Thứ Ba, 3 tháng 7, 2012

CHƯƠNG 23 - SÁCH GIÔ-SUÊ

2. Diễn Từ Cuối Cùng Của Ông Giô-Suê
Ông Giô-suê tóm kết công trình của mình
1 Lâu ngày sau khi Ðức Chúa ban cho Ít-ra-en được thảnh thơi mọi bề,
không còn thù địch nào nữa, và khi ông Giô-suê đã già, tuổi đã cao, 2 thì ông triệu tập toàn thể Ít-ra-en, các kỳ mục, những người đứng đầu, các thủ lãnh và ký lục, rồi nói: "Tôi đã già nua tuổi tác. 3 Phần anh em, anh em đã chứng kiến mọi sự mà Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em, giáng xuống trên mọi dân đó vì anh em, bởi Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em, đã chiến đấu cho anh em. 4 Anh em xem! Tôi đã cho các chi tộc của anh em bắt thăm được đất của các dân còn sót lại đó làm gia nghiệp, cũng như của mọi dân tôi đã quét sạch, từ sông Gio-đan cho đến Biển Lớn, phía mặt trời lặn. 5 Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em, sẽ đẩy lui chúng cho khuất mắt anh em, sẽ trục xuất chúng đi cho khuất mắt anh em. Anh em sẽ chiếm lấy đất đai của chúng, theo như lời Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em đã phán.
Giô-suê triệu tập toàn thể Ít-ra-en các kỳ mục, những người đứng đầu, các thủ lãnh và ký lục 

Phải sống thế nào giữa các dân ngoại
6 Vậy anh em phải thật cương quyết tuân giữ và thực hành tất cả những gì ghi trong Sách Luật Mô-sê, không đi trệch bên phải bên trái, 7 không lui tới với những dân ấy, những dân còn sót lại giữa anh em. Anh em đừng kêu tên các thần của chúng, đừng lấy tên các thần ấy mà thề. Ðừng phụng thờ chúng, đừng sụp xuống lạy chúng. 8 Trái lại, anh em sẽ chỉ gắn bó với Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em, như anh em đã làm cho đến ngày nay. 9 Ðức Chúa đã trục xuất những dân lớn mạnh cho khuất mắt anh em, và không ai đã đứng vững trước mặt anh em cho đến ngày nay. 10 Chỉ một người trong anh em mà đuổi được cả ngàn người, vì chính Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em, chiến đấu cho anh em, theo lời Người đã phán với anh em. 11 Anh em phải hết sức chú tâm yêu mến Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em.
12 Nhưng nếu anh em phản bội Ðức Chúa và gắn bó với những dân còn sót lại đang ở với anh em đó, nếu anh em kết duyên kết nghĩa với chúng, nếu anh em lui tới với chúng và chúng lui tới với anh em, 13 thì hãy biết chắc rằng Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em, sẽ không còn tiếp tục trục xuất các dân đó cho khuất mắt anh em: chúng sẽ thành dò lưới và cạm bẫy hại anh em, thành roi quất vào sườn và gai đâm vào mắt, cho đến khi anh em biến khỏi mảnh đất tốt này mà Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em, đã ban cho anh em.
14 Hôm nay đây tôi bước vào đoạn đường mà mọi người trên đời này phải đi qua. Anh em hãy nhìn nhận với tất cả tấm lòng và tâm hồn, là trong mọi lời tốt lành mà Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em, đã phán với anh em, không một lời nào đã ra vô hiệu: mọi sự đã ứng nghiệm cho anh em; không một lời nào đã ra vô hiệu.
15 Như mọi lời tốt lành mà Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em, đã phán hứa cho anh em đều ứng nghiệm, thì Ðức Chúa cũng sẽ làm cho mọi lời nguyền rủa anh em được ứng nghiệm, cho đến khi anh em bị tiêu diệt khiến anh em không còn trên mảnh đất tốt này mà Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em, đã ban cho anh em.
16 Nếu anh em vi phạm giao ước mà Ðức Chúa, Thiên Chúa của anh em, đã truyền cho anh em phải giữ, để đi phụng thờ các thần khác và sụp xuống lạy chúng, thì Ðức Chúa sẽ bừng bừng nổi cơn thịnh nộ chống lại anh em, và anh em sẽ mau chóng biến khỏi đất tốt lành Người đã ban cho anh em."
CHIA SẺ

Bất kể những người lãnh đạo vĩ đại đến đâu đi nữa, họ cũng không thể sống mãi, cho dù công việc của họ chẳng bao giờ bị quên lãng (1Ga 2:17). Giống như vị tiền nhiệm là Mô-sê, Giô-suê cũng có bài nói từ biệt, trước hết dành cho những người lãnh đạo (ch.23) và sau đó cho toàn thể dân chúng (ch.24).
Ông ca ngợi Thiên Chúa chứ không phải bản thân mình. Chẳng có ai có thể đặt vấn đề về tài năng lãnh đạo của Giô-suê và tư cách của ông như một vị tướng vĩ đại, nhưng ông trao lại vinh quang cho Thiên Chúa.
Ông kêu gọi dân chúng giữ niềm tín thác vào Thiên Chúa, và công bố gia sản của họ. Trong sách Thẩm phán, chúng ta sẽ khám phá thấy sự vâng phục không trọn vẹn đã dẫn đến sự thỏa hiệp và Thiên Chúa đã trừng phạt nghiêm khắc như thế nào. Giô-suê đã cảnh báo họ (c.16), nhưng họ đã quên lời của ông. Chiến thắng đã biến thành tai họa.
Ông cũng nhắc họ rằng Lời Thiên Chúa chẳng bao giờ trở thành vô hiệu (c.14) và phải vâng phục hoàn toàn nếu muốn Thiên Chúa tiếp tục chúc lành trên vùng đất này. Câu 7 giải thích việc lạc khỏi đường lối Thiên Chúa như thế nào, và đất nước đã làm chính xác y như vậy !
Giả như bạn đang viết lời từ biệt lúc này đây, đâu là những điều bạn muốn nói với những người thân của bạn ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC