Thứ Tư, 22 tháng 8, 2012

CHƯƠNG 22 - SÁCH SA-MU-EN 1

3. Ông Ða-Vít Cầm Ðầu Một Bọn Thủ Hạ
Ông Ða-vít bắt đầu cuộc sống nay đây mai đó
1 Ông Ða-vít đi khỏi đó và trốn thoát vào hang A-đu-lam. Các anh ông và tất cả nhà cha ông nghe tin và xuống đó với ông.
2 Bấy giờ tất cả những người cùng khốn, mắc nợ, bất mãn đều quy tụ quanh ông, và ông trở thành thủ lãnh của họ. Có khoảng chừng bốn trăm người ở với ông.
3 Từ nơi ấy ông Ða-vít đi Mít-pê thuộc Mô-áp. Ông nói với vua Mô-áp: "Xin cho cha mẹ tôi sang với các ông cho đến khi tôi biết Thiên Chúa sẽ làm gì cho tôi." 4 Ông dẫn họ đến trước mặt vua Mô-áp, và họ ở lại với vua suốt thời gian ông Ða-vít ở trong nơi ẩn náu.
5 Ngôn sứ Gát nói với Ða-vít: "Ông đừng ở lại trong nơi ẩn náu, hãy ra đi và trở về miền Giu-đa." Ông Ða-vít ra đi và đến rừng Khe-rét.
Hang A-đu-lam

Các tư tế thành Nốp bị tàn sát
6 Vua Sa-un nghe tin là người ta đã tìm ra ông Ða-vít và những người ở với ông. Vua Sa-un đang ngồi ở Ghíp-a, dưới cây liễu bách, tại nơi cao, tay cầm cây giáo, có toàn thể triều thần đứng bên. 7 Vua Sa-un nói với triều thần đang đứng bên: "Nghe đây, hỡi các người Ben-gia-min, có phải thằng con của Gie-sê cũng sẽ cho tất cả các ngươi những cánh đồng và vườn nho, sẽ đặt các ngươi làm chỉ huy một ngàn và chỉ huy một trăm quân không? 8 Sao tất cả các ngươi đã âm mưu chống lại ta? Không có ai tiết lộ cho ta, khi con ta lập giao ước với thằng con của Gie-sê; không ai trong các ngươi buồn cho ta, khi con ta xui người đầy tớ của ta nổi lên gài bẫy hại ta, như hôm nay!"
9 Ðô-ếch, người Ê-đôm, đang đứng bên triều thần vua Sa-un, lên tiếng nói: "Tôi đã thấy thằng con của Gie-sê đến Nốp gặp ông A-khi-me-léc, con ông A-khi-túp. 10 Ông A-khi-me-léc đã thỉnh ý Ðức Chúa cho nó, đã tiếp tế lương thực cho nó, và còn cho nó thanh gươm của Go-li-át, người Phi-li-tinh." 11 Nhà vua sai người đi đòi tư tế A-khi-me-léc, con ông A-khi-túp đến, cùng với toàn thể nhà cha ông, là các tư tế ở Nốp. Tất cả những người đó đến với vua.
12 Vua Sa-un nói: "Nghe đây, hỡi con của A-khi-túp." Ông đáp: "Thưa chúa thượng, tôi đây." 13 Vua Sa-un nói với ông: "Tại sao ngươi và thằng con của Gie-sê, các ngươi đã âm mưu chống lại ta? Ngươi đã cho nó bánh và gươm, lại thỉnh ý Thiên Chúa cho nó, để nó nổi lên gài bẫy hại ta, như hôm nay?" 14 Ông A-khi-me-léc thưa với vua rằng: "Trong triều thần của ngài, có ai trung tín như ông Ða-vít, con rể của nhà vua, chỉ huy cận vệ của ngài, người được kính nể trong triều đình? 15 Có phải hôm nay tôi mới bắt đầu thỉnh ý Thiên Chúa cho ông ấy? Không đời nào! Xin đức vua đừng buộc tội tôi tớ ngài và toàn thể nhà cha tôi, vì tôi tớ ngài không biết một điều gì, lớn hay nhỏ, về tất cả chuyện này." 16 Vua nói: "A-khi-me-léc, ngươi sẽ phải chết, ngươi và toàn thể nhà cha ngươi."
17 Vua bảo các thị vệ đang đứng bên: "Hãy đi xử tử các tư tế của Ðức Chúa, vì cả chúng cũng tiếp tay cho Ða-vít: chúng biết nó trốn đi mà không báo cho ta." Nhưng triều thần không muốn tra tay giết các tư tế của Ðức Chúa. 18 Vua mới bảo Ðô-ếch: "Hãy đi giết các tư tế." Ðô-ếch, người Ê-đôm, đi và chính nó giết các tư tế. Ngày hôm ấy, nó đã xử tử tám mươi lăm người mặc ê-phốt vải gai. 19 Còn Nốp, thành của các tư tế, vua đã dùng gươm mà giết từ đàn ông đến đàn bà, từ nhi đồng đến trẻ con đang bú, và bò, lừa, chiên dê.
20 Chỉ có một người là con ông A-khi-me-léc và là cháu ông A-khi-túp, thoát được. Người ấy tên là Ép-gia-tha. Ông trốn đi theo ông Ða-vít. 21 Ông Ép-gia-tha báo tin cho ông Ða-vít là vua Sa-un đã giết các tư tế của Ðức Chúa. 22 Ông Ða-vít nói với ông Ép-gia-tha: "Hôm ấy, tôi biết là Ðô-ếch, người Ê-đôm, có ở đó và chắc chắn nó sẽ báo cho vua Sa-un. Chính tôi đã là nguyên do khiến cả nhà cha ông phải thiệt mạng. 23 Ông cứ ở lại với tôi, đừng sợ: ai tìm hại mạng sống ông là tìm hại mạng sống tôi. Ở bên tôi, ông sẽ được bảo vệ."
CHIA SẺ
Thật là một đám đông nhếch nhác tập hợp xung quanh vị vua bị đi đày (1 Cr 1:26-30)! Đa-vít đã được xức dầu của Thiên Chúa và ông đại diện cho tương lai của Ít-ra-en. Vâng, ông đã gây nên những lỗi lầm và đôi khi ông là một con người khiếp nhược, nhưng ông là người thuộc về Thiên Chúa và Thiên Chúa đã sử dụng ông. Trong hang A-đu-lam chúng ta có thể thấy hình ảnh của Giáo hội sơ khai trong hang Toại đạo. Họ là những người: “Mà thế gian cho là hèn mạt không đáng kể, là không có…” (1Cr 1:28). Đa-vít chẳng có gì để ban cho họ, nhưng họ đã hình thành nên một cộng đoàn bình đẳng và dấn thân. Họ cùng hướng lên Thiên Chúa. Chúng ta có thể thấy hình ảnh này trong (Cv 2:44-45). Ở trong hang A-đu-lam không phải là một cuộc dã ngoại. Giáo hội cũng không phải là một vườn hồng, nhưng ở nơi đó Thiên Chúa quan phòng chở che bạn, không phải Đa-vít lãnh đạo, nhưng có Vua Hằng Sống sát cánh bên bạn. Bạn đang chọn vị vua nào để phục vụ ?
Ngược lại là cách tiếp cận và lãnh đạo của Sa-un. Sa-un không thể thách đố người của mình bằng một lý do thánh, mang tính tôn giáo, vì thế ông tìm cách hối lộ họ (c.7) và tìm cách gợi lên sự đồng cảm ở nơi họ (c.8). Ông đã dựa vào những kẻ do thám như Đô-ếch, và ông không ghê tay khi sát hại các tư tế vô tội chỉ nhằm để cho mọi người biết rằng ai là người phải chịu trách nhiệm. Sa-un đã không muốn giết những người A-ma-lếch xấu xa, nhưng ông lại sát hại các tư tế của Thiên Chúa. Sa-un đang chiến đấu trong một trận chiến thất bại, và ông đang trong tình trạng tuyệt vọng.
Trong sự quan phòng của Ngài, Thiên Chúa đã ban cho Đa-vít hai món quà lớn lao: Ê-phốt (1 Sm 23:6) và một tư tế. Ông luôn tìm ý Thiên Chúa khi ông lên kế hoạch cho nhưng kế hoạch chiến lược của mình. Bạn có Lời Chúa và Thượng Tế trung gian ở trên trời. Bạn có tìm kiếm ý Chúa khi bạn làm những quyết định trong cuộc sống của mình ?

1 nhận xét:

  1. "Chính tôi đã là nguyên do khiến cả nhà cha ông phải thiệt mạng. Ông cứ ở lại với tôi, đừng sợ: ai tìm hại mạng sống ông là tìm hại mạng sống tôi. Ở bên tôi, ông sẽ được bảo vệ" (câu 22b-23). Ép-gia-tha đã ở lại với Đa-vít trong cơn cùng khốn của mình. Ngay cả mạng sống của mình, chưa chắc Đa-vít đã giữ được, mà ông còn dám cưu mang thêm Ép-gia-tha nữa. Chắc chắn cái chết của Đa-vít là điều mà vua Sa-un quyết tâm kiếm tìm hơn là tìm cách loại trừ Ép-gia-tha để trả thù. Vậy mà Ép-gia-tha lại chọn ở bên Đa-vít mà không sợ bị liên luỵ. Sự tin tưởng của Ép-gia-tha vào Đa-vít làm con suy nghĩ nhiều về tinh thần trách nhiệm, về lời hứa, về sự trung tín, và lòng phó thác tin tưởng vào Thiên Chúa.

    Chắc chắn rằng Đa-vít đã được dạy dỗ về sự trung tín của Thiên Chúa trong lời hứa với tổ phụ Abraham qua việc đưa dân riêng của Ngài thoát khỏi Ai-cập và vào Đất Hứa. Lòng phó thác tin tưởng của Đa-vít vào Thiên Chúa được thể hiện qua lời đối đáp của Đa-vít với vua Sa-un trước khi ông ra trận chiến đấu với Go-li-át (1 Sm 17:34-37) và với Go-li-át (1 Sm 17:45-47). Đa-vít được toàn thể Ít-ra-en và Giu-đa thương mến (1 Sm 18:16), là một người trung tín (câu 14) vì ông có "Đức Chúa ở với ông" (1 Sm 18:14). Phải chăng chính vì những điểm này mà lời hứa của Đa-vít đã làm Ép-gia-tha yên lòng ở lại với ông?

    Lạy Chúa, Sa-un của con lúc này chính là những khó khăn của cuộc sống vẫn theo đuổi con năm tháng, những thách đố khôn lường của những vấn nạn mới đang dẫn con đến ngã ba đường, là những tìm kiếm dễ dãi cho bản thân vì mệt mỏi, là những biện hộ con muốn nương theo để có những quyết định cho nhanh...Có thật là nhanh gọn không hay con đang chạy quanh lẩn trốn? Chúa ơi, con nghe như Chúa đang nhắn nhủ con phải trở nên một Đa-vít cho chính con và các con của con. Có sai lầm đó, nhưng biết thành tâm hối cải, biết khiêm nhường nhận lỗi, biết con người yếu đuối của mình. Có lo sợ hoang mang đó, nhưng rồi lại biết chạy về núp bóng bên Chúa, tin tưởng và phó thác vào lòng nhân từ của Chúa, biết cố gắng vươn lên trong ân sủng của Chúa. Bản thân con đâu thiếu gì những kinh nghiệm yêu thương Chúa chăm sóc và gìn giữ con, nhưng con có sống như một người có Đức Chúa ở với con không? Lạy Chúa, xin tiếp tục tự do cắt tỉa con để những thăng trầm của cuộc sống con đều là những hiện thực của những lời con đã nói, những điều con dạy dỗ các con mình. Có như thế thì khi buồn lo sợ hãi, các con của con sẽ yên tâm hơn để chia sẻ với con, như Ép-gia-tha đã đến với Đa-vít trong cơn cùng khốn của mình. Con xin dâng lên Chúa những tâm tình này. Xin Chúa thương đón nhận và thánh hoá con. Con chân thành cầu xin như vậy, lạy Chúa là Cha rất nhân từ của con.

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC