Thứ Sáu, 16 tháng 8, 2013

THÁNH VỊNH 074

Thánh Vịnh 74 (73):
Than vãn vì Ðền Thờ bị tàn phá và thù địch lộng hành

(1) Thi khúc. Của ông A-xáp.

Lạy Chúa Trời, sao cứ mãi bỏ rơi,
sao bừng bừng nổi giận
với đoàn chiên Ngài hằng chăn dắt?

(2) Xin nhớ đến đoàn dân Ngài quy tụ thuở ban đầu,
chi tộc Ngài chuộc lấy làm sản nghiệp riêng,
và núi Xi-on, nơi Ngài ngự trị.

(3) Xin đặt bước vào chốn điêu tàn vạn cổ.
Trong thánh điện, quân thù đã phá đổ tan hoang.

(4) Chính chỗ xưa từng làm nơi hội họp,
nay đối phương ầm ĩ thét gào;
chúng trương cờ làm hiệu kỳ chiến thắng.

(5) Chúng như những kẻ múa riù trong rừng rậm,
(6) vồ búa vung lên, đập tan nát cửa đền.
(7) Thánh điện Ngài, chúng châm lửa đốt,
đền thờ Thánh Danh,
chúng xúc phạm, chúng san bằng;

(8) rồi tự nhủ: "Mình phá hết đi !"
Trong cả xứ, chúng thiêu hủy mọi nơi thờ phượng.

(9) Dấu lạ xưa, chúng con đâu thấy nữa,
ngôn sứ cũng chẳng còn.
Mãi đến khi nao, ai nào có biết?

(10) Lạy Thiên Chúa, tới bao giờ đối phương còn phỉ báng?
Ðịch quân cứ nhục mạ danh Ngài mãi mãi sao?

(11) Cánh tay Ngài, cánh tay dũng mãnh,
sao Ngài rút lại, chẳng can thiệp gì?

(12) Thế mà lạy Thiên Chúa, Vua chúng con tự muôn thuở,
Ðấng từng chiến thắng trên toàn cõi địa cầu,

(13) chính Ngài đã ra oai xẻ đôi lòng biển,
trên làn nước biếc, Ngài đập vỡ sọ thuồng luồng;

(14) chính Ngài đã nghiền nát bảy đầu con giao long,
vứt nó làm mồi cho thủy quái;

(15) chính Ngài đã khơi nguồn cho suối tuôn thác đổ,
chính Ngài làm cạn khô sông đang chảy dạt dào.

(16) Ngày là của Chúa, đêm cũng là của Chúa;
chính Ngài sắp đặt tinh tú cùng thái dương;

(17) chính Ngài vạch biên cương cho cõi đất,
thời hạ tiết đông, cũng chính Ngài thiết lập.

(18) Lạy CHÚA, xin nhớ cho : thù địch phỉ báng Ngài,
lũ dân điên rồ nhục mạ Thánh Danh.

(19) Thân phận bồ câu, xin đừng trao cho thú dữ,
đừng mãi mãi quên đi mạng sống dân nghèo khổ của Ngài.

(20) Giao ước thuở xưa, xin nhìn lại,
bởi vì khằp hang cùng ngõ hẻm,
chỉ thấy sào huyệt quân bạo tàn.

(21) Xin chớ để người bị áp bức phải ra về tủi hổ,
nhưng xin cho kẻ nghèo người khổ được ca ngợi Thánh Danh.

(22) Lạy Thiên Chúa, xin đứng lên biện hộ cho Ngài;
xin Chúa nhớ lại rằng:
quân điên dại ngày ngày phỉ báng Chúa.

(23) Xin đừng quên tiếng kẻ thù Chúa hò la,
tiếng quân địch thét gào vang lên mãi.

CHIA SẺ 

Điều chúng ta thấy (1-8). Thánh vịnh này có thể được viết sau khi Đền thờ bị phá hủy, nên Thánh vịnh cho thấy sự đau khổ của một người yêu mến Thiên Chúa một cách sâu đậm và không thể hiểu được tại sao Ngài lại cho phép một sự xúc phạm như thế xảy ra. Ít-ra-en là đoàn chiên của Ngài, và gia sản của Ngài, và núi Si-on là nơi Ngài cư ngụ; tuy nhiên Ngài đã cho phép những người tội lỗi hủy diệt dân Ngài và nhà Ngài. Tại sao, lạy Thiên Chúa ?

Điều chúng ta không thấy (9-17). Thiên Chúa là Vua, nhưng chúng ta không thấy bàn tay Ngài hành động trong những thế kỷ qua. Chúng ta không thấy những dấu hiệu, và chúng ta không có ngôn sứ để giải thích qua những dấu chỉ của thời đại và cho chúng ta biết về những sứ điệp của Ngài. Một trong những phán xét của Thiên Chúa là rời bỏ dân Ngài mà không có một lời hướng dẫn bởi vì họ đã từ chối tuân theo ý Ngài.
Điều chúng ta muốn thấy (18-23). Chắc chắn A-xáp đã biết rằng những tội của quốc gia gây nên sự xâm lăng của kẻ thù và hủy hoại Đền thờ. Trong tư cách là một người tín hữu Do thái, ông đã muốn nhìn thấy thành và dân chúng được giải thoát và kẻ thù bị đánh bại. Điều này sẽ xảy ra đúng giờ, khi những sửa phạt của Thiên Chúa đối với dân Ngài đã kết thúc và sự phản loạn của họ đã bị chinh phục (Dt 12:9-11). Trong lúc này, tất cả những gì ông có thể làm là khóc lóc, cầu nguyện, tín thác vào Thiên Chúa, và chờ đợi.
Bằng cái nhìn đức tin, bạn có “thấy” được ý nghĩa của những đau khổ vẫn đang xảy ra với nhân loại và trong cuộc sống bạn. Bạn có “thấy” Thiên Chúa vẫn đồng hành và giải thoát bạn khỏi những khó khăn trong cuộc sống ?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Kính mời quý ACE chia sẻ cảm nhận hoặc nêu thắc mắc ở đây. Xin cám ơn.
HHTLC