en khác súc vật của Ai-cập, và không có gì thuộc về con cái Ít-ra-en sẽ phải chết." 5 Và Ðức Chúa ấn định thời gian, Người phán: "Ngày mai, Ðức Chúa sẽ làm điều ấy trong xứ." 6 Ngay hôm sau, Ðức Chúa làm điều ấy: tất cả súc vật của người Ai-cập đều chết, còn trong đàn súc vật của con cái Ít-ra-en, thì không con nào chết cả. 7 Pha-ra-ô sai người đi xem, thì này trong đàn súc vật của Ít-ra-en, không con nào chết cả. Nhưng lòng Pha-ra-ô đã ra nặng nề cứng cỏi; vua không thả cho dân đi.

(6) Ung nhọt
8 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê và ông A-ha-ron: "Hãy bốc hai nắm mồ hóng trong lò, rồi Mô-sê hãy tung lên trời trước mắt Pha-ra-ô. 9 Mồ hóng đó sẽ biến thành bụi trên khắp đất Ai-cập; trên khắp đất Ai-cập, nơi thân thể người ta và thú vật, sẽ có ung nhọt mọc lên và mưng mủ." 10 Các ông lấy mồ hóng trong lò, rồi đến đứng trước mặt Pha-ra-ô. Ông Mô-sê tung lên trời và mồ hóng biến thành ung nhọt rồi mưng mủ nơi thân thể người ta và thú vật. 11 Các phù thủy không đứng nổi trước mặt ông Mô-sê được, vì ung nhọt mọc đầy mình các phù thủy cũng như mọi người Ai-cập. 12 Nhưng Ðức Chúa làm cho lòng Pha-ra-ô ra chai đá, nên vua ấy không nghe lời các ông như Ðức Chúa đã nói trước với ông Mô-sê.

(7) Mưa đá
13 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê: "Sáng mai, ngươi hãy dậy sớm, và đến đứng trước mặt Pha-ra-ô. Ngươi sẽ nói với vua ấy: Ðức Chúa, Thiên Chúa của người Híp-ri, phán thế này: Hãy thả dân Ta ra để chúng đi thờ phượng Ta. 14 Vì lần này chính Ta sẽ giáng mọi tai ương xuống trên ngươi, trên bề tôi và dân ngươi, để ngươi biết rằng trên khắp mặt đất không có ai bằng Ta. 15 Nếu bây giờ Ta ra tay, dùng dịch hạch mà đánh phạt ngươi và dân ngươi, thì dân ngươi sẽ biến khỏi mặt đất. 16 Nhưng sở dĩ Ta còn cho ngươi sống, là để ngươi nhìn thấy sức mạnh của Ta, và để thiên hạ loan truyền danh Ta trên khắp mặt đất. 17 Nếu ngươi cứ chống lại dân Ta, không thả cho chúng đi, 18 thì đây, ngày mai, vào giờ này, Ta sẽ cho mưa đá rất nặng, như chưa từng có ở Ai-cập từ ngày dựng nước cho đến bây giờ. 19 Vậy ngay bây giờ, ngươi hãy sai người dẫn vào nơi trú ẩn: súc vật của ngươi và tất cả những gì thuộc về ngươi đang ở ngoài đồng. Bất cứ người hay thú vật nào ở ngoài đồng mà không đem vào nhà, thì mưa đá rơi xuống, người ấy, vật ấy sẽ chết." 20 Trong số các bề tôi của Pha-ra-ô, ai kính sợ lời Ðức Chúa thì đưa tôi tớ và súc vật vào nhà để trú ẩn; 21 còn kẻ không quan tâm đến lời Ðức Chúa, thì để tôi tớ và súc vật ở lại ngoài đồng.
22 Ðức Chúa phán với ông Mô-sê: "Hãy giơ tay lên trời và làm cho mưa đá rơi xuống trên khắp đất Ai-cập, trên người ta, trên thú vật và mọi cỏ cây ngoài đồng tại đất Ai-cập." 23 Ông Mô-sê giơ gậy lên trời, và Ðức Chúa làm cho sấm vang lên và mưa đá rơi xuống; sét đánh xuống mặt đất, và Ðức Chúa làm cho mưa đá rơi xuống trên đất Ai-cập. 24 Ðã có mưa đá và lửa loé ra giữa mưa đá; mưa đá rất nặng, như chưa từng có trên khắp đất Ai-cập, kể từ khi chúng thành một dân. 25 Trên khắp đất Ai-cập, mưa đá đã tàn phá tất cả những gì đang ở ngoài đồng, từ người cho đến thú vật; mưa đá cũng tàn phá mọi cỏ cây ngoài đồng và bẻ gãy mọi cây cối ngoài đồng. 26 Chỉ có đất Gô-sen, nơi con cái Ít-ra-en ở, là không có mưa đá.

mưa đá đã tàn phá tất cả những gì đang ở ngoài đồng, từ người cho đến thú vật
 27 Pha-ra-ô sai người triệu ông Mô-sê và ông A-ha-ron đến và nói với các ông: "Lần này, chính ta có tội. Ðức Chúa là Ðấng công chính, còn ta và dân ta đều lầm lỗi. 28 Hãy khẩn cầu Ðức Chúa đi! Sấm sét và mưa đá như thế đủ rồi! Ta sẽ thả các ngươi ra và các ngươi sẽ không còn phải ở lại lâu hơn nữa." 29 Ông Mô-sê nói với vua: "Khi ra khỏi thành, tôi sẽ giơ tay lên khẩn cầu Ðức Chúa. Sấm sẽ ngưng và mưa đá sẽ tạnh, để bệ hạ biết là cõi đất thuộc về Ðức Chúa. 30 Nhưng tôi biết rằng cả bệ hạ lẫn bề tôi của bệ hạ vẫn chưa kính sợ Ðức Chúa là Thiên Chúa." 31 Cây gai, lúa mạch bị tàn phá, vì lúa mạch đã lên gié, cây gai đã trổ bông. 32 Còn lúa mì, lúa miến không bị tàn phá vì mọc muộn hơn.
33 Ông Mô-sê ra khỏi cung điện Pha-ra-ô và rời bỏ thành. Ông giơ tay lên khẩn cầu Ðức Chúa; sấm và mưa đá ngưng, còn mưa cũng đã tạnh trên mặt đất. 34 Pha-ra-ô thấy mưa đã tạnh và mưa đá cũng như sấm đã ngưng, thì lại phạm tội: lòng vua và lòng bề tôi của vua lại ra nặng nề cứng cỏi. 35 Lòng Pha-ra-ô vẫn chai đá và vua không thả cho con cái Ít-ra-en đi, như Ðức Chúa đã dùng ông Mô-sê mà nói trước.

 CHIA SẺ


Ôn dịch. Trong tai họa trước chúng ta thấy nơi xảy ra tai họa có một sự phân biệt giữa vùng đất của người Ai-cập và vùng Gô-sen. Giờ đây tai họa ôn dịch trên đàn gia súc chỉ ảnh hưởng đến tài sản của những người Ai-cập chứ không xảy ra trên con cái Ít-ra-en. Khi chúng ta đang ở dưới chiếc dù ân sủng của Thiên Chúa, nơi đó có sự bình an, an toàn thực sự, bất kể những điều kinh hoàng đang xảy ra xung quanh ta. Thiên Chúa đã cho Pha-ra-ô biết thời gian tai họa sẽ đổ xuống đàn gia súc của người Ai-cập. Khác với “ngày mai” của Pha-ra-ô thể hiện thái độ cứng lòng, còn “ngày mai” của Thiên Chúa là sự chờ đợi con người thay đổi. Có bao nhiêu “ngày mai” mà Thiên Chúa đã trì hoãn để chờ đợi con tim chai đá của bạn quay về với Ngài ?
Ung nhọt. Việc xử phạt của Thiên Chúa đã gây nên một sự hủy hoại đất nước, tuy nhiên Pha-ra-ô đã không nhượng bộ. Khi làm như thế, Pha-ra-ô nghĩ rằng ông đã thể hiện quyền lực lớn lao của mình; nhưng trên thực tế, Thiên Chúa đã sử dụng ông để cho thấy sức mạnh vĩ đại của Ngài (9:16; x Rm 9:17-18). Thiên Chúa của chúng ta vĩ đại hơn bất kỳ một nhà lãnh đạo nào (Đn 4:34-37). Bạn có để ý đến những bồ hóng trong cuộc sống của bạn, những vết ung nhọt và ngứa ngáy do tội gây nên ? Nếu chúng ta không quay về với Thiên Chúa nó vẫn luôn hiện diện trong cuộc đời chúng ta.
Mưa đá. Cách Pha-ra-ô “thú tội”(9:27) cho thấy ông không có thành thật; ông chỉ muốn Môsê dừng những thảm họa lại. Một sự hoán cải đích thực bao hàm một sự thay đổi trong tâm hồn hầu dẫn đến một sự thay đổi thực sự trong cuộc sống. Ba-la-am (Ds 22:34), Sa-un (1Sm 15:24), và Giu-đa (Mt 27:4) đều phạm cùng một tội đó là xưng thú tội một cách không chân thành. Con tim của bạn hôm nay thế nào, phải chăng nó cũng cần Thiên Chúa làm một vài cú sốc để đưa bạn ra khỏi sự thỏa mãn hoặc thậm chí là kiêu ngạo để tim bạn đập đúng nhịp đập của Thiên Chúa ?

1 nhận xét:

  1. Vài tâm tình còn lại khi đọc các bài đọc gần đây nói về TÌNH THƯƠNG, ÂN SỦNG VÀ SỰ KIÊN NHẪN của Thiên Chúa với Mô Sê và cả với Pha ra ô.
    Thấy cũng hay hay,hành trình "hành hương lần này dọc đường toàn gặp "ruồi,muỗi, súc vật chết,ung nhọt,mưa đá..." dọc đường không hà.
    Vậy có làm con nản lòng, lòng con có cảm thấy sợ không? Thưa có.
    Tuy nhiên, hơn hết khi được dừng lại và chiêm ngắm những sự việc, những biến cố Chúa đã làm để "Huấn luyện" Mô sê cũng như để "dạy dỗ mong sự trở về của Pha ra ô".
    Con cảm nhận sâu xa tình thương và sự kiên nhẫn của Thiên Chúa, trở lại với lòng mình và cuộc đời mình, con thấy rõ ràng Chúa chưa bao giờ "đùng đùng" mà sửa dạy con, xử phạt con một cách đột ngột quá đáng. Ngài kiên nhẫn sửa dạy từng chút một, Ngài nhắc nhở rất tế nhị, qua từng biến cố nhỏ..và cuối cùng mới đến.. bài học nhớ đời. Chỉ duy nhất một ý định mong con sáng suốt và trưởng thành hơn, để nhận ra thánh ý Chúa
    Chúa kiên nhẫn với Mô Sê, với Pha ra ô và rõ ràng Ngài cũng đã rất kiên nhẫn với chính con.
    Lạy Chúa Thánh Thần, con cần lắm ơn soi sáng của Ngài mỗi ngày để con tỉnh táo nhận ra những điều Ngài muốn nói với con, cho con luôn biết nhận ra "ĐÂY LÀ DẤU CHỈ CỦA THÁNH Ý CHÚA".
    Hành trình hành hương lần này cũng làm con mắc cười vì thấy thương Mô Sê, tội nghiệp Mô Sê, chạy tới chạy lui (giữa Chúa và Pha ra ô) Cứ ghe Chúa nói xong lại chạy tới nói với Pha ra o, không đếm được bao nhiêu lần, thấy thương Mô Sê ghê nơi..Xin cho con cũng đừng nản lòng trong khi Chúa đang huấn luyên con, rất nhiều bài học đòi buộc con cũng phải kiên nhẫn và tin lắm mới theo Thầy mình được.
    Amen.

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC