Thứ Tư, 6 tháng 2, 2013

CHƯƠNG 10 - NƠ-KHE-MI-A

Biên bản những lời cam kết của cộng đoàn
1 Vì tất cả những điều đó, chúng tôi thoả thuận cam kết và ghi thành văn bản. Trong văn bản đóng dấu, có ghi tên các vị lãnh đạo, các thầy Lê-vi, các tư tế của chúng tôi.
2 Trong những văn bản đóng dấu, có ghi tên các ông: Nơ-khe-mi-a, quan tổng đốc, - con ông Kha-khan-gia - và Xít-ki-gia.
3 Xơ-ra-gia, A-dác-gia, Giếc-mơ-gia, 4 Pát-khua, A-mác-gia, Man-ki-gia, 5 Khát-tút, Sơ-van-gia, Ma-lúc, 6 Kha-rim, Mơ-rê-mốt, Ô-vát-gia, 7 Ða-ni-en, Ghin-thôn, Ba-rúc, 8 Mơ-su-lam, A-vi-gia, Mi-gia-min, 9 Ma-át-gia, Bin-gai, Sơ-ma-gia: đó là các tư tế;
10 các thầy Lê-vi: Giê-su-a, con ông A-dan-gia, Bin-nui thuộc nhóm con cháu ông Khê-na-đát, Cát-mi-ên, 11 và anh em của họ: Sơ-van-gia, Hô-đi-gia, Cơ-li-ta, Pơ-la-gia, Kha-nan, 12 Mi-kha, Rơ-khốp, Kha-sáp-gia, 13 Dắc-cua, Sê-rếp-gia, Sơ-van-gia, 14 Hô-đi-gia, Ba-ni, Bơ-ni-nu;
15 những người lãnh đạo dân: Pác-ốt, Pa-khát Mô-áp, Ê-lam, Dát-tu, Ba-ni, 16 Bun-ni, Át-gát, Bê-vai, 17 A-đô-ni-gia, Bích-vai, A-đin, 18 A-te, Khít-ki-gia, Át-dua, 19 Hô-đi-gia, Kha-sum, Bê-xai, 20 Kha-ríp, A-na-thốt, Nê-vai, 21 Mác-pi-át, Mơ-su-lam, Khê-dia, 22 Mơ-sê-dáp-ên, Xa-đốc, Giát-đu-a, 23 Pơ-lát-gia, Kha-nan, A-na-gia, 24 Hô-sê, Kha-nan-gia, Kha-súp, 25 Ha Lô-khết, Pin-kha, Sô-vếch, 26 Rơ-khum, Kha-sáp-gia, Ma-a-xê-gia, 27 A-khi-gia, Kha-nan, A-nan, 28 Ma-lúc, Kha-rim, Ba-a-na.
29 Những người khác trong dân, các tư tế, các thầy Lê-vi, những người giữ cửa, các ca viên, những người phục vụ Ðền Thờ và tất cả những ai đã tách khỏi các dân tứ xứ để gắn bó với Lề Luật của Thiên Chúa, vợ và con trai con gái của họ, tất cả các trẻ em đã tới tuổi khôn, 30 thì liên kết với những người tai mắt trong anh em đồng bào của họ, lấy lời thề độc và đoan hứa mà cam kết sống theo Lề Luật Thiên Chúa đã ban nhờ ông Mô-sê, tôi trung của Người. Họ cũng cam kết tuân giữ và thi hành mọi mệnh lệnh, quyết định và thánh chỉ của Ðức Chúa, Chúa chúng ta:



31 Chúng tôi sẽ không gả con gái cho các dân trong xứ và sẽ không cho con trai chúng tôi lấy con gái của họ. 32 Nếu các dân trong xứ đem hàng hoá và các thứ thực phẩm đi bán vào ngày sa-bát, thì chúng tôi sẽ không mua gì cả trong ngày sa-bát và các ngày thánh. Năm thứ bảy, chúng tôi nghỉ canh tác và xoá mọi thứ nợ. 33 Chúng tôi tự buộc mình phải nộp một chỉ bạc mỗi năm để lo việc Nhà Thiên Chúa chúng tôi, 34 lo bánh tiến, hiến lễ thường tiến, lễ toàn thiêu thường tiến, những hy lễ ngày sa-bát, ngày sóc, các lễ trọng, lo các của thánh và các hy lễ tạ tội nhằm xin ơn xá tội cho Ít-ra-en, lo mọi công việc liên quan đến Nhà của Thiên Chúa chúng tôi. 35 Chúng tôi, hàng tư tế, hàng Lê-vi và dân chúng, chúng tôi đã bắt thăm về việc dâng củi: các chi tộc sẽ luân phiên đem củi đến Nhà Thiên Chúa vào những thời gian nhất định trong năm, để đốt trên bàn thờ Ðức Chúa, Thiên Chúa của chúng tôi, như đã chép trong Lề Luật.
36 Chúng tôi buộc mình hàng năm phải đem dâng vào Nhà Ðức Chúa những thổ sản đầu mùa của chúng tôi và tất cả hoa trái đầu mùa mọi thứ cây, 37 cũng như các con trai đầu lòng của chúng tôi và của thú vật, như đã chép trong Lề Luật. Các con đầu lòng của bò ngựa, chiên dê đem tới Nhà Thiên Chúa cũng dành cho các tư tế đang phục vụ Nhà Thiên Chúa chúng tôi. 38 Phần tốt nhất trong số bột xay, trong những của trích dâng, hoa trái đầu mùa mọi thứ cây, rượu mới và dầu tươi, chúng tôi sẽ đem dâng các tư tế tại các phòng trong Nhà Thiên Chúa chúng tôi. Chúng tôi sẽ đóng một phần mười lợi tức đất đai của chúng tôi cho các thầy Lê-vi; chính các thầy sẽ thu thuế thập phân này trong mọi thành chúng tôi có đất canh tác. 39 Một tư tế trong số con cái ông A-ha-ron sẽ đi với các thầy Lê-vi khi các thầy thu thuế thập phân; các thầy sẽ trích một phần mười thuế thập phân bỏ vào các phòng nhà kho để dâng cho Nhà Thiên Chúa chúng tôi, 40 vì con cái Ít-ra-en và con cái các thầy Lê-vi sẽ đem của trích dâng lấy từ lúa mì, rượu và dầu tới các phòng đó; tại đây cũng có các vật dụng của Ðền Thờ, có các tư tế đang phục vụ, những người giữ cửa và các ca viên.
Như vậy chúng tôi sẽ không xao nhãng công việc của Nhà Thiên Chúa chúng tôi.
 
CHIA SẺ

Thật là thú vị nếu bạn tò mò về ai là người đã ký vào trong giao ước này, đại diện của những cư dân của Ít-ra-en sống tại Giê-ru-sa-lem, bởi vì ở đây có một danh sách thật dài. Ở đây không giống như việc thiết lập giải pháp cho một quốc gia để làm điều đúng đắn qua việc viết giao ước ký tên của bạn trên văn kiện. Họ công bố một cách công khai và nghiêm túc ý định phục vụ Thiên Chúa Đích thật.
Đây là tất cả mà cộng đoàn những người Do thái đã đồng ý trong bản viết vào ngày hôm đó, tất cả họ đều hiểu đầy đủ những luật của Mô-sê.
Chúng tôi sẽ thực thi tất cả những gì luật đề ra.
Chúng tôi sẽ không để con cái chúng tôi cưới những người dân ngoại.
Chúng tôi sẽ không mua những gì mà những người không phải là Do thái bán vào ngày Sa-bát.
Chúng tôi sẽ để cho đất được nghỉ ngơi mỗi khi đến năm thứ bảy
Chúng tôi sẽ xóa hết nợ nần vào năm Sa-bát thứ bảy.
Chúng tôi sẽ đóng góp cho Nhà Chúa cùng với thuế thập phân và những đóng góp khác.
Điều lý thú ở đây là họ đã thiết lập thuế đền thờ với giá trị một chỉ bạc. thuế này không phải là thuế thập phân hay số lượng được tăng theo một chương trình nào đó. Số lượng được quy định cho tất cả mọi người, bất kể số thu nhập của họ là bao nhiêu, mỗi năm đóng một số lượng nhất định.

Vấn đề mà chúng ta đang phải đối mặt trong Giáo hội hôm nay là chúng ta có rất nhiều Kitô hữu tin vào Chúa Giêsu nhưng không dấn thân theo Ngài. Theo bạn đâu là nguyên nhân xảy ra tình trạng này? Bạn có những cam kết nào với Chúa để thúc đẩy đời sống Kitô hữu của mình, để gắn kết với Chúa hơn và phục vụ tha nhân?

1 nhận xét:

  1. " Chúng tôi sẽ ko gả con gái cho các dân trong xứ và sẽ ko cho con trai chúng tôi lấy con gái của họ"

    Mệt, đọc lời hứa mà buồn cười quá sức. Có lẽ họ khiếp sợ Chúa sao á! Ai chơi kiểu vậy! Họ yêu thương họ đến chứ bắt họ khiếp sợ nên họ phải đến!!!!
    Họ phân công, chia việc, lập kế hoạch để giữ gìn Đức Tin. Họ làm luật tạo nguồn tài chính để có kinh phí lo cho việc tu sửa nhà Chúa thì rất tốt. Phục họ ghê! Thời đó mà họ đã nghĩ đến như vậy.

    Con vô tình quá sức, lo cho gia đình, lo cho bản thân, khi nào có nghe được chi chi từ người khác thì mới có trách nhiệm tí tí do động lòng. Nhiều khi con cũng thắc mắc: nguồn đâu mà các nhà thờ xây to dữ? Rồi con lại nghĩ: Chúa cho, có Chúa lo. Hì

    Con lại nghĩ: con chỉ là hạt cát giữa biển, " Có mợ chợ cũng đông, ko mợ chợ cũng ko bỏ ko bữa nào"
    Nên con cứ an yên thế thôi. Đường đi có Chúa gian nguy ta có lo chi. Chúa ko sai, ko đánh động, ko bảo thì con ko làm kkk

    Mà nói nghe dui, ko chơi với dân ngoại, ko gả con cho dân ngoại mà được à! Người ta bỏ đạo hết á anh Đại. Anh cứ đùa, anh phải mở lòng cho đi trước thì mí được nhận lãnh chứ lị.

    Hông phải, Chúa dạy con là yêu thương anh em sao? Gả hết !!! Hì
    Gả để kéo người vào yêu thương và biết đến Chúa chứ. Lịch sử cho thấy, người đạo theo họ mới sùng đạo á Chúa ợ.

    Để suy nghĩ!
    Tạ ơn Chúa.

    Trả lờiXóa

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC